"Bảo vệ bệ hạ!!!"
Hoa Y mở mắt tràng cảnh trước mặt có chút loạn, cô đang đứng chính giữa đại điện, một đám hộ vệ vây quanh, kiếm đều đã rút ra khỏi vỏ.
"Mạn Hoa Y nếu hôm nay ngươi lập chiếu thoái vị ta sẽ không truy cứu, thả cho ngươi con đường sống".
Hoa Y ngẩng đầu lên nhìn người đối diện, là một nam nhân dựa vào chi tiết trên áo hẳn là Hoàng tộc.
Theo như lời hắn, cô có lẽ là nữ vương mà hắn đang bức vua thoái vị.
Cô nở nụ cười cảm thấy thú vị: "Nếu không thì sao, ngươi lại có thể làm gì ta?".
Người đàn ông khẽ nhăn lông mày, chỉ vừa mới chớp nhoáng đây thôi mà nha đầu trước mặt đã cho hắn một cảm giác khác lạ, ánh mắt cô ánh lên sự tự tin bễ nghễ thiên hạ, cái phong thái của bậc quân vương vốn không nên xuất hiện trên người cô.
Hắn khẽ mím môi, ánh mắt càng thêm ngoan độc: "Chuyện đã đến ngày hôm nay, ngươi cùng nên tự biết lượng sức, ngôi vương này không hợp với ngươi, thử hỏi có mấy ai thực sự tán thành ngươi ngồi lên nó, Mạn quốc này không thể chôn vùi trong tay ngươi!".
Hoa Y nhếch mép trào phúng nhìn hắn: "Tại sao ngươi biết là ta không hợp? Nếu ta không nên ngồi chẳng lẽ là ngươi?".
"Tất cả mọi người đều hiểu, ngươi nên biết buông tay, ngươi nghĩ rằng vì sao ta có thể dễ dàng tiến vào đại điện, ngôi vị đó ngươi không xứng ngồi lên nó!".
Hoa Y đẩy ra đám người trước mặt, nhận kiếm của người kế bên, mặt không đổi sắc quét qua một lượt.
"Ngươi nói quá nhiều, giải quyết cho xong đi".
————————————
"Bệ...bệ hạ" lão công công sợ hãi nhìn người tại trung tâm đại điện, cô khoác trên mình sát khí dày đặc, lạnh lẽo, cô độc nào giống với chủ tử của hắn.
Xác quân phản loạn chất đống trong đại điện giống như biển thây mưa máu, mà người ở chính giữa lạnh lẽo đáng sợ giống như một cỗ máy, lão cùng đám hộ vệ đều bất giác giảm thiểu tiếng hít thở.
Hoa Y vứt kiếm lạnh lùng nhìn người dưới chân, chết không nhắm mắt, một kích trí mạng thậm chí trên khuôn mặt hắn tràn ngập sự sợ hãi, khó tin chưa thu hồi.
Cô quay đầu lại, đối diện với ánh mắt lão công công: "Dọn dẹp đi".
Nghe thấy lời chủ tử lão mới lóng ngóng tay chân cùng đám thị vệ thu dọn tàn cuộc, cung biến ngày hôm nay khiến lão cũng ngơ luôn, từ việc Thoải Đăng Vương soán ngôi đến Bệ hạ anh dũng một kiếm chém chết người, trải qua rồi vẫn không tin vào mắt mình.
————————————
Hoa Y về đến tẩm cung việc đầu tiên là tiếp nhận cốt truyện thế giới.
Đây là đất nước bước đầu hình thành nữ tôn, mẹ của nguyên chủ là nữ anh hùng thiện chiến, bà ấy dẹp đi nhà Tuỳ lụi bại lập nên Mạn quốc phồn thịnh, bà ấy cũng là nữ đế đầu tiên trong lịch sử, nhưng lại là người đoản mệnh chỉ sau năm lập quốc liền qua đời, truyền lại ngôi vị cho nguyên chủ nhưng đáng tiếc thay nguyên chủ lại không kế thừa sự anh dũng thiện chiến của mẹ mình, vốn là con người nhu nhược khuê nữ điển hình, ấy vậy lại bị ép ngồi vào vương vị.
Chính vì vậy mới có tràng cảnh ngày hôm nay, người tạo phản không ai khác chính là cậu của cô, sự thật Hoa Y không đến thì hôm nay cũng chính là ngày giỗ của nguyên chủ.
Hỏi nam nữ chủ là ai? Cái quần què luôn cô còn chưa được trông thấy dung nhan của nam nữ chủ đã lãnh cơm hộp rồi ấy, rốt cuộc không hiểu diễn viên người qua đường giáp như cô lên sân làm gì?
Tư liệu chỉ có vậy, Hoa Y bực bội vì chẳng có gì hữu ích, cả người đều toát ra không khí lạnh.
[Kí chủ nhiệm vụ phụ tuyến đã bốc hộ cô rồi là duy trì trật tự của lịch sử nha, thế giới trước vì đến bù cho cô đã không có nhiệm vụ phụ tuyến rồi, lần này nhất định phải hoàn thành xuất sắc đạt KPI!!!] tươi cười hớn hở lên thông cáo nhiệm vụ.
Hoa Y liếc hắn bất ngờ nở nụ cười man rợ, lạnh sống lưng, thầm nghĩ không ổn.
————————————
Lúc sau Hoa Y nở nụ cười tươi tắn nhìn cục tự kỉ trong góc phòng, tư liệu đầy đủ đã truyền tống qua.
Sau khi cô chết, cậu cô lên làm Hoàng đế, nam chủ chủ là con trai của ông ta Mạn Kiến, lúc này là Mạn Kiến vì một lần xuất ngoại vi hành bị truy sát mà gặp được nữ chủ Mộng Oánh được cô ta cứu, Mộng Oánh cũng không phải người bình thường là người hiện đại xuyên qua, hai người xây dựng tình cảm đồng thời phát triển khoa học kĩ thuật sơ khai, về sau nam chủ lên làm Hoàng đế, cô ta được đón về lên ngôi hậu, trở thành Hoàng đế anh minh, Hoàng hậu nhân từ nhất trong lịch sử lập nên giai thoại về sau.
Hoa Y có chút buồn chán chơi đùa vòng ngọc trong tay, kịch bản nam nữ chủ cũ rích nha, vẫn là cái kiểu mỹ nhân nhặt được anh hùng, lại là mỹ nhân thông minh xinh đẹp, còn hiểu biết.
Cô dò soát cốt truyện một lần nhưng vẫn không phát hiện đại boss của thế giới này, người mà cô muốn tìm xem ra không xuất hiện trong tư liệu rồi.
Hoa Y ngáp một cái dài leo lên lòng sàng say giấc nồng, xem ra thân phận này cũng có cái lợi nha, chăn ấm nệm êm lại có quyền lực, chỉ tay năm ngón, mơ màng tiến vào giấc ngủ có thưởng có phạt xem ra mai phải khen một câu mới được.