"Gia chủ Lam thiếu gia đến".
"Ừ cho cậu ta vào".
Lam Hạo bước đến cúi đầu chào người trước mặt, ông là Lục Lộc Niên là gia chủ Lục gia.
Lục Doanh ngồi bên cạnh đứng dậy bước về phía Lam Hạo nắm tay hắn cùng ngồi xuống.
Lục Lộc Niên thấy vậy nở nụ cười hài lòng, ông quan sát Lam Hạo, thiếu niên thiên tài ưu tú, vào năm trước khi con gái đến tuổi trưởng thành ông đã từng tiên tri người đứng bên cạnh con gái ông tên là Lam Hạo là một thiếu niên sẽ đứng trên vạn người, là người sẽ đưa Lục gia đi đến đỉnh cao.
"Đã định ngày chưa?" Ông lên tiếng nói.
"Bọn con sẽ đính hôn vào ngày kia".
"Được càng sớm càng tốt" ông vừa nói vừa nở nụ cười.
Lam Hạo chỉ ngồi im, ánh mắt không có tiêu cự nhìn xuống sàn nhà.
"Gia chủ...!!! Gia chủ!!! Có kẻ đột nhập hắn đả thương rất nhiều người bên ta".
Lục Lộc Niên đứng dậy, nhanh chóng cùng bước ra ngoài.
Lục Doanh đồng dạng kéo Lam Hạo bước theo sau.
Bên sảnh lớn có hai thân ảnh ngạo nghễ đứng đó, xung quanh bị một đám người vây lại.
Hoa Y bực bội liếc người bên cạnh: "Đã hẹn lẻn vào tránh phiền phức đâu".
Người bên cạnh áo choàng đen trùm kín thân mình chỉ lộ ra giọng nam thanh triệt.
"Lẻn vào mà".
Hoa Y nghiến răng nghiến trừng hắn: "Lẻn vào bằng cửa chính ý hả?!!".
"Ừ".
Cô đến là hạn hán lời với hắn, tầm mắt đồng dạng va vào ánh mắt người đàn ông.
"Cô...đã trở về!" Hắn có chút kích động muốn đi tới lại bị Lục Doanh kéo lại.
Lục Lộc Niên ánh mắt sát khí, tràn ngập uy nghiêm của gia chủ nói: "Các người muốn gì ở Lục gia?".
Hoa Y cũng ném cho hắn ánh mắt tán thưởng, người thông minh đúng là không dài dòng, nhìn thẳng vào vấn đề luôn.
Cô hất cằm chỉ sang người bên canh: "Hắn có thứ muốn đòi lại từ Lục gia, ta chỉ thuận tiện thay hắn đòi lại mà thôi".
"Thứ muốn đòi lại???" Lục Lộc Niên có điều suy nghĩ, ông lại nhìn người bị vây kín ánh mắt ngoan tuyệt nâng tay ra hiệu lệnh.
Đồng loạt ma pháp sư đều ném ra kĩ năng tấn công người.
Hoa Y cũng đến là sầu thảm, nhiều người làm khó dễ cô như thế, bắt nạt kẻ tay trói gà không chặt.
Cô tung cánh đồng thời ôm hắn bay lên lập một bức tường pha lê đỏ bảo hộ hắn bên trong.
Lục Lộc Niên nheo mắt đánh giá người, chợt đạo ma pháp đánh về phía ông.
Tràng cảnh trở nên điên cuồng quỷ dị, bên dưới người Lục gia đấu đá lẫn nhau đều giống như phát cuồng, chiêu nào chiêu ấy hiểm độc giết hại lẫn nhau.
Lục Lộc Niên tạo ra rào chắn ngăn bảo vệ hắn và con gái, ánh mắt toát lên sự sợ hãi đôi tay cũng không tự chủ được run lên.
"Arma Randolph!!!".
Người bên trên không phản ứng với ông ta, Hoa Y thấy hắn càng như được đà lấn tới ôm cô thật chặt đầu cũng lại chôn tại hõm cổ cô.
Hoa Y đẩy đầu hắn: "Người ta tìm anh kìa nghiêm túc chút được không?".
"Kệ hắn" nói xong còn cố tình thở ra phả lên cần cổ cô.
Hoa Y dứt khoát ngăn chặn hành động không đứng đắn của hắn đẩy hắn ra đồng thời bay xuống.
Lục Doanh nhìn phản ứng của cha mình lại xoay qua quan sát Lam Hạo, hắn lúc này như thu mình lại, chìm trong thế giới của bản thân.
Cùng lúc nhìn về phía trước tròng mắt Lục Doanh trợn to, đẩy hai người bên cạnh ra xa.
Ruỳnh
Một thanh giáo màu đỏ như pha lê cắm xuống ngay tại chỗ Lam Hạo từng đứng.
Lục Doanh nâng mắt siết chặt nắm tay nhìn người trước mặt.
Hoa Y nâng tay thanh giáo di chuyển bay về nằm gọn trong bàn tay cô hình dạng nó thay đổi biến thành một cây lưỡi hái.
"Nói chuyện cũng nhiều rồi, bắt đầu tiết mục chính thôi".
Nói xong thân hình cô biến mất, lần nữa xuất hiện là bên cạnh Lam Hạo lưỡi hái cắt xuống, không hề nương tay kéo ra một vết thương chém ngang ngực hắn
Lam Hạo lấy lại tinh thần né tránh, ánh mắt tăm tối nhìn vào vết thương cô gây ra.
"Xem ra cô đến đây để giết tôi?".
"Có thể nói như thế".
Hoa Y chống lưỡi hái xuống đất, kéo lê về phía hắn.
Tiếng lưỡi hái ma sát cùng mặt đất mang đến cảm giác ngột ngạt căng thẳng.
Hoa Y từ đằng sau cảm nhận sát khí ập đến, cô đạp đất lộn một đường trên không trung, từ trên quan sát.
Chỗ cô đứng lúc này xuất hiện một thứ không rõ hình dạng, nó cấu tạo từ đầu lâu, toàn thân từ trên xuống dưới đều do đầu lâu và xương người đắp lên, xung quanh bốc cháy lửa đỏ trên đầu có cặp sừng dài giống như hươu nai.
Đằng sau còn có một vòng tròn lửa với những đốm lửa bao quanh.
Hoa Y câu môi Satan quả đúng là Satan nhìn thôi cũng thấy khác biệt so với tên còn lại, Hoàng tử của sự thịnh nộ, cô muốn xem xem hắn sẽ đem lại màn trình diễn đặc sắc gì đây.
Hoa Y tránh thoát từng quả cầu lửa ném về phía cô, thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện, biến mất lần nữa là xuất hiện bên cạnh nó lưỡi hái ngoan tuyệt cắt xuống thứ cắt được lại là một đám cầu lửa.
Chúng tách rời bay về phía cô vì khoảng cách quá gần Hoa Y không né lưỡi hái thay đổi thành tấm chắn pha lê chắn đi công kích cầu lửa.
Cô lại bay lên cao quan sát phía dưới xem ra phải tìm chân thân của nó không thì không ăn thua.
Hoa Y biến mất lần nữa xuất hiện chém đôi người Lam Hạo, nhưng giống như lần trước "Lam Hạo" tách rời biến thành cầu lửa bay về phía cô công kích.
Cô nở nụ cười, mắt cũng trở nên cong cong, nếu người nhận biết cô sẽ biết cô tại lúc này là đang phấn khích.
Chợt quả cầu lửa bùng cháy Hoa Y mới nhận ra mình đã bị vây vào giữa dưới đất xung quanh cô đều là những quả cầu lửa, một cái lồng bằng lửa được dựng lên.
Chúng bốc cháy từ từ ép xuống, Hoa Y bay xuống, mũi chân chạm trên nền đất.
"Đứng yên, đợi em".
Arma ngón tay vốn đang định động lại im lặng hạ xuống, hắn nghiêm chỉnh đứng đó đợi cô, bên chân là Lục Lộc Niên sớm đã bất tỉnh.
Hoa Y đảo mắt đếm qua số lượng cầu lửa, cô cắm mạnh cán lưỡi hái xuống đất khiến cho nó đứng vững, nở nụ cười ngoan tuyệt.
Xoẹt xoẹt xoẹt
Lưỡi hái bất chợt vươn ra nhiều nhánh khác nhau đâm xuyên cầu lửa, mỗi cành của lưỡi hái đầu đâm xuyên cầu lửa bằng tốc độ chóng mặt, tất cả cầu lửa bị đâm trúng đều mất đi năng lượng, chúng trở thành những hòn than chỉ chờ được vỡ vụn.
Arma bất giác câu lên đôi môi, hắn lại nở nụ cười, ánh mắt say mê nhìn cô gái, cô đứng nơi đó kiêu ngạo tự tin, ánh mắt giống như chưa từng sợ hãi lúng túng, đằng sau cô là một viễn cảnh tuyệt đẹp, toàn thân cây màu đỏ như pha lê, rẽ ra nhiều nhánh khác nhau cành này nối tiếp cành kia ma mị tạo thành một bức tranh chết chóc.
Tường lửa không còn ép xuống giống như tiêu tán trong không khí, cầu lửa trở nên mất đi sinh khí dần hội tụ lại với nhau xuất hiện Satan, hắn nằm đó ánh lửa chỉ còn lập loè yếu ớt không còn mạnh mẽ ngang tàng như thuở ban đầu.
"Vì sao? Đó là lửa địa ngục, lửa địa ngục không thể dập tắt!".
Hoa Y nhìn hắn nở nụ cười trào phúng: "Nào có cái gì là không thể, do chính bản thân ngươi nghĩ rằng không thể, thứ không thể diệt còn chưa xuất hiện trước mắt ta đâu".
Lời nói ngạo mạn phách lối, nhưng thực lực chứng minh cô có khả năng để ngạo mạn phách lối như vậy.
Thấy hắn cúi đầu không nói gì nữa Hoa Y đi về phía hắn trong tay đồng thời xuất hiện lưỡi hái.