"Xin mời em Âu Hoa Y người đứng thứ trong top thiên tài lên truyền cảm hứng cho chúng ta".
Hoa Y chớp mắt, cô đang ngồi tại hàng ghế đầu, cả hàng ghế đều là con trai tất cả đều đang hướng tầm mắt lên cô, ngay cả thầy giáo đứng trên bục giảng cũng nhìn cô tha thiết.
Hoa Y đứng lên bước lên cầu thanh đi về phía bục phát biểu.
Lúc này vừa mới truyền tống đến chính cô cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, đánh giá theo tình hình có lẽ là lên phát biểu khen tặng thành tích học tập.
Hoa Y qua loa ứng đối, gật đầu liền đi xuống.
Về chỗ cô mới phát hiện, hàng ghế đằng trước chỉ vỏn vẹn chiếc, từ chất liệu, màu sắc cho đến kiểu dáng đều vô cùng đắt tiền khác hoàn toàn so với các hàng ghế phía sau.
Cô thu tầm mắt ngồi xuống chỗ của mình, nghe xong tất cả học sinh ngồi dãy đầu lên phát biểu, đều là học sinh xuất sắc, thiên tài của trường.
"Và đặc biệt người vẫn luôn giữ vị trí top đầu của trường, bạn học Cảnh Nghi các bạn nên không ngừng cố gắng để đạt được thành tựu như bạn ấy, không có người ngu dốt chỉ có thiên tài chưa được phát hiện, chúc các em sớm tìm ra tiềm năng của chính mình!".
Buổi chào đón tân sinh viên kết thúc, Hoa Y bước vào phòng vệ sinh tiếp thu cốt truyện thế giới.
Ngôi trường này gọi là Học viện Thiên Tài, là nơi đứng đầu về ngành giáo dục, cũng là nơi sinh ra những thiên tài.
Thiên tài là gì, không phải chỉ giỏi về một lĩnh vực nào đó liền được gọi là thiên tài, ở đây người có tư cách để gọi là thiên tài chỉ có người.
người này không chỉ thông thạo về một môn học nổi trội mà họ còn giỏi về tất cả mọi thứ.
Một thiên tài hoàn hảo, cái gì cũng đều phải biết, kiến thức, tư duy, nghệ thuật tất cả đều được trau dồi dạy dỗ tại đây.
Nguyên chủ Âu Hoa Y, là con gái trong một gia đình giàu có, cha cô làm bất động sản, từ khi sinh ra cô đã cực kì có năng khiếu về nghệ thuật.
Phát hiện ra điều này đặc biệt tài hoa nở rộ vào năm cha cô liền xin nhập học cho cô vào Học viện Thiên Tài.
Nguyên chủ đúng thực sự như cá gặp nước, cô không chỉ giỏi về nghệ thuật, các môn học tư duy logic đều không thể làm khó cô, ngay cả cung cách ứng xử cũng đều khiến mọi người dễ chịu, hoà đồng.
Nguyên chủ nhập học một năm liền lọt vào top thiên tài của trường, cô cũng là cô gái duy nhất.
Lúc đầu cuộc sống của cô đều giống như bao người ao ước, nhà giàu, xinh đẹp, thông minh có nhiều bạn bè, nhưng bi kịch xảy ra khi cô gặp Vu Quân, hắn là người đứng vị trí số .
Vu Quân này cũng sinh ra trong một gia đình giàu có, nuôi lên tính cách đại công tử của hắn, nhưng hắn là người khôn khéo, IQ của hắn rất cao nên hắn dễ dàng đùa giỡn mọi người trong lòng bàn tay.
Mà nguyên chủ chính là mục tiêu đùa giỡn của hắn, cô là người thứ trên hắn một bậc, với tính cách của hắn liền không thể chịu được ngồi trên đầu hắn là một đứa con gái.
Nhưng hắn rất thông minh hắn biết thu liễm sự bất mãn của mình, hắn giăng bẫy, dùng quỷ kế, sắc đẹp và trí tuệ của mình chinh phục cô, khi hai người đã hèn hò yêu nhau thì hắn lại không ngừng ngoại tình.
Hắn làm cho nguyên chủ yêu hắn khi có được lại vứt nguyên chủ như đôi giày rách, nguyên chủ không cam tâm hắn là tình đầu của cô, cô lại yêu hắn như thế.
Nguyên chủ hẹn hắn nói chuyện muốn hắn quay đầu suy nghĩ lại về mối quan hệ của hai người, cuối cùng đến lúc này hắn điên cuồng cười nhạo nói ra lý do tiếp cận cô ban đầu.
Hắn nói rằng trước nay chưa từng yêu cô, chỉ trêu đùa cô như một món đồ chơi, nguyên chủ lúc đó không tin vào tai mình.
Từ ngày hôm đó trở về liền trở nên thẫn thờ, học lực sa sút mất niềm tin vào cuộc sống.
Từ một thiên tài đứng thứ lại trở thành người bình thường, cha cô biết tin tức giận không nhẹ không ngừng gọi điện thoại mắng chửi cô.
Khi cô không còn là con cưng trong mắt cha thì ông liền coi cô giống như một trong những đứa con riêng ngoài giã thú mà thôi.
Nguyên chủ đau buồn, dần u uất, trầm tính, không thích tiếp xúc với mọi người.
Lúc này cô lại gặp người thứ khiến cho cuộc đời cô đi vào ngõ cụt, Trục Lưu, hắn đứng thứ trên bảng xếp hạng thiên tài.
Người này có một sở thích giấu kín, hắn thích bắt nạt người khác, tâm lý của hắn sớm đã vặn vẹo đến biến thái lại tỏ vỏ nho nhã lễ độ.
Hắn ra tay giúp đỡ nguyên chủ, nhưng cuối cùng là nguyên chủ ngây thơ, bị chơi chết trong tay hắn.
Hoa Y tiếp thu xong cốt truyện bất giác nở nụ cười, kết cục của nguyên chủ đúng là bi thảm nhưng mà ngôi trường này lại là sân chơi tuyệt nhất với cô.
Kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu, thiên tài đội lốt ác quỷ, một tầng giai cấp phân biệt như vậy thật phù hợp với cô.
Hoa Y bước về phía phòng của nguyên chủ, nói là phòng nhưng thực chất là một ngôi nhà tầng ngay trong khuôn viên kí túc xá của trường.
Đây là đặc cách của những thiên tài, một ngôi trường sặc mùi phân tầng giai cấp.
Hoa Y đẩy cửa bước vào, tắm rửa rồi sớm lên giường đi ngủ.
————————————
"Chào Hoa Y hôm nay cậu vẫn xinh như mọi ngày".
"Chào Tiểu Y"
"Chào..."
Hoa Y băng qua một lượt chào hỏi bước về chỗ ngồi của mình, vừa ngồi xuống liền có người bước đến.
"Tiểu Y hôm qua tớ nhắn tin cậu không nhận được sao?".
Hoa Y nâng mắt nhìn nữ sinh trước mặt, cô có mái tóc dài, khuôn màu bầu bĩnh thanh tú hào sảng, là bạn thân của nguyên chủ, nhưng hai chữ bạn thân này còn phải xem xét lại, cái người bạn thân này ở đâu khi nguyên chủ thay đổi lại cũng ở đâu khi nguyên chủ bị bắt nạt?
"Không xem" Hoa Y không mặn không nhạt nói.
Giới Điềm thấy cô lạnh lùng hơn thường ngày nghĩ cô có chuyện gì không vui liền rất biết điều trở về chỗ.
Hoa Y xoay bút nghe giáo viên trên bảng giảng bài, đi theo con đường học thần? Có chút mệt mỏi nha.
Cùng lúc online, hắn là lên tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến.
[Hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ: sống một cuộc đời tự do hạnh phúc]
Hoa Y ngừng bút, ánh mắt loé lên, sống một cuộc đời tự do, hạnh phúc? Xem ra nguyên chủ đã chán sống như một con búp bê tinh xảo rồi, vừa hay Hoa Y cũng không có ý định đi theo con đường học thần.
Nói là làm, hết tiết Hoa Y nhét thẳng sách vở vào cặp, trước ánh nhìn kinh ngạc của bạn bè nghênh ngang ra về.