[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)

chương 245: học viện thiên tài

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hoa Y trên đường bước qua chỗ yêu thích của mình tính làm một giấc, chiếc áo Blouse trắng đã không còn ở đó nhưng thay vào là một quyển sách.

Hoa Y bước đến cầm lên, là sách sinh học, cấu tạo của con người cùng các loài động vật.

Bên trên quyển sách không có tên, nhưng tại bìa kẹp có phần chia sẻ của tác giả, Cảnh Nghi.

Cô không mấy để tâm vứt quyển sách bên cạnh nằm xuống đánh một giấc.

————————————

Hôm sau đi học đứng chễm trệ trên bản tin trường là hình ảnh Hoa Y và Vu Quân trong vườn Hoa, do góc chụp người vô cùng thân mật.

Đồng thời bên cạnh chính là kết quả thi học kì , cái tên Âu Hoa Y đứng thứ ...

Trên đường bắt đầu có tiếng xì xào bàn luận về cô, bây giờ cô đang là nhân vật phong vân hot nhất trường.

Vừa lộ tin đồn hẹn hò với thiên tài, lại cũng từ thiên tài rớt xuống vị trí .

Hoa Y vào lớp không còn thấy tiếng chào hỏi làm quen như mọi ngày, ngay đến cả Giới Điềm cũng ngồi im tại chỗ không qua bắt chuyện với cô.

Hoa Y nở nụ cười vén lên mái tóc, nhìn xem đây là hiện thực của giai cấp thứ bậc, khi bạn là thiên tài nhiều người sẽ xum xuê nịnh bợ bạn cho dù họ ghét bạn cũng sẽ chỉ có thể chôn giấu trong lòng.

Ngược lại nếu bạn chỉ ở tầng chót của xã hội, thì bạn chính là mục tiêu của sự...công kích.

"Còn ra vẻ thanh cao, rõ ràng giống như kĩ nữ, quyến rũ Vu Quân".

"Ha người ta là người từng đứng hạng đấy bây giờ cũng mà là nhân đôi hai ".

Nụ cười đồng loạt vang lên trong lớp học, có người che miệng cười, có người trực tiếp ác ý hào sảng cười.

Phân tầng giai cấp...là hiện thực của một tập thể.

Hoa Y xoay bút, khuôn mặt không mấy để tâm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, bất giác nở nụ cười.

Đây mới là cuộc sống~~

————————————

Chuông báo hết tiết vang lên, Hoa Y vốn định trốn luôn các tiết sau, liếc ra cửa thì thấy Vu Quân đang đứng đợi, ánh mắt lo lắng nhìn cô.

Hoa Y bước về phía cửa ngẩng đầu lên nhìn hắn.

"Tiểu Y em đừng lo, thành tích anh sẽ giúp em lấy lại, còn chuyện của chúng ta, bức ảnh đó cũng không phải như thế".

"Tránh đường".

"Hả" Vu Quân ánh mắt tràn ngập khó hiểu, hắn giống như không nghe rõ.

Hoa Y trong tay vẫn cầm cây bút, cô nâng lên cầm bút gạt hắn sang bên, bước qua người hắn nghênh ngang mà đi, nào có cái dáng vẻ suy sụp vì thứ hạng, cũng không có xấu hổ khi ảnh của mình bị lộ.

Vu Quân híp mắt nhìn cách cô cầm bút chỉ cầm một góc nhỏ còn dùng đầu bút đẩy hắn ra, ánh mắt giống như nhìn một sinh vật bẩn thỉu hèn mọn vậy.

Hắn siết chặt nắm tay, hạng vẫn còn huênh hoang như thế, còn mơ tưởng giống như ngày ngồi trên đầu hắn, chợt ý nghĩ loé lên, Vu Quân duỗi tay nở nụ cười đầy ý vị.

Hoa Y một đường đi đến nhà ăn, vốn trước nhà ăn của thiên tài là khu khác, nơi đó phục vụ, lẫn đồ ăn đều giống như khách sạn sao đắt tiền.

Bây giờ cô hạng phải đi đến nhà ăn của trường, nhìn đám người xếp hàng, ánh mắt bất thiện nhìn cô.

Nhà ăn bắt đầu vang lên giọng nói trêu chọc.

"Hihi nữ thần đến kìa, chẳng phải trước kia đám đàn ông đều mơ mộng được ngủ với nữ thần sao, bây giờ nữ thần rớt xuống thành kĩ nữ, lại không biết có ai dám ngủ với cô ta không haha".

"Nữ thần gì chứ chỉ là một kĩ nữ mồm mép giả tạo mà thôi".

Hoa Y xoay cây bút trong tay.

Xoẹt phập

Nữ sinh vừa nói chuyện mặt tái xám, toàn thân run rẩy.

Cây bút cắm ngay trên bàn, chính xác giữa kẽ tay ngón trỏ và ngón cái.

Không khí im lặng đóng băng đến một tiếng động đũa cũng không có.

"Lần sau là cái miệng".

Hoa Y nói xong bước về phía một nam sinh vừa lấy xong cơm vẫn đang cứng người tại chỗ, cô rút điện thoại từ trong túi.

"Đọc số tài khoản".

Hắn vẫn còn chưa hoàn hồn thấy cô nâng mắt nhìn mình chợt sau lưng toát mồ hôi lạnh, ánh mắt sao lại đáng sợ như vậy, bên trong vô cùng trầm tĩnh nhưng lại áp bức đến nghẹt thở.

Hắn làm theo lời cô đọc số tài khoản, Hoa Y chuyển khoản cho hắn, lấy đi khay thức ăn ngồi xuống đối diện nam sinh tại góc phòng.

Phòng ăn lại hoạt động náo nhiệt, tiếng xì xào càng tăng lên, nhưng âm lượng đã giảm thiểu hơn ban đầu rất nhiều.

Cửa lớn bị mở tung là nữ sinh vừa nãy cùng đám bạn của cô ta tức giận rời đi.

Nam sinh trước mặt cúi đầu ăn không hề ngẩng lên lấy một lần, hắn ăn vô cùng chậm từ từ cử chỉ lại tao nhã.

Hoa Y chống cằm tay cầm đũa gảy nhẹ miếng thịt trong khay nở nụ cười.

Nam chủ à...có chút đặc biệt~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio