Đạo diễn vừa hô cắt, cô liền xoay người bước về phía ghế nghỉ đằng xa, rất nhanh cầm lên kịch bản nghiêm túc đọc.
Đặng Nguyên đứng đó, thu liễm đi chút dáng vẻ thanh xuân vườn trường, ánh mắt tò mò hướng về phía cô gái.
Dương Hoa Y, hắn đã từng nghe nói, lúc cầm kịch bản diễn cùng với cô hắn cũng có chút bất mãn, suy cho cùng có ai muốn diễn cùng "bình hoa di động" chứ, hắn công nhận là cô rất đẹp, nhưng lại chỉ dừng lại ở đấy, ngày nay diễn xuất rác rưởi, độc một biểu cảm khiến hắn cũng bị kéo chân theo.
Nhưng mà trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn cư nhiên như được nhìn thấy Nhã Tịnh từ trong kịch bản bước ra.
Hắn chớp chớp mắt có lẽ là hắn đã nhầm, chắc do ngủ không đủ giấc, Đặng Nguyên thu lại tầm mắt di chuyển về chỗ của mình.
Hoa Y cấp tốc đọc qua kịch bản, , đây là một bộ phim thần tượng, nguyên chủ vào vai Nhã Tịnh là mối tình đầu của nam chính Thịnh Nam.
Suốt những năm tháng thanh xuân vườn trường ngây thơ hai người họ đều nắm tay bên nhau vượt qua, nhưng đột ngột một ngày Nhã Tịnh nói lời chia tay, Thịnh Nam cố hết sức níu kéo nhưng cuối cùng vẫn phải buông tay, cũng từ đó để lại vết sẹo khó lành trong lòng nam chính.
Về sau khi nam chính thành công có sự nghiệp trong tay, hắn gặp được một người rất giống với Nhã Tịnh, cũng đem lòng yêu cô, người này chính là nữ chính Văn Nguyệt, sau một hồi mặn nồng, rồi day dứt cuối cùng kết thúc Thịnh Nam nhận ra được tình cảm chân thành sớm bao năm đã mất đi trở lại với mình, anh tin tưởng Văn Nguyệt, yêu thương nhìn thẳng Văn Nguyệt cũng quên đi mối tình đầu ngọt ngào đầy luyến tiếc.
Hoa Y lật sang lời thoại của mình, cũng không có quá nhiều đất diễn, cô chỉ xuất hiện tầm tập, đặc tả về thời thanh xuân tươi đẹp của nam chính và mối tình đầu của anh ta.
Hoa Y đặt xuống kịch bản, hai mắt nhắm lại lười biếng nằm trên ghế dài.
Người diễn cùng cô tên là Đặng Nguyên, là tiểu thịt tươi mới nổi, vẻ đẹp của hắn thiên về nam thần mối tình đầu, dịu dàng, tràn ngập sức sống thanh xuân.
Người đàn ông lúc nãy là đạo diễn Chu, là một đạo diễn khá nổi tiếng bên mảng phim thần tượng.
Tiếng xì xào to nhỏ chẳng mấy chốc vang lên.
"Này...thấy lúc nãy không? Thế mà lại lần qua đấy"
"Chắc ăn may thôi, rốt cuộc cũng chỉ có cái mặt"
Tiếng xì xào bàn tán kết thúc cũng là lúc đạo diễn tập hợp mọi người lại quay tiếp phân cảnh tiếp theo.
Đạo diễn Chu: "Dương Hoa Y lát nữa cô tập trung vào cho tôi, sớm biết tác phong của cô như vậy tôi cũng không cho cô nhận vai này"
Hoa Y ngẩng đầu khẽ nhíu mày thở dài đến cả đạo diễn cũng coi thường nguyên chủ đến vậy chẳng trách cả đoàn phim đều không để nguyên chủ vào mắt, trắng trợn xì xào bàn tán.
Khung cảnh trong lớp học, nam sinh quay đầu nhìn cô gái bên cạnh, nở nụ cười khoe ra hàm răng trắng sáng đều tăm tắp, cứ đôi chút hắn lại ngoái nhìn cô.
Dần dần hắn thấy trên gò má cô bất giác có một tầng ửng hồng xinh xắn, vành tai nhỏ xinh cũng đỏ lên, nam sinh mở to mắt, mê đắm ngắm nhìn cô.
Cô gái nâng mắt lườm hắn, sống lưng thẳng lên, ánh mắt tập trung tại bài giảng nhưng nam sinh biết cô vẫn đang chú ý đến hắn, vành tai nhỏ xinh kia vẫn không ngừng đỏ lên, tuyệt đẹp.
Nam sinh lôi bút ra hí hoáy viết gì đó, len lén nhìn cô giáo rồi đẩy về phía cô.
Cô liếc đến tờ giấy trên bàn, động tác luống cuống giống như ăn trộm, cầm nhanh xuống dưới bàn đầu hết liếc lên lại liếc xuống vụng trộm xem.
Nam sinh nở nụ cười, ánh nhìn ấm áp cưng chiều, ngón tay cong cong giống như rất muốn chạm vào ngón tay thanh mảnh xinh xắn trên bàn.
Cô đọc xong mẩu giấy, cũng cầm bút viết viết gì đó, cuống cuồng gạt nhanh về phía hắn.
Nam sinh khuôn miệng chưa hề dừng cười, mắt khẽ cong cong đọc từng hàng chữ nắn nót xinh đẹp phía trên.
——-Mau học bài đi, cô giáo nhìn!!!
Hắn cười cười ngoáy ngoáy viết viết tiếp bên dưới hàng chữ của cô, nghĩ nghĩ một chút còn vẽ thêm hình, nhanh tay chuyển sang bên cạnh.
Cùng lúc hắn quay đầu, một chốc lại bất chợt ngẩn ngơ.
Khuôn mặt cô đỏ hồng, đôi mắt long lanh lấp lánh ánh nước bên trong, nhìn từ góc nghiêng cô đẹp không góc chết, hàng mi dài khẽ chớp cong cong, sống mũi cao thẳng thon dài đi xuống, đôi môi đỏ ửng khẽ đóng mở, cái cằm nhòn nhọn tinh xảo, chỉ nhìn thôi hắn bất giác muốn vươn tay nắm lấy.
Áp lại cỗ xúc động trong lòng, ngón tay giật giật, rất nhanh đạo diễn đã hô cắt.
"Dương Hoa Y, cứ thế phát huy" nói xong ông cho cô một ánh mắt hài lòng, quay qua chỉ đạo tổ máy quay.
Hoa Y quay lại nét mặt bình tĩnh thường ngày, cô đứng lên tính rời đi.
"Chờ đã"
Hoa Y quay đầu, người lên tiếng là Đặng Nguyên.
"Cô vốn diễn xuất tốt như thế?"
"Ừ" Hoa Y rất nhanh nhận lấy, được khen dĩ nhiên phải nhận.
"Vậy tại sao ngay từ đầu cô lại không diễn?" Đặng Nguyên ánh mắt nghi ngờ ngẩng đầu hỏi cô.
"Lười"
Nói xong cô cũng sợ hắn còn dây dưa hỏi thêm liền chạy rất nhanh, xông vào phòng nghỉ đóng cửa lại.
Hoa Y là diễn viên tuyến , dĩ nhiên không có phòng nghỉ riêng, cô vừa bước vào liền có một đống người quay lại nhìn cô.
Hoa Y trấn định đi đến sofa ngồi xuống.