Phân cảnh kết thúc, Hoa Y cũng hết việc, lãnh lương lãnh cơm hộp đợi ngày công chiếu.
Hiện cô đang nằm nhà nhàn hạ lướt weibo.
Weibo nguyên chủ là một đống thứ loạn thất bát tao, gần như cái gì cô cũng đăng lên, đến cả tình yêu nồng nhiệt dành cho Dư Tuấn cũng nổi bật chình ình trên đó.
Hoa Y bóp bóp trán, lướt qua vài cái bình luận đều là hỏi cô tại sao gần đây không live, fan nguyên chủ đa số là nam.
[TiểuYY]: Từ bây giờ sẽ không live nữa, hẹn gặp các bạn trên những tác phẩm phim!
Hoa Y đánh một dòng chữ rồi đăng lên, làm xong cô liền bỏ xuống điện thoại, suy nghĩ một chút về nhiệm vụ phụ tuyến.
Hoa Y híp híp đôi mắt, quá nhiều ý tưởng nảy ra trong đầu cô, khiến cô hơi phấn khích.
Cô nhấn mở điện thoại nhắn tin cho Trình Thu.
—-Tìm cho em một kịch bản, phim cổ trang.
————————————
"Số Dương Hoa Y"
Hoa Y bước vào, gật đầu cúi chào, tầm mắt cô cố định tại người đàn ông trung niên ngồi giữa, đạo diễn Viêm, một trong nhưng đạo diễn nghiêm khắc nhất làng giải trí, ông xưa nay chưa từng nể mặt ai, chỉ cần không đạt được như những gì ông kì vọng, đều bị nước miếng ông phun chết.
Cô thu lại nụ cười, cùng lúc người bên cạnh đạo diễn Viêm lên tiếng.
"Phân cảnh cuối cùng, Trang Khánh Đế ban rượu độc cho Hoàn quý phi"
Hoa Y rời ánh mắt nhìn đến hắn, người đàn ông trong bộ vest xám, áo sơ mi bên trong màu đen, khuôn mặt đẹp trai mang nét trầm ổn quyến rũ.
Thấy hắn lên tiếng đạo diễn Viêm cũng nhìn sang hắn, đôi mắt có vẻ hứng thú.
"Được" Hoa Y nói.
——
Cô gái hít một hơi sâu, nâng tầm mắt dừng lại ở hắn.
Ánh mắt cô ngoan tuyệt cứng rắn cường thế, cho dù có rơi vào cảnh này cũng quyết ngạo nghễ mà cao quý.
Cô chớp đôi mắt, cánh mi cong dài nhẹ lay động, chỉ trong chớp nhoáng hắn lại thấy nhiều tình cảm phức tạp xuất hiện trong đó.
"Trang Chính, cuối cùng chúng ta vẫn đi đến bước đường này"
Cô đứng đó, ánh mắt có lạnh lùng có hối hận lại có không nỡ nhìn hắn.
Cô nở nụ cười, khoé môi cong nhẹ, không hiểu sao hình ảnh trong đầu lại loé lên, hình ảnh một thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp nở nụ cười với hắn.
"Thật đáng tiếc..."
Nói xong cô cầm lên ly rượu độc, một hơi uống cạn, vì động tác quá nhanh và kịch liệt, khoé miệng cô còn dính chút rượu lấp lánh ánh quang, đôi môi đỏ ướt át.
Lần này cô cười, nhưng nụ cười lại là thê lương đau đớn đục khoét tâm can, cô cười đến hàng nước mắt cũng không biết tự lúc nào rơi xuống.
"Trang Chính, ta hận ngươi! Cả đời này của ngươi đều sẽ mãi mãi không quên được ta!!!"
Cùng lúc cô thổ ra một búng huyết, nhưng thân mình vẫn sừng sững đứng đó, quyết không khuỵ gối, quyết không thoả hiệp, giống như con người cô, cường ngạo, cao quý cả một đời.
Cho đến lúc cuối khi hắn quay lưng bước đi, cô mới đau đớn trượt xuống, đôi mắt lúc này sáng trong, xinh đẹp giống như viên pha lê thuần khiết nào có sự hận thù che lấp, nào có sự không cam tiếc nuối, cô giống như trở lại hình ảnh thiếu nữ năm đó xinh đẹp thanh thuần động lòng người.
Cô kéo lên nụ cười dù miệng không ngừng chảy máu, nụ cười thuần khiết, ngây thơ như lúc ban đầu.
"Trang Chính ta yêu chàng..."
—-
Hoa Y đứng dậy vuốt lại mái tóc dài có phần hơi rối, ánh mắt nhìn về phía đám người bên dưới.
Họ giống như chưa hoàn hồn, mắt đều hơi hơi đỏ, nhìn cô, dạo diễn Viêm là người lấy lại tinh thần nhanh nhất, ông đập bàn, ánh mắt toả sáng.
"Được được cô chính xác là Hoàn quý phi mà tôi muốn, tốt lắm, về nghiên cứu kĩ kịch bản, đừng khiến tôi thất vọng"
Sau một chút phấn khích, ông vẫn không quên nheo mắt nghiêm khắc nhắc nhở cô phải giữ vững phong độ.
Hoa Y gật đầu, cảm ơn mọi người rồi bước ra ngoài.
Đạo diễn Viêm quay đầu nhìn người bên cạnh.
"Sao thế? Vẫn chưa hoàn hồn?"
Hắn cũng cười cười nhìn ông: "Xác thực khó có thể hoàn hồn"
"Phải chứ, lần đầu tiên tôi thấy cậu hứng thú với kịch bản đấy, còn biết rõ phân cảnh? Sao Lục thiếu muốn từ nhà đầu tư trở thành diễn viên không?"
Lục Cảnh Ngôn nở nụ cười đầy ý vị liếc nhìn ông: "Tôi đang suy nghĩ đến việc rút bớt vốn đầu tư"
"Ây vậy thì không được rồi, người ta xuất sắc như thế cơ mà, hơn nữa cả quá trình còn nhìn mỗi cậu"
Lục Cảnh Ngôn không nói nữa, ánh mắt sâu xa nhìn về phía thân ảnh sớm đã khuất dạng.
————————————
Tin báo nhận vai gửi đến, Hoa Y sắp xếp qua loa, gọi cho Đào Ngột rồi cùng đến phim trường.
Đạo diễn Viêm trông thấy cô đến sớm, khá vừa lòng, ông liền gửi cô qua đây.
"Cô diễn với thị đế Lương Vĩ Thành, nhớ cố gắng theo kịp tốc độ của anh ta, ngoài ra Hứa Tư Tư mặc dù là người mới nhưng kĩ thuật diễn khá đanh thép rất giỏi ép bạn diễn, cố mà chú ý"
Hoa Y gật đầu lắng nghe lời ông, đạo diễn Viêm thật ra rất tốt, ông nghiêm khắc nhưng đều xuất phát từ kinh nghiệm trưởng bối dặn dò cô.
Thấy mọi người đã có mặt đông đủ, ông chỉ huy góc độ máy quay, bắt đầu phân cảnh .
Hoa Y đi về chỗ của mình, Đào Ngột tươi cười cầm sẵn kịch bản đưa cho cô.
Hoa Y nhận lấy, , bộ phim lấy Trang Khánh Đế - Trang Chính làm trung tâm, xoay quanh việc tranh quyền đoạt vị cho đến âm mưu nơi hậu trạch.
Trang Khánh Đế khi còn làm hoàng tử đem lòng yêu Hữu Lộc Hoàn - còn là Hoàn Quý Phi do cô nhận vai, nữ xuyên suốt bộ phim, sau bao âm mưu quỷ kế Trang Khánh Đế đăng cơ, nhưng cũng chợt nhận tình yêu thật nhỏ bé so với âm mưu, giang sơn xã tắc.
Ông yêu Hữu Lộc Hoàn phong nàng làm Hoàn Quý Phi nhưng gia tộc Hữu Lộc lại quá to lớn, bành trướng thế lực, để giữ vững giang sơn ông chỉ đành uỷ khuất nàng, cho đến cuối cùng Hoàn Quý Phi vẫn chỉ là một Quý Phi nàng không có con cái, cuối cùng vì sự độc ác biến chất của mình năm lần bảy lượt hãm hại nữ chính Nhu Phi - Hứa Tư Tư thủ vai, bị Trang Khánh Đế ban cho rượu độc.
Sau khi cô chết Hữu Lộc thị cũng không gây được chuyện gì lớn, dần bị Hoàng Đế loại bỏ, Trang Khánh Đế thu lại quyền lực, cân bằng thế lực tìm ra tấm chân tình Nhu Phi chốn hậu cung.
Hoa Y đặt xuống kịch bản, vai nữ lần này xác thực rất hợp với cô, Hữu Lộc Hoàn có diễn biến tâm lý rất phức tạp, cô ta là người đứng giữa cân cân của gia tộc và tình yêu, cô ta tôn sùng tình yêu, yêu Trang Khánh Đế hơn cả gia tộc, quyền lực.
Một tình yêu ngây thơ bất chấp đến vậy, nhưng Nhu Phi xuất hiện, cô không thể chấp nhận được một người nữ nhân đặc biệt xuất hiện trong cuộc đời hắn, tham vọng chiếm hữu của cô đối với hắn quá cao, bỏ đi định kiến hắn là một Hoàng Đế.
Cô hận người được hắn xem là đặc biệt, cô hận hắn tước đi khả năng làm mẹ của mình, nhưng cùng lúc lại yêu hắn, yêu hận cuồng si cô trở thành một người phụ nữ rắn độc trong mắt hắn để rồi chết đi trong chén rượu độc.
Một kiểu nhân vật rất xuất sắc, nếu cô lột tả được tâm trạng cũng như toàn bộ Hữu Lộc Hoàn trên bộ phim nhất định sẽ tạo được tiếng vang lớn.
Hoa Y đóng lại kịch bản ngẩng đầu nhìn phía trước, hiện đang là cảnh quay của Lương Vĩ Thành, diễn xuất rất tốt, tự nhiên lại không quá tuỳ ý.
Hoa Y diễn xong một vài cảnh gặp gỡ, mến mộ với Trang Chính xong thì cũng chỉ còn phân cảnh cuối, cô cùng với Trang Chính đang bị truy sát trong cánh rừng.
Đoàn người di chuyển chuẩn bị quay ngoại cảnh, Hoa Y tiến vào WC rửa tay.
"Chị, tại sao lại đổi vai của em? Nữ chính rõ ràng được xác nhận là em cơ mà"
"Cấp trên đánh xuống, là Cảnh Ngôn? Tại sao anh ấy lại làm thế, để em gọi điện cho anh ấy"
Cô gái đứng ở cửa WC bực bội nhấn điện thoại, Hoa Y lướt qua cô bước ra ngoài.