Hoa Y một mạch bước ra cửa, cô đã cho Đào Ngột về sớm, vốn định nhanh chóng về nhà với hắn, chân vừa bước qua lại khựng lại ở cửa.
Người phía trước dựa lưng vào xe, áo sơ mi màu lam tươi mát, quần âu đen, giày thể thao trắng để lộ ta một đoạn cổ chân tinh xảo.
Hắn cúi đầu, mái tóc đen tuyền mềm mại rủ xuống che kín trán hắn, lọn tóc trước trán hơi xoăn xoăn tràn ngập hơi thở thiếu niên sạch sẽ.
Cảm nhận tầm mắt cô hắn ngẩng đầu lên khẽ nở nụ cười, hắn vừa ngẩng đầu cảm giác thiếu niên thanh thuần đều bay sạch, chỉ còn lại hơi thở nam tính, lạnh lùng lại lịch lãm.
Người này đúng là Bạch Ly, cục băng nhà cô.
Hoa Y hai bước gộp một phi như bay về phía hắn, giang tay ôm lấy eo, cả đầu đều úp trong lồng ngực hắn.
Hoa Y khoé miệng kéo lên, cái mũi hít hít ngửi ngửi: "Thực thơm~ là mùi bạc hà em thích"
Bạch Ly cúi đầu ôm cô, khẽ hôn lên mái tóc cô, giọng hắn hơi khàn khàn, ánh mắt nhìn thẳng phía trước sắc xanh thẫm màu tràn ngập bên trong đáy mắt.
"Nhớ em"
Hoa Y không cảm nhận được sự khác thường của hắn, đôi mắt cong đến sắp thành một đường thẳng, cô lùi ra cười ngọt ngào với hắn.
"Em cũng nhớ anh, nhớ chết đi được, tại sao không trả lời tin nhắn của em?!!"
"Tôi không thích dùng điện thoại, nhưng lần sau sẽ nhắn tin với em"
Hoa Y hiểu ra, là do hắn không thích đồ công nghệ, có thể dùng nhưng cơ bản không thích mà thôi.
"Được rồi không ép anh, về nhà nhé!"
Bạch Ly nở nụ cười cưng chiều vuốt vuốt mái tóc cô: "Ừ về nhà"
Thật lâu sau khi hai người đi, Dư Tuấn từ cửa bước ra, đôi mắt anh thâm trầm, nhìn theo phương hướng chiếc xe đi khuất.
————————————
Hoa Y mở cửa vào nhà liền đá văng đôi giày, thoải mái đi chân trần trên nền đất, cô thờ ra một hơi ngồi xuống ghế sofa đầu ngửa ra sau tựa lên thành ghế.
"Không đâu bằng ở nhà, thật thoải mái"
Bạch Ly theo sau cô, trong tay là dép lê đi trong nhà, anh cúi người xuống nhấc chân cô lên đầu gối mình, ngón tay thon dài phủi đi bụi trong lòng bàn chân cô rồi xỏ dép vào.
Xong việc anh ngẩng đầu nhìn lên, liền chạm mắt với cô.
Hoa Y cười cười khẽ hôn lên khoé môi anh: "Bế em"
Bạch Ly dùng tay phải, ôm cô cùng lúc đứng lên, Hoa Y cảm nhận được độ cao, chân lơ lửng trong không trung.
Cô nâng tay nắm cằm hắn, cúi đầu xuống hôn, nụ hôn ướt át cuồng nhiệt dây dưa.
Bước chân hắn di chuyển, từ tốn bước vào phòng ngủ.
Hoa Y rời môi hắn, đôi môi bị cô hôn đến sưng đỏ, còn ẩn hiện dấu răng trên cánh môi dưới, cô thực vừa ý híp mắt cười.
"Em muốn đi tắm, người bẩn"
Bạch Ly cưng chiều nhìn cô, đổi hướng bước về phía phòng tắm.
"Được..."
————————————
"Haz...ưm..."
Hoa Y run rẩy, đầu đặt trên vai hắn.
Phía dưới làn nước trong bồn tắm cảnh xuân vô hạn, nơi tư mật chặt chẽ khít khao.
Làn nước chuyển động, tạo nên những gợn sóng nho nhỏ khiến người suy nghĩ miên man.
Hoa Y cắn răng, hơi run lên vì lạnh, nước trong bồn sớm đã lạnh, người cũng đã tẩy sạch, nhưng mà cô vẫn bị ngâm trong đây a!!!
Hoa Y nghiêng đầu, môi chạm đến là vành tai hắn, cô khẽ thở ra.
"Tiểu Ly, mau ra nha~"
Hoa Y cảm nhận thứ bên trong càng trướng lên, nào có dấu hiệu suy giảm.
"Ha..."
Mỗi lần đi vào là sâu tận bên trong, cô rùng mình thở dốc.
Chân cũng đã mỏi, eo sớm đã đau nhức, mà người bên dưới vẫn không có dấu hiệu đuối sức, Hoa Y cắn răng ngồi thẳng dậy ngắm nhìn khuôn mặt hắn.
"Tiểu Ly thật đẹp trai~"
Bạch Ly híp mắt cười, ánh mắt tối lại: "Em có biết mỗi lần em gọi Tiểu Ly thì đều sẽ tăng thêm p không?"
Hoa Y cười hắn không trả lời, môi hạ xuống hôn lên lông mày cương nghị trên mặt hắn, dịch xuống hôn lên khoé mắt, lại đi xuống mũi, môi, cằm, càng hôn động tác bên dưới càng nhanh.
Hoa Y thở hắt ra, tay kéo lên cằm hắn hôn xuống yết hầu tinh xảo nhô ra, vừa hôn lại liếm, cắn nhè nhẹ.
Hắn nở nụ cười trầm thấp, Hoa Y trợn mắt, ngẩng đầu lên nhìn hắn, đôi mắt hắn xanh thẫm lúc này không trong veo phản chiếu như mọi khi mà nhuốm lên sắc màu của dục vọng, mê ly phát sáng khiến người ta trầm luân.
Động tác đã ngừng lại, nhưng thứ bên trong vẫn chưa hề nguôi ngoai, nó vẫn căng cứng, lại càng trướng, chôn sâu bên trong cô.
Ngón tay thon dài tinh xảo của hắn nâng lên khẽ gạt đi sợi tóc bết dính trên trán cô.
"Lần trước em sử dụng rồi, lần sau đổi chiêu mới đi"
Hoa Y tức giận sắp phun trào đến nơi thì bên dưới lại bắt đầu luận động, cô mệt đến không thể phản ứng, đầu lại gục trên bả vai hắn, sống lưng run run.
Hận chết cô mất có là con người không lần đầu của cô đấy, đã một tiếng trôi qua mà vẫn chưa ra???
Thực sự hắn cũng không dày vò cô nữa, nói p thì chính là p, hắn lấy khăn quấn quanh người cô rồi bế cô vào phòng, đặt cô lên giường mềm mại.
Hoa Y sớm đã mệt đến bở hơi tai, nằm trong chăn ấm nệm êm, cô lăn qua ôm hắn chìm vào giấc ngủ.