"Woww là Y tỷ thật kìa cuối cùng cũng gặp được tỷ em ngoài đời, ui xinh xỉu"
"Tiểu Y Y aaaaaa!!!!"
"Chị Tiểu Y!!!!!"
Hoa Y kéo vali xuất hiện sau cánh cửa, cô cũng không ngờ có nhiều fan đến đón như thế, cuối cùng cô cũng bạo rồi hả.
Hoa Y nở nụ cười, vẫy tay chào fan nhận lại một loạt tiếng hét.
Vốn trước nguyên chủ nhiều fan là nam đến phiên cô lại thật nhiều fan nữ, hôm nay đều là đổ bộ các nữ sinh đến đón cô.
Hoa Y nhìn thấy Trình Thu liền kéo vali đi qua, cô quay đầu vẫy tay chào tạm biệt fan mới mở cửa lên xe.
Vừa leo lên liền cảm nhận cái gì không đúng, bên cạnh có thêm một người đàn ông.
Hoa Y nheo mắt nhìn hắn: "Lục tổng rảnh rỗi đến mức đến đón nhân vật nhỏ bé như tôi?"
Nói xong cô còn liếc Trình Thu, Trình Thu né ánh mắt của cô tập trung lái xe.
Lục Cảnh Ngôn mắt cười nhìn cô: "Tại vì gặp em quá khó, tôi còn chưa có cơ hội nói chuyện chính thức với em"
"Được rồi vậy mời anh vào chính sự đi"
Hoa Y đặt túi ở giữa hai người, khuôn mặt không biểu cảm hỏi hắn.
"Cũng không có gì đặc biệt, chỉ là nói, tôi muốn theo đuổi em"
"Vẫn lời cũ tôi sẽ không nhắc đến lần thứ đâu, không quy tắc ngầm, không bao nuôi và không yêu đương"
Lục Cảnh Ngôn kéo lên khoé miệng, nhẹ sờ lên đồng hồ trên tay, hẳn anh ta không quá chú tâm lời cô nói.
"Làm sao em dám chắc, em sẽ không yêu tôi?"
"Không phải dám chắc mà là chắc chắn, người như anh tôi còn chưa động thủ thì thôi ấy chứ"
Lục Cảnh Ngôn híp mắt nhìn cô thật lâu sau hắn bật cười: "Em không có sự lựa chọn, giờ em là nghệ sĩ của Viên Hằng"
"Còn có loại công ty ép nghệ sĩ bán thân?" Hoa Y cũng không nhìn hắn chỉ xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón áp út.
Dĩ nhiên Lục Cảnh Ngôn cũng nhìn thấy, khuôn mặt hắn tối sầm lại: "Là ai?"
"Anh sẽ sớm biết thôi" Hoa Y khoé miệng câu lên, nụ cười ngọt ngào toả sáng.
"Trong hợp đồng của em có quy định không được yêu đương" Lục Cảnh Ngôn rất nhanh lại bình tĩnh quyết đoán.
"Lời này có hơi buồn cười khi chính vừa nãy anh là người ép tôi yêu đương với anh"
"Cô là của tôi, dĩ nhiên không tính" hắn nói đến là đương nhiên.
Hoa Y không thích lời này, cô quay qua Trình Thu: "Chị lo giấy tờ huỷ hợp đồng cho em, phí bồi thường lát em chuyển qua"
Lục Cảnh Ngôn ngẩng đầu mày nhíu lại: "Đó là nước đi không được khôn khéo đâu, giới giải trí là sân chơi của tôi"
Hoa Y cười hắn ngu ngốc, tự cho mình là đúng, cô cũng không thèm đôi co với hạng người này.
"Chị Thu, dừng xe"
Lục Cảnh Ngôn gằn giọng: "Tiếp tục lái"
Kít tiếng xe phanh lại.
Hoa Y kéo xuống cửa xe, bước ra ngoài, bỏ lại người đàn ông với sắc mặt âm trầm.
Hoa Y về nhà liền leo lên giường nhắn tin với Bạch Ly, anh nói anh còn có việc nên sẽ về sau.
Cô về nhà Khải Hàng cũng không có ở nhà, gần đây công việc có vẻ bận rộn.
————————————
Bộ phim công chiếu ở đa quốc gia, đạt doanh thu cao ngất ngưởng, vượt ngưỡng dự kiến.
Nội dung được người xem đón nhận nhiệt tình, bình phẩm là hợp thị yếu bây giờ, phim mang yếu tố tâm lý, trinh thám, tình cảm, lại hơi kinh dị, phù hợp với đại đa số giới trẻ.
Dàn diễn viên của phim đều là diễn viên gạo cội, cho dù cô không phải là diễn viên quen mặt mảng điện ảnh nhưng vẫn được nhà bình phẩm đánh giá rất cao.
Nội dung xuất sắc, diễn xuất tinh tế, tại giải Kim Mã, Hoa Y giành được danh hiệu nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
Hoa Y bước lên sân khấu, nhận lấy giải thưởng trong tay, cô cảm ơn một số người cũng như ekip làm phim.
Sau cùng cô nhìn về phía xa, không biết vì sao trong bao người cô lại đặc biệt chú ý đến anh, anh đứng đó nổi bật, duy ngã độc tôn, cô nở nụ cười, hít thật sâu nhìn thẳng vào camera.
"Tôi Dương Hoa Y, xin rút khỏi giới giải trí, không có lý do gì đặc biệt, chỉ là tôi cần thời gian, cũng như toàn tâm toàn ý để yêu chiều, chăm sóc người đó"
Nói xong trong sự đứng hình, kinh ngạc của toàn hội trường, bước xuống đi thẳng về phía anh.
Bach Ly kéo lên nụ cười xinh đẹp duy mỹ, đôi tay thon dài tinh xảo cùng khớp ngón tay trắng hồng mở ra hướng về phía cô.
Hoa Y đặt tay lên tay anh, nở nụ cười tươi tắn.
Hai thân ảnh khuất dạng sau cánh cửa để lại đám người đằng sau muôn vàn vẻ mặt, có ngạc nhiên sửng sốt, có khó hiểu, có hoài nghi, có đố kị ghen ghét...