Thời Sênh cười cườimộtcách kì dị, “Đã T là lựa chọn của ngươi, ta không nói
nữa.
Nhưng… Ninh Nhàn, lời Vừa nãy của ngươi có hàng trăm lỗ hổng, sự thực hoàn toàn không giống với những gì ngươi nói đúng không?”
Con ngươi Ninh Nhàn co lại, trong đầu nhanh chóng nghĩ lại những lời nàng ta nói trước đó, nhưng vì căng thẳng nên không nghĩ được trước đây mình đã nói những gì.
Nàng ta đã nói sai ở đâu rồi?
Hay là, Ninh Oanh căn bản không hề mất trí nhớ, chỉ là đang đùa giỡn mình?
Thanh âm mỉa mai của Thời Sênh từ từ vang lên.
“Ta không hề khôi phục ký ức.
Theo lời ngươi nói, ta ở Ninh gia cực kì được sủng ái, vậy thì ngươi và Ninh Ngôn nhất định sẽ bị lạnh nhạt, so sánh như vậy, ngươi còn có thể vì ta tự nguyện gả cho Ma Vương gì gì đósao?”
“Đừng nói Với ta là tình tỉ muội gì đó, thật sự nếu là có tỉ muội tình sâu gì đó, ngươi sẽ không vừa mở miệng liền gọi tên của ta.
Khi lần đầu tiên ngươi gọi ta rõ ràng rất căng thẳng, hoặc có thể nói là… sợ hãi… nhưng khi ta hỏi ngươi quen ta không, rõ ràng ngươi lại thả lỏng ra.
Ninh Nhàn, ngươi không giải thích một chút, vì sao khi thân nhân gặp nhau, phản ứng đầu tiên không phải kích động, mà là căng thẳng? Ngươi đang căng thẳng cái gì?”
Ninh Nhàn kéo chặt tay áo, giải thích nói: “Chúng ta lâu ngày như vậy không gặp… muội đột nhiên xuất hiện, ta căng thẳng cũng là đương nhiên.”
“Xem ra là ngươi không định tự nói ra rồi.” Phản ứng đầu tiên của cô khi nhìn thấy Ninh Nhàn lại là căm ghét.
Đối với một con ma lạ, cô ấy không thể nào nảy sinh căm ghét.
Cho nên tình cảm này là thuộc về phản ứng bản năng của nguyên chủ.
Cô đã xuyên vào nhiều nhân vật như thế, gần như đã không cảm giác được phản ứng bản năng của kí thế.
Ninh Oanh căm ghét Ninh Nhàn mới có thể khiến cô cảm ứng được.
Sự thật tuyệt đối không thể như Ninh Nhàn nói.
“Tỉtỉ, nhị tỉ, các tỉ đang nói gì?” Ninh Ngôn có chút không hiểu, mơ màng nhìn quanh quẩn giữa họ, nhưng ánh mắt nhìn Thời Sênh rõ ràng có chút bất mãn.
Một người là tỉ tỉ vừa trở về, một người là tỉtỉ chăm sóc hắn nhiều năm như thế, trong lòng Ninh Ngôn kì thực đã nghiêng về phía Ninh Nhàn.
Thời Sênh thấy vậy cũng không nói gì, né người liền công kích lên, Ninh Nhàn bảo vệ Ninh Ngôn phía sau người, giao đấu với Thời Sênh.
Ninh Nhàn không có vũ khí, vốn đã ở vào thế yếu, sau chiêu liền bị Thời Sênh đạp ra đất, mũi kiểm chỉ vào cổ nàng ta.
“Tiểu Ngôn mau đi.” Ninh Nhàn xoay đầu nói với Ninh Ngôn.
“Nhị tỉ, tỉ thả tỉ tỉ, tỉ tỉ không làm sai gì cả.” Ninh Ngôn khóc lóc lắc đầu, “Tỉtỉ, nhị tỉ mau thả tỉ tỉ ra, xin tỉ đấy, Tiếu Ngôn cầu xin tỉ đấy.”
“Ninh Ngôn, mau đi đi!” Ninh Nhàn lo lắng gào lên, “Đi tìm hắn, cứ nói Ninh Oanh trở về rồi, mau đi.”
Ninh Ngôn giống như nghĩ ra gì đó, lập tức đứng lên chạy ra bên ngoài.
Thời Sênh đưạ mắt ra hiệu cho Phong Cẩm, Phong Cầm lây ra một tâm bùa vứt về phía Ninh Ngôn, trực tiêp định thân hắn tại chô.
“Muốn đi tìm Ma Vương đó sao?” Thời Sênh thấy Ninh Ngôn bị định chặt, mới quay đầu ngẩng nhìn Ninh Nhàn.
Thấy hi vọng bị phá vỡ, Ninh Nhàn không giữ được biểu cảm trên khuôn mặt, đột nhiên nhăn nhó oán hận nhìn Thời Sênh, “Ninh Oanh, Vì sao ngươi còn chưa tan thành tro bụi?”
Ban đầu, rõ ràng người đó từng nói…
“ồ?” Thời Sênh kéo dài âm điệu, “Vậy đúng là khiên người thất Vọng, ta chưa tan thành tro bụi, nhưng ngươi rất nhanh sẽ vậy rôi.”
“Ha ha ha, Ninh Oanh, ngươi cho rằng hắn còn có thể tin ngươi sao? Nếu hắn biết ngươi trở về rồi, hắn sẽ là người đầu tiên chính tay gϊếŧ chết ngươi”
Thời Sênh sắp nổi điên rồi.
Ngươi có bản lĩnh thì nói hết kịch bản đi!
Nói một đoạn rồi bảo lão tử đi đoán, đoán cái đầu ngươi!
Cô có đạo cụ khiến người ta nói sự thật, nhưng không có đạo cụ khiên ma nói sự thật…
“Hệ thống, Shop hệ thống có đạo cụ gì không, có thể khiến cô ta đừng nói nhảm nữa, nói thẳng vào vấn đề chính.” Thời Sênh đang gọi hệ thống trong lòng.
[Xin ký chủ đừng nhắc vấn đề bôi nhọ Shop hệ thống này nữa!
Được thôi, vậy là có rồi.
Thời Sênh trong đầu mở ra Shop hệ thống, sản phẩm bên trên làm cô ấy nhìn tới hoa cả mắt, may mà hệ thống giúp cô rút gọn phạm vi lại rồi.
Chân Tâm Hoàn
Đạo cụ cấp D
Điểm Dùng xong lời nói ra tuyệt đối chân thật.
Thích hợp dùng với gián điệp nằm vùng, tra tấn bức cung.
Tất cả chủng tộc đều có thể dùng.
Một nghìn điểm, nói đắt không đắt, nói không đắt lại đắt, cuối cùng Thời Sênh vẫn cắn răng đối.
Lằng nhằng với nữ nhân này chi bằng đểbản cô nương đi trêu ghẹo Phong Câm.
Thời Sênh đút Chân Tâm Hoàn cho Ninh Nhàn ăn.
Cách nói của Ninh Nhàn chỗ không khớp là thái độ của Ninh Oanh đối với sự việc này.
Con của Ninh gia, đều có lá bùa mà lúc đầu người đó giúp Ninh phụ và Ma Vương định khế ước tặng cho, có thể khiến họ nhìn thấy Ma Vương đó.
Ninh Oanh không hề ghét Ma Vương, Ma Vương cùng nàng lớn lên, có thế nói là thanh mai trúc mã, hai đứa trẻ vô tư.
Ninh Oanh rất thích Ma Vương, trong lòng luôn mong ngóng lễ trưởng thành, trở thành tân nương của hắn, cùng hắn đế kết minh hôn, mãi mãi ở bên nhau.
Nhưng Ninh Nhàn cũng thích Ma Vương, càng vì Ninh phụ và Ninh mẫu thiên vị sủng ái Ninh Oanh nên nàng ta đố kị Ninh Oanh.
Cho nên, nàng ta lén tìm được người trước đó, ra giá cao mời ông ta gϊếŧ chết Ninh Oanh đúng lễ trưởng thành của nàng, người đó trấp áp hồn phách của Ninh Oanh đem đi.
Ninh Nhàn thì thay thế Ninh Oanh gả cho Ma Vương.
Ma Vương phát hiện người mình lấy không phải Ninh Oanh, trong lúc đại nộ muốn gϊếŧ Ninh Nhàn, Ninh Nhàn chỉ từng thấy bộ dạngMa Vươngyên lặng ở bên cạnh Ninh Oanh, hoặc là cười nhạt Với Ninh Oanh, chưa từng thấy bộ dạng hắn tức giận như vậy.
Nàng ta không cam lòng, thể là nàng ta liền lừaMa Vương, nói Ninh Oanh căn bản không thích hắn, người nàng thích là một người khác nên đã cùng người đó bỏ trốn rồi.
Ma Vương không tin.
Ninh Nhàn lại nói nhiều năm như thế Ninh Oanh chỉ là giả bộ mà thôi, nàng biết bản thân và hắn có khế ước, sợ hắn sẽ sát hại người nhà của mình cho nên mới đối xử ôn hòa nhã nhặn làm hắn lơ là.
Cũng vì câu nói này của Ninh Nhàn, Ma Vươngthịnh nộ, tắm máu Ninh gia, muốn ép Ninh Oanh xuất hiện.
Nhưng lúc đó Ninh Oanh đã chết rồi, đến hồn phách cũng bị trân áp, làm sao có thê xuất hiện?
Đây mới là chân tướng của năm đó.
Ninh Nhàn đố kị Ninh Oanh, nghĩ kế hại chết Ninh Oanh, thay Ninh Oanh gả choMa Vương, còn lừa gạtMa Vương, khiếnMa Vươngtrong lúc thịnh nộ đồ sát cả Ninh gia.
Nhưng kí ức sau đó thì sao?
Ninh Oanh sau khi bị người ta đưa đi đã xảy ra chuyện gì?
Phong Cẩm đột nhiên đưa tay nắm lấy tay của Thời Sênh, thanh ấm trầm thấp xin lỗi, “Xin i.”
“Hử?” Đang yên đang lành nói xin lỗi gì, có bệnh à?
Phong Cẩm Xoa Xoa đầu cô, “Việc phía sau tôi có thế nói cho em, nhưng… chúng ta phải giải quyết xong việc ở đây trước đãi.”
“Ma Vươngđó còn ở đây?” Người Thời Sênh hỏi là Ninh Nhàn.
Ánh mắt Ninh Nhàn ngây dại gật gật đầu.
“Ninh Nhàn, ngươi lại dám lừa ta.” Tiếng thét giận giữ nổ tung bình địa.
Một bóng đen sì từ trong không khí hiện ra, hắn một tay tóm chặt lấy cổ của Ninh Nhàn, dù gương mặc gớm ghiếc nhưng vẫn không mất đi vẻ tuẩn mỹ.
Con ngươi ngây dại của Ninh Nhàn đầy máu, cảm xúc lạnh băng băng trên cổ khiến nàng ta dần hồi phục ý thức.
Chân Tâm Hoàn không thể khiến người ta mất đi ký ức, cho nên vừa nãy mình nói gì, nàng ta đều nhớ rõ mồn một.