Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại Boss

chương 121: chương 121

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

EDIT: morticia.

Vùng núi ở Tây Bắc, bầu trời âm u không có ánh sáng, trong sơn cốc âm trầm kinh khủng yên tĩnh như chết, khiến người ta tự dưng thấy lạnh cả người.

Đột nhiên, một thân ảnh màu đen nhảy ra khỏi sơn cốc, nó nhìn bốn phía, chọn một hướng, nhanh chóng bay về phía đó, chớp mắt đã không thấy nữa.

"Ầm" một tiếng, sau khi bóng đen rời đi, trong sơn cốc truyền ra một tiếng nổ.

Hồ nước cạn giữa sơn cốc sụp đổ, lớp tro bụi như đóa hoa bốc lên.

"Khụ khụ," Một đám người chui ra, ai cũng đầy bụi đất, dáng vẻ chật vật.

Người cầm đầu lấy la bàn ra, đo lường tính toán một phen, chỉ về hướng Đông Nam nói, "Chạy sang bên này!"

Một người khác mắng, "Điên thật, chúng ta nhiều người thế mà vẫn để nó chạy!"

"Giờ không phải lúc nói chuyện này, việc cấp bách là phải nhanh chóng tìm ra nó, nó vừa phá vỡ phong ấn, còn bị chúng ta đánh trọng thương, chắc chắn sẽ điên cuồng giết chóc, cướp linh hồn bổ sung năng lượng, chúng ta phải ngăn nó lại!"

Lại một người khác lo lắng nói, "Nó vừa thoát phong ấn, là lúc suy yếu nhất, chúng ta còn không đánh bại nó, đến lúc nó mạnh lên, chúng ta có thể ngăn cản nó không?"

"Đúng đấy, tổ tông ngàn năm trước không có cách đối phó nó, chỉ có thể phong ấn làm nó suy yếu, bây giờ Huyền Môn suy thoái, sao chúng ta ứng đối được?"

"Tuy nói trong sách lão tổ tông để lại có hi vọng sống, nhưng sách mất rồi, chúng ta đi đâu tìm hi vọng sống đây?"

Trong nhất thời, mọi người ở đây đều trầm mặc.

Mấy người đó nói không sai, tai nạn này gần như là hạn kiếp với Huyền Môn.

Lần này có hơn một trăm người Huyền Môn đến, gần như đều là cao thủ các đại môn phái, hao tổn gần nửa người, lại chỉ có thể tạm thời vây khốn nó.

Mà bọn họ thương vong thảm trọng, đối phương rất có thể nhanh chóng mạnh lên, nếu cứ tiếp tục, kết cục không cần tưởng tượng.

Lão nhân tay cầm la bàn thở dài, "Dù vậy, chúng ta cũng không thể ngồi chờ chết, làm hết sức đi, để càng lâu, nó càng khó đối phó.

Thông báo với các đại môn phái, lục soát tung tích, nhất định phải nhanh chóng tìm ra nó!"

Chuyện đến nước này, chỉ có thể làm hết sức mình.

Mỗi trường học luôn có mấy chuyện ma mà mọi người biết, gì mà nữ quỷ tự sát trong nhà vệ sinh, có tiếng bước chân ngoài hành lang lúc nửa đêm, trên trần nhà có nữ quỷ tóc dài treo ngược...!Không được chứng nhận, lại lưu truyền đời đời trong đám học sinh.

Sau khi tra xong nguyên nhân lão thái thái qua đời còn lưu luyến nhân gian, Lâm Tô lại đến Nhị Trung Nam Thành, đứng thứ hai bảng xếp hạng sự kiện quỷ, kết quả không có gì bất ngờ.

"...Cho nên, tóm lại, chuyện Nhị Trung Nam Thành có quỷ là tin đồn, trong trường học chỉ có chính khí, không hề có quỷ khí, các bạn học yên tâm học tập đi ha, đừng có tin mấy lời đồn vớ vẩn."

【Buông tay.JPG, đoán ra từ sớm rồi, trường học nào chả có mấy lời đồn có ma? Trường tôi trước kia còn có bác gái lao công đồn có quỷ nữa kìa!】

【Trường tôi cũng có, còn kích thích hơn ở đây nhiều, nữ quỷ tự sát gì, haiz, trẻ con bây giờ ấy, càng ngày càng có sức tưởng tượng, chuyện ma mà cũng biên soạn thành kịch bản!】

【Cho nên nói, nhà ma đứng đầu là chiêu trò marketing, nữ quỷ tự sát ở trường học đứng thứ hai là lời đồn, cũng loại bỏ lão thái thái là quỷ thật, chỉ là quên để lại chỗ bỏ tiền cho con gái, giao phó xong thì đi, không hề dọa người.

Bảng xếp hạng bầu bằng phiếu này không thú vị, không kích thích, vẫn là streamer ăn quỷ thú vị kích thích hơn.】

【Đâu phải ngày nào cũng có ác quỷ, streamer đừng để ý, không có ác quỷ thì live mấy chuyện ma này cũng thú vị.】

...!

Từng xem Lâm Tô live thịnh yến ăn quỷ kích thích, lại xem mấy tiểu phẩm nhạt nhẽo này, nửa tháng liên tục không có ác quỷ, khán giả cũng bắt đầu gấp đến độ gào thét, nhao nhao cầu streamer tiếp tục ăn quỷ.

Lâm Tô ngược lại bình tĩnh, không có ác quỷ thì cô cũng đâu thể tạo ác quỷ ra để live? Nên cô vẫn giữ vững tiết tấu, có ác quỷ thì live, không thì tùy tâm, trở thành streamer phật hệ.

Nhưng thứ như vận khí, không thể dự đoán trước, cô vừa nói tùy duyên, liền có ác quỷ đưa tới cửa.

Đúng là tự mình đưa tới cửa.

"Hí hí, một nhân loại thuần linh khí, một thiện quỷ công đức vô lượng, vừa lúc để bản tọa bổ sung năng lượng!"

Ác quỷ cao lớn đứng trong phòng Lâm Tô, chân đứng chạm đất, đầu đội trần nhà, khiến người ta cảm giác một loại áp bách mãnh liệt.

Thần sắc dữ tợn khiến lòng người sợ hãi.

Nó đã thấy hình ảnh hai con mồi bé nhỏ này bị nó dọa ngất.

Lâm Tô chợt cười.

Ác quỷ bị cô cười mơ hồ, nghĩ đến, nhân loại này chắc chắn là bị nó dọa đến choáng váng.

Đúng, chắc chắn là thế, trước kia nhân loại bị nó dọa sợ không hề ít nhá.

Nhưng Lâm Tô lại nghĩ là, tốt thế, ác quỷ này rất lợi hại, quỷ khí gần như ngưng tụ thành thực chất, so với mấy lần nén quỷ khí lần trước còn thực hơn.

Trình độ quỷ khí này, cô muốn nén cũng không nén được, mà khổ người còn lớn, đủ cô ăn một thời gian.

Đám fan có lộc ăn rồi hehe.

Một người một quỷ đều muốn ăn sạch đối phương, bắt đầu hành động, hai bên đồng thời ra tay.

Ninh Việt sợ hãi che mắt.

Anh đương nhiên hi vọng lão đại thắng, lão đại nói sẽ không ăn anh, còn luôn giúp anh tích công đức, nhưng ác quỷ này lại muốn ăn anh.

Anh cảm giác được mình không phải đối thủ của nó, thậm chí đứng trước mặt nó còn không dậy nổi tâm tư phản kháng, nếu đối phương muốn ăn anh, đoán chừng anh còn phải tự mình rửa sạch đưa đến miệng đối phương.

Nên không thể để nó thắng, anh phải giúp lão đại, vất vả lắm mới kìm chế được tâm lý sợ hãi, Ninh Việt lấy dũng khí mở to mắt, "Lão đại tôi giúp ngài!...!Ấy? Người đâu?"

Trong mắt anh là một mảnh hỗn độn, bàn ghế sô pha trong phòng bị đánh tanh bành, đèn treo trên trần nhà nát bezt, tranh treo trên tường chỉ còn lại đinh...!Phòng tàn như bị bão quét.

Mà một người một quỷ vừa rồi còn đại chiến đã biến mất.

Lâm Tô từ phòng bếp thò đầu ra, "Anh giúp tôi? Lại đây đi."

Ninh Việt mơ mơ hồ hồ vào nhà bếp, nhà bếp rộng rãi sạch sẽ bị con quỷ lấp đầy.

Ác quỷ vừa nãy khi diễm phách lối, bây giờ không rõ sống chết nằm trên thớt, mặc người chém giết.

Lâm Tô đang cố gắng chặt một chân quỷ, đặt lên thớt, thấy anh vào liền hô, "Lại đây hỗ trợ chút, con quỷ này to quá, không dễ làm."

Cuối cùng bonus thêm một câu, "Ban đầu thấy anh sợ quỷ, không định nhờ anh giúp, nhưng nếu anh đã không sợ, vậy giúp chặt cái chân này đi."

Tôi không phải, tôi không hề, đừng có nói mò.

Ninh Việt lặng lẽ nuốt nước miếng nói, "Tôi nghĩ, tôi còn sợ...!Lão đại tôi quay giúp ngài nha? Tôi sợ tôi còn chưa lấy chân nó xuống, nó đã chặt chân tôi rồi!"

Lâm Tô: "..."

Livestream, số người xem nhanh chóng tăng lên.

【Cuối cùng cũng chờ được show nấu ăn, ngồi xuống ngoan ngoãn đợi.】

【Nguyên liệu lớn ghê nhể, streamer định ăn kiểu gì đếy?】

【Đã gọi đồ ăn ngoài, ngồi chờ bắt đầu.】

...!

Cuối cùng, Ninh Việt vẫn nhận chức thợ quay phim, chân quỷ là Lâm Tô tự chặt xuống.

"Ác quỷ lần này không bình thường, không thể nén, chỉ có thể để nguyên mà ăn.

Hình ảnh hơi máu me, ai dưới mười tám tuổi, đến lúc rút gân lột da, sẽ gây khó chịu, mời tắt live."

【Oe oe oe, hôm nay kích thích thế! Streamer đừng khinh thường cứ việc lên! Tôi thích khẩu vị nặng như thế!】

【Đúng đúng đúng, càng hoang dã càng hay!】

Nhắc nhở rồi, Lâm Tô bắt đầu live, để Ninh Việt đặc tả "nguyên liệu nấu ăn" trước, sau đó bắt đầu cắt thành tám miếng.

"Nguyên liệu nấu ăn quá lớn, một bữa ăn không hết, tôi để lại một phần làm thịt khô, còn lại định bỏ vào nồi nấu."

"Hai cánh tay nay không ăn, tôi dùng muối ướp trước, bỏ vào ngăn đá mai chiên.

Hai bắp đùi khá chắc, làm dăm bông được đó, tôi sẽ dùng bí kíp độc nhất vô nhị làm, trình tự khá rườm ra, mai mở live chỉ cách làm dăm bông.

Đầu thì, nay cũng không dùng đến, cất trước, giữ lại hầm canh đầu quỷ."

"Mấy thứ còn lại, là nguyên liệu hôm nay, xương sườn cắt nhỏ, thịt lưng thịt sườn sắn nhỏ, ức thì băm với rau thơm, làm thành thịt viên.

Mấy cái nội tạng như phổi và gan, cắt đó tí nữa rửa sạch..."

【Run rẩy, live hôm nay nặng quá.】

【Mấy live ăn quỷ trước đó tôi còn tưởng đã đủ kích thích rồi, nhưng, hiện thực dạy cách làm người, không có kích thích nhất chỉ có kích thích hơn.】

【, lão đại không hổ là lão đại, kinh hỉ tầng tầng lớp lớp, khiến người ta không thể tưởng tượng được.】

...!

"Rồi, cắt xong, sau đó chuẩn bị nồi.

Ban đầu tôi định dùng mỡ bò, sao lại là mỡ bò? Vì trâu bò đó..."

[?]

【Ha ha ha ha, unbelievable, streamer còn cười lạnh.】

【Lạnh, lạnh quá, quá lạnh, nửa ngày mới hiểu được.】

【Streamer chững chạc đàng hoàng cười lạnh, cũng moe quá rùi đó.】

...!

Lâm Tô bận bịu không rảnh đọc comment, cô chuẩn bị xong hết, bắt đầu ăn.

"Đầu tiên, bỏ thịt viên vào nấu." Tròn vo, viên thịt có chút màu xanh của rau thơm, bỏ vào nồi nước ớt, liền chìm xuống, nấu một hồi, lại nổi lên, đỏ xanh đan xen, cực kỳ mê người.

"Thịt viên nấu trong tám phút, bỏ xương sườn vào nấu chung, để một lúc, tôi nấu món khác trước, phổi nấu mười phút là được, chỗ này mềm nhất.

Gan cũng thế, nấu lâu mấy giây là già lắm, ăn không ngon.

Ruột thì tôi cắt thật nhỏ, nấu tám phút là được, lâu hơn thì dai.

Thịt lưng mỏng như cánh ve, luộc ba phút, chất thịt siêu non..."

Nồi lẩu nóng hôi hổi, phối hợp với lời nói sinh động của Lâm Tô, người xem trước màn hình thèm muốn khóc.

【Chảy dãi.JPG, sắp bị streamer làm cho thèm khóc.】

【Bây giờ rất muốn ăn —— thịt dê nướng kèm thịt bò kèm thịt heo vịt cá sống...】

【Streamer có độc, mới ăn cơm xong, bây giờ lại lên đường đến quán lẩu.】

...!

Lúc người xem đang bình luận khí thế ngất trời, Lý Đông Thanh hấp tấp chạy tới, chưa thấy người đã thấy tiếng vào trước, "Lão đại không xong rồi, lão quỷ ngàn năm phía Tây Bắc trốn ra rồi!"

Anh thần sắc bối rối, ngữ khí vừa vội vừa nhanh, "Các phái Huyền Môn đang khẩn cấp truy tung.

Nó bị phong ấn một ngàn năm, lệ khí ngút trời, bây giờ cực kỳ yếu ớt, chắc chắn đi cắn nuốt linh hồn để bổ sung năng lượng, mấy nơi nó đi qua đều bị thảm sát, lão đại phải cẩn thận, phát hiện ra nó phải nhanh chóng liên hệ người khác, đừng hành động thiếu suy nghĩ."

EDIT: morticia..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio