Chỉ là, trêи đoạn đường kế tiếp này, khi đi qua một sân bóng rổ, Kỉ Tình lại vô tình nhìn thấy được một chiếc xe việt dã đậu ở trong sân.
Việc này, khiến y cũng không khỏi hơi ngập ngừng, không vì gì khác, chỉ là, chiếc xe này hình như liền là xe của Lâm Bất Phàm.
Tuy không phân rõ được màu sắc, nhưng bảng số xe này, trêи cơ bản là không thể nào nhận lầm được.
Cho nên nói, Lâm Bất Phàm hiện tại đang ở trong sân bóng rổ?
Bất giác, trong lòng Kỉ Tình liền không kìm chế được bắt đầu nảy sinh một chút chủ ý xấu. Hơn nữa còn giống như nấm mọc sau mưa, phát triển vô cùng nhanh chóng.
[ Ký chủ, xin hãy nhớ kỹ chuyên môn của bản thân! Nhiệm vụ của ký chủ chỉ là công lược nhân vật mục tiêu cùng chứng minh cho người khác biết bản thân là người tốt. Ngươi thật sự không cần phải nghịch tập hay tìm đám người qua đường đó phiền phức đâu.]
Nghe thấy hệ thống ở bên tai khuyến nghị, Kỉ Tình vẫn không nói lời nào mà chỉ yên lặng thu hồi tầm mắt, tiếp tục vặn ga rời đi, tựa hồ là đã nghe lọt tai.
Thế nhưng, trong lòng y thật sự nghĩ gì, e rằng cũng chỉ có một mình y là có thể biết được.
Tiệm bánh cách cửa hàng tiện lợi không xa, chưa đến hai phút liền đã có thể tới nơi.
Đem hai đầu tang thi vây ở trước cửa đuổi đi, Kỉ Tình liền đẩy ra kính cường lực bước vào.
Bên trong cửa tiệm không có vết máu, cũng không có dấu vết hoạt động của tang thi. Chứng tỏ, lúc mạt thế bạo phát, chủ của tiệm bánh này đã kịp thời trốn đến một nơi khác.
Dù sao, loại cửa kính này ở trước mặt tang thi, căn bản là không chịu nổi một kϊƈɦ, trừ phi đổi thành kính chống đạn.
Bởi vì thành phố đồng loạt mất điện, tủ lạnh cũng không thể hoạt động được, thế nên, bánh kem ở bên trong đa phần đều đã bị hỏng, phát ra mùi ôi thiu.
Mất một lúc lâu, Kỉ Tình mới có thể miễn cưỡng tìm được một chiếc bánh vẫn còn bình thường, không kịp chờ đợi liền đem nó cho vào hộp, nhanh chóng lên xe trở về.
Một tay cầm lấy hộp bánh, tay còn lại lại phải điều khiển xe, nên tốc độ của Kỉ Tình cũng không tính là nhanh. May mắn, trước kia khi ở thực tại, y là phú nhị đại, trong nhà sưu tầm không ít loại xe như thế này, nên kỹ thuật lái xe cũng xem như là không tồi. Không đến mức lật xe giữa đường.
Dọc đường, vô số tang thi chạy tới đều bị mô tô bỏ lại đằng sau. Kỉ Tình còn bắt gặp không ít hình ảnh người thường bị tang thi truy đuổi, cùng một con tang thi biến dị, có thể phun ra lửa.
Giống như đứng bên ngoài gánh xiếc thú, nhìn xem tang thi đang phun lửa ở đằng xa, Kỉ Tình cũng không thể không cảm khái thế giới này đúng là ma huyễn, sống lâu một chút, thì cái gì cũng có thể nhìn thấy.
Tỷ như lúc này, xe mô tô đang chạy với vận tốc km/h của y cư nhiên lại bị một thứ gì đó vượt mặt.
Thứ đó lóe lên, trong nháy mắt liền biến mất ở đường chân trời, chỉ để lại một đạo hắc ảnh tương đối mơ hồ, có thể nhìn thấy được là một đồ vật hình người…chí ít là có hai chân.
Trong đầu liên tục nhấp nháy một loạt dấu chấm hỏi. Lần đầu tiên từ lúc xuyên không đến nay, Kỉ Tình đối với một sự vật cảm thấy hứng thú, nên trong nháy mắt, y liền đem tay ga vặn sát, tốc độ trực tiếp lên thẳng .
Muốn đua sao? Y liền cùng nó đua.
Gió lạnh không ngừng lướt qua tai, mang đến âm thanh ù ù. Ánh mắt Kỉ Tình vẫn chăm chú nhìn về phía bóng đen đang chậm rãi phóng to, rơi vào tầm mắt của mình kia.
Khoảng cách giữa hai bên không ngừng bị rút ngắn. Dễ dàng lách qua một chiếc xe tải chắn ở giữa đường, Kỉ Tình rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ diện mạo của bóng đen.
Đồng thời, y cũng đem tốc độ xe thả xuống trêи dưới , cùng nó bảo trì tốc độ ngang nhau.
Thì ra, thứ này là một con tiểu tang thi, trêи người mặc một bộ đồ thể ɖu͙ƈ, ngoại hình có thể tính là bình thường nhất trong số những tang thi mà Kỉ Tình từng gặp.
Chí ít là tứ chi, ngũ quan vẫn đầy đủ không chút khiếm khuyết. Ngoại trừ làn da xanh đen, thì còn lại đều giống với học sinh tiểu học bình thường.
Chỉ là, không giống với những tang thi khác chỉ cần nghe thấy tiếng động lớn liền sẽ trước hết nhào qua, con tang thi này biểu hiện lại vô cùng kỳ lạ.
Nếu Kỉ Tình không nhìn nhầm, nó giống như vừa nghi hoặc liếc nhìn y một chút. Sau đó liền đã tiếp tục chạy về trước.
Thứ này có trí thông minh?
Đối với Kỉ Tình hiện tại, đây quả thật là một chuyện rất đỗi kỳ lạ. Mang theo tâm lý thử nghiệm, y liền thử dùng tiềm thức của mình cùng con tang thi này giao lưu.
Chỉ là, so với tang thi bình thường khác, nó rõ ràng là sinh vật cao cấp hơn nhiều. Kỉ Tình thử mấy lần đều không thể cùng nó thành công tạo thành liên hệ.
Rốt cuộc, ngay khi y đều muốn từ bỏ, thì trong lúc mơ hồ, liên kết giữa y và nó trong nháy mắt lại bị hình thành. Mặc dù vẫn có điểm miễn cưỡng, tựa như lúc nào cũng có thể tan vỡ, nhưng con tang thi này vẫn như cũ bị y khống chế lại.
Ngay tức khắc, tang thi cùng mô tô liền như nhấn nút tạm dừng, cùng ngừng lại ở giữa đường lớn.
Xung quanh, có không ít tang thi lại ngu ngơ mò mẫm qua. Chỉ là, rất nhanh, không tìm thấy được mục tiêu, bọn chúng liền đã lắc lư tản đi.
Nhìn xem tiểu tang thi cao chưa tới ngực mình ở bên cạnh, nghĩ tới khả năng chạy nhanh của nó, trong đầu Kỉ Tình liền bắt đầu hình thành một kế hoạch nhỏ.
Rất nhanh, y liền đã ở trong lòng cho nó một chỉ lệnh: lên xe.
Thân thể của tiểu tang thi hơi cứng ngắc một chút, nhưng vẫn ngoan ngoãn bò lên sau xe.
Mà lúc này, Kỉ Tình mới vừa lòng thỏa ý lái xe rời đi. Nếu đổi thành bình thường, tựa hồ lại có chút giống bọn buôn người bắt cóc trẻ con.
Mong rằng tiếp sau đó, Lâm Bất Phàm có thể ưa thích món quà nhỏ này.
[…] Ký chủ, bóc lột sức lao động của trẻ em là phạm pháp đó!
Tật xấu của sư tôn bị ghi chép trong sổ tay của Cố cô nhan: Thù dai, không chịu nổi một hạt bụi trong mắt.