Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mây aka Tiên Vân
||
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương .
Tô Nguyên Gấm rất hưng phấn, tay nhỏ không ngừng chỉ ra ngoài nói gì đó với Ân Âm.
Tô Mạch đã sớm lấy ra máy ảnh, chụp ảnh cho hai người.
Tuy nhiên trên tấm ảnh không phải là gương mặt thật của vợ, có chút tiếc nuối, bất quá cũng không sao, hắn có thể photoshop lại. Mấu chốt là một nhà ba người ra ngoài chơi, thì phải chụp lại mấy tấm ảnh kỷ niệm.
Ngồi xong đu quay ngựa gỗ, tiếp theo là đi chơi xe điện đụng, tất nhiên là Ân Âm và Tô Nguyên Gấm đối mặt với Tô Mạch.
Tô Nguyên Gấm điều khiển tay lái, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đôi mắt giống như ngọc sáng.
Sau lưng là Ân Âm giúp hắn phất cờ hò reo: "Đô Đô, xông lên. Đụng ba ba, đụng ba ba."
"Ba ba, con tới đây." Tô Nguyên Gấm điều khiển tay lái trực tiếp đụng tới, thời điểm sắp đụng tới, Tô Mạch liền tránh.
Tô Mạch lại lần nữ tránh va chạm với con trai và vợ, hắn cảm khái, năng lực điều khiển của con trai quá mạnh.
Không hổ là một đứa trẻ có IQ cao, đúng là thiên tài.
"Nào, uống chút nước rồi lau mồ hôi đi." Sau khi chơi xong xe điện đụng, Ân Âm cầm khăn tay giúp cậu bé lau mồ hôi trên trán, lại mở chai nước nhỏ mang theo bên người.
Tiểu gia hỏa uống ừng ực mấy ngụm nước.
"Đi thôi, mẹ dẫn con đi ăn kẹo bông gòn." Tới công viên giải trí sao có thể không ăn kẹo bông gòn.
Ân Âm nắm tay con trai đi về hướng bán kẹo bông gòn.
Chỗ đó tập trung đầy bạn nhỏ, Ân Âm dẫn cậu xếp hàng.
Ước chừng phút, liền đến phiên bọn họ.
Đường có màu sắc khác nhau đổ vào máy, dưới vòng quay tóc độ cao, chẳng mấy chốc đã xuất hiện những sợi bông hình tròn trên cây tre mỏng dài, bởi vì đường màu sắc khác nhau nên "bông" cũng khác nhau.
Không bao lâu, cây kẹo bông gòn đầy màu sắc liền hoàn thành.
Tô Nguyên Gấm cầm kẹo bông gòn, ngơ ngác cảm khái: "Mẹ, nó còn lớn hơn mặt của Đô Đô."
Còn không phải sao, kẹo bông gòn được làm thành bó hoa to so với khuôn mặt nhỏ của cậu còn to hơn.
Kẹo Bông Gòn
-
"Ba mẹ ơi, ăn đi." Mặc dù chưa bao giờ ăn qua kẹo bông gòn, rất nóng lòng muốn ăn, nhưng Tô Nguyên Gấm vẫn nhịn được, cậu muốn chia sẻ những gì mình thích với ba mẹ.
Ân Âm cũng không nói gì mà "mẹ không thích ăn, con ăn đi". Cô liền cằm tay cậu lên cắn một cái, hương vị ngọt ngào lan tỏa ở trong miệng.
Tô Mạch cũng cắn một cái.
Nhìn thấy ba mẹ đều ăn, Tô Nguyên Gấm cũng vui vẻ tự mình cắn một miếng lớn.
"Như thế nào, ăn ngon không?" Ân Âm hỏi.
"Dạ ngon, cảm ơn mẹ mua kẹo bông gòn cho Đô Đô." Nhóc con ngửa đầu cười ngọt ngào, lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ đàng yêu.
Ân Âm hận không thể ôm cậu vào lòng mà xoa xoa, con trai của cô sao lại dễ thương như vậy.
Đúng lúc này, một âm thanh trẻ con vang lên: "A, Tô Nguyên Gấm, là cậu sao?"
Ba người Ân Âm lần theo hướng giọng nói quay đầu nhìn, liền thấy hai người lớn mang theo một cô bé mặc váy công chúa.
Bé gái lớn bằng Tô Nguyên Gấm, có hai bím tóc xinh xắn, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo như búp bê.
Trong tay cô bé cũng có một cây kẹo bông gòn.
"Sở Lê." Tô Nguyên Gấm hô lên.
"Tô Nguyên Gấm, thật sự là cậu." Cô bé rất vui mừng, chân ngắn chạy tới, "Cậu cũng tới công viên giải trí."
"Ừm." Tô Nguyên Gấm chợt nhớ tới chuyện gì, một tay lôi kéo Tô Mạch, một tay lôi kéo Ân Âm, giọng nói non nớt lại mang theo bí mật hưng phấn nói: "Sở Lê, đây là ba mẹ của tớ."
Đây là lần đầu tiên cậu bé giới thiệu cha mẹ trước mặt bạn mình, cậu vừa vui vẻ lại hưng phấn.
Hết chương .
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki.com @__S_K_Y__s và Mê đọc truyện Gác Nhỏ Nhà Mây vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh : )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương .
"Chào cô chú, con là Sở Lê, cô chú có thể gọi con là Lê Lê." Cô bé lễ phép nói.
"Cô là Ân Âm?" Cha của Sở Lê tên Sở Hằng cẩn thận quan sát Ân Âm, không xác định nói.
Ân Âm khẽ cười một tiếng: "Sở Tổng, tôi đã trang điểm thành dạng này, mà ngài còn nhìn ra được?"
Xác định là Ân Âm, Sở Hằng càng thêm kinh ngạc: "Cô là một trong những thần tài của giải trí Thịnh Hoàng chúng tôi, làm sao quên được."
Nghe được giải trí Thịnh Hoàng, Tô Mạch đang nghi hoặc cũng phani ứng lại.
Giải trí Thịnh Hoàng là công ty mà Ân Âm đã ký hợp đồng khi còn học đại học. Cũng là một trong ba gã khổng lồ của điện ảnh và truyền hình.
Mà tổng giám đốc của giải trí Thịnh Hoàng cũng là Sở Hằng, bản thân là một phú nhị đại cũng là người chèo chống cho tập đoàn lớn hơn.
"Ba ba, ba quen dì Tô sao?" Bạn nhỏ Sở Lê hỏi.
Sở Hằng vuốt đầu nhỏ của con gái: "Đúng rồi."
Sau vài lần giới thiệu, Tô Mạch mới biết được, Ân Âm không chỉ là nghệ sĩ dưới trướng Thịnh Hoàng, mà bốn năm trước sớm đã đầu tư vào giải trí Thịnh Hoàng, nắm giữ % cổ phần, xếp thứ ba, tự nhiên được coi như một bà chủ.
Tô Mạch cảm thấy nữ thần cũng làvơ của mình thật sự quá lợi hại.
Sở phu nhân và Ân Âm ở một bên hưng phấn thảo luận về kỹ thuật trang điểm, Sở phu nhân đích thị là một bạch phú mỹ tiêu chuẩn, cô xinh đẹp, tính cách lại dịu dàng điềm tĩnh, Sở Hằng đối với cô chính là vừa thấy đã yêu, hai người đã kết hôn, nhưng cũng xem là một hôn nhân có tình cảm.
Thân là tổng giám đốc của giải trí Thịnh Hoàng, siêu cấp phú nhị đại, Sở Hằng luôn giữ mình trong sạch, từ đầu tới cuối chỉ yêu một người là Sở phu nhân.
Sở phu nhân thường xuyên đi đưa cơm cho Sở Hằng, thỉnh thoảng sẽ gặp được Ân Âm, bất quá Ân Âm là một diễn viên cuồng công việc, số lần hai người gặp nhau cũng không nhiều.
Lần này ở công viên giải trí gặp được, hai người nói chuyện với nhau một phen, ngoài ý muốn lại rất hợp cạ.
Mặc dù nhìn Ân Âm tương đối trẻ, nhưng cô so với Sở phu nhân lớn hơn hai tuổi, cho nên được Sở phu nhân gọi một câu chị Âm.
Thật sự ở chung mới biết được, Sở phu nhân mặc dù dịu dàng, nhưng cũng không phải là loại quý phu nhân dịu dàng đoan trang, mà trong nội tâm là một cô gái nhỏ hiền lành.
Nguyên lai Sở Tổng là thích kiểu phụ nữ này nha.
"Xin chào, tôi là Sở Hằng." Sở Hằng hướng Tô Mạch bắt tay, "Mặc dù tôi biết cậu cùng Ân Âm kết hôn, bất quá vẫn là lần đầu tiên gặp được cậu."
Tô Mạch nắm lấy tay anh nói: "Mấy năm nay cảm ơn anh đã chiếu cố Ân Âm."
nguyên văn là Quý Công Tử, mà thấy kì cục nên đổi luôn.
-
"Ân Âm là thần tài của giải trí Thịnh Hoàng, chúng tôi cũng không thể bạc đãi cô ấy, đùng rồi, cậu có muốn đến giải trí Thịnh Hoàng làm việc không?" Sở Hằng đánh giá khuôn mặt Tô Mạch.
Gương mặt này nếu ở trong giới giải trí, chính là một tiểu thịt tươi, còn có thể nhanh chóng phát triển thành loại hình tiểu sinh lưu lượng nổi tiếng.
Sở Hằng trước đó chưa từng gặp qua Tô Mạch, nhưng biết người cùng Ân Âm kết hôn là tiểu thịt tươi một đêm liền nổi, nhưng hắn rất nhanh liền giải nghệ.
Tô Mạch có một chút động tâm, nhưng rất nhạn liền không được, hắn lắc đầu nói: "Vẫn là thôi đi....."
Lúc trước hắn kết hôn với Ân Âm, hắn đã nói mình giải nghệ, bây giờ làm sao có thể trở lại.
Mặc dù hắn cũng thích diễn xuất, nhưng hắn không muốn vi phạm lời hứa với Ân Âm.
Chỉ là hắn còn chưa nói xong, Ân Âm liền nói với Sở Hằng: "Được đó Sở tổng, Tô Mạch nhà tôi cũng đang định tái xuất, tôi cũng dự định cho anh ấy ký hợp đồng với Thịnh Hoàng, sắp tới nếu có kịch bản tốt, anh cũng đừng keo kiệt nhé."
"Đó là đương nhiên, hai ngày trước tôi thật là nhận được một cái kịch bản không tệ."
Tô Mạch hoàn toàn ngây dại, trái tim đập bùm bùm bùm loạn xạ, hắn không nghe lằm chứ, vợ đồng ý cho hắn đóng phim?
Hết chương .
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ
Mây: chèo thuyền Tô Nguyên Gấm x Sở Lê nha mấy má :