Editor: Mây (Sky)
||
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương .
"Mẹ." Thời điểm Trình Hi trở về, Ân Âm đang ở trong bếp làm đồ ăn cho cậu và Kem, bởi vì xem Kem là bạn bè, mà điều kiện gia đình cũng không tệ, đương nhiên sẽ không để Kem ăn cơm thừa giống Pudding.
Trình Hi vừa về đến nhà đã ngửi được mùi đồ ăn thơm ngon.
Vừa vặn Ân Âm cũng làm xong món cuối cùng, đặt lên bàn ăn, cô cởi tạp dề xuống, dịu dàng nói: "Về rồi à, đi rửa tay đi rồi ăn cơm."
"Dạ."
Đợi đến khi Trình Hi từ phòng tắm đi ra, đã làm xong bàn đồ ăn ngon cho Trình Hi và Kem.
"Hi Hi, mẹ nói cho con biết, mẹ đã tìm được việc làm rồi."
"Thật ạ?" Hai mắt Trình Hi khẽ mở mắt, hai má đang nhai cơm phình lên, nhìn rất đáng yêu.
Trải qua khoảng thời gian phục hồi sức khỏe và bổ sung đồ ăn thì Trình Hi đã có chút thịt, cũng không còn gầy trơ xương giống lúc trước.
"Ừm, mẹ muốn đi làm đầu bếp cho nhà hàng." Ân Âm đem chuyện mình làm đầu bếp cho nhà hàng Thiên Duyệt nói sơ qua, nhưng mà việc nhập cổ phần thì cô không nói.
"Mẹ, mẹ làm đồ ăn ngon lắm." Trình Hi khen ngợi, đối với đồ ăn Ân Âm làm, Trình Hi đã ăn bao nhiêu năm nay ăn đồ do cô nấu cũng đã bị thấm sâu vô người, chỉ là trước kia đồ mẹ làm cậu cũng không ăn được bao nhiêu, nhưng bây giờ cậu đã rất rất nhiều.
Cậu tin rằng nếu mẹ làm đầu bếp khẳng định sẽ có nhiều ngưới muốn đến ăn, ăn ăn nữa ăn mãi.
"Mẹ ơi, mẹ nhất định phải trở thành đầu bếp được nhiều người thích." Trình Hi nói, làm đồ ăn ngon mọi người sẽ thích, mà như vậy thì cũng sẽ thích đầu bếp làm ra món đó.
Ân Ăm nhéo khuôn mặt nhỏ của cậu: "Được, Hi Hi tin tưởng mẹ như vậy thì mẹ sẽ cố gắng."
"Mẹ cố lên."
"Trình Hi của chúng ta ở trường học cũng cố lêm nha."
"Chúng ta cùng cố lên."
Trình Hi nắm chặt nắm đấm nhỏ đụng với nắm đấm lớn của Ân Âm.
Cảm nhận được sự vuốt ve và ấm áp trên mu bàn tay mẹ, trái tim Trình Hi cũng tan chảy, cậu không nhìn thấy, nhưng có thể cảm nhận được lúc này mẹ đang cười.
Nhưng mà mẹ trông như thế nào?
Cậu không biết.
Vì sao cậu lại muốn học vẽ tranh? Ngoại trừ muốn dùng bút vẽ lên thế giới rực rỡ bên ngoài, còn có một nguyên nhân khác, cậu muốn dùng nó để vẽ mẹ, Trình Hi nghĩ mẹ nhất định rất đẹp.
Cơm nước xong xuôi, Ân Âm liền mở TV cho Trình Hi.
Cậu ngồi trên ghế sopha, Kem ngồi xổm trước mặt cậu, trên TV phát phim hoạt hình, kem thì xem, Trình Hi thì nghe, thỉnh thoảng Kem sẽ sủa vài tiếng, Trình Hi cũng sẽ nhẹ nhàng phụ họa, mà giọng nói của các nhân vật hoaot hình trong TV cũng vang lên vui vẻ.
Ân Âm thoáng nhìn qua, thời gian lúc này như dừng lại, trở thành một bộ dạng xinh đẹp nhất đang nhào bột mì.
Phim hoạt hình là thứ thiết yếu cho quá trình lớn lên của trẻ con, thời điểm còn ở làng Hàng Hậu, cho dù Trình Đào biết cậu không nhìn thấy, nhưng lúc nó mở hoạt hình cũng sẽ đuổi thằng bé về phòng.
Bây giờ Ân Âm không muốn trong tuổi thơ của Trình Hi thiếu thốn phim hoạt hình, những đứa trẻ khác có, Ân Âm cũng sẽ bù đắp cho cậu. Hi Hi của cô sẽ không kém bất kỳ ai.
Cho dù không nhìn thấy nhưng cậu có thể nghe. Trình Hi nghe âm thanh từ phim hoạt hình, nhẹ nhàng nở nụ cười.
Trong nháy mắt Ân Âm giống như sinh ra ảo giác, cảm thấy con mắt vô hồn của Trình Hi dường như tỏa ra ánh sáng lung linh, nhưng khi cô định thần lại cặp mắt kia vẫn ảm đạm không ánh sáng như cũ.
Ở giai đoạn hiện tại thì mắt của Trình Hi đã không còn cách nào chữa trị được, Ân Âm rất mong một ngày nào đó trong tương lai Trình Hi có thể nhìn thấy.
Hết chương .
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki.com @__S_K_Y__s vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh : )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương .
Trong khi Ân Âm và Trình Hi đang vì tương lai của bản thân mà cố gắng, một bên khác Trương Hân và Trình Trấn Bình mang theo hai đứa bé về nhà lĩnh chứng.
Trương Hân sinh ra không tệ, ngoại hình lại nở nang, bởi vì có tiền cô ta mua quần áo, túi xách toàn là hàng hiệu, vậy nên cách ăn mặc của cô rất lộng lẫy.
Một nhà bốn miệng ngồi ô tô trở về, trong làng rất ít khi có xe ô tô, cho nên vừa nghe tiếng xe mọi người liền đi ra tham gia náo nhiệt, vì lúc trước nghe nói Trình Trấn Bình ở ngoài có vợ nhỏ, mọi người càng thấy hứng thú hơn, nhao nhao muốn nhìn một chút người phụ nữ kia có gì tốt hơn so với Ân Âm, để Trình Trấn Bình không chút nuối tiếc mà bỏ ra vạn ly hôn với Ân Âm, vậy khẳng định là chân ái đi.
Nếu Trình Trấn Bình biết suy nghĩ của bọn họ, khẳng định sẽ chửi một tiếng.
Lúc trước mà biết ly hôn với Ân Âm phải tốn vạn, hắn sẽ nuôi Trương Hân ở ngoài cả đời, chỉ vì cô ta muốn một tờ giấy hôn thú mà làm hắn tổn thất vạn, làm Trình Trấn Bình tức giận đều không cho Trương Hân một sắc mặt tốt.
Lúc Trương Hân xuống xe, vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Giaô thông của làng Hàng Hậu bất tiện, trên đường đi xe trở về như muốn mạng cô ta, bên ngoài đường đi gập gềnh, khắp nơi toàn là tro bụi, đối với Trương Hân mà nói, làng Hàng Hậu rất giống rừng núi hoang vắng.
Trương Hân hạ quyết tâm, chờ lĩnh chứng, gặp mẹ của Trình Trấn Bỉnh xong lập tức mang theo con về thành phố.
Mà hai đứa con của cô ta cũng rất yếu ớt, một đường đi đều làm ẫm ĩ ở trong xe, nói nuốn trở về.
Trải qua mấy tiếng đồng hồ xóc nảy bọn họ mới đến được nhà của Trình Trấm Bình, chính là tòa nhà vườn nhỏ lúc trước.
Trương Hân mang theo con xuống xe, liền nhìn thấy mọi người vây xem, nhìn mấy người ăn mặc quê mùa, làn da ngăm đen, Trương Hân liền lui về phía sau mấy bước, trên mặt hiện vẻ ghét bỏ.
"Đi đi đi, chúng ta mau vào nhà." Trương Hân lệp tức kêu con mình vào nhà.
Vẻ mặt ghét bỏ của cô mọi người đều nhìn thấy ở trong mắt, cô ta là vợ nhỏ, lại thêm khuôn mặt trang điểm quyến rũ, mọi người liền gán cho cô ta cái danh "Đồ đê tiện xinh đẹp".
Bà Trình đang một mựa ngồi chờ cháu ngoan trở về, đã sớm ra cổng chào đón.
Bà nhìn đứa bé trai bên cạnh Trương Hân một chút.
"Cháu ngoan." Bà Trình nở nụ cười tươi như bông hoa cúc, muốn bổ nhào qua ôm cháu ngoan, đối với bà mà nói, người con dâu Trương Hoa này không quan trọng, cháu gái không quan trọng, thứ quan trọng chính là cháu trai.
"A, đi ra." Thời điểm bà Trình bổ nhào qua, bé trai liềnbi giật mình, vội vàng trốn sau lưng Trương Hân, cho dù tiếp theo Trình Trấn Bình có dụ dỗ làm sao đứa bé trai đều đặc biệt ghét bỏ và bài xích bà ta.
Bà Trình có chút thương tâm, nhưng dù sao đó cũng là cháu của bà, bà cũng không nói thêm gì, càng không nỡ đánh mắng, mà chỉ lấy ra nhiều đồ chơi và kẹo cho bọn họ.
Trương Hân thấy con trai không muốn tiếp xúc với bà Trình cũng thở phào nhẹ nhõm, thật lòng cô ta cũng không thích bà Trình.
Tuy nhiên, chỉ qua một ngày ngắn ngủi Trình gia liền xuất hiện cãi lộn.
Chuyện thứ nhất là Trình Đào và con trai Trương Hân đánh nhau, nguyên nhân là do TV.
Trình Đào muốn xem phim hoạt hình này, Trình Thần lại muốn xem phim hoạt hình khác, nhưng chỉ có một cái TV, hai bộ phim hoạt hình lại chiếu cùng khung giờ.
Trình Đào từ nhỏ đến lớn bị bà Trình cưng chiều, lại một mực bắt nạt Trình Hi, tính cách gàn dở, vô pháp vô thiên, bằng không cũng sẽ không làm ra chuyện hạ độc hại chết Pudding.
Mà Trình Thần cũng được Trương Hân và Trình Trấn Bình cưng chiều mà lớn lên, tính cách cũng ương bướng.
Hết chương .
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ