Lâm Bối Bối lập tức nở nụ cười: — "Cảm ơn cô Lâm".
— rồi quay đầu lại nói với hiệu trưởng: — "Cảm ơn hiệu trưởng".
Hiệu trưởng cười haha: — "Không cần cảm ơn, cố gắng thi, thi ra một kết quả thật là tốt, nếu mỗi môn em có thể đạt trên điểm, học kỳ tiếp theo tôi sẽ cho em lên học lớp ".
Sau khi ăn cơm trưa, Lâm Bối Bối đi tới văn phòng như đã hẹn, Lâm Ninh ở bên trong chờ đợi, trên bàn đặt ba tờ đề thi, lần lượt là Văn Toán Anh, còn đặt một cái máy ghi âm dùng để phát bài thi nghe tiếng anh.
Thấy Lâm Bối Bối đi vào Lâm Ninh nói: — "Vậy chúng ta bắt đầu thi thôi".
Lâm Bối Bối gật đầu, lập tức ngồi xuống nhận lấy ba tờ đề thi rồi cầm bút lên.
Sau khi nhận bài thi Lâm Bối Bối dựa theo thói quen quét qua một lượt, trong lòng cô như có một điểm mấu chốt, rồi bắt đầu làm bài.
Lúc Lâm Bối Bối hạ bút dường như là không cần suy nghĩ, cũng không phải là tài năng của cô tốt bao nhiêu, mà là vì những đề trong bài thi này tương tự trong không gian học thần, cô đã làm vô số lần, có một đoạn thời gian trong cuộc sống của Lâm Bối Bối ngoại trừ cha ra thì đều là những đề bài, bây giờ một ngày không giải đề thì cả người cô sẽ khó chịu.
Lâm Ninh đang đọc sách thì bất thình lình ngẩng đầu, cô nhìn thấy Lâm Bối Bối ở đối diện đang không ngừng trả lời câu hỏi, dường như là hoàn toàn không cần suy nghĩ gì cả.
Học sinh Lâm Bối Bối này không phải là không biết làm nên hoàn toàn làm bừa chứ?
Mãi đến năm phút sau Lâm Bối Bối ở đối diện đưa tờ bài thi toán: — "Cô ơi, em làm xong đề toán rồi, cô có thể chấm trước, bây giờ em bắt đầu làm môn ngữ văn".
Nói xong Lâm Bối Bối lại cúi đầu tiếp tục làm bài thi.
Chờ Lâm Ninh phản ứng lại thí cô đã cầm bài thi toán trên tay, cúi đầu nhìn, vậy mà lại làm hết toàn bộ.
Vì vậy Lâm Ninh cũng cầm bút đỏ lên và bắt đầu sửa bài.
Mặc dù cô dạy ngữ văn nhưng toán tiểu học và tiếng anh thì cô vẫn hiểu.
Quá trình chấm điểm rất suôn sẻ.
Càng chấm Lâm Ninh càng kinh ngạc.
Câu hỏi đầu tiên đúng.
Ừm, câu hỏi điền vào chỗ trống này cũng đúng.
Ôi, câu hỏi có hơi khó này cũng đúng.
Câu hỏi này có độ khó rất cao, thế mà vẫn đúng, hơn nữa cách giải còn là cách đơn giản nhất.
Cuối cùng cũng chấm hết toàn bộ đề.
Lâm Ninh nhìn tất cả các dấu tích màu đỏ ở trên bài, yên lặng viết điểm lên.
Cho nên, Lâm Bối Bối thật sự đã đạt điểm tuyệt đối bài thi toán lớp !
Mà kết tiếp, Lâm Bối Bối lại cho Lâm Ninh thêm một kinh hỉ.
Bởi vì cả môn ngữ văn và tiếng anh cô bé đều đạt điểm.
Ba môn đạt điểm tuyệt đối, đây là thành tích hiếm khi đạt được của lớp /, dù sao thì chữ Hán có tốt đến đâu cũng luôn bị trừ một hai điểm.
Nhưng bài thi này của Lâm Bối Bối viết quá tốt, Lâm Ninh cũng không nỡ trừ điểm, vì thế đã cho điểm tuyệt đối.
Nhìn cô giáo Lâm ngây người, Lâm Bối Bối nói: — "Cô Lâm, vậy học kỳ sau em có thể học lên lớp không?"
Lâm Ninh chớp chớp mắt, được chứ? Đương nhiên là được rồi, điểm ba môn thế này mà không thể vào lớp thì những học sinh lớp yếu kém kia phải làm thế nào đây?
"Được chứ.
Học sinh Lâm Bối Bối à, không ngờ là em thật sự đã học xong chương trình lớp sáu, còn thi được điểm tuyệt đối, lúc trước là do cô suy nghĩ hẹp hòi.
Học kỳ sau em chuyển lên lớp / để học, nhưng mấy ngày nữa có kỳ thi cuối kỳ một của lớp , em vẫn phải tham gia".
Nếu Lâm Bối Bối đạt được thành tích tốt thì sẽ được chuyển lên lớp , đó là điều mà lúc trước hiệu trưởng đã hứa hẹn.
.