Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

chương 212

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sinh nhật năm nay, vương nữ không cần châu báu, nàng muốn mọi người trồng cây ở vùng châu thổ sông hà ở thành nam.

Có ai cảm thấy vương nữ yêu cầu quá mức chứ, không hao tài tốn của, nàng chỉ muốn trồng chút cây cối mà thôi.

llv tự nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu này của ái nữ.

Càng khiến ông ngạc nhiên là nữ nhi còn muốn trông cây lương thực ở đó, chưa kể nữ nhi còn lấy ra quy hoạch trồng rừng được viết kỹ càng tỉ mỉ.

Lâu Lan Vương cũng vô pháp coi khinh nữ nhi của mình, dù là một chuyện nhỏ những lấy thái độ vô cùng nghiêm túc mà xử lý, thông tuệ vượt qua người thường, xem ra đánh giá của quốc sư với nữ nhi không phải là giả.

Thấy Lâu Lan Vương gật đầu, Cẩm Vinh trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đây đã là phương pháp tốt nhất mà cô có thể nghĩ ra, trong thời gian ngắn khôi phục hệ sinh thái của llq, cải thiện tình trạng khan hiếm nước ngọt là chuyện vô cùng khó khăn.

llv đích thân hạ lệnh khắp cả nước trồng cây đón sinh thần vương nữ, đặc biệt là gieo trồng cây ở vùng ven sông hà, người dân cả nước không câu oán thán, ngược lại tích cực tham gia, llv còn hào phóng tuyên bố, người nào trồng được càng nhiều cây thì sẽ được miễn thuế giao thương tương đương.

Trồng cây ở vùng sa mạc không dễ, nhưng với những thương nhân ở Llq thương nghiệp phồn vinh, có thể miễn thuế giao thương là một khoản tiền không nhỏ.

Vì vậy, thậm chí có thương nhân giàu có không tiếc tiền mua cây giống, thuê người mang đi trồng.

Nhà bình dân thì cho con cái đi cùng, hoặc kêu gọi bằng hữu cùng đi trồng cây.

Vương Thái Tử cũng đem châu báu đã chuẩn bị từ trước, đổi thành tiền, mua sắm cây cối, lại làm thị vệ đi gieo trồng.

Vậy là vào ngày sinh nhật vương nữ, cử quốc trên dưới khí thế ngất trời trồng cây ở vùng châu thổ.

cv được llv đưa đến vùng châu thổ, chứng kiến cảnh này trước mắt, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác ấm áp kì lạ.

Bất quá ngắn ngủn mấy ngày, vùng châu thổ đã hoàn toàn biến đổi, các binh lính Lâu Lan canh gác tại đó là người chứng kiến rõ ràng nhất, bọn họ cũng có chút hâm mộ, bọn họ còn phải hoàn thành công tác, không thể tham gia vào dịp vui chung này.

Cũng may bởi vì kế hoạch cụ thể, là người giám sát bảo vệ kế hoạch trồng cây ở đây, bổng lộc cũng dâng lên không ít.

Bên ngoài hồ dương lâm, theo thứ tự từ ngoài vào trong là cây cỏ lau, liễu, hồ đồng, bạch thảo, đây không phải là những cây hiếm, đều là những loại cây có khả năng sinh trưởng tốt trong môi trường sa mạc.

Để có thể nhanh chóng xanh hóa llq, bồi dưỡng nguồn nước, những loại cây này sẽ có tác dụng rất lớn.

__________

Thời gian như thoi đưa, trong chớp mắt đã mấy năm trôi qua, Lâu Lan phồn vinh như cũ, Lâu Lan Vương cần chính ái dân, còn thường xuyên mang theo vương Thái Tử cùng vương nữ bàng thính quốc sự.

Mà mấy năm nay, có một chuyện vấn không hề thay đổi chính là lễ vật sinh nhật hàng năm của vương nữ, trừ bỏ trồng cây vẫn là trồng cây, cử quốc trên dưới đều biết vương nữ có một yêu thích đặc biệt như vậy.

Hơn nữa nhiều năm trôi qua, diện tích trồng cây cũng được mở rộng, năm nay phạm vi đã lan đến đế đô Lâu Lan, mà thành quả những năm này cũng đã bắt đầu hiện rõ.

Thực vật sa mạc rất cứng cỏi, chỉ cần cho chúng cơ hội, cho dù chỉ có một chút nước, chúng cũng có thể cắm rễ thật sâu, khỏe mạnh trưởng thành.

Huống chi người Lâu Lan coi chúng là món quà dành cho sinh thần của vương nữ, coi trọng vô cùng.

Ai tự tiện phá hỏng, chặt cây, đều sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.

Mười năm kiên trì không ngừng trồng cây, gieo trồng, ốc đảo, rừng rậm, ao hồ trong tương truyền đã dần được tái hiện trong trí nhớ các các lão nhân.

Vùng châu thổ sông hà cũng đã có biến hóa rõ ràng, càng lúc càng thích hợp với khí hậu vốn có, càng thích hợp để cư trí, mấy năm nay dân cư tăng mạnh, nhưng cũng đã dần có người di chuyển từ thủ đô lâu lan phồn vinh đến khu vực châu thổ đang dần dân mỹ lệ hơn.

Không chỉ có người dân Lâu Lan phát hiện, hoạt động gieo trồng mấy năm nay đã đem lại những biến hóa tích cực cho bọn họ.

Mà cả llv, quốc sư, bọn họ phát hiện từ nhiều năm về trước, llq đã xuất hiện tình trạng thiếu hụt nguồn nước, cho dù vậy, bọn họ vẫn không để ý mà liên tục dẫn nước trực tiếp từ sông hà.

Hiện nay, nhờ có nhiều cây xanh mà nước sông không còn cạn như trước, ao hồ, mạch nước ngầm đã dần gia tăng, đủ để thỏa mãn nhu cầu của người dân trong nước.

Lâu Lan Vương nhìn tấu chương được quan lại dâng lên, ngược lại hỏi quốc sư, "Quốc sư ngươi thấy thế nào?"

"Thần năm đó cũng không nghĩ tới." Quốc sư lắc lắc đầu, "Vương nữ thông tuệ đến cực điểm."

Mọi người cũng chỉ là nghĩ vương nữ nhất thời hứng khởi, tâm tính trẻ con, lại không nghĩ có thể đem lại nhiều thay đổi cho Lâu Lan quốc đến thế, có thể thay đổi khốn cảnh của llq, đã là đại công thần.

Lâu Lan Vương vui mừng lại vui mừng khôn xiết mà thở phào nhẹ nhõm,

Quốc sư cũng mỉm cười nói, "Có vương Thái Tử cùng vương nữ ở đây, tương lai Lâu Lan quốc sẽ càng ngày càng tốt."

Cẩm Vinh cũng thực vui mừng, những năm gần đây, mỗi tháng cô đều đi quan sát vùng châu thổ một lần, không cần lo lắng có người bỏ bê nhiệm vụ, nhưng cv muốn tùy theo thay đổi của nơi đó mà tiến hành điều chỉnh quy hoạch.

Tỷ như những loại cây kén nơi ở hơn, trước khi tưởng thành, chúng cần được chăm sóc cẩn thận, khí hậu vốn khô cằn cũng đã dần ướt át, thích hợp cho chúng cư trú hơn.

Nhìn môi trường ốc đảo ngày một thay đổi, cv thập phần vui mừng.

Công sức mấy năm nay của cô cũng đã dần được đền đáp.

Trong hoa viên vương cung,

Cẩm Vinh một đường lưu loát đánh bay kiếm trong tay vương huynh.

"Vương nữ thắng." Lão sư dạy kiếm thuật đứng bên cạnh nói.

Vương Thái Tử cũng không vì bại trong tay vương muội mà cảm thấy hổ thẹn, bởi vì hắn biết đến thầy dạy kiếm thuật nổi danh nhất vương quốc cũng không đánh lại muội ấy, Lần trước vương tử nước Quy Tư đến đây so tài cũng thua thảm trong tay muội muội.

Cũng vì vậy mà danh tiếng của vương nữ rất nổi danh ở chư quốc.

Đã thành niên vương Thái Tử dáng người cường tráng lại cao gầy, dung mạo cũng càng thêm tuấn mỹ, gần đây Lâu Lan Vương cùng vương hậu cũng tập trung bàn luận hôn sự của vương Thái Tử, lấy tuổi tác của hắn, đáng ra sớm nên thành hôn mới đúng, chỉ là vương Thái Tử tin phật, không muốn thành hôn quá sớm, mới kéo dài tới hiện tại.

Hoàng thất Lâu Lan Vương cũng như người dân đối với chuyện này cũng rất khoan dung, bởi vì Tây Vực tin phật, người hoàng gia hoàn tục trở về kế thừa vương vị cũng không hiếm thấy.

Ngược lại là Cẩm Vinh, ngày thường vương Thái Tử lôi kéo vương muội đi chùa, phần lớn đều bị từ chối, để một người từng tu đạo đi bái phật, vẫn là thôi đi.

Vương Thái Tử nhặt lên kiếm, cười nói, "Lại đến."

Cẩm Vinh không thể nói không, vương Thái Tử không lâu trước đây mới học được một điển cố Trung Nguyên, gọi là càng thua càng đánh, lại cùng muội muội so chiêu, không biết đã thua tới một trăm mấy chục lần, vtt đột nhiên thấy muội muội dừng lại, hắn nhìn theo ánh mắt của cv, đó là phương hướng ngoại thành vương cung.

Từ xa có thể nhìn thấy, trên không trung mây đen tụ thành từng đám, sau đó gió từng đợt thổi mạnh, từ nhỏ đến lớn, tốc độ biến hóa vô cùng nhanh, thực mau, có thể nhìn thấy đường chân trời hiện lên một tường cát, khí thế như dời non lấp biển, như muốn cắn nuốt tất cả.

Cho dù là vương Thái Tử chưa từng tận mắt chứng kiến trước kia, cũng biết đó là cái gì,

Là thứ đáng sợ nhất đại mạc—— bão cát.

Đủ để cắn nuốt phá hủy hết thảy.

Vương Thái Tử sắc mặt nháy mắt tái nhợt, lập tức nói, "Mang vương nữ rời đi, mau đi tìm phụ vương cùng mẫu hậu."

Sau đó liền đi về hướng ngoài hoàng cung, tuy rằng trong lòng cũng sợ hãi không thôi, nhưng lúc này, thân là vương Thái Tử tuyệt không thể trốn đi tự bảo vệ mình.

Cẩm Vinh huýt sáo một cái, gọi tới hai con ngựa, phản ứng so với vương Thái Tử phản ứng còn nhanh hơn, nhanh chóng lên ngựa.

"Vương muội......" Vương Thái Tử sửng sốt, rồi cũng nhanh chóng cùng vương muội phi ngựa khỏi hoàng cung.

Bá tánh trong kinh thành trước cảnh tượng này không thể nào không hoảng loạn, bởi vì bão cát hình thành cách đế đô chỉ vài chục dặm.

vtt cùng cv điều động binh lính hỗ trợ sơ tán người dân đến nơi an toàn, là địa đạo được xây bên ngoài vương thành.

Càng khiến vtt kinh ngạc chính là cv tựa hồ đã có chuẩn bị, gặp nguy không loạn, lại nhớ, hình như trước kia vương muội cũng từng nói, sẽ ra sao nếu một ngày kia Lâu Lan quốc gặp phải đại bão cát, lúc ấy vtt chỉ cho rằng đây là một trò cười, là vương muội gặp ác mộng, nên đưa nàng đi chùa nhiều một chút.

Không nghĩ tới, lời nói năm đó của vương muội lại thành sự thực.

Bão cát lâu lan gặp phải lần này há là một trận bão cát nho nhỏ, là đại bão cát ngàn năm khó gặp, đủ để phá hủy cả một quốc gia, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy bản thân sẽ chẳng có nổi một cơ hội sống sót trong cơn bão như vậy, giữa đại mạc, chẳng ai trốn nổi cát vàng.

Thậm chí có người nhịn không được nhắm mắt lại cầu nguyện.

Nhưng bỗng nhiên, dân chúng hoảng hốt chạy loạn cũng an tĩnh lại, bởi vì bọn họ nhìn thấy, bão cát cuồn cuộn ở vùng chân trời như đang chậm dần lại, nhất là ở vùng châu thổ sông hà,

Việc di tản chân chúng trong thành vì vậy mà tranh thủ được thêm thời gian, cơn bão cát tựa hồ vẫn ở nơi đó không lại gần thêm nữa.

Bão cát giằng co gần nửa canh giờ ở trung tâm thành phố, nhưng dường như sức mạnh của nó không còn nghiêm trọng như lúc trước nữa, người dân trong vùng ảnh hưởng cũng đã sơ tán xong...

Đến khi cơn bão cát chấm dứt, dân chúng vì tránh được một kiếp mà thở phào nhẹ nhõm, không chỉ ăn mừng vì tánh mạng của họ mà còn vì vương thành mỹ lệ phồn vinh, ngay cả một cơn bão mạnh như vậy cũng không thể phá hủy lâu lan quốc.

Là nhờ rừng rậm, bảo hộ Lâu Lan Vương thành thậm chí toàn bộ bá tánh quốc gia,

Mà chân chính bảo hộ bọn họ, là vương nữ điện hạ.

"Vương nữ điện hạ." "Vương nữ điện hạ."

Bá tánh lâu lan nhìn vương nữ ngồi trên lưng ngựa, không hẹn mà cùng quỳ gối quỳ lạy, ánh mắt thành kính tôn thờ nhìn vương nữ.

Binh lính canh gác ở vùng châu thổ cũng nhanh chóng cho người đến vương đô báo tin, thời điểm xuất hiện bão cát, bọn họ không kịp trở tay, cũng may bão cát ngừng lại tại rừng rậm hồ dương lâm, binh lính nhanh chóng hỗ trợ thương nhân thoát khỏi nơi đó.

Bá tánh đã an toàn, về tới vương thành, quan viên llq bắt đầu bận tốt mày tối mặt.

Ảnh hưởng trận bão cát lần này mang đến là rất lớn.

Người dân thì càng trung thành với quốc gia của mình hơn, trải qua một lần tính mạng treo nơi đường tơ kẽ tóc, bọn họ cũng càng thêm nhiệt tình yêu thương quốc gia.

Người dân không có quốc gia bảo vệ giống như bèo trôi, sống sót ở sa mạc chỉ thêm gian nan.

Đặc biệt là lần này có quân đội và hoàng thất bảo vệ,

Riêng vị trí của vương nữ trong lòng người dân đã trở thành vô tiền khoáng hậu.

Chuyện này Cẩm Vinh cũng không nghĩ tới, cô chỉ là thở phào nhẹ nhõm vì biện pháp của mình đã có hiệu quả,

Nhưng càng không nghĩ tới, sau khi trấn an dân chúng, khắc phục hậu quả của cơn bão xong, Lâu Lan Vương thoái vị, trực tiếp đem vương vị truyền cho cô.

Bởi vì cô biết trước trận bão cát này sẽ tới.

Lúc trước Cẩm Vinh biết lời mình nói không thể khiến người khác tin tưởng, cho nên mấy năm nay khi tham gia bàng thính quốc sự, lời nói luôn ẩn ẩn lộ ra lo lắng với bão cát.

Cứ việc hiệu quả không phải thực rõ ràng, nhưng ít ra Lâu Lan Vương, vương Thái Tử cùng quan viên trong triều cũng có chuẩn bị trong lòng.

Nhưng hiện tại lời cv trở thành sự thật, một cơn bão cát dày đặc đến kì lạ thật sự đã đến khi, hết thảy phảng phất như lời tiên đoán, lời sấm truyền trở thành sự thực.

Nhìn lại dĩ vãng, cũng biết được hành động của vương nữ có bao nhiêu sáng suốt.

Đừng nói bá tánh Lâu Lan đem vương nữ coi là thần minh, liền những quan viên, quốc sư, Lâu Lan Vương, ánh mắt bọn họ nhìn cv cũng bất đồng.

Đã có người đề nghị đem vương nữ phong làm vương thái nữ, có thể cạnh tranh vương vị,

Nếu nói Lâu Lan Vương còn có chút do dự, thì vương Thái Tử chủ động thậm chí tích cực từ bỏ ngôi vị người thừa kế, vì vậy llv dứt khoát đem ngôi vị trao cho nữ nhi.

hết thảy xảy ra quá nhanh, cv không kịp trở tay thay quần áo liền biến thành nữ vương llq.

Chờ đến khi tái kiến vương Thái Tử, đối phương đã nâng tầm cô từ vương muội thân yêu thành thần linh chuyển thế cứu vớt quốc gia, cũng dứt khoát ngừng tin Phật, trực tiếp tin vương muội, bão cát đến cũng không thấy Phật Tổ xuất hiện cứu bọn họ, ngược lại bọn họ chỉ có vương muội, ba câu không rời miệng,"Vương muội, muội giờ muốn làm gì, vẫn là trồng cây hay làm gì khác..."

"Vương muội nói cái gì cũng là đúng."

Cẩm Vinh: "......"

Cô quên mất, Vương huynh cũng là một tín đồ cuồng nhiệt, hơn nữa thực đơn thuần bạch ngọt.

Muốn ném vương vị trở về, xem ra là khả năng không lớn.

Lại nói tiếp, trở thành nữ vương hoặc là hoàng đế, Cẩm Vinh cũng không phải lần đầu tiên, nhưng lại là lần đầu tiên không hao phí bất luận mưu kế gì, như thế thoải mái mà bước lên vương vị, tuy rằng đây chỉ là một tiểu quốc Tây Vực.

Đời này cơ hồ không có cung đấu, phân tranh, không chịu bất cứ một lời dị nghị nào, thậm chí là được dân chúng chờ mong, bước lên ngôi vương.

Tây Vực hoang vắng, đại bộ phận khu vực đều là sa mạc, hơn ba mươi quốc gia, lại cách nhau khá xa.

Cho nên tin tức trận bão cát ngàn năm khó gặp kia buông xuống Lâu Lan, cũng không có quốc gia khác biết.

Trong lịch sử cũng là như thế, chờ nhiều năm sau mới phát hiện, đã không còn quốc gia tên là Lâu Lan nữa, trong dòng chảy vội vàng của thời gian, một quốc gia nho nhỏ cứ thế mà bị lãng quên dần trong trí nhớ của mọi người.

Nhưng hiện tại bất đồng, vì chúc mừng nữ vương kế vị, Lâu Lan cũng hướng các quốc gia Tây Vực có giao hảo, phái sứ giả thông báo hiện giờ đã không phải Lâu Lan Vương, cũng không phải vương Thái Tử, mà là Lâu Lan nữ vương nắm quyền.

Các quốc gia có chút kỳ quái, Lâu Lan Vương còn khỏe mạnh, lại có vương Thái Tử, như thế nào lại đem vương vị truyền cho vương nữ còn nhỏ tuổi.

Xong, sau khi nghe chuyện bão cát, trong lòng không khỏi xúc động, nếu bão cát buông xuống quốc gia của họ, chưa chắc bọn họ có thể tránh nổi một kiếp như vậy, nếu đã là vương nữ cứu quốc, vậy trở thành nữ vương cũng không là kì quái.

Thậm chí thực hữu hảo mà phái sứ đi chúc mừng tân nữ vương.

Chuyện này ở Trung Nguyên có lẽ có chút khó tin, tựa như trò đùa, đi ngược lại lễ giáo, nhưng ở Tây Vực thì lại là chuyện bình thường.

Người nắm quyền không cần có hùng tài đại lược, kiêu dũng thiện chiến, chỉ cần là người có thể bảo vệ quốc gia, cứu rỗi nó, thì là người hoàn toàn xứng đáng được vạn dân tin phục.

Đến khi các quốc gia Tây Vực tới Lâu Lan chúc mừng, nữ vương đã lên ngôi.

Thực sự tâm tình chờ mong nữ vương lên ngôi của bá tánh quá mức bức thiết, mà quốc gia cũng cần một chuyện trọng đại khiến người quên đi ký ức khủng khiếp từ trận bão cát kia.

Tuy rằng không kịp đến vào đại điển kế vị, các sứ thần vẫn lần lượt dâng tặng lễ vật chúc mừng, nhưng tận mắt diện kiến nữ vương trẻ tuổi, bọn họ vẫn không thể không kinh ngạc.

Lâu Lan Vương cùng vương hậu thăng cấp làm Thái Thượng Vương cùng Thái Hậu, vương Thái Tử giờ là Thiện Nhu Vương, phụ tá nữ vương quản lí quốc sự.

Lễ vật các nước đưa tới lần này đúng là vô cùng phong phú, đá quý, phỉ thúy ngọc thạch, làm người cảm thán thành ý của các quốc gia, mà quả nhiên, thành ý này cũng là vì các quốc gia tây vực muốn biết lâu lan vượt qua cơn bão cát bằng cách nào.

Nguyên bản bọn họ còn cho rằng Lâu Lan nữ vương sẽ không muốn đem bí mật này nói cho bọn họ, ngược lại, nữ vương không chỉ có nói cho bọn họ cách trồng rừng, còn khẳng khái hào phóng đem kế hoạch xây dựng từng áp dụng ở llq cho bọn họ.

Đương nhiên thu thù lao cũng không ít.

Nhưng so với những kết quả đạt được, đã cũng đủ khiến các sứ giả lệ nóng doanh tròng, trong lòng ngầm quyết định cho dù là vì cái này hay cái khác, cũng muốn trở về khuyên vương nước mình, trước lúc thành công biến quốc gia thành ốc đảo giữa vùng sa mạc như llq, không cần đi gây gổ với llq.

Thiện Nhu Vương có chút khó hiểu, thực ra quan hệ các quốc gia Tây Vực cũng không có tốt như vậy, nhiều lắm là vì phát triển kinh tế giao thương mà mặt ngoài thân thiết hữu hảo một chút.

Trong mắt hắn, đây là cho không người khác.

Cẩm Vinh thì không cho rằng như vậy, để xây dựng ốc đảo không đơn giản vài năm có thể thành công, hơn nữa cv còn đang muốn phổ cập rộng rãi kiến thức trồng rừng xanh hóa cho người dân llq, để tất cả bọn họ biết được thế nào là thành lập ốc đảo.

Thiện Nhu Vương cũng liền không hỏi nữa, nữ vương hết thảy quyết định đều đúng, đáng cho bọn họ làm theo.

Các sứ giả sau đó lưu lại lâu lan thành một thời gian, nhìn lâu lan thành phồn vinh, khí hậu ngày một ôn hòa làm người mong ước, ao hồ mênh mông,

Quả là minh châu giữa lòng sa mạc, cũng là cõi yên vui của Tây Vực.

Hiện tại tạm thời có được thỏa thuận không gây chiến của các quốc gia Tây Vực, công việc của cv cũng nhẹ đi phần nào, vị trí của llq khiến rất nhiều người mơ, để đảm bảo hòa bình, có rất nhiều chuyện cô cần làm.

__________

Tân nữ vương đem lại rất nhiều thay đổi cho llq, đây là nhận thức chung mà ai ai cũng biết, nhất là các thương nhân đi qua con đường tơ lụa,

Thương nhân từ vùng Trung Nguyên tới các cao nguyên Ba Tư đều đã nghe tới chuyện nữ vương Lâu Lan quốc, đặc biệt là chuyện bão cát ngày hôm đó, có thể bảo vệ một thủ đô yên bình tránh qua cơn bão cát ngàn năm khó gặp, thật là khiến người cảm thán.

Các thương nhân càng thêm cảm thấy Lâu Lan là một nơi đáng tin cậy, thương nghiệp lâu lan cũng vì vậy mà ngày một phát triển, hấp dẫn ánh mắt của nhiều người.

Ngoài thương nghiệp, Lâu Lan quốc cũng chăm chỉ phát triển nông nghiệp và quân sự....

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio