Yến tiệc của đại công chúa ở kinh thành là dịp vui chơi có tiếng, quý nhân quan lại trong kinh thành đều lấy việc nhận được thiệp mời tới tham gia làm vinh dự, các thi nhân tài tử, các thiên kim danh môn hiếm mới có dịp cùng xuất hiện ở yến tiệc.
Tứ hoàng tử phi hiện tại, năm đó là tiểu thư Bùi gia, tại yến tiệc của Đại công chúa, lấy một khúc đàn Không nổi danh kinh thành, đồng thời kéo theo bao hoa đào ái mộ, thắng được cả trái tim của Tứ hoàng tử, khiến hắn tự mình hướng cdc cầu thú, chuyện tình của bọn họ cũng trở thành giai thoại một thời.
Lần này Cửu công chúa cùng Lục hoàng tử đích thân tham dự, dẫn tới quần chúng nhất thời xao động nghị luận, không nói Cửu công chúa được thánh sủng, Lục hoàng tử cũng trời sinh tuấn mỹ, thanh danh cực hảo, càng quan trọng là chưa có chính phi, đó là trắc phi cũng là không có ai đáng dè chừng.
Chưa nói nửa tháng nữa sẽ tiến hành tuyển cử, Đại công chúa ở ngay lúc này tổ chức xuân viên yến, chưa chắc không biết điểm này, nói không chừng tựa như Tứ hoàng tử cùng Tứ hoàng tử phi giống nhau, đám người bọn họ cũng có cơ hội cầm chắc được vị trí trước khi tiến hành tuyển tú.
Lấy thân phận Cửu công chúa, chỉ có người khác tới lấy lòng nàng, mà vô nàng đi lấy lòng người khác, ngay cả khi đối phương là hoàng tử, liền hành lễ đều không cần, tham gia xuân viên yến càng là nhẹ nhàng.
Tứ hoàng tử cùng hoàng tử phi Bùi thị đi tới, trên mặt mang ý cười, "Cửu muội tới."
Mọi người chào hỏi qua, hàn huyên vài câu, chỉ là Bùi thị tuy dung sắc tú lệ nhưng đáy mắt mang sầu, tiếng lòng nàng cũng âm thầm bay tới trong tai Cẩm Vinh,
【 vị tứ tiểu thư Ninh Quốc Công phủ mà mẫu thân nhắc đến hôm nay cũng tới đi.
】
Cẩm Vinh ở trong lòng yên lặng thở dài, hôm nay quả thực là cẩu huyết bát quái trên mọi nẻo đường, vừa mới nghe xong một hồi phò mã vượt tường, giờ lại tới nhà Tứ hoàng tử nữa,
Đại công chúa ý cười doanh doanh, rất có phong phạm chủ nhân, "Chúng ta mau ngồi vào vị trí đi."
Yến hội được tổ chức trong lâm viên, không thể không nói bố trí vô cùng dụng tâm, thanh nhã nhưng không mất đi hoa lệ.
trừ bỏ vợ chồng Tứ hoàng tử, trên yến tiệc còn có Ngũ hoàng tử, bất quá chính phi bệnh nhẹ nên chỉ dắt theo hai vị trắc phi.
Đây đều là Cẩm Vinh dọc theo đường đi nghe tới.
Mấy chục khách khứa trong yến tiệc, chưa bao gồm hạ nhân trong phủ công chúa, vũ sư nhạc sư biểu diễn, lượng tin tức khổng lồ như vậy, nếu không phải thần thức Cẩm Vinh có thể sàng lọc được, nếu không cũng sẽ mất một thời gian dài thích ứng.
Truyện Thám Hiểm
Cũng may phạm vi chỉ có mười trượng (khoảng - mét?), đến khi vào chỗ ngồi, bên tai liền yên tĩnh đi rất nhiều, vị trí Đại công chúa an bài cho Cẩm Vinh ở ngay bên cạnh nàng, sau đó bên tay trái là vị trí của Lục hoàng tử.
Tầm nhìn cũng rất tốt, có thể thu toàn trường vào trong mắt.
Tuy yến hội của Đại công chúa yến hội xưa nay không quá quan trọng lễ nghi, nhưng quân thần chi phân vẫn là tương đối nghiêm.
Cho dù là các hoàng tử ở trong bữa tiệc, cũng rất khó tiếp xúc đến công hầu quý nữ, cơ hội duy nhất chính là khi biểu diễn tài nghệ.
Cẩm Vinh bỗng nhiên cảm giác được một ánh mắt nhìn chăm chú về phía này, liếc qua thì thấy một nữ tử trang điểm nhẹ nhàng, khí chất ôn nhu.
Ngồi cạnh nữ tử kia là đại hoàng tử phi.
Đối phương thấy cô nhìn qua, dịu dàng cười, không làm người cảm thấy chỗ nào khó chịu.
Trí nhớ nguyên thân tựa hồ không xuất hiện người này, hoặc là chưa từng gặp mặt, hoặc là Cửu công chúa chưa từng chú ý đến người này.
Dù sao một cô nương mới lớn lên trong cung điện, số người gặp qua nào có thể nhớ hết, chưa kể là một cô nương tính tình đơn giản như nguyên thân.
"Đó là Tạ Trắc Phi." Đại công chúa đã nhận ra nghi hoặc của Cửu hoàng muội, cười giải đáp cho nàng,
"Đại hoàng tử nửa năm thú một tân trắc phi, giang nông Tạ thị tiểu thư, trong khoảng thời gian này còn rất nổi danh, nghe nói rất được lâm Hiền phi cùng Đại hoàng tử yêu thích."
Những chuyện râu ria còn lại, Đại công chúa giấu ở trong lòng,
【 một trắc phi mà thanh danh hiền lương thục đức truyền ra ngoài còn muốn lấn át chính phi, thật là lợi hại, đáng tiếc Vương Gia Nhữ trước lúc gả cho Đại hoàng tử, tính tình cao ngạo cương liệt, ngồi với ta còn có thể nói mấy câu, vậy mà gả đi hai năm liền biến thành bộ dáng chẳng khác nào tấm mộc.
Thôi thôi, cho dù đã từng là bạn thân, chuyện nhà Đại hoàng tử cũng không phải ta có thể quản.
】
Cẩm Vinh giống như vô tình nói, "Trắc phi sao lại đi theo người đại hoàng tẩu?"
Đại công chúa lắc lắc đầu, "Cái này ta cũng không biết."
Các trắc phi cho dù được mời đến cũng sẽ không ở cạnh chính phi, mà là có vòng tụ tập riêng của các nàng, thê thiếp khác biệt, chẳng sợ trắc phi có là kim chi ngọc diệp, vẫn là thấp hơn chính phi một đầu, nhưng Đại hoàng tử phi muốn đem nàng theo trên người, Đại công chúa cũng sẽ không làm mất mặt mũi nàng vì chuyện này.
Đại hoàng tử bởi vì mới bị Chu Cảnh Đế răn dạy không bao lâu, vô tâm tham gia yến hội, lần này cũng chỉ có Đại hoàng tử phi cùng Tạ Trắc Phi tới, gia quyến Tam hoàng tử xưa nay thích tham gia yến hội các loại lần này không một người góp mặt, cũng phải, Tam hoàng tử vừa bị biếm đi xa đại, nếu còn có tâm tham dự yến hội, truyền ra ngoài sẽ tổn hại thanh danh.
Đại hoàng tử phi sau khi ngồi vào vị trí cũng không tìm gia quyến các vương công quý tộc hoàng tử nói chuyện phiếm, cho dù là nghe Cửu công chúa cùng Lục điện hạ tới, cũng chưa đứng dậy, người khác cũng không kỳ quái, Đại hoàng tử phi xưa nay ngạo khí.
Gả lại là Đại hoàng tử.
Nàng lạnh lùng liếc Tạ Trắc Phi một cái, "Ngươi nhìn Cửu công chúa làm cái gì?"
Tạ Trắc Phi nói chuyện, như hàm lan phương, "Nghe nói Cửu công chúa lần trước rơi xuống nước, ta xem khí sắc nàng, cơ thể hẳn là đã rất tốt."
"Điện hạ để ta chiếu cố ngươi, ngươi đừng ném mặt mũi phủ Đại hoàng tử là được."
Nghe lời nói lạnh nhạt của đại hoàng tử phi, Tạ Trắc Phi hơi hơi rũ mắt, cũng không biện giải, làm đủ bổn phận trắc phi, nhưng dừng ở trong mắt Đại hoàng tử lại càng khiến nàng giận sôi máu.
Tạ Diệu Âm cũng không biết rót cho điện hạ thứ mê hồn dược gì, làm điện hạ đối với nàng ta trăm vạn cưng chiều, thậm chí điện hạ còn âm thầm cưỡng chế không cho nàng động tâm tư với Tạ Diệu Âm.
Vương Gia Nhữ nàng khi còn chưa gả đường đường là cao môn quý nữ, muốn cái gì có cái đó, so với công chúa trong cung không kém một phần, nếu không phải vì Đại hoàng tử có cơ hội có tiềm lực, nàng sẽ chẳng gả cho hắn.
Không nghĩ tới giờ lại gặp phải một Tạ Diệu Âm, nữ nhân ma quỷ này còn được mẫu phi che chở, tức giận đến mấy cũng phải nhịn vào trong.
Mấy năm nay, bệ hạ không quá trọng dụng Vương gia, việc điện hạ sủng ái Tạ Diệu Âm cũng càng rõ ràng, mà chính phi là nàng vào cửa đã hai năm, còn chưa sinh hạ con nối dõi, địa vị có chút không xong.
Đại hoàng tử phi sinh hờn dỗi, mà bên này cũng không biết Hạ Lăng Uẩn nói gì với Đại công chúa nói gì đó, liền tạm thời ly tịch.
Vừa lúc bị Cẩm Vinh bắt gặp, trong lòng như suy tư gì.
Xuân yến, trừ bỏ chuyên mục thưởng thức bách hoa trong lâm viên này, đương nhiên còn có ca vũ tài nghệ, biểu diễn đều là những nhạc sư vũ ký được Đại công chúa tỉ mỉ chọn lựa,
Ngoài ra, các quý nữ liền bắt đầu hiển lộ tài nghệ.
Nếu nói trước kia, quý nữ biểu diễn tài nghệ nơi đông người sẽ mang tiếng tổn hại thanh danh, thì sau giai thoại của Tứ hoàng tử phi ba năm trước, chẳng còn ai ngượng ngùng, ngược lại coi đây là cơ hội tốt để tranh kỳ khoe sắc, càng khiến yến tiệc của Đại công chúa nổi danh kinh thành.
Chỉ là khi chọn lựa tài nghệ cũng sẽ thận trọng chút, tiểu thư các nhà đến đây biểu diễn thường chọn cầm kỳ thi họa làm chủ,
Chỉ là ở chọn lựa tài nghệ khi, cũng sẽ thận trọng chút, đại gia tiểu thư biểu diễn đến tự nhiên này đây cầm kỳ thư họa là chủ yếu,
Bất luận các loại tâm tư nghe được, chỉ cần là xem mỹ nhân vẽ tranh, ngâm thơ, vẫn là thực cảnh đẹp ý vui.
Cẩm Vinh hơi hơi cảm thán, quả nhiên vẫn là thân phận thật tốt, không ai dám nói Cửu công chúa biểu diễn cái gì tài nghệ, tới cái kinh diễm mọi người.
Ninh Quốc Công tứ tiểu thư Triệu Lan trình diễn một màn bách hoa đồ, trên đó nổi bật là một con tước điểu (chim chu tước) sống động như thật, làm lu mờ các quý nữ trình diễn trước nàng, càng không nói Triệu Lan tiểu thư dung mạo yên nhiên, điệu bộ nhẹ nhàng mà không mất phong thái, thực khiến người chú ý, ngay cả Tứ hoàng tử cũng không khỏi đưa mắt nhìn qua.
Tứ hoàng tử phi Bùi thị sắc mặt chuyển bạch.
Đại công chúa đã nhận ra một chút, doanh doanh cười nói, "Không nghĩ tới họa nghệ của tứ tiểu thư trác tuyệt như thế, thật khiến bổn cung thán phục."
"Đa tạ Đại công chúa khen ngợi." Triệu Lan nhu nhu hành lễ nói.
Lúc sau cũng có quý nữ thiên kim biểu diễn tài nghệ, tuy rất đặc sắc, nhưng chung không thể so với một màn vừa rồi của Triệu Lan.
Cũng may các tài tử thi nhân, cùng các quý công tử yêu văn nhã, làm một màn đối đáp văn chương tương đối thú vị.
Đại công chúa gửi thiệp mời cho không ít quan viên trẻ tuổi trong triều, thánh thượng trọng người tài, các vị hàn lâm học sĩ trẻ tuổi ngồi đây liền không thiếu người tinh thông lục nghệ.
Trong đó hứa hẹn nhất không phải ai ngoài Triệu Hi, thế tử Ninh Quốc công, và Khương Thanh Lễ, đích trưởng tôn Khương tướng phủ.
Lục hoàng tử cầm thơ của hai người lại đây, thưởng thức thơ từ hắn cũng có điều nghiên cứu, bèn bình luận một phen, "Triệu Hi thơ thanh lệ, Khương công tử câu từ hiện khí khái, thật khó phân cao thấp."
Đại công chúa không khỏi thâm ý nhìn Cẩm Vinh liếc mắt một cái, một người là thư đồng của Lục hoàng tử, một người là cháu trai ruột Khương quý phi.
Cẩm Vinh lại là không thèm để ý, so với ánh mắt người khác, chẳng phải suy nghĩ trong đầu họ đã nói lên tất cả.
Đã có tác phẩm xuất sắc xuất hiện, Đại công chúa đầu tiên là lệnh cho nhạc sư ca cơ diễn tấu, khiến cho không khí của yến hội càng thêm náo nhiệt, lại cười nói, "Đáng tiếc phò mã không ở"
Nàng vừa dứt lời, đại phò mã Hạ Lăng Uẩn liền trở lại, "Đại công chúa đang nói gì về ta vậy?"
Hắn biểu tình ôn hòa, tự nhiên hào phóng, nửa điểm không thấy khác thường, Đại công chúa cười nói, "Ta đang nói thơ phò mã thơ mới cao."
Hạ Lăng Uẩn cười, chắp tay nói, "Đại công chúa nói đùa, không trách ta làm công chúa đợi lâu là được."
Đại công chúa giấu tay áo cười nói, "Bổn cung sao lại trách phò mã được."
Đại công chúa cùng phò mã nói chuyện, Cẩm Vinh lại một lần nghe được hai chữ Mẫn Nhu, bất quá không phải từ chỗ phò mã, mà là từ phía các vị tiểu thư đang túm tụm trò chuyện bên kia.
"Mẫn Nhu, ngươi xem là Viện Nhi hay là ta họa tốt hơn?" Một áo vàng thiếu nữ đôi mắt linh động cười duyên nói, đuôi lông mày giơ lên tựa lộ ra vẻ không phục, đưa qua bức họa để đối phương nhìn xem.
Cẩm Vinh thu hồi ánh mắt, ngược lại nhìn về phía đại phò mã, làm như vô tình nói, "Đại phò mã, túi thơm đeo bên hông ngài khi nãy đâu rồi?"
Hạ Lăng Uẩn ngẩn ra, dường như chúa kịp phản ứng lại, Đại công chúa không khỏi nhíu nhíu mày, nàng tự nhiên quen thuộc quần áo phò mã, đích xác không thấy túi thơm màu vàng phò mã thường đeo bên hông, mà chiếc túi kia hắn đã đeo bên người nhiều năm.
"A, ta quên mất," Hạ Lăng Uẩn lập tức cười, từ trong tay áo lấy ra túi thơm, "Mới vừa rồi ta sợ dính mực trong thư phòng, liền lấy xuống."
Đương lúc ấy, cuộn tranh trong tay ai rơi xuống đất vang lên âm thanh lộp cộp như đục xuyên bầu không khí, ánh mắt mọi người nhìn qua, chỉ thấy hai cô nương hoang mang, cô nương áo lam cúi mình, miệng nói, "Là ta không cẩn thận, không cầm chắc."
Đại công chúa khẽ nhíu mày, "Đây là tiểu thư nhà ai?"
Đại công chúa lòng dạ không hẹp hòi như vậy, cũng không vì chút chuyện này mà tỏ thái độ không vui, chỉ thuận miệng hỏi, ngược lại khiến cho cô nương áo vàng đứng bên cạnh có chút sợ hãi, lo lắng lưu lại ấn tượng xấu cho đại công chúa, lôi kéo cô nương áo lam,
"Tiểu nữ tử Ngô nhân, gặp qua Đại công chúa, Lục hoàng tử, Cửu công chúa, gia phụ là Hộ Bộ hữu thị lang Ngô đều, quấy nhiễu công chúa, mong rằng thứ tội." Cô nương áo vàng khi hành lễ còn không quên liếc nhìn Lục hoàng tử, Ôn Huyền Thuần.
Đại công chúa đảo không thèm để ý, thiên kim quý nữ đánh chủ ý lên Lục hoàng tử ở nơi này không thiếu.
"Tiểu nữ tử Hàn Mẫn Nhu, gặp qua Đại công chúa," cô nương áo lam, cũng chính là Hàn Mẫn Nhu, cúi đầu không dám nhìn Đại công chúa, tay còn nắm vạt áo.
Trong lòng nghĩ, 【 sẽ không bị Đại công chúa phát hiện đi, lăng uẩn nói không có việc gì, ta phải tin tưởng hắn.
】
"Mẫn diệc nhu chỉ, chính là lấy hai chữ trong này?"
Hàn Mẫn Nhu theo bản năng nhìn về hướng Hạ Lăng Uẩn, những lời này Hạ Lăng Uẩn cũng nói với nàng khi hai người lần đầu gặp mặt, dưới tình cảnh này, há không khiến lòng nàng có phần lo sợ, cũng có phần hồi tưởng rung động.
Mà Mẫn Nhu chưa kịp phản ứng lại, tình ý như có như không chợt lóe qua trong mắt nàng cũng không thể lựa đại công chúa nhiều năm sống trong cung đình.
Thần sắc đại công chúa khẽ biến, nhưng nháy mắt khôi phục nguyên dạng, "Bổn cung sao lại vì chút việc nhỏ này mà tức giận được, hai vị tiểu thư không cần như vậy, về chỗ đi."
Cô nương áo vàng có chút không cam lòng, nhưng sợ hãi mạo phạm hoàng gia, còn Hàn Mẫn Nhu kia cho đến lúc về chỗ ngồi, cả người vẫn có chút thất hồn lạc phách.
Đại công chúa khóe môi hơi cong lên, "Đại phò mã, ta có chút lạnh, chàng có thể lấy giúp ta áo choàng (đính) trân châu mà ta thích nhất được không?"
"Được." Hạ Lăng Uẩn chắp tay nói, tuy có lo lắng, lại cũng thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa giờ phút này rời đi càng tiện cho hắn.
Trải qua một màn vừa rồi, không khí mạc danh có phần quái lạ, Lục hoàng tử mặc dù nhận thấy điểm không thích hợp, nhưng cũng không nghĩ đến nguyên do lại là vì phò mã có tư tình với quý nữ.
Một lát sau sau, ma ma bên người Đại công chúa liền tới đây, nói nhỏ vài câu, Đại công chúa thần sắc càng lạnh lại.
Đại công chúa cũng không phải người không phân biệt được đúng sai đen trắng, một lời liền nhận định phò mã đã phản bội nàng, chỉ là cho người thỉnh vị Hàn tiểu thư kia hỏi thăm mấy câu.
Nếu là nàng nghĩ lầm, nàng có thể bồi thường cho vị tiểu thư kia.
Đáng tiếc, ma ma còn nói, túi thơm bên người nàng còn giấu một phong thư tình, bên trên là bút tích của phò mã.
Mà vị Hàn tiểu thư kia tựa hồ cũng không còn tấm thân xử nữ.
Đại công chúa tươi cười doanh doanh, xán lạn không thấy chút ám sắc nào, quay đầu nói với Cẩm Vinh, "Ta có chút say, về phòng tẩy rửa một phen, một lát ta lại quay lại, Cửu muội cứ tùy ý chơi."
Cẩm Vinh gật gật đầu, Đại công chúa hành sự quyết đoán làm cô không khỏi tán thưởng, bất quá việc này vẫn nên tế nhị làm như không biết thì hơn..