Khả năng điều khiển phi thuyền không phải là ngày một ngày hai đọc ba quyển sách là có thể học được, mà Cẩm Vinh mới xuyên qua không đến tháng thì càng không có kinh nghiệm thực chiến.
Nhưng...không thử sao biết.
Cẩm Vinh đặt tay lên cần điều khiển phi thuyền, phóng lực lượng từ trong bàn tay ra, như mở một chiếc hộp Pandora.
Một lượng tinh thần lực vốn không thuộc về Lê Cẩm Vinh lan ra, đi đến từng ngóc ngách của phi thuyền, nửa khắc ngắn ngủi đã đủ để lực lượng này không chế nó, đi qua trình tự, đẩy quyền công kích lên mức cao nhất, chữa trị các trục trặc, đề cao cơ năng.
Thần thức không như tinh thần lực thông thường, nó có linh tính riêng, so với thao túng phi thuyền như cách mà người ta vẫn dùng tinh thần lực, thần lực biền phi thuyền thành một phần của nó, trao cho nó trí tuệ, vì vậy, giọng nói của Irene cũng biến mất.
(bạn nào xem evangelion sẽ hiểu nè =))))
Cô nhìn màn hình, nhàn nhạt nói,
"Bị công kích lâu như vậy, đã đến lúc phản công rồi."
Màn hình hiện lên những tia sáng màu xanh, tiến nhanh về phía đối phương.
Bên này,
Thiết Lang Đoàn đoàn trưởng Rick nhíu nhíu mày, phi thuyền trước mắt dường như có điểm bất thường, giống như thay một tầng da, từ con mồi biến thành kẻ săn mồi đáng sợ.
Sao có thể, Rick trong lòng cảm thấy hoang đường, hắn ở tinh tế này chẳng sợ không phải số một số hai, cũng là người xuất sắc, người nghe tiếng sợ vỡ mật, hiện tại đối diện với một nhóc con thi không nổi vào trường học, lại cảm thấy sợ hãi?
Rick còn đang đấu tranh với trực giác trong đầu thì máy truyền tin liền vang lên cảnh báo dồn dập.
"Phi thuyền đang bị công kích."
"Phi thuyền đang bị công kích."
"Phi thuyền đang bị công kích, yêu cầu chi viện."
Thông báo liên tục vang lên khiến cho người điều khiển kinh ngạc,
Lại phanh một tiếng, cánh trái phi thuyền hứng phải mưa đạn, rung lắc kịch liệt, Hạ Viện bắt lấy ghế dựa mới không té ngã, nôn nóng hoảng loạn nói, "Đây là có chuyện gì?"
Không nên là Lê Cẩm Vinh cùng phi thuyền của ả bị phá huỷ sao? Tại sao Thiết Lang Đoàn lại gặp phải công kích?
Rick cùng đồng đội không kịp trả lời vấn đề của Hạ Viện, tập trung thao túng tinh thuyền phòng ngự.
Nhưng công kích từ phía phi thuyền xám bạc càng lúc càng thêm mãnh liệt, Rick cùng đồng đội cũng khẩn trương hơn,
Loại công kích cùng hỏa lực này, tuyệt đối không giống nhau phi thuyền trung đẳng, còn có năng lực thao túng phi thuyền phảng phất như kỳ tích, dù ở quân đội Liên Bang cũng là hiếm thấy, không phải người nào cũng làm được, dù có tư chất tốt.
(vì chị mang buff nha các bé =)))
Bọn họ rốt cuộc chọc phải ai vậy.
Rick bình tĩnh một chút, quyết đoán nói, "Đơn hàng này chúng tôi không làm nữa, lập tức lui lại."
Gã tuy tham lam, nhưng tuyệt không ngu xuẩn, ở lại đây cứng đối cứng thì kết cục củ bọn họ sẽ là bỏ mình cùng với phi thuyền này, những người khác tuy không cam lòng, cũng không hề dị nghị.
Nhưng Hạ Viện lại không muốn, "Không được, các ngươi đa nhận tiền đặt cọc, Lê Cẩm Vinh không chết, các ngươi không được lui."
Rick lúc này sẽ không vì lời nói của một đại tiểu thư điêu ngoa tùy hứng mà hại chết chính mình cùng các huynh đệ, hoàn toàn không để ý tới, phát tín hiệu khẩn cấp, đình chỉ nhiệm vụ.
Nhưng bọn họ muốn chạy, Cẩm Vinh lại không muốn cho bọn họ bỏ trốn dễ dàng như vậy.
Đùng một tiếng, tựa như pháo hoa, ba phi thuyền đồng thời phát nổ, bốc lên những đám khói cuồn cuộn.
_____
Cảnh vệ tuần tra của liên bang khoan thai tới muộn, lại gãi đúng chỗ ngứa, sau trận nổ, xác thuyền bốc lên tầng khói đen, người phụ trách đội cảnh vệ tinh khu Lâm Duệ sắc mặt có chút phức tạp, lính đánh thuê Thiết Lang Đoàn cấp A mang trên người không ít án tử, giờ đền tội ở tinh khu của hắn cũng là chuyện tốt, báo lên trên cũng sẽ có phân công lao.
Nhưng nếu còn liên lụy tới Lê gia, Hạ gia, vậy liền phiền toái.
Cẩm Vinh cũng không rời đi, cô vì cái gì mà phải đi, người bị công kích chính là cô, đây chỉ là phòng vệ chính đáng mà thôi, hơn nữa Thiết Lang Đoàn vốn là tội phạm, ở Liên Bang bị treo giải truy bắt cũng không ít, giờ chụp ảnh xác thuyền đem đi lãnh giải không biết có lãnh được chút nào không, Cẩm Vinh thầm nghĩ.
Trong bản tường trình với cảnh vệ cô cũng nêu như vậy, so sánh ghi chép trên phi thuyền cùng với lời cô nói cũng không sai chỗ nào, người bị hại là cô, chỉ là những người đó vận khí không tốt, bị phản đòn mà thôi.
Lâm Duệ xem thân phận tiểu thư Lê gia, cũng không truy vấn liên tục.
"Cẩm Vinh."
Lê Quân Diệu đang ở phụ cận chấp hành nhiệm vụ, biết được phi thuyền của em gái bị tập kích ở tinh khu S, liền lập tức đuổi lại đây.
Đế nơi, em gái nhãn nhã ngồi trên ghế, bởi vì ban đêm có chút lạnh mà khoác áo ngoài, bình tĩnh uống sữa nóng,mà ngay gần đó là xác thuyền bị nổ cháy đen cùng cảnh vệ đang vất vả kiểm tra hiện trường, nhìn qua cơ hồ có thể tưởng tượng ra, đến tột cùng đã xảy ra trận chiến kịch liệt cỡ nào.
Lê Quân Diệu lướt qua cảm giác quái dị trong lòng, hỏi, "Cẩm Vinh, em không sao chứ?"
Hắn cũng không quên giải thích một câu, "Cha mẹ bận chút việc, hiện tại không tới được."
Cẩm Vinh hơi nhướng mày, "Em đương nhiên là không sao."
Lâm Duệ tới, hai người tuy rằng không phải thường xuyên gặp mặt, nhưng đều xuất thân từ trong quân đội, sao có thể không biết Lê gia, hắn cũng không có giấu giếm, nói cho Lê Quân Diệu toàn bộ kết quả điều tra.
Lê Quân Diệu đầu tiên là giận dữ, em gái hắn có như thế nào, cũng chưa đến lượt người khác khi dễ bắt nạt.
Nhưng mà có chút kỳ quái, Cẩm Vinh từ lúc nào chọc tới Hạ gia tiểu thư, để cô ta hạ độc thủ tàn nhẫn như vậy?
Hạ gia là gia tộc đứng đầu đại thương hội nổi danh tinh tế Liên Bang, cha Hạ Viện là hội trưởng thương hội, có quan hệ với cả quân giới và chính giới (giới quân sự, chính trị), nhưng cùng Lê gia nước giếng không phạm nước sông, không có gì thù hận.
"Đứa con gái họ nhà Hạ đâu?" Lê Quân Diệu lạnh lùng nói,
Lâm Duệ dừng một chút, "Hạ Viện tiểu thư trọng thương, đã được đưa đi bệnh viện cấp cứu, cũng đã thông báo cho Hạ gia."
Trên người Hạ Viện có trang bị phòng hộ năng lượng cấp S, cũng nhờ thứ này mà Hạ Viện mới giữ được tánh mạng, nhưng cũng chỉ thế mà thôi, Lâm Duệ nghĩ đến việc cả phi thuyền chỉ cứu được một mình Hạ Viện đnag thoi thóp hơi tàn, sau khi kiểm tra, người khác cũng không khỏi thở dài,
Bị thương thành như vậy, cho dù sống sót, chỉ sợ cũng là tàn tạ mà sống.
Bất quá so với đám người Thiết Lang Đoàn chết trong vụ nổ, hẳn là xem như tốt.
Lê Quân Diệu cũng sửng sốt một lúc lâu, này không giống như là Lê Cẩm Vinh bị khi dễ, mà như là Lê Cẩm Vinh bắt nạt bọn họ.
Thanh danh của Thiết Lang Đoàn, hắn cũng nghe nói qua, một đám lính đánh thuê vô cùng hung hãn, hiện giờ cư nhiên chết ở trong tay muội muội Lê Cẩm Vinh.
"Em gái cậu rất lợi hại."
Lâm Duệ nghẹn nghẹn, mới nói ra câu này, xem ký lục trên du thuyền, vô luận kỹ thuật chiến đấu hay là trình độ chiến lược, đều có thể nói là siêu nhân.
Trừ ra một ít nhân tố vận khí, Thiết Lang Đoàn chết ở trong tay Lê Cẩm Vinh cũng không kỳ quái.
Chỉ là hắn không hiểu, máy rà quét kiểm tra đo lường không kiểm tra được ấn ký tinh thần, thấp nhất là cấp F cấp, cao nhất là cấp S, máy quét đều có thể dò được, nhưng lần này chỉ tra được có tinh thần lực chảy qua, lại dò không ra cấp bậc.
Nhưng Lê Cẩm Vinh chỉ có tinh thần lực cấp B, đã được ghi lại trong dữ liệu.
Lâm Duệ tựa hồ chỉ có thể dùng nguyên nhân lúc ấy chiến đấu hỗn loạn, ảnh hưởng tới giao động năng lượng của phi thuyền để giải thích.
Bất quá cá nhân hắn vẫn rất thưởng thức trình độ điều khiển phi thuyền của Lê Cẩm Vinh, thiệt tình thực lòng nói với Lê Quân Diệu, "Cậu nên để em gái ghi danh ở học viện Liên bang."
Lê Quân Diệu sắc mặt tối sầm, "Con bé vừa rồi thi trượt."
Chuyện này chọc ra bao lời ra tiếng vào, phản ứng của tổ phụ cũng không quá tốt.
Lâm Duệ tức khắc kinh ngạc, từ bao giờ tiêu chuẩn ghi danh của trường học Liên bang cao như vậy? Tuy rằng tư chất tinh thần lực của Lê Cẩm Vinh là kém chút, nhưng màn thể hiện lần này tuyệt đối có thể khen ngợi hai chữ thiên tài.
Lâm Duệ thản nhiên đem ý tưởng này nói cho Lê Quân Diệu, đều là quân nhân, Lâm Duệ xem ra, quân đội tinh tế Liên Bang thiếu một nhân tài tương lai như vậy, thật sự có chút đáng tiếc.
Lê Quân Diệu có chút bị thuyết phục, hắn vốn cũng chuẩn bị xin giáo sư phá lệ một lần để Cẩm Vinh nhập học.
Thân là người Lê gia người, sao có thể không tiến vào đệ nhất học phủ Liên bang học tập.
Lê Quân Diệu còn chưa nói với Cẩm Vinh việc này, Cẩm Vinh đã ném cho hắn băng ghi âm màu đen, bên trong là những lời của Hạ Viện, nhắc tới Sở Úy kia.
Cẩm Vinh từ trước đến nay lâm trận luôn có chuẩn bị, càng quan trọng hơn, cô không có hứng thú thay người ôm nồi.
Lê Quân Diệu nghe xong mặt liền đen, ngẩng đầu liền thấy Cẩm Vinh mỉm cười mà nhìn hắn, "Anh thực sự chưa bao giờ nghe đến chuyện hôn ước này?"
Lê Quân Diệu khụ hai tiếng, Sở Úy là nhân vật phong vân trong trường học bọn họ, hắn và Sở Úy cũng quen biết hơn nữa quan hệ không tồi, nhưng sao cũng không nghĩ tới hoa đào của Sở Úy lại tai họa lên người em gái hắn.
"Căn bản không có cái hôn ước nào cả, việc này chỉ là trò đùa của trưởng bối năm đó." Lê Quân Diệu nghiêm túc giải thích một phen.
So với Lê Cẩm Vinh, hắn cũng biết một ít chuyện xưa, khi Lê Cẩm Vinh còn chưa sinh ra, Sở gia cùng Lê gia quan hệ không tồi, Sở Úy bị hắn cha mẹ mang đến tham gia yến hội Lê gia, Sở phu nhân từng đùa nói, muốn cùng đứa bé trong bụng Lê phu nhân kết thân.
Chỉ là việc này, sau khi Lê Cẩm Vinh sinh ra, kết quả kiểm tra đo lường tinh thần lực và thể năng đều tương đối yếu ớt, liền không ai nhắc tới việc này nữa.
Lê thượng tướng cùng phu nhân cũng không đem việc này để ở trong lòng, nếu là kết thân, trưởng nữ càng thích hợp hơn.
Cũng không biết Hạ Viện là từ đâu biết chuyện này.
"Cho nên nói, em vì một trò đùa, mà suýt bị người ta hại chết."
Lê Quân Diệu mạc danh cảm thấy trong lòng chợt lạnh, lại xem Cẩm Vinh, không nhìn ra là đang suy nghĩ điều gì, lời nói đạm mạc giống như không thực sự để tâm.
Ở bên ngoài hai tháng, em gái giờ như một người xa lạ không quen biết..