Văn phòng Bạch Vân Hi.
Diệp Phàm nhàm chán ngồi xoa chân trêи ghế sô pha, từ lúc Diệp Phàm tiến vào đến bây giờ, không khí trong văn phòng đã yên lặng hơn một giờ.
Tụ Khí Quy giống như là cảm nhận được không khí giương cung bạt kiếm giữa hai người, chui mình vào trong mai, không dám thò đầu ra.
Bạch Vân Hi rốt cuộc cũng không thể tiếp tục trừng mắt nhìn Diệp Phàm được nữa, lên tiếng nói: “Đủ rồi! Bỏ cái chân thối của ngươi xuống cho ta, đi giày vào!”
Diệp Phàm hưng phấn nói: “Vân Hi, ngươi cuối cùng cũng nói chuyện với ta!”
Bạch Vân Hi: “……”
“Không phải ta nói ngươi điệu thấp một chút sao? Có phải là ngươi không hiểu hai chữ 'điệu thấp' này có ý gì hay không!” Bạch Vân Hi tức giận hỏi.
Diệp Phàm thẹn thùng đáp: “Ta biết, ta thông minh như vậy, sao có thể không biết chứ! Ta cũng muốn điệu thấp một chút, chỉ là ta quá được hoan nghênh, mấy người đó một hai phải vây quanh ta, ta không phải là không có biện pháp sao?”
Bạch Vân Hi: “……” Đây là không có biện pháp sao? Rõ ràng là vô cùng cao hứng!
(dreamhouse)
“Ngươi tức giận là bởi vì ta tiếp nhận phỏng vấn sao?”
“Mấy ngày nay gia gia của ta nhận được mấy chục lần gọi điện thoại của lão hữu, trêи cơ bản đều là chúc mừng hắn có được một tôn tế thiên tài!”
“Sau đó thì sao?” Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Sau đó? Sau đó gia gia ta liền ngã bệnh!” Bạch Vân Hi nghiến răng nghiến lợi nói.
“Là vui quá hóa buồn? Tố chất tâm lý của gia gia ngươi cũng quá kém, không phải hắn đã sớm biết có một tuyệt thế thiên tài là ta đang theo đuổi ngươi sao, hắn hắn là đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi chứ?” Diệp Phàm lắc lắc đầu cảm thán.
Bạch Vân Hi: “……” Ngươi cái đầu.
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: “Gia gia ngươi bị bệnh? Như vậy hôm nay ta bồi ngươi cùng đi thăm gia gia đi.”
Bạch Vân Hi: “Thăm gia gia ta?” Tiểu tử Diệp Phàm này đúng là không sợ lửa cháy đổ thêm dầu!
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Sinh nhật gia gia ngươi lần trước có quá nhiều người, ta còn chưa tâm sự được với lão gia tử.”
Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm này còn muốn cẩn thận tâm sự với gia gia?
……(dreamhouse)
Bạch Vân Hi bị Diệp Phàm nắm tay kéo đi trêи đường cái, Bạch Vân Hi trầm mặt, sống chết cũng không nghĩ được mọi chuyện lại tiến triển đến bước này.
“Đi khu mua sắm trước đi, gia gia ngươi thích cái gì, ta mua cho hắn?” Diệp Phàm hứng thú bừng bừng hỏi.
“Gia gia thích ta.”
Diệp Phàm gật đầu: “Ta cũng thích ngươi, như vậy xem ra ta và hắn đã có điểm giống nhau, như vậy chúng ta sẽ rất có tiếng nói chung.”
Bạch Vân Hi: “……”
“A! Bên kia có đoán mệnh, chúng ta đi đoán mệnh!” Diệp Phàm nhìn đến sạp đoán mệnh, hứng thú bừng bừng nói.
Sắc mặt Bạch Vân Hi có chút cổ quái: “Ngươi cũng tin đoán mệnh?”
“Đương nhiên, chỗ ta ở trước kia có một tông môn tên là Thiên Cơ Môn, chuyên đoán mệnh, đại sư đoán mệnh nơi này tốt xấu lẫn lộn, bất quá, nghe nói cũng có chút môn đạo.” Diệp Phàm thao thao bất tuyệt kể.
Trong mắt Bạch Vân Hi hiện lên vài phần khác thường, không chờ Bạch Vân Hi lấy lại tinh thần đã bị Diệp Phàm kéo đến trước sạp đoán mệnh.
“Tiểu hữu, muốn tính cái gì?”
(dreamhouse)
“Tính nhân duyên, tính xem ta cùng hắn có duyên phận hay không, khi nào thích hợp thành thân, nếu ngươi tính chuẩn, ta cho ngươi một ngàn nguyên, nếu không chuẩn, ta đánh sập sạp của ngươi!”
Bạch Vân Hi: “……”
“Ta vừa nhìn tướng mạo hai vị liền biết kiếp trước các ngươi đã chú định duyên phận, hai người các ngươi tuyệt đối là một đôi do trời đất tạo nên, trêи đời này không thể tìm được ai thích hợp hơn đối phương, hai vị nhất định phải mau chóng thành thân, càng sớm thành thân càng có chỗ tốt với hai vị.”
Diệp Phàm tràn đầy vui sướиɠ vỗ vỗ bả vai đại sư đoán mệnh: “Quả nhiên là cao thủ trong dân gian! Đại sư, ngươi nói chuẩn cực kỳ! Ngươi chính là thần toán!”
Bạch Vân Hi: “……” Tên ngu ngốc Diệp Phàm này! Muốn chơi ngu thì tự chơi là được rồi, còn kéo hắn làm cái gì! Thần toán? Thần toán cái đầu!
Đại sư đoán mệnh nhìn Bạch Vân Hi, nghiêm túc nói: “Theo ta thấy, ấn đường của vị tiên sinh này mang sát, sắp tới sợ là sẽ gặp tai ương phải đổ máu, không tốt a!”
Diệp Phàm gật đầu: “Phải vậy không? Ta nhất định sẽ không rời hắn một tấc nào, thời thời khắc khắc bảo vệ hắn.”
Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm này cư nhiên dễ lừa như vậy!
“Vân Hi, ngươi yên tâm, có ta ở đây, ta nhất định sẽ không để ngươi xảy ra chuyện.” Diệp Phàm nghiêm túc cam đoan.
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi: “Đủ rồi, đi thôi!”
Bạch Vân Hi cau mày, gần đây Diệp Phàm rất nổi danh, tuy lúc ra ngoài, Diệp Phàm đã nghe hắn ngụy trang một chút nhưng khẳng định là không giấu được, trong lúc Diệp Phàm xem đoán mệnh, không ít người ở xung quanh đã nhận ra thân phận của Diệp Phàm, chạy tới xem náo nhiệt, nếu cứ tiếp tục ở lại nơi này, bọn họ chắc chắn sẽ bị biến thành vằn thắn.
“Vân Hi, đại sư kia tính chuẩn như vậy, sao ngươi không ở lại hỏi thêm mấy câu?”
“Hỏi thêm mấy câu? Hỏi thêm mấy câu nữa ngươi chắc chắn phải trả giá bằng đổ máu!”
Thủ đoạn thường dùng của mấy đại sư đoán mệnh chính là trước nói ngươi sắp gặp phải tai ương, sau lại dụ ngươi bỏ ra một số tiền để giải tai ương này, tên ngu xuẩn Diệp Phàm này người nào nói cũng tin được.
Diệp Phàm: “……”
……
Đường Vũ Hiên nằm trêи ghế dài nhìn video phỏng vấn của Diệp Phàm.
“Diệp thiếu đúng là người ngay thẳng!” Trợ lý Đường Vũ Hiên nhịn không được cảm thán.
Đường Vũ Hiên cười cười: “Đúng vậy!”
Hắn nguyên bản còn đang suy nghĩ nên giải quyết tai tiếng với Diệp Phàm như thế nào, Diệp Phàm đã lập tức làm sáng tỏ.
(dreamhouse)
“Ngọc bội đưa đến chỗ phụ thân cùng mẫu thân chưa?” Phụ thân cùng mẫu thân trong miệng Đường Vũ Hiên đương nhiên chính là dưỡng phụ, dưỡng mẫu của hắn.
“Đường tiên sinh yên tâm, đã đưa đến rồi.”
Đường Vũ Hiên gật đầu: “Vậy là tốt rồi, tìm một cơ hội, có lẽ có thể mua thêm một ít.”
Đến trình độ như Đường Vũ Hiên bây giờ, tiền đã chỉ là một con số, một loại tài nguyên, ban đầu hắn dùng giá cao mua ngọc bội từ trêи tay Diệp Phàm cũng chỉ là do muốn tạo chút ấn tượng tốt, sau khi kiểm tra đo lường, Đường Vũ Hiên mới phát hiện ngọc bội này có tác dụng vô cùng lớn.
“Đường tiên sinh, Lương Hân tiểu thư tới, có thể là tới vì ngươi.” Trợ lý đè thấp thanh âm nói.
Đường Vũ Hiên nhàn nhạt đáp: “Đã biết.”
Sinh hoạt cá nhân của hắn vẫn luôn là đề tài say sưa trong giới truyền thông, bất kể một nữ minh tinh nào tới gần hắn một chút cũng có thể tạo ra một loạt tai tiếng, trước đây hắn từng nhìn thấy trêи tạp chí nói hắn cùng Lương Hân là một đôi, đáng tiếc, chuyện của hắn cùng Diệp Phàm càng thêm hấp dẫn ánh mắt người khác, tin đồn về hắn cùng Lương Hân đã bị ném xuống không còn chút nhiệt độ.
“Đường tiên sinh, ta thấy nữ nhân này là muốn mượn ngươi thượng vị.”
Đường Vũ Hiên híp mắt, chuyện như vậy hắn đã gặp được quá nhiều, nhìn nhiều đến vô cảm, Lương Hân mang đến cho hắn một loại cảm giác rất kỳ quái, Đường Vũ Hiên cảm thấy vẫn nên cách nữ nhân này xa một chút thì tốt hơn.
……(dreamhouse)
Bạch gia.
Bạch Vân Cẩn nhìn thấy Diệp Phàm đến, tức khắc sợ ngây người.
Bạch Vân Cẩn kéo Bạch Vân Hi qua một bên, nhỏ giọng hỏi, “Vân Hi, sao ngươi lại mang hắn đến đây?”
“Hắn một hai phải tới.” Bạch Vân Hi nói.
Bạch Vân Cẩn: “……”
“Ngươi mau mang hắn đi.” Bạch Vân Cẩn vội vàng thúc giục.
Diệp Phàm thò đầu qua, khó hiểu hỏi: “Đại ca, ngươi nói gì với Vân Hi vậy, mang cái gì đi cơ?”
“Lão gia tử đang nghỉ ngơi, nếu không ngươi đợi hôm nào lại đến thăm hắn đi.” Bạch Vân Cẩn nghiêm mặt nói.
“Ta vừa mới gặp được một đại sư đoán mệnh, hắn nói ta không được rời khỏi Vân Hi một tấc nào, bằng không ta ở lại đi.”
Bạch Vân Cẩn: “……” Đầu óc tiểu tử Diệp Phàm này làm sao vậy, sau khi nói hươu nói vượn với truyền thông một hồi còn muốn đến ở lại Bạch gia bọn họ?
(dreamhouse)
Bạch Sĩ Nguyên cầm một cây chổi, hùng hổ vọt ra, “Tiểu tử vương bát đản tới, ở nơi nào?”
Diệp Phàm trừng lớn mắt nhìn Bạch lão gia tử đang nổi giận đùng đùng: “Bạch lão đầu, ngươi làm gì vậy? Chẳng lẽ gần đây Bạch gia không thuê nổi người làm, cần ngươi tự mình quét rác?”
Bạch Vân Cẩn: “……”
“Cây chổi này không phải để quét rác, chuyên môn quét ngươi, cút ra ngoài cho ta!” Bạch Sĩ Nguyên vung chổi, đánh về phía Diệp Phàm!
Diệp Phàm: “……”
Bạch Vân Cẩn kéo Bạch Sĩ Nguyên lại, nhẹ giọng hoà giải: “Gia gia, ngươi bình tĩnh, từ từ nói chuyện!”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Có chuyện gì từ từ nói! Ta còn mang lễ vật cho ngươi đây, ngươi hung dữ như vậy thật không tốt!”
Sắc mặt Bạch Sĩ Nguyên vô cùng dữ tợn, không quan tâm ném cây chổi về phía Diệp Phàm, “Đánh chết ngươi cái đồ hỗn đản!”
Diệp Phàm lấy một lá phù ra, chuẩn xác ném lên trán Bạch Sĩ Nguyên, Bạch Sĩ Nguyên lập tức đổ xuống, té xỉu trêи mặt đất.
Bạch Vân Hi kϊƈɦ động nhìn Diệp Phàm: “Diệp Phàm, đó là phù gì? Sao ngươi lại dùng, ngươi làm gì gia gia của ta vậy?”
“Tĩnh tâm an thần phù, hắn ngủ rồi.”
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi: “……”
Bạch Sĩ Nguyên ngã trêи mặt đất, cư nhiên nhỏ giọng ngáy khò khè, Bạch Vân Cẩn âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm nghĩ: Hai ngày nay tâm trạng lão gia tử không an ổn, hiện tại ngủ rồi cũng tốt.
Bạch Vân Hi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi nhìn Diệp Phàm: “Ngươi về trước đi.”
Diệp Phàm khó hiểu hỏi: “Gia gia ngươi có chút kϊƈɦ động a! Nhìn qua giống như thất tâm phong. Không cần ta ở lại chăm sóc một chút sao?”
Thất tâm phong: là một loại bệnh tâm lý, phát bệnh ở thần kinh đại não, do năng lực chịu đựng của tâm lý nhỏ hơn áp lực bên ngoài, do đó tâm lý, hành động, ý chí trở nên bất thường, thường xuyên xảy ra ở nhóm người chịu áp lực lớn
“Không cần!” Bạch Vân Hi áp chế lửa giận nói.
Diệp Phàm nhìn sắc mặt ghét bỏ của Bạch Vân Hi, thở dài một hơi: “Vậy được rồi.” Diệp Phàm lấy mấy lá phù ra giao cho Bạch Vân Hi, “Cái này là tĩnh tâm an thần phù, nếu gia gia ngươi lại kϊƈɦ động như vậy, lấy cái này chụp lên ót hắn, như vậy hắn liền ngủ.”
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm lưu luyến nói: “Ta đi đây!”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đi đi, đi đi.”
(dreamhouse)
“Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho ta!”
Bạch Vân Hi không kiên nhẫn phất tay: “Đã biết.”
……
Xe thể thao màu đỏ rực của Bạch Vân Phỉ đi vào trong biệt thự.
Bạch Vân Phỉ mở cửa xe đi ra, “Đại ca, ta nghe nói Diệp Phàm chọc giận gia gia ngất xỉu?”
Bạch Vân Cẩn: “Gia gia hắn…… ngủ rồi.”
Bạch Vân Phỉ: “…… Diệp Phàm đâu?”
“Vân Hi nói hắn về.”
Bạch Vân Phỉ nghiến răng nghiến lợi mắng: “Tên hỗn đản này, đúng là…… không thể nói lý!”
Bạch Vân Cẩn: “……”
(dreamhouse)
……….