Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 128: chủ nghĩa dink (double income and no kids – thu nhập gấp đôi và không con cái)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi tạm biệt Sử Vị, Hầu An không khỏi có chút tò mò, “Diệp thiếu, ngọc bội Sử giáo thụ vừa nói là cái gì vậy?”

“Là sính lễ ta đưa cho Vân Hi, có công năng phòng hộ.” Diệp Phàm nói.

“Nếu ta có khối ngọc bội kia, có phải sẽ không dễ dàng bị đả thương nữa không?” Hầu An hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng.”

“Vậy sính lễ ngươi đưa Bạch tam thiếu có tổng cộng bao nhiêu ngọc bội a?” Tiếu lão có một trăm, Bạch lão chắc chắn sẽ không ít hơn Tiếu lão được.

“Không nhiều lắm, cũng chỉ hai ngàn khối.”

Hai ngàn còn không nhiều lắm sao? Hầu An âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải nghĩ cách mua hai khối về.

“Diệp thiếu, Diệp thiếu……” Hầu An đi bên cạnh Diệp Phàm lôi kéo gọi mời, sau đó đột nhiên kinh hoảng trốn đến sau lưng Diệp Phàm.”

Diệp Phàm không vui nhìn Hầu An: “Ngươi đừng dính người như vậy! Làm cái gì đấy?”

“Diệp thiếu, nữ nhân kia, chính là người kia……”

Diệp Phàm theo hướng Hầu An chỉ nhìn qua, thấy được một nữ nhân mặc váy trắng, biểu tình của nữ nhân vô cùng lãnh ngạo, khiến cho người ta có cảm giác không dễ thân cận.

(dreamhouse)

“A, là một tu giả cổ võ.” Bất quá mới Nguyên Khí tầng hai mà thôi, một tên yếu đuối.

Nữ nhân váy trắng lạnh lùng nhìn về phía Hầu An núp phía sau Diệp Phàm, tràn đầy chán ghét xoay người rời đi.

“Nữ nhân này cũng quá lạnh nhạt!” Diệp Phàm dừng một chút, nói tiếp: “Lớn lên cũng chẳng ra gì, lúc trước ngươi muốn chơi đùa với nàng sao? Ánh mắt của ngươi kiểu gì không biết, nữ nhân này ngay cả một ngón tay của Vân Hi cũng không bằng.”

Hầu An tràn đầy xấu hổ gãi đầu: “Ánh mắt của ta đương nhiên là kém ngươi.” Bạch tam thiếu có tốt hơn nữa đi chăng nữa thì cũng là một nam nhân! Hắn thích muội tử nhuyễn nhuyễn manh manh, hơn nữa, Bạch tam thiếu đẹp thì đẹp nhưng uy áp cũng quá lớn, người bình thường sao có thể hold được chứ!

……

Điện thoại Diệp Phàm vang lên, “Mộ Liên Bình, có việc gì sao?”

“Diệp thiếu, chuyện Bạch tam thiếu nhờ ta tra lúc trước đã có tin tức rồi, nữ nhân mà Hầu An đắc tội hẳn là đến từ Nguyệt Cung.”

“Nguyệt Cung, thực lực thế lực này thế nào?”

“Tông môn Nguyệt Cung này chỉ có nữ tu, thực lực tông môn chẳng ra gì, người có tu vi cao nhất cũng chỉ đến trình độ như Dương Lãnh Tuyết, nhưng tính tình người Nguyệt Cung một người lại cao ngạo hơn một người, các nàng tự phong là tiên tử Nguyệt Cung, cần bảo trì thân thể băng thanh ngọc khiết, chán ghét nam nhân.” Mộ Liên Bình nói.

(dreamhouse)

“Các nàng không sinh hài tử sao?” Diệp Phàm nghi hoặc hỏi.

“Không sinh, người Nguyệt Cung cảm thấy các nàng là tiên tử Nguyệt Cung chuyển thế, là người phụng dưỡng thần, không thể động phàm tâm, nữ nhân Nguyệt Cung phá thân được tính là phản nghịch, sẽ bị những người Nguyệt Cung khác đuổi giết.”

“Nữ nhân tông môn này không sinh hài tử, vậy sao còn tồn tại được?” Diệp Phàm tràn đầy ngạc nhiên truy vấn.

“Người ta không sinh hài tử, không có nghĩa là không thu đồ đệ a!”

“Vậy sao, ta biết rồi.”

Diệp Phàm cắt đứt điện thoại, quay sang nói với Hầu An: “Ngươi mới nói sẽ cho ta ba trăm triệu?”

Hầu An gật đầu: “Đúng vậy, ba trăm triệu!”

“Đợi lát nữa ta khai phương thuốc cho ngươi, dược liệu tự ngươi chuẩn bị.”

Hầu An nghe thấy Diệp Phàm nói, biết là Diệp Phàm đã tiếp sinh ý của hắn, không ngừng nói lời cảm tạ.

Hầu An từng nghe Thái Chấn Tuấn nói, năng lực luyện đan của Diệp Phàm không tầm thường, trước đó ngay cả Từ Nguyên Thanh cũng cầu tới trêи đầu Diệp Phàm, chỉ cần Diệp Phàm nguyện ý ra tay, vậy hắn sẽ không còn việc gì.

“Diệp thiếu, ngươi muốn đi đâu vậy?” Hầu An kéo Diệp Phàm lại hỏi.

(dreamhouse)

“Đến thư viện a, ngoại gia gia đang ở đó!” Diệp Phàm nói.

Hầu An tràn đầy kinh tủng: “Nhưng nữ nhân kia mới vừa đi vào.”

Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Nàng đi vào, ta liền không thể vào sao? Đây là đạo lý gì?”

Nói giỡn, một tên Nguyên Khí tầng hai mà thôi, cùng lắm là mạnh hơn người bình thường một chút, hắn một chưởng là có thể đập chết.

“Nếu ngươi sợ thì có thể đứng ngoài chờ, ta muốn vào tìm ngoại gia gia.”

Hầu An do dự một chút: “Ta vào cùng ngươi đi.”

Sau khi Diệp Phàm đi vào thư viện liền tiến về khu sách cổ, phát hiện nữ nhân trước đó cũng đi về phía này.

“Ngươi muốn làm gì? Cũng muốn mời ta ăn cơm?” Hồ Tương Ngọc dừng bước chân lại, xoay người lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm hai tay chống lưng, tràn đầy khó hiểu hỏi: “Ta cần gì phải mời ngươi ăn cơm, cho dù ta có rất nhiều tiền cũng sẽ không tùy tiện tiêu như vậy.”

“Vậy ngươi đi theo ta làm gì?”

“Ngươi nghĩ quá nhiều, ta không tới tìm ngươi.”

(dreamhouse)

Hồ Tương Ngọc cười nhạo một tiếng, nhận định Diệp Phàm là muốn gây chú ý với nàng, “Không phải tới tìm ta, vậy ngươi đi theo ta làm gì?”

Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: “Ai đi theo ngươi, ta là tới tìm người.”

“A, ngươi tới tìm ai?”

Tiếu Trì đi ra khỏi khu sách cổ: “Diệp Phàm, ngươi tới rồi!”

“Ngoại gia gia, Vân Hi nói ta tới xem ngươi, ta thấy thời gian không còn sớm, chúng ta ra ngoài ăn cơm trưa trước đi.” Diệp Phàm nói.

Tiếu Trì vui tươi hớn hở đáp: “Được, được.”

Trước đó khi Bạch Vân Hi nhờ Diệp Phàm bảo hộ Tiếu Trì, Tiếu Trì bị Diệp Phàm làm phiền đến đau đầu, sau đó Diệp Phàm không còn đi theo hắn, Tiếu Trì lại có chút tưởng niệm.

Hồ Tương Ngọc nghe thấy Diệp Phàm cùng Tiếu Trì nói chuyện, biết là Diệp Phàm tới tìm Tiếu Trì, hai người cư nhiên còn có chút quan hệ thân thích, minh bạch bản thân tự mình đa tình, Hồ Tương Ngọc cảm thấy mặt nóng lên, trong lòng hiện lên vài phần tức giận.

Hồ Tương Ngọc kiêu căng ngạo mạn nhìn Tiếu Trì: “Tiếu giáo thụ, đồ ta cần đã phiên dịch được chưa?”

“Thứ kia thiếu hụt tương đối nghiêm trọng, hơn nữa còn có chút hỗn độn, cần thêm một đoạn thời gian nữa.” Tiếu Trì đáp.

(dreamhouse)

Hồ Tương Ngọc không vui nói: “Tiếu giáo thụ, thứ này rất quan trọng, ngươi không thể nắm chặt một chút sao?”

Tiếu Trì không vui nhíu mày: “Tỉ mỉ mới làm ra tác phẩm tinh tế, việc này có gấp cũng không xong được.”

“Tiếu giáo thụ căn bản là không để bụng đi, còn có rảnh ra ngoài ăn cơm cơ mà! Ngươi nhàn nhã như vậy, có thể làm ra kết quả mới là lạ.” Hồ Tương Ngọc trào phúng hừ một tiếng.

“Ngoại gia gia, ngươi thu của người ta bao nhiêu tiền phiên dịch vậy, ta giúp ngươi trả lại.” Diệp Phàm lạnh lùng lên tiếng.

“Không thu tiền.” Chuyện này là người Long Tổ nhờ hắn, bản thân Tiếu Trì không thiếu tiền, ngẫu nhiên cũng sẽ làm một ít công việc tình nguyện, đây không phải là lần đầu tiên, bất quá, hạ chủ khó hầu như vậy, đây là lần đầu tiên Tiếu Trì gặp được, bình thường người tới nhờ hắn đề là thái độ cung cung kính kính.

Diệp Phàm không vui chống eo: “Không thu tiền, vậy ngoại gia gia làm không công sao, tiểu nha đầu, thái độ của ngươi là như thế nào, nếu ngươi sốt ruột thì đi tìm người khác, ngoại gia gia ta nguyện ý phiên dịch miễn phí đã là cho ngươi mặt mũi, không vui thì cút đi.”

Hồ Tương Ngọc hừ lạnh một tiếng: “Phàm nhân không kiến thức, ngoại gia gia ngươi hỗ trợ ta là ta cho ngoại gia gia ngươi mặt mũi, ngươi có biết thứ này trân quý thế nào không!”

“Ai nha, nha đầu chết tiệt, mặt mũi ngươi cũng thật lớn! Da mặt ngươi dày như vậy, cha nương ngươi có biết không?” Diệp Phàm đen mặt mắng.

Hồ Tương Ngọc đánh một chưởng về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm dùng một tay cản lại, đánh bay Hồ Tương Ngọc ra ngoài.

(dreamhouse)

Hồ Tương Ngọc lập tức ngã xuống mặt đất, hộc ra ngụm máu to, “Ngươi……”

Diệp Phàm vừa ra tay, Hồ Tương Ngọc liền thanh tỉnh, Diệp Phàm cũng là tu giả cổ võ, không phải người bình thường.

Tiếu Trì nhíu mày lại: “Diệp Phàm, ngươi xuống tay nặng như vậy làm gì?”

“Ta không có nặng tay a! Là do nàng quá cùi bắp, yên tâm đi, ngoại gia gia, nàng không chết được.”

Hồ Tương Ngọc bò dậy khỏi mặt đất, tràn đầy cừu hận nhìn Diệp Phàm.

“Ngoại gia gia, chúng ta ra ngoài ăn cơm đi.” Diệp Phàm kéo tay Tiếu Trì rời đi.

(dreamhouse)

Trong lòng Hầu An có chút cao hứng, Diệp Phàm đánh nữ nhân kia, kia bọn họ chính là người cùng chiến tuyến.

“Ngoại gia gia, nữ nhân kia là ai vậy! Sao ngươi quen được nàng?” Diệp Phàm hỏi.

“Người Long Tổ mang người tới, nói là có mấy thứ nhờ ta phiên dịch.” Tiếu Trì nói.

Mấy ngày trước người Long Tổ tới nhờ hắn phiên dịch một phần cổ văn, cổ văn kia bị hủy rơi rớt tan tác, căn bản không thể chắp nối ngữ cảnh trêи dưới, Tiếu Trì từng có kinh nghiệm, biết thứ Hồ Tương Ngọc nhờ hắn phiên dịch là một phần công pháp, chẳng qua, đã bị hủy đi lung tung rối loạn.

(dreamhouse)

Bởi vì những thứ có được thật sự quá vụn vặt, vậy nên tiến triển vô cùng chậm chạp.

Hắn tiến triển chậm chạp, Hồ Tương Ngọc thường xuyên tới thúc giục, thái độ vô cùng không tốt, chọc cho Tiếu Trì vô cùng bất mãn, nhưng bất mãn thì bất mãn, Tiếu Trì cũng không muốn làm lớn chuyện.

Diệp Phàm gặm cua: “Ngoại gia gia, sao ngươi lại người nào tới cũng tiếp như vậy! Nữ nhân kia bản lĩnh chẳng ra gì, con người lại kiêu ngạo đến lợi hại.” Trước đó nữ nhân kia hẳn là đã coi hắn là người bình thường, nếu hắn thật sự là người bình thường, một chưởng này đi xuống, trạng thái hẳn cũng không khác gì Hầu An.

Tiếu Trì lắc đầu: “Thời điểm ta tiếp cũng không biết tính tình nàng lại như vậy.” Thời điểm Hồ Tương Ngọc theo người Long Tổ tới văn văn tĩnh tĩnh, một câu cũng không nói, Tiếu Trì vẫn luôn coi giúp người làm niềm vui, lập tức tiếp nhận.

Những ngày kế tiếp, Tiếu Trì mới biết được, Hồ Tương Ngọc kia không phải văn tĩnh, mà là khinh thường nói chuyện vời người bình thường như hắn.

Trong mắt rất nhiều tu giả cổ võ, người bình thường có tốt hơn nữa, tiền có nhiều hơn nữa thì cũng chỉ là một đám phàm nhân tục tằng, mà Hồ Tương Ngọc hiển nhiên cũng là một trong số đó.

Nhưng nhiệm vụ đã tiếp, Tiếu Trì có muốn hối hận cũng không còn kịp.

“Hầu thiếu, sao ta thấy ngươi uể oải không phấn chấn vậy, có phải ngươi thức đêm nhiều quá không? Hầu thiếu, tuy rằng tuổi ngươi còn trẻ, nhưng vẫn phải chủ ý giữ gìn thân thể, nếu tuổi còn trẻ đã chơi đùa đến hỏng thân thể thì biết làm sao bây giờ?” Tiếu Trì nhìn Hầu An khuyên nhủ.

Hầu An: “……” Cũng không phải hắn muốn chơi hỏng thân thể, không phải do vận khí hắn quá không tốt, bị người đánh thành như vậy sao?

(dreamhouse)

“Hắn không phải thức đêm, hắn là bị tu giả cổ võ đánh!” Diệp Phàm giải thích.

“Tu giả cổ võ?” Ban đầu Tiếu Trì chỉ nghĩ rằng Hầu An là do thức đêm chơi đùa, giờ nghe Diệp Phàm nói là do tu giả cổ võ làm mới bừng tỉnh đại ngộ.

“Chính là nữ nhân tìm ngoại gia gia phiên dịch kia.”

Tiếu Trì sửng sốt một chút: “Là nàng sao? Không nghĩ tới nàng xuống tay lại tàn nhẫn như vậy.”

“Quả thật là xuống tay rất tàn nhẫn.” Diệp Phàm nói thêm.

Diệp Phàm nguyên bản thấy Hầu An không nguy hiểm đến tính mạng, cảm thấy đối phương là hạ thủ lưu tình, giờ gặp được người, Diệp Phàm mới biết được thời điểm nữ nhân này xuống tay đã ra hết toàn lực, bất quá, đạo hạnh không đủ cho nên mới để Hầu An nhặt về một cái mạng.

“Hầu thiếu, sao ngươi lại đắc tội nàng?” Tiếu Trì tò mò hỏi.

“Hắn muốn chơi đùa với người ta.” Diệp Phàm nói.

Hầu An: “……” Diệp thiếu thật là, không thể hỗ trợ che lấp một chút sao?

“Vừa nãy có người nói cho ta, nữ nhân Nguyệt Cung đều phụng dưỡng thần, cần bảo trì thân thể băng thanh ngọc khiết, ngươi không có đất diễn! Ta thấy sau này ngươi tốt nhất là đừng mong nhớ đến nữ nhân kia nữa, ba đời nhà ngươi chỉ còn một mình ngươi, tư tưởng cha nương ngươi lại cổ hủ mốc meo, ngươi muốn nối dõi tông đường, nàng lại theo chủ nghĩa DINK (Double Income And No Kids), các ngươi không đi cùng một con đường.” Diệp Phàm thấm thía khuyên nhủ.

“Diệp thiếu, ngươi nói rất đúng, ngươi nói gì cũng đúng……” Diệp thiếu đúng là suy nghĩ nhiều quá, trước đó do hắn không hiểu tình hình, hiện tại đã biết rồi, tìm người như vậy, hắn ngại sống quá lâu sao?

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio