Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 150: lai khách dị giới

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ngươi là lai khách dị giới, ngươi đoạt xá?” Bạch Vân Hi nhịn không được hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Xem như vậy đi!”

Bạch Vân Hi đã sớm có loại suy đoán này, nhưng dễ dàng được chứng thực vẫn khiến Bạch Vân Hi có một loại cảm giác không chân thật.

“Từ trước tới giờ ngươi chưa từng nói cho ta.” Bạch Vân Hi cau mày, không vui nói.

Diệp Phàm quay đầu, nghiêm túc nhìn Bạch Vân Hi: “Nhưng ngươi cũng không hỏi ta a!”

Bạch Vân Hi âm thầm trợn trắng mắt, đang êm đang đẹp, hắn hỏi làm cái gì?

Bạch Vân Hi xụ mặt, hít sâu một hơi: “Cũng đúng, ta cũng không hỏi ngươi, vậy ngươi rốt cuộc từ đâu tới, trước kia đang làm gì?”

“Ta? Ta vô cùng lợi hại! Ta có thể xem như là tu nhị đại, thái gia gia ta là đại tu sĩ Nguyên Anh, phụ thân ta là trưởng lão của tông môn, ca ca ta là đệ tử tinh anh trong tông môn, người thừa kế vị trí tông chủ, trong tông môn, ai cũng không dám đắc tội ta, ai đắc tội ta, ca ta liền đánh hắn.”

Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm hẳn là được phú dưỡng lớn lên, cho nên mới dưỡng thành não tàn như vậy.

“Nói như vậy kiếp trước ngươi nhất định rất lợi hại đi.”

(dreamhouse)

“Vậy còn phải xem là trêи phương diện gì.” Diệp Phàm nói. “Luận trí tuệ, ta chính là người đứng đầu tông môn, cho dù là thái gia gia, khi tu luyện gặp vấn đề cũng sẽ thỉnh giáo ta?”

Bạch Vân Hi: “……” Thỉnh giáo ngươi? Không sợ thỉnh giáo đến tẩu hỏa nhập ma sao?

“Vậy tu vi của ngươi thì sao?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Ta là người thường.” Diệp Phàm lắc đầu đáp.

Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Ngươi là người thường, sao ngươi lại là người thường?”

“Có linh căn mới có thể tu chân, kiếp trước ta không có linh căn, vậy nên chỉ là một người thường, đại lục tu chân có rất nhiều người tu chân, nhưng người bình thường còn nhiều hơn, bất quá, tu sĩ cùng tu sĩ kết hợp, tỉ lệ sinh ra tu sĩ rất cao, vận khí của ta không tốt.”

Bạch Vân Hi cau mày: “Vậy ngươi có bị áp bách không?”

Theo Bạch Vân Hi biết, gia tộc cổ võ dựa theo tư chất chia làm ba bảy loại, tư chất kém, đãi ngộ sẽ kém đi một ít, kỳ thật, tư chất của Mộ Liên Bình ở Mộ gia không quá tốt, may là có Từ đạo trưởng chống lưng, hắn mới nhận được đãi ngộ đặc biệt.

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Bạch Vân Hi: “Áp bách? Vì sao ta phải chịu áp bách, ta phong quang vô cùng, gia tộc chỉ có một mình ta không thể tu chân, bọn họ đều lo lắng ta chết sớm.”

Bạch Vân Hi: “……”

(dreamhouse)

“Không biết còn có thể gặp lại bọn họ hay không?”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Ngươi muốn gặp bọn họ?”

“Đúng vậy, nếu bọn họ biết ta có thể tu luyện, nhất định sẽ rất cao hứng, thái gia gia luôn nói ta tuyệt thế thiên tài như vậy, nếu như có thể tu luyện, nhất định sẽ trở thành người đứng đầu thiên hạ, đặt chân tới trêи cả Hóa Thần, trường sinh bất lão.”

“Ca ca nói nếu ta có thể tu luyện, danh hiệu đệ tử tài tuấn số một của tông môn liền nhường cho ta.”

“Phụ thân nói, nếu ta có thể tu luyện, nhất định có thể toái đan kết anh, đưa Bích Vân Tông phát triển trở thành tông môn đứng đầu đại lục Thương Huyền.”

“Mẫu thân ta nói, nếu ta có thể tu luyện, Thánh Tử, Thánh Nữ các đại tông môn tùy ta lựa chọn.”

Diệp Phàm cảm xúc mênh ʍôиɠ mãnh liệt kể, trong mắt hiện lên vài phần hoài niệm.

Diệp Phàm nói Hóa Thần, toái đan, kết anh, Bạch Vân Hi nghe không quá hiểu, bất quá, Bạch Vân Hi cuối cùng cũng rõ ràng một điều, cá tính não tàn này của Diệp Phàm nhất định là do người nhà hắn dạy ra.

“Vậy ngươi làm sao tới đây?”

“Ta đi từ hôn, chết mất, không biết vì sao lại tỉnh dậy trong thân thể này.”

“Từ hôn? Ngươi bị đối tượng từ hôn đánh chết?” Bạch Vân Hi hỏi.

(dreamhouse)

Diệp Phàm lắc đầu: “Không phải, trêи đường đi quấn vào tranh đấu của hai cao thủ Trúc Cơ, bị lan vào chết mất, lúc ấy ta quá yếu, nếu có tu vi như hiện tại cũng không đến mức như thế.”

“Từ hôn? Vì sao?”

“Đối phương là thiên chi kiêu nữ, cho dù không thành Nguyên Anh, đột phá Kim Đan cũng có năm thọ nguyên, ta chỉ là một người bình thường, sống không quá một trăm tuổi, đương nhiên không thể chậm trễ người ta.”.

“Nếu đã như vậy vì sao lúc trước còn đính hôn?”

Diệp Phàm nhún vai: “Thời điểm ta sinh ra, trời sinh dị tượng, tất cả mọi người đều nghĩ rằng ta có thể trở thành cao thủ, ai biết rằng ta lại không có linh căn đâu.”

Bạch Vân Hi chua lòm hỏi: “Vậy ngươi nghĩ sao về vị hôn thê trước kia?”

“Chưa từng gặp qua, cũng không có gì để nghĩ.” Diệp Phàm bĩu môi nói.

Bạch Vân Hi: “……”

“Lần đầu tiên gặp ta ở Thương Thành chính là ngươi đi?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Lúc ấy ta chỉ liếc mắt một cái liền nhìn trúng ngươi, muốn cưới ngươi làm lão bà của ta, ta không giống tên ngu ngốc trước kia, thích một nữ nhân xấu xí.”

Bạch Vân Hi: “……” Hắn đã nói mà, lần đầu tiên gặp mặt đã mang phong cách đặc biệt như vậy.

……(dreamhouse)

“Chúng ta tới Đoạt Hồn Hồ xem thử.” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Được.”

Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm đi tới bên hồ, nghe thấy được thanh âm niệm kinh vang khắp nơi.

Một đại hòa thượng dẫn theo một đám hòa thượng niệm vãng sinh kinh ở bên hồ.

“Người bên trêи phái tới?” Bạch Vân Hi như suy tư gì nhìn đám hòa thượng.

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Chắc vậy, bọn họ cũng học được chút thông minh, số lượng âm quỷ nhiều, có thể dùng chiến thuật biển người cản lại.”

“Hình như đám hòa thượng này có chút thủ đoạn.” Bạch Vân Hi nói.

Trêи tay mười mấy tăng nhân đều cầm pháp khí, thanh âm niệm kinh quanh quẩn trêи mặt hồ, có mấy âm hồn đã được độ hóa.

Đám lão nhân đứng canh giữ bên hồ sắc mặt phức tạp.

Trong tiếng niệm kinh, sương mù trêи mặt hồ dần dần loãng đi.

Bạch Vân Hi nhìn mặt hồ: “Xem ra không cần ngươi ra tay rồi.”

(dreamhouse)

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Mấy hòa thượng kia sắp xui xẻo.”

Bạch Vân Hi không vui nhìn Diệp Phàm: “Đừng nói bậy!”

“Ngươi xem phật tượng kia.”

Một tôn phật tượng được đặt giữa mấy vị sư, tượng phật nguyên bản vô cùng thánh khiết, nhưng lúc này có thể là đã hấp thụ quá nhiều lực lượng trái chiều, trở nên vô cùng quỷ dị.

“Răng rắc” Tượng phật từng chút từng chút nứt ra, cuối cùng nổ mạnh “Phanh” một tiếng.

Sương trắng trêи mặt hồ nguyên bản đã dần tiêu tán lập tức lại dày đặc trở lại, tiếng cười của hài đồng vang lên, càng lúc càng lớn, dần dần trở nên đinh tai nhức óc.

Bạch Vân Hi nhìn thấy rất nhiều âm hồn du đãng trêи mặt hồ, rất nhiều âm hồn xuất hiện biến dị, tổ hợp từ mấy âm hồn mà thành.

Một quỷ hồn ba đầu đứng trêи mặt hồ, không ngừng lay chuyển, quỷ hồn kia có ba cái đầu, sáu cánh tay, sáu chân, ba khuôn mặt giống nhau như đúc, nguyên bản là khuôn mặt nhỏ đáng yêu, giờ phút này thần sắc lại tràn đầy dữ tợn.

“Lại một đám tới tìm phiền toái!”

“Thúc thúc, tới bồi chúng ta chơi đi!”

……(dreamhouse)

Trêи mặt hồ tràn ngập thanh âm hò hét của hài đồng.

Mấy lão hòa thượng đang niệm kinh đồng thời hộc ra một búng máu.

“Được độ hóa chỉ là một ít tiểu lâu la, oán hận của quỷ hồn trong hồ chất chứa quá sâu, không dễ độ hóa như vậy.” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi híp mắt: “Năm đó người Thôn Hòe đã hại chết bao nhiêu hài đồng không biết?”

Diệp Phàm thở dài một hơi: “Cuối cũng vẫn phải để ta ra tay.”

Bạch Vân Hi nhíu mày, lui ra phía sau vài bước.

Diệp Phàm lấy Quỷ Âm Kỳ ra, huy về phía mặt hồ, tiếng cười của âm hồn trêи mặt hồ dần chuyển thành tiếng la hét hoảng sợ chói tai, Quỷ Âm Kỳ đón gió, hút một đám quỷ hồn chưa kịp phản ứng vào trong.

Quỷ hồn trong hồ đấu đá tứ tung, sương mù thoắt ẩn thoát hiện, qua một hồi lâu, Diệp Phàm mới thu hết quỷ hồn trong hồ về.

Sau khi quỷ hồn bị thu sạch, sương mù trêи mặt hồ dần tan đi, mực nước trong hồ bắt đầu chậm rãi giảm xuống.

Thi cốt chìm dưới đáy hồ mấy chục năm dần hiển lộ ra.

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi nhíu mày nhìn thi cốt dưới đáy hồ: “Mực nước giảm xuống, chẳng lẽ là vận mệnh chú định đều có ý trời?”

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, nói: “Chúng ta đi thôi.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

……

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi du đãng bên ngoài hơn nửa tháng, cuối cùng cũng về tới biệt thự ở kinh đô.

Diệp Phàm đem trứng Huyền Điểu đặt vào trong mật thất ngầm dưới biệt thự.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Trứng này có thể ăn được sao? Trước đó có con hắc xà muốn ăn quả trứng này, cuối cùng nổ tan xác mà chết.”

Diệp Phàm bĩu môi: “Ta không giống con hắc xà ngu xuẩn kia, bất quá, trứng của loại thiên địa linh cầm này quả thật là không thể tùy tiện ăn, cần có một ít linh thảo điều hòa dược lực.”

“Linh thảo kia khó tìm không?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Ở đại lục tu chân đều là một ít hàng rẻ tiền, ở đây thì không tiện nghi lắm, tài nguyên nơi này quá ít, cũng khó trách con Thao Thiết kia lại muốn chết.”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi: “……”

“Đưa danh sách cho ta, ta nghĩ cách kiếm về.” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Được.”

……

Trong mật thất.

Quỷ hồn Thao Thiết du đãng bay ra, “A, trứng Huyền Điểu không tồi, không nghĩ tới lại có thứ này lưu lại! Quả trứng xui xẻo, chẳng lẽ là bị cha nương vứt bỏ, à, hồn hỏa đã mất, khó trách lại bị vứt bỏ.”

Diệp Phàm không vui nhìn Thao Thiết: “Ngươi tiến vào cờ cho ta.”

Thao Thiết không vui lắc đầu: “Ta không đi!”

Quỷ hồn Thao Thiết không giống các quỷ hồn khác, nó có thể dựa vào hồn lực rời khỏi Quỷ Âm Kỳ, nhưng lại không thể cách quá xa.

Thao Thiết mở to cái mồm máu ngậm trứng Huyền Điểu vào, Diệp Phàm không vui mắng: “Ngươi đã chết rồi, không ăn được.”

“Đúng vậy! Đã chết! Đã chết còn đói như vậy!”

Quỷ hồn Thao Thiết buồn bực ngã xuống giấy viết dược liệu, “Ha ha ha” cười lên.

Diệp Phàm không vui nhìn Thao Thiết: “Ngươi cười cái gì đấy?”

“Ta nhớ ra rồi, dê hai chân các ngươi không thể ăn được trứng Huyền Điểu, thân thể các ngươi quá yếu, không thừa nhận nổi dược lực lớn như vậy!” Thao Thiết quỷ hồn vui sướиɠ khi người gặp họa nói.

“Lắm miệng!” Diệp Phàm phất tay, đánh Thao Thiết vào trong Quỷ Âm Kỳ.

Bạch Vân Hi đứng bên cạnh: “Con Thao Thiết này thật hoạt bát!”

“Ta cảm thấy lão cha nó không phải bởi vì nó ăn nhiều mà nhốt nó, có khả năng là do nó quá lắm chuyện thì hơn.” Diệp Phàm căm giận nói.

Bạch Vân Hi: “……” Rất có khả năng a!

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio