Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 188: lai khách tông môn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong tửu lầu.

“Trúc Cơ, tên kia Trúc Cơ rồi sao?” Mã Thụy xanh mặt về phía cửa hàng tạp hóa Bình Phàm, không cao hứng hỏi.

Cạnh tranh bên trong Thiên Cương Tông phi thường kịch liệt, thanh danh của Mã Thụy trong đám đệ tử đời thứ hai là kém cỏi nhất, đệ tử nội môn đều chướng mắt hắn, nhưng lại vì kiêng kị hậu trường phía sau, không dám đắc tội.

Sau khi Mã Nguyên Bình bị thương bế quan, chất lượng sinh hoạt của Mã Thụy ở trong tông liền thẳng tắp hạ xuống, vì thế thừa dịp Phong Tố Tố treo giải thưởng Kim Ti Ngư bảy văn, hắn liền theo ra.

Sau khi tới La Sa Trấn, rất nhiều nữ tu biết hắn là đệ tử từ tông môn lớn đi ra, bên trêи có một lão tổ Kim Đan, đều đối xử với hắn rất ân cần.

Mã Thụy bị dỗ đến lâng lâng, buồn bực tạo thành khi còn ở tông môn lập tức tan mất, vì kiếm được Kim Ti Ngư bảy văn mà Phong Tố Tố yêu cầu, Mã Thụy liền tiêu một số lớn linh thạch thuê người ra biển, nhưng đi một chuyến trở về không có kết quả gì, linh thạch lại ném đá trêи sông.

Mắt thấy linh thạch đã không còn, Mã Thụy không khỏi sốt ruột lên, lúc này, có người ra chủ ý cho hắn, mua đan phương giải độc đan của cửa hàng tạp hóa Bình Phàm, qua tay bán về cho tông môn.

Mã Thụy cảm thấy được, lập tức lao tới cửa hàng, đáng tiếc đi một chuyến lại ăn lỗ nặng, Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm căn bản là không coi trọng mặt mũi của hắn!

(dreamhouse)

Chịu thiệt từ chỗ Diệp Phàm, Mã Thụy nhịn không được cảm thấy mặt mũi đã mất hết, vì vậy thả ra tuyên ngôn, nói ai lại đi mua đồ của cửa hàng kia chính là đối nghịch với hắn.

Đối với đại đa số tán tu mà nói, lực uy hϊế͙p͙ của tu sĩ Kim Đan là rất lớn, đồ của cửa hàng tạp hóa Bình Phàm không phải là không thể thay thế được, vậy nên sau khi Mã Thụy thả lời ra, người đến cửa hàng của Diệp Phàm liền giảm đi đáng kể.

Nhìn sinh ý cửa hàng càng ngày càng quạnh quẽ, Mã Thụy không khỏi đắc ý lên, nhưng dị tượng Trúc Cơ trước mắt này lại như một bàn tay lớn đánh lên mặt Mã Thụy.

“Dị tượng Trúc Cơ, người thăng cấp Trúc Cơ kia chẳng lẽ là thiên linh căn?” Mã Thụy thì thào nói, trong mắt dâng lên vài phần ghen ghét điên cuồng.

Linh căn của Mã Thụy rất kém, cho nên rất nhiều đệ tử trong tông môn ngoài mặt cung kính hắn, sau lưng lại chướng mắt khinh thường hắn cực kỳ, Mã Thụy cũng từng nghiêm túc tu luyện qua, bất quá, tu luyện quá buồn tẻ, tư chất Mã Thụy lại không tốt, chuyên tâm tu luyện một tháng, không cảm giác được tu vi tiến bộ chút nào, hắn liền bỏ qua.

Tu giả thiên linh căn chính là bảo vật mà mọi tông môn muốn chiếm được, Mã Thụy vốn tưởng rằng tất cả thiên tài ở Đông Việt Quốc đều đã bị Thiên Cương Tông của bọn họ thu đi, không nghĩ tới tùy tùy tiện tiện tới một trấn nhỏ ven biển lại gặp được tu sĩ có thể dẫn phát dị tượng.

……

Bạch Vân Hi vừa mở mắt liền nhìn thấy Diệp Phàm đang ngồi xổm ở một bên, giống như tiểu cẩu chăm chú nhìn hắn.

Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Ta làm sao vậy?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không sao, ngươi đã Trúc Cơ.”

(dreamhouse)

“Trúc Cơ?” Bạch Vân Hi hoạt động thân thể một chút, quả nhiên phát hiện thực lực của mình đã biến hóa nghiêng trời lệch đất.

“Ngươi có dùng Trúc Cơ Đan không?”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không có.”

Diệp Phàm gật đầu, tràn đầy cảm thán nói: “Thiên linh căn không hổ là thiên linh căn, Trúc Cơ cũng không cần đến Trúc Cơ Đan. Vân Hi, ngươi là Trúc Cơ như thế nào?”

Bạch Vân Hi cau mày, mê hoặc nói: “Ta giống như đã làm một giấc mộng, ta mơ thấy mình đã tới một thế giới băng tuyết, xung quanh đều là sông băng, ta một mình đi trêи sông, xung quanh rất lạnh, rất lạnh, đó là một thế giới mênh ʍôиɠ lại tịch liêu, ngoại trừ băng chính là băng, giống như không có điểm cuối……”

Diệp Phàm ủy khuất nhìn Bạch Vân Hi: “Ngươi đi một mình, không mang theo ta sao?”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không mang ngươi.”

“Lần sau nhất định phải mang theo ta.”

Thao Thiết quỷ linh câm nín nhìn Diệp Phàm: “Ngươi đang làm loạn cái gì, lão bà ngươi là ngộ đạo, ngộ đạo còn muốn mang theo ngươi, sao ngươi lại dính người như vậy!”

(dreamhouse)

Diệp Phàm trừng mắt nhìn Thao Thiết quỷ linh, không vui nói: “Chúng ta tình cảm tốt, ngươi không hiểu……”

Thao Thiết quỷ linh: “……”

……

Tin tức Bạch Vân Hi thăng cấp Trúc Cơ lan truyền đi nhanh chóng, dị tượng Trúc Cơ ngày hôm đó lập tức trở thành đề tài trà dư tửu hậu của mọi người.

Sau khi tin tức Bạch Vân Hi thăng cấp truyền đi, sinh ý cửa hàng tạp hóa Bình Phàm lại tốt lên.

Mã Thụy chỉ là tôn tử của lão tổ Kim Đan, không phải bản thân là Kim Đan, lực uy hϊế͙p͙ rất hữu hạn, hơn nữa, Mã Nguyên Bình đang bế quan, trời cao hoàng đế xa, rất nhiều tu giả đều cảm thấy Mã Nguyên Bình tạm thời sẽ không thể quản được chuyện này.

Cửa hàng tạp hóa Bình Phàm sinh ý yên lặng mấy ngày, sau đó lại tiến vào trạng thái giếng phun.

Mỗi ngày tu sĩ lui tới cửa hàng tạp hóa đếm không kể xiết, không phải vì mua đồ, chỉ vì muốn thấy được dung nhan của Bạch Vân Hi.

Mã Thụy bị chọc giận quá sức, Vạn Đan Lâu Hồ Minh cũng không chịu nổi.

Bất quá, sau khi nhìn thấy dị tượng thăng cấp Trúc Cơ của Bạch Vân Hi, Hồ Minh liền nghỉ tâm đối phó, ngoan ngoãn co đầu rụt cổ lại.

……

Mã Thụy ngồi trong phòng, cửa bị một chân đạp mở ra.

(dreamhouse)

Mã Thụy nhìn thấy người đến, bị dọa rụt cổ lại, Phong Mạt Nhi là đồ đệ của Thiên Cương Tông Phong Tố Tố, diện mạo thanh thuần, tính tình hỏa bạo.

Năm đó Mã Thụy không biết tự lượng sức mình đi trêu chọc Phong Mạt Nhi, bị Phong Mạt Nhi đuổi theo đánh một trận, dưỡng thương hai tháng mới lành, lập tức trở thành trò cười trong tông môn, từ đó về sau, Mã Thụy nhìn thấy Phong Mạt Nhi đều phải đi đường vòng.

“Sư tỷ, sao ngươi lại tới đây?” Mã Thụy bồi ra gương mặt tươi cười hỏi.

Phong Mạt Nhi khẽ hừ một tiếng, lạnh lùng nói: “Ta không tới còn không biết ngươi ở chỗ này ỷ thế hϊế͙p͙ người, bại hoại thanh danh của tông môn!”

Mã Thụy không vui cau mày lại: “Sao lại là ta ỷ thế hϊế͙p͙ người?”

“Lần này ta tới còn mang trong mình nhiệm vụ, nghe nói nơi này xuất hiện giải dược của

Mạn La Ba Xà độc, còn có một tu giả thiên linh căn thời điểm thăng cấp Trúc Cơ trời sinh dị tượng, có phải sự thật hay không?” Phong Mạt Nhi hỏi.

Mã Thụy nhíu mày, rầu rĩ nói: “Cái gì mà tu giả thiên linh căn, còn chưa nhất định đâu.

Có lẽ thời điểm tên kia Trúc Cơ vừa lúc trời hạ tuyết, kết quả, tất cả mọi người đều cho rằng hắn thiên phú dị bẩm, thực tế chẳng đáng là cái gì.”

“Loại sắc trời này, nếu không phải có cái gì đặc thù, trời có thể hạ tuyết sao? Ngươi có phải ngu ngốc không?” Phong Mạt Nhi không vui mắng.

(dreamhouse)

Sắc mặt Mã Thụy hơi tối xuống, “Sư tỷ, ngươi tới làm cái gì?”

“Tông môn phái ta tới mời chào tu giả thiên linh căn này, thu nạp hắn vào tông môn.” Phong Mạt Nhi đáp.

Mã Thụy không cho là đúng nói: “Sư tỷ, thời gian tông môn tuyển nhận đệ tử đã qua không phải sao? Hơn nữa, tông môn chỉ thu nhận đệ tử dưới mười tuổi, như vậy mới có thể bồi dưỡng lòng trung thành, tên kia tuy rằng mặt khá non nhưng không chừng là dùng công pháp trú nhan gì đó, có khi bây giờ đã là mấy chục tuổi.”

Phong Mạt Nhi không vui nhìn Mã Thụy một cái: “Làm người phải biết cách biến báo, đó chính là tu giả thiên linh căn, rất có hi vọng đánh vào Nguyên Anh, tuổi lớn thì có quan hệ gì.”

“Nguyên Anh nào dễ kết như vậy!”

Phong Mạt Nhi tức giận trừng mắt nhìn Mã Thụy: “Sao ngươi lại nói nhảm nhiều như vậy, sáng mai đi theo ta một chuyến!”

“Đi làm gì?” Mã Thụy không vui hỏi.

“Xin lỗi!” Phong Mạt Nhi mặt lạnh đáp.

Mã Thụy tràn đầy buồn bực lắc đầu: “Ta không đi!” Hắn hiện tại đã đủ mất mặt, tới cửa xin lỗi không phải càng thêm mất mặt sao.

Phong Mạt Nhi lạnh lùng nhìn Mã Thụy một cái: “Ngươi không đi cũng phải đi!”

(dreamhouse)

Mã Thụy: “……”

……

Bạch Vân Hi ngồi trong cửa hàng nghiên cứu phù chú, Phong Mạt Nhi mang theo Mã Thụy đi đến.

Nhìn thấy Mã Thụy, Bạch Vân Hi nhịn không được nhíu mày lại.

“Bái kiến Bạch đạo hữu.” Phong Mạt Nhi khách khí nói.

Bạch Vân Hi gật đầu với Phong Mạt Nhi, trong lòng hồ nghi mục đích tới đây hôm nay của nàng.

“Đạo hữu có việc?”

“Ta được đại tông chủ phái tới, tông chủ của chúng ta cố ý muốn thu các hạ vào Thiên Cương Tông, nếu các hạ đồng ý liền có thể lập tức trở thành đệ tử tinh anh của tông môn chúng ta, chúng ta sẽ xuất hết khả năng phụ trợ các hạ kết đan.” Phong Mạt Nhi nói.

Bạch Vân Hi áy náy lắc đầu: “Xin lỗi, chỉ sợ không thể đáp ứng.”

“Vì sao?” Phong Mạt Nhi khó hiểu hỏi.

“Ta cùng Diệp Phàm đã có sư phụ, chúng ta là đi theo hắn tới, sư phụ truy bắt một con hải thú ở trêи biển, chê ta cùng Diệp Phàm vướng chân vướng tay, vậy nên liền ném chúng ta ở lại đây, chờ hắn xong việc sẽ về đón.” Bạch Vân Hi giải thích.

(dreamhouse)

Phong Mạt Nhi sửng sốt một chút, ngay sau đó liền bừng tỉnh, “Ta đã nói mà, người có tư chất xuất chúng như Bạch đạo hữu sao có thể lưu lạc đến loại địa phương nhỏ hẹp này.” Thì ra là bị gửi nuôi.

“Sư phụ ngươi hắn là cao thủ đi, không biết hắn đang đuổi bắt hải thú gì?”

Bạch Vân Hi nhíu mày, không nói gì.

“Lục Giác Long Ngư.” Diệp Phàm đứng ở một bên cướp lời.

“Lục Giác Long Ngư? Thứ kia có thể bắt được sao?” Phong Mạt Nhi kinh ngạc hỏi.

Phong Mạt Nhi từng nhìn thấy Lục Giác Long Ngư trong điển tịch của tông môn, loại hải thú này khi sinh ra hai sừng, theo thực lực tăng lên, số sừng trêи đầu cũng càng nhiều, Song Giác Long Ngư tương đương với Luyện Khí, Tứ Giác Long Ngư thực lực ngang Trúc Cơ, mà Lục Giác Long Ngư, mạnh ngang một tu giả Kim Đan kỳ!

“Trước kia đại ca ta cũng từng giết một con.” Diệp Phàm khoe mẽ nói.

Phong Mạt Nhi tràn đầy khϊế͙p͙ sợ nhìn Diệp Phàm, “Trước kia ca ngươi từng giết?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, ca ta nói lực công kϊƈɦ của thứ kia không quá mạnh, nhưng thắng tộc độ mau, thời điểm giết dùng kiếm ý tương đối dễ, bất quá, rất trơn trượt, vừa không cẩn thận liền mất tăm hơi, muốn đuổi kịp rất tốn công.”

“Ca ngươi lĩnh ngộ được kiếm ý?”

“Đúng vậy, hắn Trúc Cơ liền lĩnh ngộ kiếm ý, thời điểm Kim Đan, kiếm khí hóa hình, nghe nói có kiếm tu có thể ngưng xuất kiếm linh, bất quá, ta thấy hắn hẳn là không ngưng ra được cái gì.”

(dreamhouse)

Phong Mạt Nhi trừng lớn mắt nhìn Diệp Phàm, trong lòng hoảng sợ không thôi. Mã Thụy ở một bên cũng bị dọa đến không dám hé răng.

Phong Mạt Nhi nhíu mày, nghĩ nghĩ, thử thỉnh giáo Diệp Phàm hai vấn đề tu luyện, Diệp Phàm thuận miệng chỉ điểm một chút.

Bởi vậy, Phong Mạt Nhi liền càng thêm kiêng kị Diệp Phàm.

“Thì ra hai vị gia học sâu xa, sớm đã có sư phụ, như vậy, ta đúng là càn rỡ!” Phong Mạt Nhi tràn đầy áy náy nói.

Diệp Phàm hào phóng vẫy vẫy tay: “Không sao.”

Phong Mạt Nhi vốn còn muốn đề cập với Bạch Vân Hi chuyện mua sắm đan phương, hiện tại bị Diệp Phàm dọa sợ, cái gì cũng không dám đề nữa, lôi kéo Mã Thụy xin lỗi bồi lễ xong liền rời đi.

……

Thao Thiết quỷ linh nhảy ra than thở: “Ai nha, hai cái bao cỏ kia hình như bị tên ngốc Diệp Phàm này dọa sợ rồi, dù sao cũng là tiểu tu sĩ đến từ nơi hoang vằng, không có kiến thức gì, vừa nói mấy câu đã bị dọa.”

Bạch Vân Hi nhìn về phía Thao Thiết quỷ linh: “Sẽ không bị lộ đi?”

Thao Thiết quỷ linh nhún vai: “Không biết a! Nếu các ngươi sợ thì bố trí một cái Truyền Tống Trận trong phòng, thật sự không được còn có thể chạy!”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Kiến nghị này không tồi, công không được còn có thể thủ.

Bạch Vân Hi nhìn về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm gật đầu nói: “Có thể, bất quá, bố trí Truyền Tống Trận cần không ít linh thạch, ta cảm thấy chúng ta nên mua một cái nhẫn trữ vật trước, cứ mãi dùng túi quá keo kiệt, hơn nữa, túi trữ vật không đựng được đồ lớn.”

Bạch Vân Hi trợn trắng mắt: “Làm Truyền Tống Trận trước!” Nhẫn trữ vật gì đó quá xa xỉ, hơn nữa còn không quan trọng!

……

Phong Mạt Nhi đi trêи đường, thở dài một hơi: “Ta đã nói mà, tán tu thiên linh căn nào dễ nhặt như vậy! Thì ra là đã sớm có sư phụ.”

“Ta thấy họ Diệp kia miệng không có lời nào là thật, có lẽ bọn họ là gian tế của Huyền Minh Tông cũng không chừng.” Mã Thụy không cho là đúng nói.

Phong Mạt Nhi khinh thường trừng mắt nhìn Mã Thụy một cái: “Đó chính là tu giả thiên linh căn a, nếu thật sự là người của Huyền Minh Tông, bọn họ đã sớm giấu đi như bảo bối, bồi dưỡng ít nhất cũng phải đến Kim Đan kỳ mới thả ra, đưa đi làm gian tế quá đại tài tiểu dụng.”

Mã Thụy cau mày lại: “Ngươi nói phải thì là phải đi, cũng không biết sư phụ của bọn họ khi nào mới đến, không chừng đã chết ở trêи biển”

“Người nọ đuổi bắt Lục Giác Long Ngư, tu vi ít nhất cũng phải Kim Đan kỳ, nào dễ chết như vậy!”

Mã Thụy bĩu môi: “Ta thấy tên kia chưa chắc đã nói thật……”

Phong Mạt Nhi không cho là đúng nói: “Không nên a! Ta tu luyện gặp phải vấn đề, hắn thuận miệng một câu liền có thể giải quyết, có lẽ tiểu tử kia là đến từ nơi có trình độ tu chân cao hơn.”

Phong Mạt Nhi là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, gặp được hai vấn đề trong tu luyện, nàng vốn còn muốn đi thỉnh giáo Phong Tố Tố, bất quá, Phong Tố Tố gần đây đang vội, Phong Mạt Nhi còn chưa hỏi được, vừa nãy lấy ra hỏi cũng chỉ là muốn thử Diệp Phàm một chút.

Diệp Phàm dễ như trở bàn tay liền giải quyết vấn đề của nàng, giải thích đâu ra đó, thông tục dễ hiểu, Phong Mạt Nhi lập tức đưa Diệp Phàm lên vị trí tối cao.

……

Phong Mạt Nhi truyền tin cho tông môn, nói lại tình huống của Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, tông môn gửi tin lại, đánh mất ý niệm thu nạp, nhưng lại muốn Phong Mạt Nhi đi kéo gần quan hệ với Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm, thuận tiện dò hỏi một chút xem hai người là nói thật hay giả.

Phong Tố Tố cũng truyền tin cho Phong Mạt Nhi, muốn nàng mau chóng tìm kiếm Kim Ti Ngư bảy văn.

Phong Mạt Nhi nhận tin, lập tức có loại áp lực trọng trách nặng như núi.

“Ngươi tới lâu như vậy có tin tức gì về Kim Ti Ngư bảy văn không?” Phong Mạt Nhi hỏi.

Mã Thụy lắc đầu: “Thứ kia quá quý hiếm, lại còn trơn trượt khó bắt được. Trước đó có tên hỗn đản bắt được một con Kim Ti Ngư năm văn, sau đó lại dùng nước thuốc vẽ thêm hai văn vào, lừa của ta một bút linh thạch, kết quả, ta nuôi Kim Ti Ngư mấy ngày, nước thuốc phai màu đi, thời điểm ta đi tìm, tên hỗn đản kia đã chạy không thấy người.”

Phong Mạt Nhi đen mặt mắng: “Ngươi không thể cẩn thận hơn một chút được sao? Dễ lừa như vậy, sau này bọn họ liền coi toàn bộ người của tông môn chúng ta thành ngu ngốc!”

Phong Mạt Nhi thầm nghĩ: Đệ tử tông môn bọn họ pháp khí, thực lực có lẽ tốt hơn đám tán tu cùng giai, nhưng bàn về kinh nghiệm giang hồ lại thúc ngựa cũng không đuổi kịp.

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio