Liễu Thành Phong mê hoặc nhìn Bạch Vân Hi: “Bạch đạo hữu cũng cảm thấy có hứng thú với mồi lửa?”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy!”
“Đan Đô bên kia có một nơi gọi là Bách Diễm Cư, chuyên môn bán ra các loại mồi lửa, nếu hai vị có hứng thú thì tới thử xem, bất quá, mồi lửa bên kia tiện nghi nhất cũng không dưới hai vạn linh thạch.” Liễu Thành Phong nói.
“Như vậy sao!”
“Liễu đạo hữu đến Đan Đô làm gì?” Bạch Vân Hi hỏi.
Liễu Thành Phong nhìn Liễu Kính Vũ ngồi bên cạnh một cái, đáp: “Từng có một đan sư nói, nhi tử ta có thiên phú luyện đan, lần này ta đi là muốn tìm cho hắn một vị sư phụ.”
Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Liễu Thành Phong: “Liễu đạo hữu không phải là luyện khí sư sao? Chẳng lẽ ngươi không hy vọng nhi tử có thể kế thừa y bát của mình?”
Liễu Thành Phong lắc đầu: “Luyện khí sư sao có thể sánh bằng luyện đan sư. Luyện khí sư cả ngày ngồi trong phòng luyện khí, thối hoăng hoắc, luyện đan sư thì khác, đi đến đâu cũng có người tôn kính, lợi nhuận cũng cao hơn luyện khí sư nhiều.”
Bạch Vân Hi: “……” Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Đây chính là hình ảnh thực tiễn chân thật nhất của làm một hàng, oán một hàng?
(dreamhouse)
“Nhi tử ta đã sắp Trúc Cơ, lần này đi cũng là muốn cầu một viên Trúc Cơ Đan cho hắn.” Liễu Thành Phong thở dài một tiếng nói.
Bạch Vân Hi gật đầu, “À” một tiếng.
Liễu Thành Phong là phó các chủ của Đỉnh Kiếm Các, Đỉnh Kiếm Các cạnh tranh kịch liệt, Liễu Thành Phong vốn dĩ đã liên hệ được với một vị đan sư cho Liễu Kính Vũ, Trúc Cơ Đan cũng sắp mua được tới tay, không nghĩ tới, trêи đường lại bị người chặn ngang, có người lấy giá cao hơn hắn ba vạn linh thạch mua lấy viên Trúc Cơ Đan kia đi trước.
Sau khi Liễu Thành Phong thăm hỏi ra mới biết được, đan dược là bị một vị trưởng lão của Đỉnh Kiếm Các mua đi, mà sau lưng chuyện này lại có bóng dáng của Liễu Thành Hãn.
Liễu Thành Hãn là các chủ Đỉnh Kiếm Các, hắn kiêng kị năng lực của Liễu Kính Vũ, lo sợ phụ tử hai người cùng nhau Trúc Cơ, ảnh hướng đến thế lực của hắn trong môn phái, cho nên mới lén giở trò sau lưng. Liễu Thành Phong nản lòng thoái chí, mang theo nhi tử ra đi.
“Trúc Cơ đan? Liễu đạo hữu, ngươi định ra giá bao nhiêu linh thạch mua Trúc Cơ Đan?” Diệp Phàm hỏi.
Liễu Thành Phong nhăn mày lại, cảm thấy Diệp Phàm hỏi câu này có chút đột ngột, bất quá, vẫn trả lời, “Mười vạn linh thạch.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Nha, rất cao a! Giá của Trúc Cơ Đan đã tăng nhiều vậy rồi sao?”
Liễu Thành Phong cười khổ một tiếng, hai trăm năm trước, bốn vạn linh thạch là có thể mua được một viên Trúc Cơ đan, bất quá, theo thời gian, nguyên liệu luyện chế Trúc Cơ Đan càng ngày càng ít, hiện tại, giá cả của Trúc Cơ Đan đã tăng tới bảy tám vạn linh thạch. Trước đây, Liễu Thành Phong cùng vị đan sư kia đã bàn bạc xong xuôi, định giá trao đổi là tám vạn linh thạch, kết quả, cuối cùng lại bị người chặn ngang một chân, dùng giá mười một vạn linh thạnh lấy đi.
Giá trị của Trúc Cơ Đan, nhân giả kiến nhân, trí giả kiến trí (ý nói cùng một sự việc mỗi người lại có một cách nhìn khác nhau), có người dùng nó tiến vào Trúc Cơ, một bước lên trời, cũng có người sau khi dùng nó lại vẫn dậm chân tại chỗ, lãng phí linh thạch.
“Nếu ngươi cần Trúc Cơ Đan, ta có.” Diệp Phàm nói.
Liễu Thành Phong kϊƈɦ động nhìn Diệp Phàm: “Diệp đạo hữu có?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi nhíu mày, thầm nghĩ: Trước đó ở Băng Kiếm Đảo, Diệp Phàm vẫn luôn chỉ lo sưu tập Băng Tinh Toản cho hắn, không kiếm được bao nhiêu linh thạch, mà nếu muốn mua mồi lửa, không có linh thạch là không có khả năng, nếu có thể dùng Trúc Cơ Đan đổi về một bút linh thạch, vậy cũng coi như là một chuyện tốt, dù sao hắn cùng Diệp Phàm cũng đều đã Trúc Cơ, giữ Trúc Cơ Đan trong tay cũng không để làm gì. Hiện tại trêи thuyền chỉ có một tu sĩ Trúc Cơ là Liễu Thành Phong, nếu thật sự đánh lên, hắn cùng Diệp Phàm liên thủ cũng sẽ không sợ rơi vào thế yếu.
Liễu Thành Phong lấy lại bình tĩnh, nói: “Diệp đạo hữu, có thể để ta kiểm tra đan dược trước một chút được không?”
Diệp Phàm gật đầu: “Có thể.”
Liễu Thành Phong khẩn trương tiếp nhận lấy bình đan dược, kiểm tra một phen, xác nhận đây thật sự là hơi thở của Trúc Cơ Đan, phẩm chất còn tốt hơn viên đan dược lúc trước hắn định mua nhiều, chỉ là nhan sắc lại có chút bất đồng, “Viên đan dược này sao lại……”
Diệp Phàm khó hiểu nhìn Liễu Thành Phong: “Làm sao vậy?”
“Không có gì?” Liễu Thành Phong bỗng nhiên nghĩ tới, hiệu quả của Trúc Cơ Đan thượng cổ phi thường tốt, nhưng hiện tại bởi vì thiếu hụt một ít dược liệu, cho nên đã dùng hàng thay thế đổi vào, tuy rằng vẫn có tác dụng, nhưng hiệu quả lại giảm xuống một phần ba, Trúc Cơ Đan thượng cổ có một đặc tính, trêи đan dược có hoa văn kim sắc trầm, mà viên đan dược trêи tay hắn này, nếu không có sai sót gì, hẳn chính là đan dược thượng cổ trong truyền thuyết.
“Diệp đạo hữu, ngươi nói viên đan dược này mười vạn linh thạch?” Liễu Thành Phong hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”
Liễu Thành Phong sảng kɧօáϊ thanh toán linh thạch, hai bên chủ khách đều hài lòng.
……(dreamhouse)
“Diệp đạo hữu cảm thấy có hứng thú với mồi lửa, không biết ngươi là muốn loại mồi lửa như thế nào?” Liễu Thành Phong tùy ý hỏi.
Mua được Trúc Cơ đan, còn là loại Trúc Cơ Đan hiệu quả tốt hơn cả trong tưởng tượng, tâm tình của Liễu Thành Phong liền tốt lên rất nhiều.
Diệp Phàm ngồi trêи thuyền, gặm linh quả, không mặn không nhạt đáp: “Ta muốn Thiên Hỏa.”
Liễu Thành Phong miễn cưỡng cười cười: “Diệp đạo hữu đúng là người có mộng tưởng.”
Thiên Hỏa có ai mà không muốn! Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng phải điên cuồng, chỉ là thứ như Thiên Hỏa này, muốn tìm được cũng phải có cơ duyên.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, tu sĩ không muốn kết anh đều không phải là tu sĩ tốt.”
Liễu Thành Phong: “……”
“Nói đến Thiên Hỏa, thời gian này quả thật là có một loại Thiên Hỏa sắp xuất thế.” Liễu Thành Phong thuận miệng nói.
Diệp Phàm giật mình nhìn Liễu Thành Phong: “Phải vậy không? Là Thiên Hỏa gì?”
“Không biết Diệp đạo hữu có từng nghe nói đến Bí cảnh Thiên Mộc hay không?” Liễu Thành Phong hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Không có.”
(dreamhouse)
“Bí cảnh Thiên Mộc nguyên bản là nơi sinh sống của thụ nhân, bất quá, thụ nhân đã biến mất nhiều năm, truyền thuyết nói trong bí cảnh Thiên Mộc có Sinh Linh Chi Diễm, đứng thứ năm trêи bảng xếp hạng Thiên Hỏa.”
Thụ nhân là thiên địa linh mộc tu luyện thành, bản thân thụ nhân đã có giá trị dược dụng rất cao, bởi vậy mỗi khi có thụ nhân xuất thế liền bị các loại tu sĩ truy sát điên cuồng, có thụ nhân bị luyện thành đan dược, cũng có thụ nhân bị luyện thành pháp khí, cuối cùng, thụ nhân biến mất trong sông dài lịch sử.
“Bí cảnh Thiên Mộc?” Diệp Phàm bừng tỉnh nghĩ tới, lệnh bài mà hắn nhặt được lúc trước có một chữ “Mộc” ở bên trêи.
“Đúng vậy, mỗi lần Bí cảnh Thiên Mộc mở ra sẽ có khối lệnh bài truyền tống rải rác rơi xuống, chờ đến khi tất cả lệnh bài phát xong, bí cảnh Thiên Mộc sẽ mở ra, đến lúc đó, người mang lệnh bài liền có thể được truyền tống vào bên trong bí cảnh, một khối lệnh bài truyền tống được nhiều nhất bốn người, nghe nói đã có hơn khối lệnh bài xuất thế.”
Diệp Phàm gật đầu, “À” một tiếng.
“Khi nào bí cảnh mới mở ra?” Diệp Phàm hỏi.
“Ước chừng khoảng một năm nữa đi, hiện tại lệnh bài này đang phi thường nổi tiếng, trước đó từng có một Trúc Cơ nhặt được lệnh bài này, sau đó liền bị người ở khắp các nơi đuổi giết, cuối cùng chỉ có thể đưa lệnh bài tới hội đấu giá, bán đi được hơn ba mươi vạn linh thạch.”
Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi: “Nhiều như vậy?”
Liễu Thành Phong gật đầu: “Đúng vậy, bí cảnh Thiên Mộc đã mở ra mười mấy lần, bất quá, đến hiện tại vẫn chưa có ai thu phục được Sinh Linh Chi Diễm.”
Diệp Phàm khó hiểu nói: “Không nên a! Sinh Linh Chi Diễm tuy rằng là Thiên Hỏa, nhưng lại là loại Thiên Hỏa ôn hòa nhất, sao có thể đến tận giờ vẫn chưa có ai thu phục được?” Sinh Linh Chi Diễm đứng hàng thứ năm trêи bảng xếp hạng Thiên Hỏa, nhưng lại là loại Thiên Hỏa ôn hòa nhất.
Liễu Thành Phong cười đáp: “Bởi vì lệnh bài truyền tống chỉ có thể truyền tống được tu sĩ Trúc Cơ cùng dưới Trúc Cơ, nếu Kim Đan muốn mạnh mẽ xông vào, lệnh bài sẽ vỡ vụn, cho nên tuy rằng có rất nhiều Kim Đan, Nguyên Anh đỏ mắt với Sinh Linh Chi Diễm, nhưng cũng chỉ có thể đỏ mắt mà thôi.”
Bạch Vân Hi nghe Liễu Thành Phong nói, trong lòng mừng thầm, nếu bí cảnh Thiên Mộc thật sự chỉ cho Trúc Cơ vào, vậy đến lúc đó, Diệp Phàm sẽ có thêm một phần khả năng lấy được Thiên Hỏa.
“Thì ra là thế, Sinh Linh Chi Diễm tuy rằng là Thiên Hỏa ôn hòa nhất, nhưng nó cũng vẫn là Thiên Hỏa, Trúc Cơ muốn khế ước với nó liền khó khăn.” Bạch Vân Hi nói.
(dreamhouse)
Liễu Thành Phong gật đầu: “Nói không sai. Bí cảnh Thiên Mộc đã mở ra mấy lần, cũng từng có vài vị tu sĩ thử dung hợp, tất cả đều bị nó đốt chết, trong đó còn có không ít thiên tài, mặc dù nguy hiểm, nhưng vẫn có rất nhiều người nguyện ý muốn thử một lần.”
Bạch Vân Hi: “……”
……
Một đợt sóng biển ào ạt đổ tới, “Phó các chủ, có hải thú!”
Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm đi ra ngoài, thấy được một con cua biển thật lớn đang nổi trêи mặt nước.
“Hồng Vân Cua!” Sắc mặt của Liễu Thành Phong lập tức trần xuống.
Diệp Phàm kϊƈɦ động nhìn Hồng Vân Cua: “Một con cua thật lớn! Nướng lên khẳng định là sẽ ăn rất ngon!”
Liễu Thành Phong nghe vậy, tràn đầy cổ quái nhìn Diệp Phàm một cái.
“Diệp đạo hữu, Bạch đạo hữu, con hải thú rất nguy hiểm, không bằng chúng ta cùng ra tay?” Liễu Thành Phong hỏi.
“Đi!” Bạch Vân Hi quát nhẹ một tiếng, mười hai thanh linh kiếm từ thân thể xông ra, trong hư không hợp lại thành một, hung hăng đánh lên trêи lưng Hồng Vân Cua, tạo ra được một khe rạn lớn.
(dreamhouse)
Liễu Thành Phong kinh ngạc nhìn về phía Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi tu vi mới chỉ tới Trúc Cơ sơ kỳ, Liễu Thành Phong cũng không quá coi trọng, bất quá, hiện tại, Bạch Vân Hi vừa ra tay liền chấn nhϊế͙p͙ Liễu Thành Phong.
“Kiếm thật lợi hại! Không biết là tác phẩm của vị luyện khí sư nào?” Liễu Kính Vũ đứng bên cạnh nhịn không được hỏi.
Liễu Thành Phong nhíu mày, thầm nghĩ: Pháp kiếm của Bạch Vân Hi quả thật là rất lợi hại, bất quá, nếu nói là tác phẩm của đại sư luyện khí thì hơi quá, tương phản, pháp kiếm luyện chế có chút thô ráp, hẳn là bút tích của một người không am hiểu luyện khí, nếu tinh luyện thêm một chút, hẳn là vẫn có không gian để phát triển, pháp kiếm có thể tốt như vậy, khẳng định là do tài liệu luyện khí quá xuất sắc.
Cũng không biết tài liệu luyện khí này rốt cuộc là thứ gì, cư nhiên có thể luyện ra được hiệu quả trác tuyệt như vậy.
Bạch Vân Hi nhàn nhạt đáp: “Chút tài mọn mà thôi, Liễu đạo hữu quá khen.”
Hồng Vân Cua Liễu Thành Phong cũng có thể giải quyết, chỉ là không thể dứt khoát lưu loát được như Bạch Vân Hi.
……
Thuyền chạy trêи biển ba tháng, bị hải thú tập kϊƈɦ sáu lần, một lần nguy hiểm nhất, ba người phải toàn lực liên thủ mới có thể đánh lui.
Thực lực của Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm làm cho Liễu Thành Phong kinh ngạc không thôi, đồng thời, hắn cũng cảm thấy vô cùng may mắn, phẩm hạnh của hai người không tệ, không có làm ra chuyện giết người đoạt bảo.
(dreamhouse)
Liễu Thành Phong nhìn Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm: “Hai vị đạo hữu, đi thêm một đoạn nữa là tới được Đan Đô, sau này ta sẽ ở một cửa hàng luyện khí ở đó, nếu có chuyện cần giúp, cứ đến cửa hàng tìm ta.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Nhất định!”
Một đường cùng đồng hành này, Liễu Thành Phong cảm thấy vô cùng may mắn đã gặp được Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, hắn cảm thấy mình đã xem nhẹ trình độ nguy hiểm ở trêи biển, nếu không phải có Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi tương trợ, chuyến đi này của hắn sợ là đã dữ nhiều lành ít.
“Phụ thân, Diệp tiền bối cái gì cũng biết!” Liễu Kính Vũ tràn đầy khâm phục nói.
Liễu Kính Vũ học luyện khí từ Liễu Thành Phong, vì có thể được đan sư thu làm đồ đệ, hắn cũng học thêm một ít kiến thức luyện đan nữa, Liễu Kính Vũ phát hiện, Diệp Phàm nắm rõ kiến thức của cả luyện khí cùng luyện đan như lòng bàn tay, ngẫu nhiên còn đề điểm cho hắn một chút, giúp hắn giải khai bế tắc.
Liễu Kính Vũ gật đầu: “Hai vị kia tuổi còn trẻ đã tới Trúc Cơ, pháp khí, công pháp tu luyện lại đều không phải là phàm vật, có lẽ là đệ tử của đại tông môn nào đó ra ngoài rèn luyện.”
(dreamhouse)
……….