Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 208: liên hợp tiến công

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong sơn động.

“Sư tỷ, bọn họ nói Thẩm Duy Bình tìm Diệp Phàm báo thù cho Ngô Uyên, kết quả, hai ngoại viện lâm trận bỏ chạy, Thẩm Duy Bình cũng chết mất một sư đệ.” Mã Thụy vui sướиɠ khi người gặp họa nói.

Phong Mạt Nhi gật đầu: “Ta cũng nghe tới.”

Nếu nói ra, cái lý do Thẩm Duy Bình muốn báo thù cho Ngô Uyên này cũng quá gượng ép, theo nàng được biết, Ngô Uyên cùng Thẩm Duy Bình đều là đệ tử tinh anh của Huyền Minh Tông, vì tranh đoạt tài nguyên, hai người cạnh tranh phi thường kịch liệt.

Nói đến cùng, vẫn là bởi vì Diệp Phàm kiếm quá nhiều, khiến người khác phải đỏ mắt.

Diệp Phàm mở cửa hàng đan dược, hầu hết tu sĩ trong bí cảnh đều đã từng tới qua, nghe nói ít nhất ba phần linh thảo quý hiếm trong bí cảnh đã rót vào trong túi của Diệp Phàm.

Nghĩ tới bản thân mình vì một hai cây linh thảo quý trọng mà phải tranh đấu tới đầu rơi máu chảy với tu sĩ khác, Diệp Phàm lại chỉ cần luyện chút đan dược liền có thể thu về một chồng linh thảo, Phong Mạt Nhi tức khắc sinh ra xúc động muốn đi làm luyện đan sư.

“Sao trước kia ta lại không nhìn ra Diệp Phàm là người tàn nhẫn như vậy chứ!” Mã Thụy rùng mình than thở.

Nghĩ tới bản thân từng mơ ước đan phương của Diệp Phàm, Mã Thụy lập tức liền cảm thấy cổ có chút lạnh.

(dreamhouse)

Phong Mạt Nhi nhìn Mã Thụy một cái: “May mà năm đó ngươi không quá đắc tội Diệp Phàm.”

Mã Thụy gãi gãi đầu: “Đúng vậy!”

Mã Thụy thầm nghĩ: Ngô Uyên chính là người mà lão tổ đã nhiều lần căn dặn hắn gặp được liền phải đi đường vòng, Diệp Phàm lại vừa thấy đã xử lý, đó phải là người tàn nhẫn như thế nào a! “Diệp Phàm cũng quá biết kiếm tiền, khó trách Bạch Vân Hi lại nguyện ý đi theo hắn.”

Phong Mạt Nhi gật đầu: “Đúng vậy! Hiện tại tài sản của Diệp Phàm có khi không kém tu sĩ Kim Đan là bao nhiêu.”

……

Rừng trúc thiên lôi.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Gần đây ta cảm thấy hình như có rất nhiều người đang nhìn trộm chúng ta.”

Bởi vì luôn có cảm giác bị nhìn trộm, Bạch Vân Hi liền không được tự nhiên, vậy nên cũng không muốn luyện thể.

Diệp Phàm lại không chút cố kỵ, nói cái gì mà thân thể đối với tu sĩ mà chỉ là một túi da, bị nhìn cũng không sao, còn nói có mấy tu sĩ trời sinh linh nhãn, cho dù mặc quần áo kín mít cũng sẽ bị nhìn sạch.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, một đám người không có bản lĩnh, còn suốt ngày chê chúng ta kiếm nhiều, ở bên ngoài nhìn trộm chúng ta, thật không hiểu bọn họ đang suy nghĩ cái gì. Trong bí cảnh này có rất nhiều chỗ tốt, nhìn chằm chằm chúng ta thì có ý nghĩa gì chứ?”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi cảm giác được, Diệp Phàm đương nhiên cũng cảm giác được, vậy nên gần đây hắn đã bỏ thêm không ít cấm chế bên ngoài rừng trúc thiên lôi.

“Ta nghe bên ngoài có một lời đồn đãi.” Bạch Vân Hi nói.

“Đồn đãi gì?”

“Nói rằng trêи người ngươi có chí bảo có thể biến linh thảo thành đan dược.”

Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Đùa cái gì đấy, sao có thể có pháp khí như vậy tồn tại? Nếu thật sự có, đan sư tồn tại trêи đời này còn ý nghĩa gì nữa?”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy, ta cũng nghĩ giống ngươi, nhưng có rất nhiều người tin tưởng lời đồn đãi a!”

Diệp Phàm rầu rĩ mắng: “Một đám ngu ngốc, lãng phí mọc ra cái đầu lớn như vậy!”

Bạch Vân Hi: “……”

……

Không ít tu sĩ tụ tập bên ngoài động phủ của Diệp Phàm.

“Tiểu thư, có không ít người tới đây a!” Hỏa San San hứng thú bừng bừng nói.

(dreamhouse)

Hỏa Toàn Nhi cười cười, trong mắt rừng rực ánh lửa, “Đúng vậy! Có trò hay để xem, vào bí cảnh này nhàm chán đã lâu, cuối cùng cũng được một chuyện có ý tứ.”

“Tiểu thư, ngươi nói trêи người Diệp Phàm có chí bảo là thật không? Thật sự có pháp khí thần kỳ như vậy tồn tại?” Hỏa San San hai mắt tỏa ánh sáng hỏi.

Hỏa Toàn Nhi trợn trắng mắt, khẽ hừ một tiếng: “Tin tức là từ Huyền Minh Tông truyền ra, ngươi cảm thấy sao?”

Hỏa San San khó hiểu nói: “Nếu là giả, vì sao lại có nhiều người tụ tập ở đây như vậy?”

Hỏa Toàn Nhi hì hì cười: “Tuy rằng tin tức là giả, nhưng cũng không cản được tâm tình muốn xem náo nhiệt của mọi người a. Trong tay Diệp Phàm hắn là không có loại pháp khí kia, nhưng lúc trước hắn kiếm lời quá nhiều, một bút linh thảo lớn như vậy, nếu bán đi cũng phải tới mấy trăm vạn linh thạch đi, mấy trăm vạn linh thạch đối với tu sĩ Kim Đan mà nói cũng được coi là không ít.”

Hỏa San San gật đầu, “À” một tiếng, “Tiểu thư, hình như có rất nhiều cao thủ tới.”

Hỏa Toàn Nhi chống cằm: “Đúng vậy, cũng không biết ai sẽ là người ra tay trước.”

……

Mấy tu sĩ tùy tiện đứng bên ngoài trận pháp, không hề cố kỵ đánh giá trận pháp phòng hộ trước mặt.

Dương Bách Sát nhìn Lộ Doãn Phi: “Lộ đạo hữu cũng tới, Lộ đạo hữu cảm thấy trận pháp này thế nào?”

(dreamhouse)

Lộ Doãn Phi khảy khảy trận pháp bàn trêи tay, cao thâm khó lường cười nói: “Có chút ý tứ.”

Cát Thiện Binh nhìn pháp bảo động phủ, khẽ hừ một tiếng, “Pháp bảo động phủ này ta đã thấy, giá trị xa xỉ, tự mang trận pháp phòng hộ, trận pháp kia không chịu nổi một kϊƈɦ, ta một đao liền có thể đánh vỡ.”

Lộ Doãn Phi cười cười: “Cát đạo hữu thật lợi hại, Lộ mỗ bội phục ngũ thể đầu địa!”

Lộ Doãn Phi ngoài miệng nói như vậy, nhưng chỗ sâu trong mắt lại ẩn ẩn khinh thường.

Cát Thiện Binh hừ lạnh một tiếng, giơ một cây đại đao đỏ, bổ về phía pháp bảo động phủ.

Trận pháp sáng lên, lập tức bắn ngược công kϊƈɦ trở về.

Cát Thiện Binh bị trận pháp phản phệ, lập tức hộc ra một búng máu.

Hắn tức giận nhìn về phía Lộ Doãn Phi: “Ngươi đã sớm biết!”

Lộ Doãn Phi cười cười: “Nhìn ra một chút, nhưng ta cảm thấy lấy thực lực của Cát đạo hữu hẳn là có thể ứng phó, không ngờ……” Lộ Doãn Phi tràn đầy tiếc nuối lắc đầu thở dài một hơi.

Cát Thiện Binh giận đến cả người phát run, nhìn về phía pháp bảo động phủ, “Pháp bảo động phủ khi nào thì có trận pháp mạnh như vậy?”

(dreamhouse)

“Không phải do pháp bảo động phủ, trận pháp trêи pháp bảo động phủ chỉ là trận pháp thường, chẳng qua, bên ngoài pháp bảo động phủ được bố trí một trận pháp Linh cấp, bày trận còn không tồi, người bày hẳn là một cao thủ.” Lộ Doãn Phi nói.

“Không biết trận pháp này có chỗ nào đặc biệt khiến cho Lộ đạo hữu tôn sùng như thế?” Dương Bách Sát hỏi.

“Trận pháp này đặc biệt ở chỗ nó nhập gia tùy tục, rút năng lượng lôi điện bên trong rừng trúc thiên lôi, duy trì cho trận pháp vận chuyển, lôi điện trong rừng trúc vô cùng vô tận, chẳng những có thể cung cấp năng lượng cho trận pháp, còn có thể gia tăng uy lực.”

“Có thể làm được như vậy, chẳng lẽ Diệp Phàm còn hiểu cả trận pháp?” Dương Bách Sát khó hiểu nói.

Lộ Doãn Phi lắc đầu: “Chắc vậy đi.”

Dương Bách Sát nhíu mày lại: “Ta nghe mấy tu sĩ dân bản xứ nói Diệp Phàm biết luyện đan, biết vẽ phù, chẳng lẽ tên kia còn hiểu cả trận pháp nữa sao?”

Cát Thiện Binh không vui nói: “Đừng nhiều lời vô nghĩa, ta chỉ muốn biết làm sao đánh vỡ cái mai rùa này.”

“Trận pháp bố trí phi thường tốt, chỉ sợ dù là tu sĩ Kim Đan trong chốc lát cũng không công phá được.” Lộ Doãn Phi nhàn nhạt lên tiếng.

Dương Bách Sát cười cười nhìn Lộ Doãn Phi: “Lộ đạo hữu là cao đồ Ly Trận Môn, ta nghĩ trận pháp này sẽ không làm khó được ngươi, nhìn bộ dáng của Lộ đạo hữu hẳn là đã định liệu từ trước đi?”

Lộ Doãn Phi cười đáp: “Ta quả thật là có biện pháp.”

(dreamhouse)

“Xem ra lần này có thể may mắn được thấy thủ đoạn của Lộ đạo hữu rồi.”

Cát Thiện Binh không vui nói: “Có biện pháp thì dùng đi! Dong dong dài dài.”

……

Trong trận pháp, Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Tình huống thế nào?”

Diệp Phàm cau mày lại: “Một đám người không làm gì được, đổi thành xa luân chiến, quá gian trá!”

Lộ Doãn Phi lấy ra một ống trúc phiếm thanh quang, một đoàn sương đen từ trong ống trúc xông ra, đoàn sương đen giống như kẹo mạch nha, dính lên trêи trận pháp, nhanh chóng bao trùm lấy toàn bộ.

“Ai nha, không tốt!” Diệp Phàm đen mặt kêu lên.

“Làm sao vậy?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Thực Trận Quỷ Vụ Trùng, không nghĩ tới tên kia lại có thứ này!”

“Đó là cái gì?”

“Là một loại sinh linh đặc thù, không phải âm quỷ, cũng không phải sinh linh, nằm giữa âm quỷ cùng sinh linh, nó có thể tránh đi công kϊƈɦ của trận pháp, ăn mòn dần dần, thứ này tồn tại từ thượng cổ, nghe nói đã tuyệt chủng, không ngờ lại gặp được ở đây!” Diệp Phàm không nhìn được kinh ngạc giải thích.

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Vậy trận pháp sẽ bị nó phá hư?”

Diệp Phàm gật đầu: “Con sâu kia còn chưa thành thục, trong chốc lát không được, thời gian dài thì sẽ.”

“Công kϊƈɦ lôi điện cũng không được sao? Âm quỷ không phải là đều sợ lôi điện?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu: “Đây là chỗ đặc biệt của loại linh trùng này, nó không sợ lôi điện.”

……

Lộ Doãn Phi vuốt râu, khí định thần nhàn đứng bên ngoài trận pháp, trong mắt tràn đầy đắc ý.

Dương Bách Sát hâm mộ nhìn Lộ Doãn Phi: “Không ngờ Lộ đạo hữu lại có loại chí bảo này, đúng là khiến người ta phải hâm mộ!”

“Linh trùng này là ta nhặt dược trong một động phủ thượng cổ, những tưởng rằng đã chết, không ngờ ôn dưỡng một thời gian, nó lại sống lại.” Lộ Doãn Phi nói.

Dương Bách Sát gật đầu: “Có thứ này trong tay, Lộ đạo hữu đối mặt với trận pháp cũng chỉ coi là một bữa ăn nhỏ!”

“Tiểu thư, thứ đen như mực kia là gì?” Hỏa San San tò mò hỏi.

(dreamhouse)

Hỏa Toàn Nhi chống cằm: “Thực Trận Quỷ Vụ Trùng, không ngờ lại vẫn còn có người sở hữu thứ này, đây là linh trùng thượng cổ, khắc tinh của tất cả các loại trận pháp trong thiên hạ, rất lợi hại.”

“Sao chưa từng nghe nói qua a!”

Hỏa Toàn Nhi nhíu mày, “Thứ này nguyên bản đã tuyệt chủng, đương nhiên không có bao nhiêu người chú ý tới.”

Hỏa San San gật đầu: “Vậy a! Bất quá, thứ lợi hại như vậy, sao lại nằm trêи tay một Trúc Cơ?”

“Cấp bậc linh trùng kia quá thấp, nuôi dưỡng thời gian dài sẽ tiêu hao rất nhiều tài nguyên, đối với một ít trận pháp cao cấp không có tác dụng gì, cho nên mới có thể nằm trong tay hắn đi.” Hỏa Toàn Nhi nói.

“Tiểu thư, tên kia lấy ra thứ lợi hại như vậy, Diệp Phàm có phải sẽ dữ nhiều lành ít không?” Hỏa San San hỏi.

Hỏa Toàn Nhi chớp chớp mắt: “Không biết, nhìn diễn biến đi.”

……

Trong trận pháp.

Diệp Phàm nhíu chặt mày, tâm tình không khỏi sốt ruột lên.

“Ta có biện pháp, bất quá……” Thao Thiết quỷ linh nhìn Diệp Phàm, chà xát móng vuốt, vẻ mặt muốn tăng giá lên tiếng.

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi nhìn Thao Thiết quỷ linh: “Ngươi có yêu cầu gì sao?”

“Có a! Sau này lão công ngươi phải đối xử với ta tốt một chút, cung phụng ta như tổ tiên, phải luyện chế thật nhiều đan dược ngon cho ta ăn!” Ngao Tiểu No dựng thẳng bụng nói.

Diệp Phàm không vui nhìn Thao Thiết quỷ linh: “Ta đối xử với ngươi còn chưa đủ tốt sao? Ta chính là phải nhịn ăn nhịn uống nuôi ngươi!”

“Thái độ của ngươi không tốt, ta muốn bãi công!” Ngao Tiểu No khó chịu lăn qua lăn lại trêи mặt đất.

Bạch Vân Hi nhìn Ngao Tiểu No: “Tiểu tổ tông, ngươi có biện pháp thì mau dùng đi!

Ngươi yên tâm, giải quyết xong khốn cảnh trước mắt, ta nhất định sẽ mỗi ngày đốc xúc Diệp Phàm luyện đan cho ngươi, nuôi ngươi đến trắng trẻo mập mạp.”

Ngao Tiểu No cố mà gật đầu, “Được rồi, xem đi, thái độ của lão bà ngươi tốt hơn ngươi nhiều.”

Diệp Phàm rầu rĩ mắng thầm: “Cái thứ nhân lúc cháy nhà đi hôi của!”

Ngao Tiểu No nhe răng với Diệp Phàm: “Ngươi không đồng ý?”

Bạch Vân Hi ném cho Diệp Phàm một ánh mắt, Diệp Phàm rầu rĩ nhìn Ngao Tiểu No: “Đồng ý, đồng ý, ngươi giải quyết xong vấn đề này, ta liền cung phụng ngươi như tổ tiên.”

Ngao Tiểu No cao hứng nói: “Vậy mới tốt!”

Ngao Tiểu No bay ra ngoài, dừng bên trêи quầng sáng của trận pháp, há mồm hút sạch Thực Trận Quỷ Vụ Trùng vào trong bụng.

“Tiểu thư, sương mù kia biến mất rồi!” Hỏa San San trừng lớn mắt hô lên.

Hỏa Toàn Nhi gật đầu: “Đúng vậy, biến mất rồi, thứ kia là gì a, vừa ra liền hút sạch sương mù, bộ dáng nhìn qua giống cẩu, thật có ý tứ!”

Hỏa San San kinh ngạc chớp chớp mắt: “Diệp Phàm cùng Bạch Vân có không ít thủ đoạn!”

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio