Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 215: hỏa linh thiên hỏa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hứa Minh Dương rời khỏi Linh Tuyền Cốc không lâu liền gặp được đám tu sĩ lúc trước truy sát hắn.

Đám tu sĩ nhìn thấy Hứa Minh Dương, vui mừng cực kỳ.

Hứa Minh Dương lạnh lẽo nhìn đám tu sĩ.

“Hứa đạo hữu, nghe nói Diệp đan sư mở ra linh tuyền Thiên cấp, ngươi cũng đi vào, sao lại ra sớm như vậy, chẳng lẽ là mâu thuẫn nội bộ?”

“Một tiểu tam như ngươi cuối cùng cũng không tranh được với nguyên phối người ta.”

“Không nghĩ tới Hứa đạo hữu một đời anh danh, kết quả lại phải dựa vào một dân bản xứ Đông Đại Lục mới giữ được tính mạng.”

……

Hứa Minh Dương nhìn đám tu sĩ châm chọc mỉa mai, cười lạnh một tiếng, phát động công kϊƈɦ.

Thần hồn Hứa Minh Dương đã được bổ toàn, tu vi không thấp hơn bất kỳ ai trong bí cảnh, hơn mười phi kiếm bắn ra, điên cuồng oanh tạc đám tu sĩ.

Mấy tu sĩ bị Hứa Minh Dương đánh đau, lập tức bỏ chạy trối chết.

(dreamhouse)

Hứa Minh Dương nhìn về phía trêи cây một cái, cũng không quá để ý, trực tiếp rời đi.

Sau khi Hứa Minh Dương rời đi, Mã Thụy mới dám từ trêи cây chui xuống.

“Tên kia thật lợi hại, khó trách dám đoạt người với Bạch Vân Hi, bất quá, hình như đoạt thua rồi, nhìn dáng vẻ này xem ra vẫn là Bạch Vân Hi lợi hại hơn……” Mã Thụy nói.

Phong Mạt Nhi lắc đầu: “Ta nhìn không ra.” Phong Mạt Nhi cảm thấy quan hệ của Diệp Phàm cùng Hứa Minh Dương có chút kỳ quái, không quá giống như mọi người vẫn đồi thổi.

“Sư tỷ, bọn họ nói Diệp Phàm mở ra linh tuyền Thiên cấp.”

Phong Mạt Nhi gật đầu: “Đúng vậy.”

Vận khí của Phong Mạt Nhi cùng Mã Thụy không tồi, đám cao thủ trong bí cảnh đều thi nhau tranh đoạt linh tuyền Địa cấp, bọn họ chớp đúng thời cơ, may mắn đoạt được một cái linh tuyền Huyền cấp, ngâm tắm bên trong hơn một tháng, cảm giác không hấp thu được gì nữa mới đi ra.

“Linh khí bên trong linh tuyền Huyền cấp đã nồng đậm như vậy, Thiên cấp không biết sẽ là như thế nào!” Mã Thụy nhịn không được hâm mộ cảm thán.

“Diệp Phàm rốt cuộc đã phá cấm chế như thế nào, chẳng lẽ trận pháp thuật của hắn đã tới Linh cấp?” Phong Mạt Nhi hồ nghi tự hỏi.

Mã Thụy nhún vai: “Không biết, có lẽ là lão tổ tông kia của hắn để lại cho hắn pháp khí lợi hại nào đó.”

(dreamhouse)

Phong Mạt Nhi thầm nghĩ: Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ngâm tắm trong linh tuyền Thiên cấp hơn nửa năm, khi ra khẳng định sẽ tới Trúc Cơ hậu kỳ, năm đó ở La Sa Trấn, Bạch Vân Hi chỉ vừa Trúc Cơ, hiện tại mới qua mấy năm, Bạch Vân Hi đã đuổi kịp vượt qua nàng!

……

Nửa năm sau, linh tuyền Thiên cấp đã không còn một tia linh khí.

“Thùng cơm, linh tuyền phẩm chất tốt như vậy đều bị ngươi hấp thu sạch sẽ!” Thao Thiết quỷ linh nhìn linh tuyền chỉ còn là một hồ nước khô, tiếc hận nói.

Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: “Lãng phí là đáng xấu hổ, đương nhiên phải hấp thu sạch sẽ.”

“Ngươi hấp thu sạch như vậy, cư nhiên còn chưa tới Trúc Cơ Đỉnh!”

Diệp Phàm không thèm để ý nói: “Tu luyện a, vốn dĩ chính là đi bước nào hay bước đó, nóng vội không ăn được đậu hủ nóng.”

Thao Thiết quỷ linh bĩu môi: “Hôm nay linh tuyền bị ngươi hấp thu sạch sẽ, lần tới bí cảnh mở ra có lẽ cũng chưa khôi phục được.”

Diệp Phàm nhún vai “Cái đó chỉ có thể trách tên kia xui xẻo, bất quá, cấm chế này không dễ phá, không có tài hoa như ta liền không mở được.”

“Ngươi thì có tài hoa cái quỷ gì!”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Được rồi, chúng ta ra ngoài thôi.”

(dreamhouse)

Tính thời gian một chút, hiện tại cũng sắp đến lúc nội thành mở ra, nếu Diệp Phàm muốn Sinh Linh Chi Diễm thì cũng nên động thủ được rồi.

……

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi vừa ra khỏi Linh Tuyền Cốc không lâu liền nhận được tin tức từ Hứa Minh Dương, hai người lập tức đuổi qua hội họp.

Tu vi của Hứa Minh Dương đã khôi phục, cả người lộ ra hương vị của cao thủ.

Bạch Vân Hi nhướn mày nhìn Hứa Minh Dương, Diệp Phàm từng nói, Hứa Minh Dương rất lợi hại, chẳng qua, vẫn kén hơn đại ca hắn một chút, lúc trước khi Bạch Vân Hi mới gặp Hứa Minh Dương, Hứa Minh Dương đang bị người đuổi giết, thập phần nghèo túng, hoàn toàn không nhìn ra lợi hại ở chỗ nào, lần này cách một đoạn thời gian gặp lại, Hứa Minh Dương cả người kiếm khí bàng bạc, bộ dáng lợi hại vô cùng.

“Hứa đại ca, ngươi thay đổi pháp khí a!” Diệp Phàm nói.

Hứa Minh Dương vung kiếm: “Pháp khí của ta xảy ra chút vấn đề, đây đoạt của một tu sĩ, dùng tạm.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Hứa đại ca, nội thành ngươi nói sắp mở rồi?” Diệp Phàm nói.

Hứa Minh Dương gật đầu: “Đúng vậy, bất quá, các ngươi cũng đừng ôm hi vọng quá lớn, nội thành có rất nhiều thứ tốt, trước kia còn từng có người phát hiện ra Nguyên Anh Đan, đan dược hỗ trợ thăng cấp Nguyên Anh bên trong, nhưng bởi vì bí cảnh đã mở ra quá nhiều lần, cho nên thứ tốt đã bị đoạt gần hết, bên trong nội thành thứ tốt duy nhất có lẽ chỉ còn lại Sinh Linh Chi Diễm.”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi gật đầu: “Như vậy sao!”

……

Mấy ngày sau.

Địa chấn truyền đến, một tòa thành trì dần hiện ra trong bí cảnh.

Bên trong thành trì có một cây đại thụ cao tận trời, trêи cây lầu các xếp từng lớp từng lớp.

Diệp Phàm nhìn thụ ốc tạo hình độc đáo, không khỏi cảm thán, “Kiến trúc thật độc đáo!”

“Nguy lâu cao trăm thước, vươn tay liền có thể hái được sao trời. Địa vị của thụ nhân trong tộc càng cao, nhà ở liền càng gần ngọn, từ dưới đất nhìn lên, thật giống như đang sống cùng trăng sao.” Hứa Minh Dương nói.

“Đúng là một tộc người tình thơ ý hoạ! Đáng tiếc, chết sạch.” Diệp Phàm thở dài một tiếng.

“Kiến trúc này thật đặc biệt!” Bạch Vân Hi nhịn không được cảm thán.

“Đây là kiến trúc độc nhất chỉ thuộc về Thụ Nhân tộc, Thụ Nhân tộc sùng bái hoa cỏ cây cối, nhà ở đều xây dựng trêи cây, mấy ngàn năm trước nơi này còn đồ sộ hơn nhiều, hiện tại đã có mấy đại thụ bị hủy hoại, thụ ốc cũng hỏng mất.” Hứa Minh Dương lắc đầu nói.

(dreamhouse)

Ngao Tiểu No nhảy ra: “Ta nói các ngươi a, cảm thán cũng đủ rồi, nên hành động đi, phải biết rằng xuống tay trước ăn móng heo, xuống tay sau gặm xương cốt, các ngươi cứ tiếp tục cọ tới cọ lui như vậy, cơm thừa canh cặn cũng không vớt được!”

Bạch Vân Hi: “……” Xuống tay trước ăn móng heo, xuống tay sau gặm xương cốt, đúng là lời vàng ngọc của Thao Thiết tộc!

“Nó nói rất đúng, chúng ta đi thôi.” Hứa Minh Dương nói.

Diệp Phàm gật đầu, “Được.”

Nội thành vừa mở, một lượng lớn tu sĩ liền chen nhau chạy vào.

Diệp Phàm đi vào nội thành, lập tức nhíu mày, “Sao nội thành này lại nhiều cây như vậy? Công tác xanh hóa làm thật tốt.”

Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi: “Nhiều cây thì làm sao?”

“Sinh Linh Chi Diễm có thể biến ảo thành thực vật, trốn trong đám cây, nơi này nhiều cây như vậy thật không dễ tìm.”

“Nếu như vậy có thể có người nào nghĩ đến chuyện đốt hết các cây không?”

“Đốt không được.” Hứa Minh Dương nói.

Bạch Vân Hi khó hiểu: “Vì sao?”

(dreamhouse)

“Mấy cái cây này có thể hấp thu ngọn lửa, có năng lực phòng cháy, hơn nữa, một khi có người phóng hỏa đốt cây sẽ chọc giận Sinh Linh Chi Diễm! Chủ nhân đời trước của Sinh Linh Chi Diễm là người Thụ Nhân tộc, bọn họ có một phần tình cảm hương khói, nghe nói, Sinh Linh Chi Diễm kỳ thật là người thủ hộ Thụ Nhân tộc.” Hứa Minh Dương giải thích.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Thì ra là thế.”

Diệp Phàm xông vào một gian thụ ốc, phát hiện bên trong rỗng tuếch.

“Không có gì a!”

Hứa Minh Dương gật đầu: “Đại đa số thụ ốc đều đã bị dọn sạch, bàn, ghế, đệm hương bồ đều không chừa.”

Diệp Phàm tức khắc có loại xúc động muốn hộc máu, “Nhất định phải đoạt sạch như vậy sao?”

“Bàn ghế bọn họ cũng muốn?” Bạch Vân Hi nhìn Hứa Minh Dương hỏi.

“Thụ Nhân tộc tương đối đặc thù, bàn ghế đều dùng linh mộc làm, hơn nữa, tay nghề Thụ Nhân tộc rất tốt, đồ vật làm ra đều có tạo hình tinh xảo, mang về trưng bày rất có mặt mũi.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Thì ra là thế.”

Diệp Phàm vận dụng Mộc Tâm Viêm trong thân thể, đáng tiếc không có phản ứng gì.

……(dreamhouse)

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Thế nào?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không có cảm giác gì, có lẽ là do cách quá xa, cũng có thể là tên kia ngủ rồi, đang bãi công!”

Bạch Vân Hi nhíu mày: “Chúng ta đi nơi khác tìm.”

Diệp Phàm gật đầu, “Được.”

Một đợt xao động linh khí truyền tới, Mộc Tâm Viêm trong thân thể Diệp Phàm bắt đầu bạo động lên.

“Là Sinh Linh Chi Diễm, ta cảm nhận được hơi thở của Sinh Linh Chi Diễm, chính là chỗ bạo động kia!”

Thời điểm đám người Diệp Phàm đuổi qua, Sinh Linh Chi Diễm đã biến mất, từ trong lời của đám tu sĩ quan chiến, Diệp Phàm biết được, Sinh Linh Chi Diễm biến thành một gốc cây Thanh Ngọc Tham, bị mấy tu sĩ tranh đoạt cướp đi, kết quả, Thanh Ngọc Tham đột nhiên phát uy, đốt cho mấy người kia cháy trọi.

Mấy người Diệp Phàm đuổi qua, vừa vặn thấy được mấy tu sĩ đang chật vật bất kham.

……

Diệp Phàm theo cảm nhận của Mộc Tâm Viêm đuổi qua, cuối cùng cũng gặp được Sinh Linh Chi Diễm trong truyền thuyết.

(dreamhouse)

Một đóa lửa xanh lục trôi nổi trong không trung, trung tâm ngọn lửa có một tiểu hỏa linh mum múp thịt, hỏa linh chợt lóe trong không trung, rất có hứng thú nhìn chằm chằm Mộ Tuyết.

Mộ Tuyết điều khiển một cái chung đồng màu lục, ném về phía hỏa linh.

“Khốn Viêm Chung, phẩm chất không tồi!” Hứa Minh Dương cảm thán.

Diệp Phàm bĩu môi: “Cũng chỉ như vậy.”

Bách Diễm Cư Khốn Viêm Chung, thanh danh không nhỏ, Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm đều từng nghe nói qua.

Bách Diễm Cư có thể phát triển tới quy mô lớn như ngày nay có quan hệ không nhỏ với Khốn Viêm Chung này. Tài liệu làm Khốn Viêm Chung đặc thù, thủ pháp luyện chế cũng là bí mật gia truyền của Bách Diễm Cư, ngọn lửa bị cái chung này bao lại sẽ bị nhốt ở bên trong, Bách Diễm Cư sở dĩ có thể bắt được nhiều ngọn lửa như vậy cũng là bởi vì Khốn Viêm Chung này.

Mộ Tuyết mỗi lần điều khiển Khốn Viêm Chung muốn bắt Sinh Linh Chi Diễm, Sinh Linh Chi Diễm đều đúng lúc tránh đi, giống như là tìm được thời cơ trong lúc nguy hiểm.

“Tốc độ đầu hàng tây còn rất nhanh a!” Diệp Phàm híp mắt, Mộ Tuyết mỗi lần điều khiển Khốn Viêm Chung bắt hỏa linh, nhìn như chỉ còn kém một chút, nhưng kỳ thật chính là hỏa linh đang chơi nàng, Sinh Linh Chi Diễm giống như là đang muốn lấy Mộ Tuyết ra làm trò chơi vậy.

Thân thể hỏa linh bỗng hơi cứng lại, ngay sau đó liền bạo động lên.

Mộ Tuyết nắm lấy thời cơ, lập tức bao hỏa linh lại, hỏa linh đang trong lúc bạo động, cứ như vậy để Mộ Tuyết đắc thủ.

(dreamhouse)

“Phanh” một tiếng vang lớn, Khốn Viêm Chung lập tức bị căng bạo.

Mộ Tuyết lui về phía sau vài bước, tránh thoát dư ba của vụ nổ.

Hỏa linh ê ê a a kêu lên, thân thể giống một cái khí cầu bành trướng, ngọn lửa nguyên bản còn rất ôn hỏa, lập tức liền lộ ra bộ mặt hung ác.

Ngọn lửa thay đổi thân thể, nhào về phía Diệp Phàm, thấy hỏa linh thế tới rào rạt, Diệp Phàm không thể không xoay người chạy.

Diệp Phàm trong lòng khó chịu, thầm nghĩ: Người lấy cái chung nát kia bắt hỏa linh rõ ràng là Mộ Tuyết a, sao tên này lại đuổi hắn, chẳng lẽ mặt manh?

Diệp Phàm chạy phía trước, hỏa linh giống như một tiểu đạn pháo đuổi theo sau, tựa hồ rất muốn thiêu Diệp Phàm thành tro tàn, Diệp Phàm bị hỏa linh đuổi giống như một con thỏ.

“Sao lại thế này? Sao hỏa linh lại đột nhiên bạo động?” Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi.

Hứa Minh Dương nhíu mày: “Có lẽ là bởi vì Diệp Phàm nói nó là hành tây.”

Bạch Vân Hi không khỏi kinh ngạc: “Hỏa linh có thể nghe hiểu tiếng người?”

Hứa Minh Dương gật đầu: “Có khả năng.” Cỏ cây tinh phách còn có thể sinh ra linh trí, huống chi là tồn tại giống như Thiên Hỏa?

Thời điểm Hứa Minh Dương cùng Bạch Vân Hi đuổi tới, Diệp Phàm quần áo rách tung tóe, tóc cũng bị đốt trọi một ít, nhìn qua dị thường chật vật.

Một đóa lửa xanh lục phiêu phù trong không trung, tiếng cười thanh thúy của hỏa linh truyền tới, rơi vào trong tai của Bạch Vân Hi cùng Hứa Minh Dương, Diệp Phàm tràn ngập phẫn nộ nhìn chằm chằm hỏa linh trêи bầu trời, bộ dáng giống như sắp bạo nộ.

“Mã lặc qua bích!” Diệp Phàm nghiến răng nghiến lợi mắng.

Mã lặc qua bích: Sa mạc Mahler Gobi, quê hương hư cấu của thảo nê mã, trong tiếng Trung Quốc, “mǎ lè gē bì” nghe giống như “ln mẹ my”

Bạch Vân Hi bất đắc dĩ đưa một bộ quần áo cho Diệp Phàm, tiểu tử này, ʍôиɠ cũng lộ ra ngoài rồi còn không để ý.

Hỏa linh làm một mặt quỷ với Diệp Phàm, sắc mặt Diệp Phàm lập tức trầm xuống.

Hỏa linh giống như là cảm giác được cái gì, xoay người trong không trung, lập tức bỏ chạy.

Diệp Phàm cau mày lại: “Kỳ quái, tên kia gặp phải khắc tinh sao?”

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio