Diệp Phàm ngồi trong phòng tài liệu, sửa sang lại mấy bản thảo mới lấy được.
Tư Đồ Kiều Kiều tùy ý đi đến, nhìn đồ vật trêи tay Diệp Phàm, rất có hứng thú hỏi: “Lại lấy được thứ gì tốt từ trêи tay lão quái vật a!”
“Lão nhân bế quan, nói là mấy ngày này không cần chuẩn bị tài liệu.” Diệp Phàm nhàn nhạt nói.
Tư Đồ Kiều Kiều nghe được tin tức tốt này, không khỏi kϊƈɦ động, mấy ngày không cần nhìn thấy lão quái vật không khỏi khiến nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Xả hơi qua đi, Tư Đồ Kiều Kiều lại ẩn ẩn hoài nghi, lão nhân bế quan có phải là vì bản thảo của Diệp Phàm hay không.
Diệp Phàm quay đầu nhìn Tư Đồ Kiều Kiều: “Bản thảo hai ngày trước của ta thiếu mất mấy tấm, có phải là ngươi cầm đi không?”
Tư Đồ Kiều Kiều trong lòng cả kinh, trêи mặt lại không hiện hoảng loạn.
Nàng ngẩng cao đầu, không cao hứng nói: “Ta lấy đồ của ngươi làm gì, ngươi nghĩ sai rồi đi?”
“Đùa cái gì đấy, thông minh tuyệt đỉnh như ta có thể nghĩ sai được sao?”
Tư Đồ Kiều Kiều cười nhạo: “Không nhìn ra ngươi thông minh chỗ nào.”
(dreamhouse)
Diệp Phàm lắc đầu: “Nhãn lực của ngươi thật không tốt!”
Tư Đồ Kiều Kiều: “……”
Diệp Phàm thu thập bản thảo một chút, nhìn rồi lại nhìn, thỉnh thoảng nhíu mày, giống như đang suy tư cái gì, bộ dáng giống như có điều lĩnh ngộ.
Nếu không phải lúc trước lấy được mấy tấm bản thảo từ chỗ Diệp Phàm, Tư Đồ Kiều Kiều lại muốn nghi ngờ tên này đang làm bộ làm tịch.
Tư Đồ Kiều Kiều nhìn Diệp Phàm, thử hỏi: “Ngươi thật sự chỉ từng học phù thuật với một phù sư Huyền cấp?”
Diệp Phàm nghiêng đầu, thời điểm còn ở Bích Vân Tông hắn đã từng học cùng một phù sư Linh cấp đỉnh một thời gian, phù sư Linh cấp chia làm Linh cấp hạ giai, Linh cấp trung giao, Linh cấp cao giai cùng Linh cấp đỉnh, mỗi một bậc chênh lệch vô cùng lớn, Diệp Phàm cảm thấy Tư Đồ Kiều Kiều cũng chỉ là Linh cấp hạ giai mà thôi.
Học cùng phù sư Huyền cấp là Bạch Vân Hi nói, Diệp Phàm thích nhất lão bà, đương nhiên sẽ không phản bác lời của Bạch Vân Hi, “Đúng vậy, ta chỉ từng học cùng một phù sư Huyền cấp.”
Tư Đồ Kiều Kiều lấy ra một tờ đồ phổ: “Ngươi chỉ học cùng một phù sư Huyền cấp, sao có thể vẽ ra đồ phổ như vậy!”
Diệp Phàm đoạt lấy bản vẽ trong tay Tư Đồ Kiều Kiều, không vui mắng: “Ngươi đừng có lúc nào cũng lấy đồ của ta, rất không lễ phép ngươi hiểu không?”
Tư Đồ Kiều Kiều khẽ hừ một tiếng, hư trương thanh thế nói: “Xem một chút mà thôi, có gì đặc biệt hơn người.”
(dreamhouse)
“Đồ của ta chỉ cho bạn lữ của ta xem.”
Tư Đồ Kiều Kiều cau mày lại: “Ý ngươi là ta muốn xem mấy tờ bản thảo này còn phải làm bạn lữ của ngươi? Ngươi cũng quá công phu sư tử ngoạm rồi!”
Tư Đồ Kiều Kiều hai tay chống lưng, thầm nghĩ: Tiểu tử Phạn Dạ này cuối cùng cũng lộ ra lư sơn chân diện mục, thì ra tên này vẫn luôn lạt mềm buộc chặt.
Nàng không khỏi miên man bất định, suy đoán thái độ của Phạn Dạ đối với nàng kém như vậy xem ra chỉ là vì muốn lôi kéo sự chú ý của nàng mà thôi.
Ngoài dự đoán, Tư Đồ Kiều Kiều phát hiện nàng cũng không có bao nhiêu phẫn nộ, ngược lại còn có chút cao hứng, vui mừng thầm nghĩ: Nàng vẫn rất có mị lực.
Vương Trần Hiêu tiến vào, vừa vặn nghe được một câu này của Tư Đồ Kiều Kiều, trầm mặt xuống.
Diệp Phàm không cao hứng nhìn Tư Đồ Kiều Kiều: “Ngươi nghĩ cái gì đấy, Tịch Vân là bạn lữ của ta, đồ của ta chỉ cho hắn xem.”
Tư Đồ Kiều Kiều mở to mắt, tràn đầy kinh ngạc nhìn Diệp Phàm: “Các ngươi…… Các ngươi là bạn lữ?”
Diệp Phàm nói một câu liền đánh cho thần chí Tư Đồ Kiều Kiều rơi tan tác, nàng không khỏi chuyển động đầu nhìn qua nhìn lại hai người.
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Ngươi không nhìn ra sao? Nhãn lực của ngươi cũng quá kém!”
Tư Đồ Kiều Kiều: “……” Nàng đã nói mà, làm gì có hai tu sĩ nào lại dùng chung một động phủ, ban đầu nàng còn tưởng rằng là để tiện gác đêm.
(dreamhouse)
Tư Đồ Kiều Kiều nhìn về phía Bạch Vân Hi, hình tượng hiện tại của Bạch Vân Hi không tốt lắm, Bạch Vân Hi dùng xong đan dược, bộ dáng biến thành bình thường vô kỳ, Diệp Phàm còn dùng tài liệu đặc chế điểm không ít tàn nhang trêи mặt Bạch Vân Hi, cũng làm khó cho Bạch Vân Hi, tuy rằng hình tượng không tốt lắm, nhưng khí chất lại không tệ, nhìn qua không cảm thấy xấu, chỉ cảm thấy lơ lỏng bình thường.
Thế giới này nam tu cùng nam tu kết đôi không ít, nhưng dựa theo tỉ lệ bình thường để tính thì cũng không quá nhiều, Tư Đồ Kiều Kiều căn bản là không nghĩ tới phương diện này.
Vương Trần Hiêu cau mày, nhìn Diệp Phàm lại nhìn Bạch Vân Hi, trong lòng mừng thầm.
Vương Trần Hiêu vẫn luôn đem Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi thành tình địch giả tưởng, hai người là một đôi, hắn lập tức liền ít đi hai đối thủ, ít đi hai đối thủ, Vương Trần Hiêu bỗng nhiên phát hiện, hắn đã không còn đối thủ nào nữa.
“Không ngờ hai vị lại là một đôi, đúng là nhìn không ra.” Vương Trần Hiêu trộm mừng nói.
Diệp Phàm trợn trắng mắt: “Nhãn lực của ngươi cũng chẳng ra gì!”
Vương Trần Hiêu: “……”
……
Thịnh Chí Hạo bế quan hơn mười ngày mới ra, vừa ra liền liệt kê danh sách một đống tài liệu muốn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi chuẩn bị, Diệp Phàm vốn dĩ đã thích ứng tiết tấu lúc trước, Thịnh Chí Hạo vừa phân bố thêm công tác, số lượng nhiệm vụ liền tăng lên gấp bội.
(dreamhouse)
Diệp Phàm ăn một viên đan dược, không ngừng xử lý tài liệu.
“Công chúa kia hôm nay không tới a, nếu nàng tới liền xong rồi, chỉ biết kéo chân sau.”
“Hôm nay nàng sẽ không tới, ta thấy tiền bối gọi nàng đi rồi, có lẽ là muốn thu nàng làm đồ đệ.”
Diệp Phàm “À” một tiếng, nói: “Vậy nàng thật có phúc.”
“Ta thấy công chúa kia hình như rất có hứng thú với đồ phổ ngươi họa.”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Rõ ràng đã nói cho nàng đồ phổ của lão quái vật là chồng cao hơn, nàng còn luôn không cẩn thận lấy sai, đúng là ngu ngốc.”
Bạch Vân Hi nhàn nhạt cười: “Sao ngươi biết là nàng không cẩn thận lấy sai, mà không phải là cố tình lấy sai?”
Diệp Phàm quay đầu nhìn Bạch Vân Hi: “Nàng vì sao phải cố ý lấy sai?”
Bạch Vân Hi cười cười: “Bởi vì ngươi là thiên tài a!”
Diệp Phàm chuyển động mắt một chút: “Nói cũng đúng! Nàng chính là đánh cắp tài sản trí tuệ của ta!”
Diệp Phàm chỉ tùy ý nói một chút, cũng không có nghĩ quá nhiều, Bạch Vân Hi khẽ đảo mắt, trong lòng dâng lên không ít ý niệm, cũng không tiếp tục dây dưa trêи đề tài này.
……(dreamhouse)
Tư Đồ Kiều Kiều từ chỗ Thịnh Chí Hạo đi ra, Vương Trần Hiêu lập tức tiến lên đón.
“Công chúa, ngươi không sao chứ, tiền bối không làm khó dễ ngươi đi?” Vương Trần Hiêu hỏi.
Tư Đồ Kiều Kiều hít sâu một hơi: “Trở về rồi nói sau.”
Vương Trần Hiêu nghe được lời này, âm thầm vui mừng, cảm thấy hắn đã đợi được đến lúc mây tan trăng sáng.
“Tiền bối muốn thu ta làm đồ đệ, truyền cho ta phù thuật của Thần Phù Môn.” Tư Đồ Kiều Kiều nói.
Vương Trần Hiêu hai mắt sáng ngời: “Đây là chuyện tốt a!”
Vương Trần Hiêu là đồ đệ hội phó Hiệp Hội Phù Sư, hắn từng nghe sư phụ nói qua, trình độ phù thuật của Thịnh Chí Hạo không ai có thể bằng, ngay cả hội trưởng cũng khó đuổi kịp bóng lưng, nếu không phải vì một nữ nhân đắc tội Thiên Nhất Phái, Thần Phù Môn không chừng sẽ có thể dương quang phát đại trêи tay hắn.
Năm đó Thần Phù Môn bị diệt mặt ngoài là vì Thần Phù Môn cấu kết với ma nữ, chọc phải Thiên Nhất Phái, nhưng thực tế đó chỉ là một cái cớ, Thiên Nhất Phái đã sớm muốn ra tay với Thần Phù Môn, còn có lời đồn đãi nói rằng Thần Phù Môn từng ra một phù tu Hóa Thần, tu giả kia để lại một kiện chí bảo, có quan hệ tới vấn đề thăng cấp.
Biết Thịnh Chí Hạo muốn thu Tư Đồ Kiều Kiều làm đồ đệ, Vương Trần Hiêu trong lòng không khỏi ê ẩm. Nếu Kiều Kiều công chúa trở thành đồ đệ của Thịnh Chí Hạo, chênh lệch giữa hắn cùng Kiều Kiều công chúa sẽ càng lúc càng lớn.
(dreamhouse)
Tư Đồ Kiều Kiều cau mày lại: “Quả thật là chuyện tốt, nhưng những thứ hắn giảng ta nghe không hiểu chút nào.”
Tư Đồ Kiều Kiều cắn môi, nàng đại khái có thể đoán được, Thịnh Chí Hạo sở dĩ thu nàng làm đồ đệ là bởi vì mấy tấm bản thảo của Diệp Phàm, bởi vì mấy tấm bản thảo kia, Thịnh Chí Hạo đánh giá trình độ phù thuật của nàng rất cao, hiện tại mới bắt đầu còn tốt, nhưng lâu dài, Thịnh Chí Hạo khẳng định sẽ nghi ngờ.
Vương Trần Hiêu nhìn Tư Đồ Kiều Kiều: “Đi một bước xem một bước đi.”
Vương Trần Hiêu nghe thấy Tư Đồ Kiều Kiều đề cập đến đồ phổ của Diệp Phàm, tâm lý cân bằng hơn một ít, sau đó lại ẩn ẩn ghen ghét Tư Đồ Kiều Kiều, Vương Trần Hiêu thầm nghĩ: Nếu đổi thành hắn lấy được đồ phổ, vậy người được Thịnh Chí Hạo thu làm đồ đệ sẽ chính là hắn.
Tư Đồ Kiều Kiều rầu rĩ nói: “Đến lúc đó rồi tính sau.”
……
Tư Đồ Kiều Kiều đi vào phòng tài liệu, nhìn thấy Bạch Vân Hi đang làm việc, Diệp Phàm lại không thấy bóng người.
“Tịch Vân đạo hữu, Phạn Dạ đạo hữu đâu?” Tư Đồ Kiều Kiều nhìn Bạch Vân Hi hỏi.
Bạch Vân Hi cười đáp: “Ra ngoài bắt dã thú, tiểu tử kia gần đây ɖu͙ƈ ăn uống nặng, mấy ngày bận rộn cũng không ăn được cái gì, vừa lúc hôm nay có rảnh.”
Tư Đồ Kiều Kiều: “……” Ra ngoài bắt dã thú.
(dreamhouse)
Tư Đồ Kiều Kiều nhìn đồ phổ bên cạnh: “Đây là bản thảo mới của đại sư sao?”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy! Nghe nói tiền bối thu ngươi làm đồ đệ, chúc mừng.”
Tư Đồ Kiều Kiều miễn cưỡng cười cười: “Tiền bối rất nghiêm khắc.”
Tư Đồ Kiều Kiều lật nửa ngày, vẫn không tìm được thứ nàng muốn, Bạch Vân Hi thần sắc nhàn nhạt nhìn tất cả, không nói gì.
Tư Đồ Kiều Kiều ngẩng đầu, vừa lúc thấy Bạch Vân Hi đang nhìn chằm chằm nàng, tức khắc liền có loại cảm giác bị nhìn thấu.
Cửa bị đẩy mở ra, Diệp Phàm duỗi đầu vào, cao hứng nói: “Tịch Vân, ta bắt được một con gà tuyết con. Ngươi biết gà tuyết đi, là một loại chim quý hiếm rất mỹ vị! Được xưng là bán tiên thực số một thiên hạ! Ta còn nhặt được mấy quả trứng gà, chúng ta quyển dưỡng lại, sau này mỗi ngày đều có trứng gà ăn.”
Tư Đồ Kiều Kiều: “……”
Bạch Vân Hi chớp chớp mắt: “Vậy vừa lúc, ta muốn ăn trứng gà nhân đường!”
Diệp Phàm gật đầu: “Ta lập tức đi làm.”
“Phạn Dạ đạo hữu, chờ một chút.” Tư Đồ Kiều Kiều vội vàng gọi.
Diệp Phàm nhìn qua Tư Đồ Kiều Kiều: “Có chuyện gì?”
Tư Đồ Kiều Kiều cắn môi, suy nghĩ nửa ngày vẫn không nghĩ ra nên mở miệng như thế nào.
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Được rồi, ngươi suy nghĩ kỹ nên nói như thế nào rồi lại đến tìm ta, ta phải đi nướng gà, còn phải chưng trứng gà.”
Tư Đồ Kiều Kiều còn muốn nói cái gì, Diệp Phàm đã không thấy bóng dáng.
“Phạn Dạ đạo hữu đúng là chấp nhất chuyện ăn uống!” Tư Đồ Kiều Kiều nhịn không được nói.
Bạch Vân Hi gật đầu: “Còn không phải sao!” Lại nói tiếp, Diệp Phàm bây giờ đã khá hơn nhiều, thời điểm còn ở địa cầu, tên kia mỗi ngày đều muốn ăn tiệc lớn, gọi cơm hộp.
Tư Đồ Kiều Kiều cắn môi, thầm nghĩ: Diệp Phàm đúng là thiên tài phù thuật, có phù sư nào không chăm chỉ nghiên cứu phù thuật, chỉ biết nghĩ đến ăn chứ!
(dreamhouse)
……….