Diệp Phàm vừa ra khỏi phòng luyện đan liền bị mọi người vây quanh, thật vất vả mới có thể chạy ra.
Sau khi trở lại biệt viện, khách nhân tới chơi liền nối liền không dứt, Diệp Phàm không rảnh phản ứng, liền dứt khoát ở lại tửu lầu của Nguyệt Hoa đan lâu.
Giá cả phòng của tửu lâu này phi thường sang quý, nhưng chỉ cần vào thuê liền sẽ không bị làm phiền, rất đảm bảo an toàn.
Diệp Phàm cầm mấy khối linh quả, dùng pháp khí ép thành nước uống.
“Vân Hi, ngươi muốn uống nước trái cây không?”
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không cần.”
Thao Thiết quỷ linh nhảy ra, nói: “Tay nghề của ngươi quá kém, nhìn xem ngươi ép ra cái thứ nước gì, heo cũng không ăn, Bạch thiếu, ngươi nói có đúng không?”
Bạch Vân Hi nhìn Ngao Tiểu No một cái, không nói gì.
Diệp Phàm: “……”
Bạch Vân Hi ngồi trêи ghế, nói: “Ta xem mấy phòng xung quanh chúng ta đều đã đầy ngập khách.”
(dreamhouse)
Diệp Phàm gật đầu: “Hiện tại ta rất bỏng tay, vừa ra ngoài liền có người muốn tán ngẫu, còn muốn giới thiệu mỹ nữ cho ta.”
Bạch Vân Hi cười cười: “Đúng vậy! Đúng vậy! Ngươi rất nổi tiếng.”
“Ngươi yên tâm, bên ngoài có nhiều dụ hoặc hơn nữa ta cũng sẽ không thay lòng.”
“Ngươi thay lòng đổi dạ cũng không sao, Tiểu No cùng hành tây đều nói ta có thể tìm được người tốt hơn.”
Diệp Phàm: “Bọn họ đều không phải người, biết cái gì!”
Bạch Vân Hi “……”
Bạch Vân Hi hơi cúi đầu, thầm nghĩ: Diệp Phàm luyện chế đan dược đưa tới đan kiếp, không ít người đều cảm thấy Diệp Phàm vô cùng có khả năng sẽ trở thành đan sư Thiên cấp. Lâu Nguyệt Hoa tuy rằng là đan sư Thiên cấp, nhưng cũng là tu giả Nguyên Anh, mấy đại tông môn kia tuy rằng thèm nhỏ dãi năng lực luyện đan của Lâu Nguyệt Hoa, nhưng cũng kiêng kỵ thực lực của hắn, cho nên sẽ không xuống tay với Lâu Nguyệt Hoa, nhưng Diệp Phàm thì khác.
Diệp Phàm mới là Kim Đan sơ kỳ, trong mắt của rất nhiều tông môn, Diệp Phàm chính là một khối thịt mỡ, không biết sẽ có người nhịn không được ra tay trước hay không.
Một tiếng đập cửa vang lên, Bạch Vân Hi mở cửa, nhìn thấy một nữ tu mặc đồng phục của tửu lâu.
(dreamhouse)
“Có việc gì không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Nữ tu nhìn Bạch Vân Hi, nói: “Không có việc gì lớn, đây là thư các vị tiền bối nhờ ta gửi cho Bạch đan sư.”
“Đã biết.” Bạch Vân Hi duỗi tay nhận lấy thư, đóng cửa lại.
Diệp Phàm bất mãn cằn nhằn: “Tửu lâu này hẳn là phải cấm người gửi thư mới đúng, nữ tu kia thật không hiểu quy củ!”
“Quy củ a, chính là để phá vỡ, nữ tu kia chỉ là Luyện Khí, nếu người gửi là Trúc Cơ, Kim Đan, nàng đương nhiên không thể chối từ.” Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói.
Diệp Phàm bĩu môi: “Nói cũng phải, đến nơi nào cũng đều có đi cửa sau.”
Bạch Vân Hi mở ra xem một chút, dừng lại trước một lá.
“Làm sao vậy?” Diệp Phàm hỏi.
Bạch Vân Hi đưa thư cho Diệp Phàm: “Lại là Thiên Nhất Phái gửi tới, điều kiện hậu đãi hơn so với lúc trước nhiều.”
Diệp Phàm xấu xa cười: “Nếu như Thiên Nhất Phái biết…… vậy chuyện này liền vui lắm!” Thiên Nhất Phái có mở ra điều kiện hậu đãi hơn nữa cũng vô dụng, hắn cũng sẽ không ngu xuẩn đến nông nỗi tự chui đầu vô lưới.
……(dreamhouse)
Ngày bình tĩnh trôi qua, Diệp Phàm nghênh đón một khách thăm không thể cự tuyệt.
“Bạch đan sư thật lợi hại! Trẻ tuổi như vậy đã có thể luyện chế ra đan dược Linh cấp đỉnh.” Lâu Nguyệt Hoa cười nói.
Diệp Phàm uống nước ép linh quả, chép chép miệng: “Cũng không có lợi hại bao nhiêu, ta còn chưa thể luyện chế ra đan dược Thiên cấp.”
“Lấy bản lĩnh của Bạch đan sư, luyện chế ra đan dược Thiên cấp cũng là chuyện sớm muộn.”
Diệp Phàm nhún vai: “Ta còn kém xa, bình cảnh Thiên cấp không có dễ dàng đột phá như vậy.”
“Bạch đan sư thật khiêm tốn.” Lâu Nguyệt Hoa thầm nghĩ: Lâu Thành nói Bạch Diệp cái gì cũng tốt, chỉ là khẩu khí quá lớn, nhưng hiển nhiên không đúng lắm, Bạch Diệp rõ ràng rất khiêm tốn.
“Khiêm tốn là mỹ đức a!” Diệp Phàm thẹn thùng nói.
Lâu Nguyệt Hoa: “……”
“Đây là cái gì?” Lâu Nguyệt Hoa nhìn một chồng thư, hỏi.
(dreamhouse)
“Là các thế lực khác mời ta đi làm trưởng lão.” Diệp Phàm tùy ý đáp.
Lúc trước Diệp Phàm lộ một tay ở linh dược điện, kinh hãi không ít người, nhưng vẫn có mấy người cảm thấy thủ pháp chế đan của Diệp Phàm quá kỳ quái, lo lắng đan dược có vấn đề, lần này Diệp Phàm luyện đan đưa tới đan kiếp, tức khắc liền không còn ai dám hoài nghi.
“Bạch đan sư có động tâm?” Lâu Nguyệt Hoa hỏi.
“Tạm thời không có, ta vẫn yêu thích sinh hoạt tự do tự tại, hơn nữa ……” Diệp Phàm thần thần bí bí nói: “Bọn họ ra giá quá thấp, đáp ứng bọn họ ta liền không nuôi nổi lão bà.”
Lâu Nguyệt Hoa cười cười: “Bạch đan sư đúng là người có cá tính.”
Lâu Nguyệt Hoa nhìn qua một lá thư, nói: “Thiên Nhất Phái ra điều kiện không tồi a!”
Diệp Phàm quyết đoán lắc đầu: “Cái kia không được!”
Lâu Nguyệt Hoa khó hiểu: “Cái kia không được? Vì sao? Thiên Nhất Phái chính là môn phái khôi thủ của Đông Đại Lục, bên trong có tới hai Nguyên Anh.”
Diệp Phàm ghét bỏ lắc đầu: “Ta nghe nói người trong môn phái kia đều rất háo sắc, không phải nơi thích hợp cho người thanh tâm quả ɖu͙ƈ như ta.”
Lâu Nguyệt Hoa: “……”
Ngao Tiểu No bên trong Quỷ Âm Kỳ cười ngã thẳng cẳng, thầm nghĩ: Một tên sắc trung quỷ đói như Diệp Phàm, cả ngày chỉ biết nghĩ đến song tu, nói cái gì mà thanh tâm quả ɖu͙ƈ?
(dreamhouse)
“Bạch đan sư phẩm tính cao khiết, thật là khiến người khác phải khâm phục!” Lâu Nguyệt Hoa khen ngợi.
Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Không dám, không dám.”
Lâu Nguyệt Hoa: “……”
……
Tư Đồ Kiều Kiều từ trêи xe ngựa đi xuống, nói: “Đan Đô rất náo nhiệt a, lúc trước ta tới cũng không có náo nhiệt như vậy.”
“Lâu đan sư trong thời gian này sẽ tiếp thu đơn luyện đan của mười thế lực, người tới tự nhiên sẽ nhiều hơn một chút.” Tư Đồ Ninh nói.
Tư Đồ Hùng nhìn Tư Đồ Ninh cùng Tư Đồ Kiều Kiều: “Gần đây Đan Đô rồng rắn hỗn tạp, tu giả các phái tới rất nhiều, các ngươi đừng tùy tiện đắc tội với người khác.”
Tư Đồ Kiều Kiều gật đầu: “Đã biết, hoàng thúc ngươi cứ yên tâm đi!”
Tư Đồ Hùng nhìn Tư Đồ Kiều Kiều: “Yên tâm? Ta không yên tâm nhất chính là ngươi! Sư huynh ngươi không biết chạy đi đâu rồi, nghe nói Bạch Vân Hi đã thăng cấp Kim Đan, cũng không biết có phải là thật không.”
(dreamhouse)
“Ta nghĩ hẳn là thật đi.” Tư Đồ Kiều Kiều thầm nghĩ: Diệp Phàm ăn đan dược như kẹo đường, tự nhiên sẽ không ủy khuất Bạch Vân Hi, nếu Bạch Vân Hi thật sự là đơn linh căn như trong lời đồn đãi, vậy tám chín phần mười hắn đã thăng cấp.
“Gần đây Đan Đô ra một vị Bạch đan sư, vị Bạch đan sư này lúc trước luyện đan còn dẫn đan kiếp tới, nghe nói ngắn thì mấy năm, chậm thì trăm năm, nhất định có thể trở thành đan sư Thiên cấp, nếu hắn trở thành đan sư Thiên cấp, vậy vị trí độc đại của Lâu đan sư liền bị đánh đổ, lão tổ hi vọng chúng ta có thể mời chào vị đan sư này.” Tư Đồ Hùng nói.
Tư Đồ Kiều Kiều tò mò hỏi: “Có thể mời chào sao?”
Tư Đồ Hùng cười khổ một tiếng: “Người nhìn chằm chằm vị Bạch đan sư này đã rất nhiều, hắn tạm thời còn chưa tiếp thu ai, lại nói tiếp, Lâu đan sư cùng vị đan sư này ở chung không tồi.”
“Lâu đan sư vẫn luôn là người rộng lượng, nguyện ý dìu dắt hậu bối cũng là thường tình.” Tư Đồ Ninh nhàn nhạt nói.
“Tên hắn là Bạch Diệp?” Tư Đồ Kiều Kiều thì thào.
Tư Đồ Ninh nhìn Tư Đồ Kiều Kiều, hỏi: “Kiều Kiều, ngươi làm sao vậy?”
Tư Đồ Kiều Kiều lắc đầu: “Không có gì.”
……
Bạch Vân Hi trở về động phủ, Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: “Làm sao vậy?”
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi đưa một phần thϊế͙p͙ mời cho Diệp Phàm, Diệp Phàm giật mình, nói: “Tư Đồ hoàng thất cũng muốn mời chào ta sao, hiện tại ta thật nổi tiếng!”
“Tư Đồ Kiều Kiều cũng tới.”
“Vậy chúng ta nhanh rời khỏi nơi này đi.” Diệp Phàm lập tức đứng lên.
Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Làm gì, ngươi sợ nàng như vậy?”
Diệp Phàm nhún vai: “Ta phiền toái đã đủ nhiều, tạm thời còn chưa muốn gặp đứa con chồng trước này, vạn nhất bị nàng ngu ngốc đưa thân phận thật ra ánh sáng, vậy liền phá hủy hết cục diện tốt ta đã sắp đặt.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Ta cũng cảm thấy chúng ta tốt nhất là nhanh chóng rời đi, Đan Đô gần đây có rất nhiều đại nhân vật tới.”
……
“Thúc thúc, Bạch đan sư muốn đi Huyết Sắc Hoang Nguyên tìm Cửu U Minh Thiết, ta muốn đi cùng hắn.” Lâu Thành nói.
Lâu Nguyệt Hoa nhìn Lâu Thành: “Ngươi không phải đã biết phương pháp xử lý Minh Thiết rồi sao?”
Lâu Thành gật đầu: “Biết thì biết, nhưng ta vẫn muốn đi một chuyến.”
(dreamhouse)
“Bạch đan sư đồng ý mang ngươi?” Lâu Nguyệt Hoa hỏi.
Lâu Thành lắc đầu: “Không có, hắn sợ ta xảy ra chuyện, sợ gánh trách nhiệm, nói không muốn mang ta đi.”
Lâu Nguyệt Hoa cười cười: “Ta đã biết mà.”
Người bình thường nếu có cơ hội như vậy, khẳng định sẽ không buông tha cơ hội này kéo gần quan hệ với Lâu Nguyệt Hoa, nhưng Bạch Diệp thì không giống, hắn phi thường kiêu ngạo, hơn nữa, lấy luyện đan thuật của Bạch Diệp, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày nổi tiếng, không cần phải dựa vào Lâu Nguyệt Hoa. “Nếu người ta đã không muốn mang ngươi, ngươi vẫn là đừng đi thì hơn.”
Lâu Thành nhíu mày lại: “Ta muốn đi, ta muốn xem xem Bạch đan sư có thể lấy được Cửu U Minh Thiết hay không.”
Lâu Nguyệt Hoa nhìn Lâu Thành, thở dài một hơi: “Thôi, ta cũng không ngăn được ngươi, ngươi muốn đi thì đi đi……”
Lâu Nguyệt Hoa lấy ra một cái nhẫn giao cho Lâu Thành: “Bên trong nhẫn phong ấn ba lần công kϊƈɦ của ta, đến lúc đó có gặp được chuyện gì cũng không cần trông cậy vào Bạch Diệp che chở, ngươi tự cầu nhiều phúc.”
“Đa tạ thúc thúc.” Lâu Thành nói.
……(dreamhouse)
Một con thuyền lướt nhanh trêи không trung, bay thẳng về phía Huyết Sắc Hoang Nguyên.
Diệp Phàm nhìn Lâu Thành, hỏi: “Thúc thúc ngươi đồng ý cho ngươi ra ngoài?”
Lâu Thành gật đầu: “Đúng vậy.”
Diệp Phàm thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Vậy là tốt rồi.”
“Bạch đan sư thật giảo hoạt, nhiều người tới Đan Đô muốn gặp ngươi như vậy, ngươi lại trộm chạy ra.”
Diệp Phàm vuốt cằm: “Cái này cũng là không có biện pháp, nhiều lão quái vật như vậy, ta lười đi ứng phó với bọn họ.”
Lâu Nguyệt Hoa sắp tiếp nhận đơn tử, không ít Nguyên Anh đều tụ tập đến đây.
Lâu Nguyệt Hoa mỗi năm chỉ nhận mười lò đan, đan dược luyện chế ra, một nửa cho các thế lực cung cấp linh thảo, một nửa Lâu Nguyệt Hoa tự mình lưu trữ, phần lưu trữ kia nếu Lâu Nguyệt Hoa không cần dùng đến, mọi người liền có thể dùng linh thạch mua lại, chỉ cần hạ được vốn gốc.
Nhiều Nguyên Anh tụ tập lại như vậy, nếu hắn lại không cẩn thận bại lộ ra, vậy việc vui liền to lắm.
“Dựa vào thần phong thuyền phi hành qua mấy tháng, lại mượn truyền tống trận của Vân Hổ Thành truyền tống qua, chúng ta liền đến nơi.” Lâu Thành nói.
Diệp Phàm gật đầu: “Vậy thì tốt, ta thích nhất truyền tống trận.”
Đáng tiếc không có truyền tống trận truyền tống đến Nam Đại Lục, đợi lúc nào có thời gian, hắn liền thử tìm xem, biết đâu lại tìm được truyền tống trận thượng cổ truyền tống cự ly xa.
(dreamhouse)
……….