Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 248: thân thể lục dương đỉnh viêm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong động phủ, Đầu Hành Tây hai mắt tỏa sáng nhìn hộp đựng Hỏa Sơn Viêm, chẹp chẹp miệng.

Diệp Phàm nhìn Đầu Hành Tây một cái, quay đầu lại nói với Bạch Vân Hi: “Vân Hi, tướng ăn của nó quá xấu! Hình như sắp chảy nước miếng rồi.”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái, thầm nghĩ: Diệp Phàm cư nhiên dám ghét bỏ tướng ăn của Đầu Hành Tây xấu, Đầu Hành Tây còn không phải là học từ Diệp Phàm.

Tựa hồ cảm ứng được hơi thở của thiên địch, Hỏa Sơn Viêm run run tựa hồ là lung lay sắp đổ.

Đầu Hành Tây há miệng cắn một ngụm, Hỏa Sơn Viêm liền thiếu mất một khối lớn.

Bạch Vân Hi cảm thấy Đầu Hành Tây giống như là đang ăn kẹo bông gòn, một gặm một khối to.

Diệp Phàm nhìn một màn này, thầm nghĩ: Tuy rằng đều là ngọn lửa lục phẩm, nhưng Thiên Hỏa cùng ngọn lửa bình thường chênh lệch quá lớn, Hỏa Sơn Viêm bị Sinh Linh Chi Diễm áp chế đến không có chút sức phản kháng nào!

Đầu Hành Tây nuốt hết Hỏa Sơn Viêm, hơi thở của ngọn lửa nồng đậm tản ra.

“Không tốt!” Diệp Phàm nhanh chóng thu Sinh Linh Chi Diễm vào trong thức hải, Sinh Linh Chi Diễm có lẽ là đã ăn quá nhiều, lâm vào trong ngủ đông.

Diệp Phàm đẩy cửa ra, nhìn thấy có không ít tu sĩ tụ tập tới đây.

(dreamhouse)

Một ít tu sĩ nhìn thấy Diệp Phàm, không phát hiện cái gì, chào hỏi với Diệp Phàm mấy câu liền chậm rãi tan đi.

Lâu Thành nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Bạch đan sư, ngươi có cảm thấy hơi thở của ngọn lửa rất mãnh liệt không? Hình như là mồi lửa gì rất lợi hại.”

“Đại khái là Hỏa Sơn Viêm biến dị lục phẩm đi!” Diệp Phàm nói.

Lâu Thành gật đầu: “Chắc vậy.”

Lâu Thành thấy ngọn lửa mà hắn cảm nhận được cao cấp hơn Hỏa Sơn Viêm biến dị lục phẩm một chút, nhưng cũng không có hỏi nhiều cái gì.

Diệp Phàm thấy người tới xem tình huống không bao lâu liền lục tục rời đi, âm thầm may mắn, bên này người biết hàng quá ít, cũng không có ai nghĩ tới Thiên Hỏa.

“Bạch đan sư, ta phải đi,” Lâu Thành nói.

Diệp Phàm hỏi: “Ngươi muốn đi đâu?”

“Ta cảm giác ta sắp kết đan, phải nhanh chóng trở về Đan Đô.”

Diệp Phàm gật đầu: “Được rồi, ngươi trở về Đan Đô kết đan cũng có cái đảm bảo, chỗ ta có hai viên Thiên Tâm Phá Chướng Đan, liền tặng cho ngươi đi.” Thiên Tâm Phá Chướng Đan đối với tu sĩ ngừng ở bình cảnh tương đối có hiệu quả, đối với tình huống như của Viêm Phi hiệu quả lại càng lớn.

(dreamhouse)

“Đa tạ.” Lâu Thành nói.

Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Không cần khách khí.”

“Kế tiếp ngươi có tính toán gì không?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm cau mày lại: “Đầu Hành Tây hình như đang ngủ đông, ta thấy lần này nó phải rất lâu mới tỉnh được, ta nghĩ cần ở lại Viêm Hỏa Chi Thành thêm một đoạn thời gian.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

Diệp Phàm hơi khó xử nhìn Bạch Vân Hi: “Ngươi ở chỗ này có cảm thấy không thoải mái không? Nơi này linh khí thuộc tính hỏa tương đối nồng đậm, không quá thích hợp cho ngươi tu luyện.”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Vẫn khá tốt, ngươi không cần lo lắng cho ta, dù sao ta cũng là Kim Đan, chút chênh lệch nhiệt độ này vẫn có thể chịu được.”

Diệp Phàm gật đầu: “Vậy là tốt rồi.”

……

Tin tức Viêm Tẫn thành công lấy được Thiên Tâm Phá Chướng Đan từ chỗ Bạch Diệp rất nhanh liền truyền đi, sau đó lục tục có tu sĩ cầm linh thạch cùng mồi lửa tới tìm Diệp Phàm nhờ cậy, Diệp Phàm chọn thù lao tương đối cao tiếp.

(dreamhouse)

“Viêm Hỏa Chi Thành có rất nhiều kẻ có tiền a!” Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Viêm Hỏa Chi Thành có mạch khoáng phong phú, còn không thiếu luyện khí sư xuất sắc, tự nhiên sẽ có nhiều kẻ giàu có hơn một ít.”

“Vậy ta kiếm thêm mấy phiếu nữa lại đi, vừa lúc ta muốn cải trang lại con rối một chút, xem xem có thể biến thành con rối đào quặng không.”

Bạch Vân Hi gật đầu, “Ừ” một tiếng.

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ở lại Viêm Hỏa Chi Thành nửa năm, Đầu Hành Tây rốt cuộc tỉnh lại, sau khi tỉnh lại, uy lực của Đầu Hành Tây đột phá tăng vọt.

Đầu Hành Tây đã tỉnh lại, Diệp Phàm lại mang theo Bạch Vân Hi đi Huyết Sắc Hoang Nguyên.

Bạch Vân Hi thành lập một cái động phủ bên cạnh Ma Uyên Giếng.

Ban ngày, Diệp Phàm đi xuống Ma Uyên Giếng khai thác mỏ, Bạch Vân Hi ở bên trêи chờ.

Bạch Vân Hi bày giá nướng, nướng thịt yêu thú.

“Bạch thiếu, ngươi cũng quá hiền huệ, còn nướng thịt cho tên ngu ngốc Diệp Phàm kia ăn, tên kia cũng không biết là đã tu luyện phúc khí mấy đời!” Ngao Tiểu No nói.

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi nhìn Ma Uyên Giếng: “Hắn quá vất vả.”

Ngao Tiểu No lắc lắc đầu: “Diệp Phàm đúng là càng sống càng thụt lùi, cả ngày biến mình thành giống như dân chạy nạn, thật không biết hắn đang nghĩ cái gì?”

Bạch Vân Hi: “……”

Diệp Phàm từ bên trong Ma Uyên Giếng bò ra, cả người đầy mồ hôi, trêи người rải đầy đá vụn.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Ngươi không sao chứ?”

Diệp Phàm lung tung lắc đầu: “Không có việc gì, chỉ là quá nhiều sâu.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Ta nướng thịt cho ngươi.” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật đầu, “Ừ” một tiếng, cầm lấy một thanh nướng cắn một ngụm, hai mắt lập tức sáng ngời, “Vân Hi, thủ nghệ của ngươi càng ngày càng tốt!”

Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm ăn dị thường thỏa mãn, mềm oặt tựa vào trêи người Bạch Vân Hi, “Bạch thiếu a, vị nhà ngươi này vẫn có chút ưu điểm.”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi: “…… Tỷ như là?”

“Tỷ như là, tên này giống heo, không kén ăn!” Ngao Tiểu No nói.

Bạch Vân Hi: “……”

……

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ở lại Huyết Sắc Hoang Nguyên gần hai năm, Diệp Phàm tốn một năm thu hết Minh Thiết trong quặng, lại tốn một năm mượn Minh Hỏa bên dưới Ma Uyên Giếng luyện chế ra một thanh U Minh Kiếm.

Diệp Phàm vung kiếm lên, trêи Huyết Sắc Hoang Nguyên lập tức nứt ra một cái khe lớn.

“Vân Hi, ngươi xem, kiếm của ta uy lực có phải đặc biệt lớn không?” Diệp Phàm đắc ý hỏi.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Kiếm rất không tồi, sao lại giống như mang theo một ngọn lửa?”

“Ta dung nhập Minh Hỏa vào trong kiếm.” Diệp Phàm nói.

“Như vậy sao! Kiếm thì đúng là kiếm tốt, nhưng mà ma khí có phải là quá nặng không?” Bạch Vân Hi cau mày, thầm nghĩ: Diệp Phàm từng nói qua, Cửu U Minh Thiết kỳ thật là vật của Ma giới, ma tính rất nặng, nếu khống chế không tốt liền rất dễ bị phản phệ.

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, nói: “Do người tâm chí kiên định như ta khống chế sẽ không có vấn đề gì.”

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi cau mày lại, hồ nghi hỏi: “Thật sự?”

Diệp Phàm gật đầu, vung vung kiếm trong tay: “Đương nhiên!”

Ngao Tiểu No thấy Bạch Vân Hi vẫn lo lắng sốt ruột, an ủi: “Yên tâm đi Bạch thiếu, nhập ma cũng cần có điều kiện, người tâm tư phức tạp mới có thể dễ dàng nhập ma, não tàn như Diệp Phàm muốn nhập ma, khó.”

Bạch Vân Hi: “……”

……

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, nói: “Ta đi thôi.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

Diệp Phàm khống chế Thần Phong Thuyền trở về Đan Đô.

Diệp Phàm rời khỏi Đan Đô đã được ba năm, Đan Đô vẫn náo nhiệt trước sau như một.

“Bạch đan sư, ngươi đã trở lại!” Lâu Thành cao hứng nói.

Diệp Phàm nhìn Lâu Thành: “Lâu Thành, ngươi thăng cấp Kim Đan, hiện tại đã là đồng đạo, chúc mừng!”

(dreamhouse)

Lâu Thành cười nói: “Vẫn là nhờ phúc của Bạch đan sư, nếu không phải có Thiên Tâm Phá Chướng Đan của ngươi, ta thiếu chút nữa đã thất bại”

Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Lâu đạo hữu quá lo lắng, có thúc thúc ngươi ở đây, đan dược của ta có hay không cũng không khác nhau lắm.”

Lâu Thành cười cười: “Bạch đan sư khiêm tốn, thúc thúc ta nói, hắn chỉ là thắng ở tu vi cao có thể luyện chế mấy loại đan dược Thiên cấp, luyện đan dược đồng dạng, trình độ của hắn còn không thể so được với Bạch đan sư.”

“Lâu đạo hữu, gần đây Đan Đô có chuyện gì sao?” Diệp Phàm hỏi.

Lâu Thành cau mày lại: “Đệ nhất mỹ nữ của tu chân giới Thẩm Mạn Thanh tới, cho nên rất nhiều người muốn thấy mỹ dung của nàng đều tới đây.”

“Thẩm Mạn Thanh, nàng tới làm cái gì?” Diệp Phàm hỏi.

“Vì Liễu Văn Phi.” Lâu Thành đáp.

“Liễu Văn Phi, đó là ai?”

“Là nhi tử của Liễu Vân Hà, tông chủ Thiên Nhất Phái.”

(dreamhouse)

Diệp Phàm gật đầu: “Ta đã nghe nói qua, tông chủ Thiên Nhất Phái rất biết sinh nhi tử.”

Tu sĩ tu vi càng cao, con nối dõi lại càng gian nan, nhưng đây cũng không phải là tuyệt đối, tu sĩ muốn có con nối dõi còn một phương pháp rất đơn giản, chính là giăng lưới rộng, bắt nhiều cá, cho nên chưởng môn Thiên Nhất Phái rất biết sinh nhi tử còn có một cách nói khác, hắn chính là một con quỷ háo sắc!

Diệp Phàm tự nhận là tình thánh, đối với hoa hoa công tử như tông chủ Thiên Nhất Phái không thể có hảo cảm nổi.

“Liễu Văn Phi là nhi tử mà Liễu tông chủ rất yêu thích, thiên phú của người này cũng rất tốt, bất quá, đột nhiên bộc phát ra là người sở hữu thân thể Lục Dương Đỉnh Viêm, vừa không cẩn thận liền bị hỏa đốt chết.”

“Thân thể Lục Dương Đỉnh Viêm? Đó là cái gì?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm tức khắc đổi sắc mặt: “Là một loại thể chất đặc thù, phi thường khó có được, chỉ cần chịu đựng qua, thành tựu Nguyên Anh liền có thể nắm chắc trong tay, bất quá, nếu không chịu nổi, thể chất bùng nổ liền đi đời.” Người sở hữu thân thể Lục Dương Đỉnh Viêm cùng thân thể Thiên Âm Băng Tủy song tu là cực kỳ phù hợp, nghĩ đến đây, Diệp Phàm liền rầu rĩ, lại bỗng nhiên nghĩ tới một loại khả năng.

“Liễu Văn Phi bao nhiêu tuổi rồi?” Diệp Phàm hỏi.

“Mới qua một trăm tuổi đi.” Lâu Thành nói.

“Một trăm tuổi? Khi nào bị phát hiện ra là thân thể Lục Dương Đỉnh Viêm?”

(dreamhouse)

“Mấy năm gần đây.”

Diệp Phàm nhịn không được cười nhạo một tiếng.

Lâu Thành khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Bạch đan sư, ngươi cười cái gì?”

Diệp Phàm nhún vai: “Không có gì, ta chỉ là tùy tiện cười một chút.”

Lâu Thành nhìn Diệp Phàm, nói: “Bạch đan sư, ngươi cũng không phải là người tùy tiện cười như vậy a! Ngươi có phải là biết cái gì không? Nói cho ta đi.”

“Thân thể Lục Dương Đỉnh Viêm không phải thể chất bình thường, sao có thể xuất hiện dễ dàng như vậy, hơn nữa, đại đa số người thân thể Lục Dương Đỉnh Viêm sẽ bùng nổ ở trước hai mươi tuổi, không để chờ đến quá trăm tuổi mới phát hiện ra, bất quá, có một lại công pháp thải âm bổ dương, nếu thải bổ quá độ sẽ tẩu hỏa nhập ma, biểu hiện ra bệnh trạng của người sở hữu thân thể Lục Dương Đỉnh Viêm.”

“Thải âm bổ dương.” Lâu Thành cau mày, ánh mắt lóe lóe, thải âm bổ dương là công pháp ma đạo, vẫn luôn bị chính đạo coi thường, nhưng thải âm bổ dương ở chính đạo thật ra cũng rất phổ biến, chỉ là thay đổi một cái tên dễ nghe, gọi là song tu.

Bạch Vân Hi nhìn Lâu Thành, nói: “Lâu đạo hữu, ngươi đừng nghe hắn nói bậy, hắn chỉ biết nói hươu nói vượn, Thiên Nhất Phái là khôi thủ chính đạo, người được bồi dưỡng ra cũng là chính khí lẫm nhiên, sao có thể tu luyện công pháp thải bổ.”

Lâu Thành cười cười, không nói gì thêm, trong lòng lại nhịn không được miên man suy nghĩ mấy lời Diệp Phàm nói.

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio