Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 252: trận pháp sư cực phẩm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Phàm mang theo Bạch Vân Hi một đường xoay mấy cái Truyền Tống Trận, rốt cuộc tới Trận Pháp Thành nơi Hiệp Hội Trận Pháp Sư ngự trị.

Diệp Phàm nhìn hình ảnh treo thưởng trêи cửa thành, cười nói: “Treo giải thưởng truy nã Diệp Phàm lại tăng lên, ngươi xem, ngươi xem, thứ nhất.”

Bạch Vân Hi: “……” Tiểu tử Diệp Phàm này cũng thật là, treo giải thưởng truy nã mình cao thì có gì mà hưng phấn, cái loại chuyện treo giải thưởng truy nã này, không cần thiết phải nỗ lực phấn đấu đi!

“Một ít tiểu tông môn thật ra đã xóa bỏ treo giải truy nã Diệp Phàm, bất quá, Thiên Nhất Phái đề cao giá trị treo giải, Y Tiên Cốc cũng vậy.” Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm bĩu môi: “Một đám ô hợp.”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, thúc giục: “Đi thôi.”

Diệp Phàm rầu rĩ gật đầu: “Được.”

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi vào Trận Pháp Thành.

Bên trong Trận Pháp Thành, khắp nơi đều là bán trận kỳ, trận bàn.

Diệp Phàm hai tay chống lưng, nói: “Ta trước đi Hiệp Hội Trận Pháp, khảo thành trận pháp sư Linh cấp.”

(dreamhouse)

Diệp Phàm vừa nói xong, tầm mắt của mấy tu sĩ xung quanh đều tập trung hết lại.

Diệp Phàm cau mày lại, đè thấp thanh âm: “Mấy người kia làm gì đều nhìn ta như vậy?”

“Có lẽ là bởi vì cảm thấy ngươi khẩu khí quá lớn.” Bạch Vân Hi đáp.

“Ta cũng không nói muốn khảo trận pháp sư Thiên cấp, khẩu khí khi nào thì lớn?”

“Ngươi lượng sức mà đi, trận pháp sư Linh cấp không được, trước khảo trận pháp sư Huyền cấp rồi nói.”

Diệp Phàm không vui nhìn Bạch Vân Hi: “Ngươi không tin ta!”

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Đương nhiên không phải, ta chỉ là cảm thấy ngươi không cần phải quá gây áp lực cho mình ……”

“Trận pháp sư Linh cấp mà thôi, không có áp lực.” Diệp Phàm tùy tiện nói.

Cảm giác được tầm mắt của các tu sĩ xung quanh, Bạch Vân Hi hơi hơi gian nan: “Vậy ngươi đi khảo trước đi, có thể khảo đến cấp bậc gì liền khảo đến cấp bậc đó.”

Diệp Phàm gật đầu: “Được.”

……(dreamhouse)

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi vừa đi, mấy trận pháp sư xung quanh tức thì ầm ĩ lên.

“Tu sĩ kia nói muốn khảo trận pháp sư Linh cấp, nhìn dáng vẻ này xem ra không bao lâu nữa Hiệp Hội Trận Pháp Sư lại thêm một trưởng lão nữa rồi.”

“Mỗi năm đều có rất nhiều người nói muốn khảo trận pháp sư Linh cấp, nhưng rất nhiều người ngay cả trận pháp sư Phàm cấp cũng khảo không qua.”

“Nói cũng phải! Mỗi năm đều có rất nhiều dũng sĩ lòng dạ chí khí.”

……

Diệp Phàm đi vào Hiệp Hội Trận Pháp Sư, một nữ tu lập tức tới nghênh tiếp Diệp Phàm.

“Tiền bối, ngài có yêu cầu gì cần hỗ trợ sao?”

Diệp Phàm hai tay chống lưng, nói: “Ta muốn khảo trận pháp sư Linh cấp!”

Nữ tu hơi chấn động một chút, hỏi: “Tiền bối muốn khảo trận pháp sư Linh cấp? Tiền bối có bằng chứng trận pháp sư Huyền cấp không?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không có.”

(dreamhouse)

Nữ tu hơi nhíu mày lại: “Dựa theo quy của của Hiệp Hội Trận Pháp Sư chúng ta, cấp bậc trận pháp sư cần thiết phải khảo từng bậc một, tiền bối có thể khảo huy chương trận pháp sư Phàm cấp trước, qua một tháng lại khảo huy chương trận pháp sư Huyền Cấp, lại qua ba tháng nữa mới có thể khảo huy chương trận pháp sư Linh cấp.”

Diệp Phàm ôm hai tay, nghĩa chính từ nghiêm nói: “Sao lại phiền toái như vậy, Hiệp Hội Trận Pháp Sư các ngươi hiệu suất như vậy cũng quá thấp, sao có thể so với Hiệp Hội Đan Sư, Phù Sư, sao có thể đem Hiệp Hội Trận Pháp Sư phát dương quang đại, chính là bởi vì mấy quy củ rối loạn cũ nát như này, trận pháp sư mới không được hoan nghênh như đan sư.”

“Các hạ muốn khảo hạch trận pháp sư Linh cấp cũng không phải là không có lối tắt.” Một lão nhân râu bạc đi ra.

“Hội trưởng!” Nữ tu nhìn thấy Tôn Tổ Bình, lập tức khom mình hành lễ.

Tôn Tổ Bình nhìn Diệp Phàm, nói: “Các hạ tựa hồ rất tự tin về trình độ trận pháp của mình!”

Diệp Phàm vẫy vẫy tay, rất là khiêm tốn đáp: “Không có, không có! Trình độ trận pháp của ta cũng chỉ bình thường, còn chưa phải là trận pháp sư Thiên cấp, mới tới Linh cấp đỉnh mà thôi.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Thì ra các hạ còn chưa phải là trận pháp sư Thiên cấp, bất quá, xem bộ dáng tự tin như vậy, hẳn trình độ của các hạ cũng cách Thiên cấp không còn bao nhiêu, giả có thời gian, khẳng định có thể trở thành trận pháp sư Thiên cấp.” Tôn Tổ Bình nói.

(dreamhouse)

Diệp Phàm gật đầu: “Không sai, cũng không còn kém bao nhiêu, có lẽ qua thêm hai năm nữa, ta sẽ chính là trận pháp sư Thiên cấp.”

Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm này, lão nhân kia là đang châm chọc, châm chọc a!

Tôn Tổ Bình run run khóe miệng, nhìn Diệp Phàm thần thái phi dương, sắc mặt vặn vẹo.

Diệp Phàm nhìn Tôn Tổ Bình, hỏi: “Đạo hữu, ngươi nói khảo hạch trận pháp sư Linh cấp có lối tắt, không biết là lối tắt như thế nào?”

Tôn Tổ Bình nhìn chằm chằm Diệp Phàm một hồi, thở dài một hơi, nói: “Đi theo ta.”

Tôn Tổ Bình mang theo Diệp Phàm tới ngọn núi phía sau Hiệp Hội Trận Pháp Sư, “Nơi này là Trận Pháp Lâm của Hiệp Hội Trận Pháp Sư chúng ta, trận pháp sư nào có lĩnh ngộ trêи trận pháp thuật, đều sẽ tới đây bố trí trận pháp, thời gian dài, quy mô của Trận Pháp Lâm này đã càng ngày càng lớn.”

“Bên trong Trận Pháp Lâm này ẩn chứa mê hồn trận, ảo trận, sát trận, vây trận, …… Các hạ nếu có thể bình an ở lại bên trong Trận Pháp Lâm này bảy ngày, ta sẽ mang huy chương trận pháp sư Linh cấp tới, hai tay dâng tặng.”

Diệp Phàm cao hứng nói: “Lời này là thật?”

Tôn Tổ Bình gật đầu: “Đương nhiên là thật.”

“Vậy ta vào đây.”

(dreamhouse)

Diệp Phàm một đầu chui vào bên trong Trận Pháp Lâm, Tôn Tổ Bình nhìn Diệp Phàm dứt khoát lưu loát như vậy, sờ sờ râu, nói: “Vị đạo hữu này thật sự là nôn nóng.”

Bạch Vân Hi nhìn về phía Diệp Phàm biến mất, trầm tư.

“Vị đạo hữu này, ngươi cũng tới khảo hạch huy chương trận pháp sư sao?” Tôn Tổ Bình nhìn Bạch Vân Hi hỏi.

Bạch Vân Hi lắc đầu: “Ta không phải, ta không hiểu trận pháp, chỉ là bồi hắn tới mà thôi.”

Tôn Tổ Bình gật đầu: “Thì ra là thế, Hiệp Hội Trận Pháp Sư chúng ta có phòng chuyên môn cho khách quý, nếu đạo hữu không ngại liền tới nơi đó chờ mấy ngày đi, nếu bảy ngày sau vị đạo hữu kia không ra được, ra sẽ tự mình tiến vào mang hắn ra.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

Tôn Tổ Bình gọi một nữ tu tới, đưa Bạch Vân Hi đi phòng nghỉ cho khách quý.

……

Trận pháp thất của Tôn Tổ Bình.

“Hội trưởng, nghe nói ngươi mang một người tới chứng nhận trận pháp sư đi Trận Pháp Lâm?” Phó hội trưởng Hiệp Hội Trận Pháp Sư Cung Hòe hỏi.

(dreamhouse)

Tôn Tổ Bình gật đầu: “Không sai.”

“Hội trưởng, vị trận pháp sư này là làm sao đắc tội ngài a, khiến ngài phải đưa đối phương tới chỗ kia như vậy?” Cung Hòe nhịn không được hỏi.

Tôn Tổ Bình khẽ hừ một tiếng: “Vị trận pháp sư này tuổi thoạt nhìn không lớn lắm, khẩu khí lại không nhỏ chút nào, hắn nói trình độ trận pháp của mình không cao, còn chưa tới Thiên cấp, bất quá, sắp tới rồi. Hiệp Hội Trận Pháp Sư chúng ta khó khăn lắm mới nghênh tiếp được một thiên tài như vậy, ta tự nhiên cũng phải triển lộ trình độ trận pháp tối cao nhất của chúng ta một chút, để hắn biết đến sự lợi hại của Hiệp Hội Trận Pháp Sư chúng ta.”

Cung Hòe cau mày, trận pháp thuật tối cao nhất ở Hiệp Hội trận Pháp sư chính là hội trưởng, bất quá, Tôn Tổ Bình cũng chỉ là một trận pháp sư Linh cấp mà thôi, cách Thiên cấp vẫn còn một đoạn nữa, Tôn Tổ Bình ở trêи một đạo trận pháp thuật này tẩm ɖâʍ hơn bốn trăm năm mới có thành tựu như hiện tại.

Vị đạo hữu trận pháp sư tới khảo hạch huy chương trận pháp này cư nhiên nói hắn sắp tới Thiên cấp, khó trách lại chọc giận hội trưởng.

“Hội trưởng, bên trong Trận Pháp Lâm có rất nhiều sát trận, hắn sẽ không chết ở trong đi?” Cung Hòe nhíu mày hỏi.

Tôn Tổ Bình cau mày: “Người nọ tốt xấu gì cũng là một Kim Đan, hẳn sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy.”

……

Bạch Vân Hi ở trong phòng nghỉ của Hiệp Hội Trận Pháp Sư.

(dreamhouse)

Ngao Tiểu No từ trong Quỷ Âm Kỳ nhảy ra, “Bạch thiếu! Diệp Phàm chạy đi sấm trận rồi.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy, hắn chạy đi sấm trận.”

“Ngươi lo lắng cho hắn sao?” Ngao Tiểu No hỏi.

“Không có gì phải lo lắng.” Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói, thầm nghĩ: Vị hội trưởng Hiệp Hội Trận Pháp Sư kia rõ ràng là cho rằng Diệp Phàm nói bốc nói phét, muốn cho Diệp Phàm một chút giáo huấn, bất quá, lấy bản lĩnh của Diệp Phàm, hẳn là sẽ có thể ứng đối tự nhiên.

“Bạch thiếu, ngươi thật tin tưởng Diệp Phàm!”

Bạch Vân Hi hơi cong khóe miệng, ngạo nghễ nói: “Ta cũng không phải ngày đầu tiên quen biết hắn, hắn thật sự là một thiên tài.”

Ngao Tiểu No: “……”

……

Vài ngày sau.

Diệp Phàm lặng yên không một tiếng động xuất hiện bên trong phòng nghỉ của Bạch Vân Hi, dọa Bạch Vân Hi hoảng sợ.

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: “Ngươi ra rồi?”

Diệp Phàm gật đầu, lén lút nói: “Đúng vậy, chúng ta đi mau.”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Đi, vì sao?”

“Ta cầm một ít đồ của Hiệp Hội Trận Pháp Sư, nếu không đi, lão nhân kia liền đuổi tới đây thúc giục ta trả nợ.” Diệp Phàm đảo đảo mắt, giống như là tiểu hài tử làm sai chuyện nóng lòng thoát thân.

“Vậy làm gì bây giờ, huy chương trận pháp sư thì sao?” Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu: “Chuyện khảo hạch để nói sau.”

……

Diệp Phàm mang theo Bạch Vân Hi rời đi không bao lâu, một học đồ trận pháp sư kéo vang Trấn Hồn Linh dùng khi phát sinh nguy cơ của hiệp hội.

Toàn bộ Hiệp Hội Trận Pháp Sư đều bị kinh động.

Tôn Tổ Bình đứng bên ngoài Trận Pháp Lâm, trừng lớn mắt.

Trận Pháp Lâm hiện tại đã không thể gọi là Trận Pháp Lâm, tất cả trận kỳ cùng trận bàn dùng để bố trí trận pháp đều đã không thấy, toàn bộ Trận Pháp Lâm đều bị người hủy hết, hiện tại chỉ là một mảnh đất hoang trơ trọi.

(dreamhouse)

Tôn Tổ Bình nắm chặt nắm tay, môi run run, nhất thời không biết nên nói gì.

“Hội trưởng, hẳn là người tới khảo hạch trận pháp kia, người nọ hủy hết đạo cụ của Trận Pháp Lâm rồi.”

Tôn Tổ Bình cau mày lại: “Dẫn sói vào nhà! Dẫn sói vào nhà a!”

Cung Hòe cau mày nói: “Bên trong Trận Pháp Lâm vây trận, sát trận, mê hồn trận đan xen, có đôi khi ta cũng không dám vào sâu, người kia cư nhiên có thể kéo tơ lột kén, đem toàn bộ khí cụ thu sạch, thật sự lợi hại.”

Tôn Tổ Bình nhìn tu giả trông coi Trận Pháp Lâm bên cạnh, hỏi: “Trận Pháp Lâm xảy ra biến cố lớn như vậy, ngươi hoàn toàn không nhận ra cái gì không thích hợp sao?”

“Hội trưởng, cái này cũng không trách được hắn, trận pháp sư kia hẳn là bắt đầu dỡ bỏ từ trung tâm, bên ngoài Trận Pháp Lâm hầu hết là ảo trận, rất có tính mê hoặc!” Cung Hòe nói.

Tôn Tổ Bình thở dài: “Thôi, là ta nhìn lầm, tên kia thật sự không mạnh miệng, hủy sạch Trận Pháp Lâm gọn gàng như vậy, có thể thấy được trận pháp thuật của hắn cũng chỉ cách Thiên cấp còn có một bước.”

Trận Pháp Lâm là kết tinh tâm huyết các đời trận pháp sư của Hiệp Hội Trận Pháp Sư, rất nhiều người đều bố trí trận pháp trình độ cao nhất của mình ở nơi này, đạo cụ giá trị đương nhiên cũng xa xỉ. Đối phương cướp đạo cụ trận pháp, giá trị ít nhất hơn một ngàn vạn linh thạch, đương nhiên có mấy thứ không phải linh thạch có thể cân nhắc nổi.

……(dreamhouse)

Trận Pháp Lâm có thể coi như là đặc trưng của Hiệp Hội Trận Pháp Sư, chuyện Trận Pháp Lâm bị cướp sạch căn bản là không giấu nổi, trong lúc nhất thời, chuyện Trận Pháp Lâm bị cướp sạch truyền đến ồn ào huyên náo, trở thành đề tài câu chuyện trà dư tửu hậu của mọi người.

“Nghe nói chưa? Một trận pháp sư xa lạ tiến vào Hiệp Hội Trận Pháp Sư, muốn khảo hạch trận pháp sư Linh cấp, bởi vì khẩu khí quá lớn, bị hội trưởng dẫn tới Trận Pháp Lâm, kết quá, trận pháp sư nọ cư nhiên đem Trận Pháp Lâm dọn sạch.”

“Trận pháp sư chúng ta hành sự quang minh chính đại, tên kia cư nhiên cướp sạch Trận Pháp Lâm, hành vi tiểu nhân như thế, thật khiến trận pháp sư chúng ta phải mất mặt!”

“Lời cũng không thể nói như vậy, đạo cụ bên trong Trận Pháp Lâm tính lên thế nào cũng phải mấy ngàn vạn linh thạch, ai có thể không động tâm a, chẳng qua, mọi người đều không có năng lực này.”

“Không nói nhân phẩm, chỉ trận pháp thuật mà nói, trình độ của trận pháp sư kia tuyệt đối là số một.”

“Hội trưởng thật đúng là dẫn sói vào nhà, thả một vị trận pháp sư như vậy vào trong Trận Pháp Lâm, có khác gì ném chuột vào lu gạo đâu?”

“Cũng không ai nghĩ tới trêи đời này lại có một vị trận pháp sư trận pháp thuật tinh vi, lại không biết xấu hổ như vậy!”

“Vị trận pháp sư này sau khi cướp sạch Trận Pháp Lâm liền biến mất, không biết Hiệp Hội Trận Pháp Sư có truy nã hắn hay không.”

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio