Bích Vân Tông.
Bạch Vân Hi ỷ trước cửa sổ, nhìn ra không trung bên ngoài.
Ngao Tiểu No nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: “Nhàm chán sao? Diệp Phàm đi cầu hôn cho người ta, sao ngươi không đi cùng?”
Bạch Vân Hi cau mày: “Đã có nhiều người giúp vui như vậy, ta liền không cần đi theo xem náo nhiệt.” Bên ngoài, lời đồn về tình tay ba giữa Phạn Dạ, Hứa Minh Dương cùng Diệp Khải Hiền đã đủ nhiều, hắn liền không cần phải đi theo tưới dầu lên hỏa.
Ngao Tiểu No gật đầu: “Cũng phải, nhiều người thối hoắc.”
Một nữ tử mặc thanh y dừng trước cửa sổ.
Nữ tử đáp xuống mặt đất, nhìn chằm chằm Bạch Vân Hi, hai mắt tỏa sáng.
Khí thế trêи người nữ tử rất nặng, Ngao Tiểu No bị áp chế đến không thoải mái.
“Là một tu sĩ Nguyên Anh, khí thế không yếu, hình như không phải nhân vật dễ chọc gì, ánh mắt nữ nhân kia nhìn ngươi sắc mị mị, sẽ không phải là thừa dịp Diệp Phải không ở đây tới cướp sắc đi.” Ngao Tiểu No đại kinh thất sắc nói.
Bạch Vân Hi âm thầm hơi khẩn trương lên, một lát sau lại cảm thấy Ngao Tiểu No khẩn trương quá độ.
Cửa bị đẩy ra, nữ tử tùy tiện đi vào phòng, nhìn khắp nơi một vòng, hoàn toàn không có chút khách khí nào.
(dreamhouse)
“Bái kiến tiền bối.” Bạch Vân Hi hành lễ với nữ tử.
“Không cần đa lễ!” Nữ tử nắm lấy tay Bạch Vân Hi, sờ sờ, vừa lòng nói: “Ngươi là Vân Hi đi, lớn lên thật đẹp mắt.”
Bạch Vân Hi không được tự nhiên rút tay về, miễn cưỡng cười cười: “Tiền bối quá khen.”
Nữ tử không để bụng buông tay ra, tháo xuống vòng trêи tay mình, đeo lên trêи tay Bạch Vân Hi.
“Lần đầu gặp mặt, ta cũng không có gì để đưa, đây là Đa Bảo Vòng, đi theo ta nhiều năm, có thể chứa đựng linh khí, thời điểm đối địch, nếu dùng hết linh lực, có thể rút từ bên trong Đa Bảo Vòng ra, nhanh chóng bổ sung.” Nữ tử nói.
Nghe xong lời này, nội tâm Bạch Vân Hi lại một trận kinh nghi, thời điểm đối địch, nếu linh lực cạn kiệt liền sẽ rất nguy hiểm, pháp khí này giống như một viên Bổ Linh Đan Thiên cấp có thể dùng lại nhiều lần.
“Tiền bối, vật này quá quý trọng.” Bạch Vân Hi nói.
“Sao có thể?” Giang Hàm Châu lắc đầu: “Ta biết ngươi vất vả, đồ vật nhỏ này chỉ là chút lòng thành, nên làm, nên làm.”
Bạch Vân Hi do dự nói: “Tiền bối, vô công bất thụ lộc!”
“Ngươi quá khách khí, ngươi còn chưa biết ta là ai đi, ta là mẫu thân Diệp Khải Hiền.”
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi: “A!” Mẫu thân Diệp Khải Hiền, vậy cũng là mẫu thân Diệp Phàm, Diệp Phàm quái, mẫu thân hắn cũng có chút dọa người a!
Bạch Vân Hi vẫn luôn suy nghĩ, nếu hắn gặp mặt mẫu thân Diệp Phàm sẽ là cảnh tượng như thế nào, mỗi lần nghĩ đến đều cảm thấy khẩn trương không thôi, sau khi tới Bích Vân Tông, biết được cha mẹ Diệp Phàm đều đang bế quan, Bạch Vân Hi mới âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, chợt nhìn thấy mẫu thân của Diệp Phàm, Bạch Vân Hi lại nhịn không được khẩn trương lên.
“Tiền……”
Giang Hàm Châu cười cười: “Gọi tiền bối cái gì, gọi ta mẹ là tốt rồi.”
Bạch Vân Hi xấu hổ cười, chữ mẹ dạo qua trong miệng một lần vẫn không tài nào nói ra nổi.
“Nhị tiểu tử rất khó quản đi, hẳn là đã chọc cho ngươi không ít phiền toái.” Giang Hàm Châu nói.
Bạch Vân Hi: “Hắn, vẫn tốt ……”
“Khi A Phàm còn nhỏ phi thường bướng bình, Cẩm Văn ai cũng không sợ, chỉ sợ mỗi nhị ca hắn, khi đó, Cẩm Văn chọc hắn không cao hứng, hắn liền mang Cẩm Văn tới bên hồ xem nữ tu trong tông môn tắm rửa, chính mình lại dùng Ẩn Nấp Phù trộm trốn đi, để lại một mình Cẩm Văn ở nơi đó, Cẩm Văn không ít lần chịu tội thay nhị ca hắn.” Giang Hàm Châu lắc đầu nói.
Bạch Vân Hi: “……” Sao hắn không biết Diệp Phàm còn có yêu thích như vậy.
“Cẩm Văn tuổi còn nhỏ, nữ tu trong tông môn sẽ không quá mức so đo với hắn, chỉ là khi bị phát hiện, không thể thiếu được bị niết mặt mấy lần, Cẩm Văn khi đó tròn vo, rất đáng yêu, gương mặt thường xuyên bị niết hồng, sau khi trưởng thành, Cẩm Văn đối với ai cũng rất lạnh nhạt, cũng không biết có phải là di chứng khi còn nhỏ bị niết mặt quá nhiều hay không.” Giang Hàm Châu khó xử nói.
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm tìm hắn, Diệp Khải Hiền coi trọng Hứa Minh Dương, nếu Diệp Cẩm Văn cũng tìm một nam tu, Diệp gia liền phải tuyệt hậu.
Đương nhiên, mẫu thân Diệp Phàm thoạt nhìn rất trẻ tuổi, có lẽ vẫn có thể sinh tiếp.
Rất nhiều tu sĩ ở tu chân giới đều không quá coi trọng con nối dõi, tu sĩ Nguyên Anh có năm thọ nguyên, con nối dõi sinh ra rất nhiều chỉ có thể sống được một hai trăm năm liền qua đời, chuyện người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh rất nhiều, có mấy tu sĩ Nguyên Anh bế quan hai trăm năm đi ra, hậu bối đã đổi qua mấy vòng.
……
Chuyện Diệp Khải Hiền ra mười viên đan dược Thiên cấp làm sính lễ truyền đến khắp các ngóc ngách.
Hứa Minh Dương lập tức thành đối tượng ghen ghét của tất cả mọi người.
Không ít tu sĩ đều là chuyện không liên quan đến mình treo lên thật cao, nhưng Lâm Mộng Kỳ bị kéo vào trong đó liền không quá dễ chịu.
Tin đồn về Lâm Mộng Kỳ cùng Diệp Khải Hiền truyền đi rất lâu, sau khi tin đồn Diệp Khải Hiền muốn ra mười viên đan dược Thiên cấp làm sính lễ truyền ra, cũng có một ít người suy đoán Diệp Khải Hiền muốn cầu hôn Lâm Mộng Kỳ.
Chuyện Diệp Khải Hiền thả tay nghênh thú Hứa Minh Dương truyền đi khắp tu chân giới, Đan Lâm Các mất mặt không nhỏ.
(dreamhouse)
“Tiểu thư, ngài không sao chứ?” Thị nữ quan tâm nhìn Lâm Mộng Kỳ hỏi.
Lâm Mộng Kỳ lắc đầu: “Không sao.” Từ đầu tới đuôi, đều chỉ có một mình nàng tự mình đa tình, Diệp Khải Hiền trước nay chưa từng hứa hẹn với nàng cái gì, trước nay cũng chưa từng đặt nàng vào trong lòng, Phạn Dạ cường thế quật khỏi, về sau Đan Lâm Các bọn họ lại nhiều thêm một đối thủ.
……
Thần Phong Tông.
Giang Lăng Tuyết nhìn ngọc giản trong tay, sắc mặt không được đẹp cho lắm.
“Gần đây Bích Vân Tông liên tục ra hỉ sự a!” Giang Lăng Tuyết xuất thân từ Tinh Hà Kiếm Phái, tuy rằng đã gả vào Thần Phong Tông, nhưng vẫn xem như một nửa người của Tinh Hà Kiếm Phái.
Phần lớn địa bàn của Bích Vân Tông cùng Tinh Hà Kiếm Phái giáp giới, Bích Vân Tông cường thịnh, Giang Lăng Tuyết không khỏi cảm thấy hụt hẫng.
“Sư tỷ, ngươi nói Diệp Khải Hiền thả đại tiểu thư của Đan Lâm Các không cần, đi cưới Hứa gia Hứa Minh Dương, hắn đây là nghĩ thế nào?” Tô Yên Nhiên khó hiểu hỏi.
Giang Lăng Tuyết híp mắt: “Diệp Khải Hiền thích như vậy, còn có thể thế nào.”
Tô Yên Nhiên chua lòm nói: “Huynh đệ Diệp gia cũng quá rêu rao, chỉ là trong tông môn nhiều thêm một đan sư Thiên cấp mà thôi, rêu rao đến nỗi dùng mười viên đan dược Thiên cấp làm sính lễ, giống như sợ người khác không biết hiện tại Bích Vân Tông bọn họ không thiếu đan dược vậy.”
(dreamhouse)
Tô Yên Nhiên thầm nghĩ: Xuất thân của Hứa Minh Dương bình thường, tư chất cũng chỉ xem như không tồi, còn chưa tới nông nỗi tuyệt đỉnh, Diệp Khải Hiền nào cần ra nhiều sính lễ như vậy!
“Đan sư Thiên cấp Phạn Dạ kia thật sự là đáng sợ.” Giang Lăng Tuyết nói.
“Có sao? Đan Cốc có tới ba đan sư Thiên cấp, cũng không thấy Đan Cốc kiêu ngạo giống như là Bích Vân Tông, điển hình của tiểu nhân đắc chí.” Tô Yên Nhiên không cho là đúng nói.
“Ba đan sư kia của Đan Cốc đều tu vi Nguyên Anh, một đan sư Thiên cấp trung giai, hai đan sư Thiên cấp hạ giai, Phạn Dạ mới chỉ Kim Đan đã là đan sư Thiên cấp trung giai, nếu hắn tiến vào Nguyên Anh, rất có khả năng sẽ luyện chế ra được đan dược Thiên cấp thượng giai.” Trình độ giữa các đan sư Thiên cấp cũng rất có khác biệt, từ tình huống trước mắt mà xem, luyện đan thuật của vị đan sư nhãn hiệu lâu đời ở Đan Cốc kia cũng chưa chắc đã có thể so với Phạn Dạ.
……
Cách mấy ngày, Diệp Phàm mới từ Hứa gia trở lại.
“Đại ca ngươi cùng Hứa đại ca cũng trở lại?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: “Không có, đại ca vẫn còn đang ở Hứa gia. Cẩm Văn nói đại ca ở lại Hứa gia, đợi Hứa lão nhân giải độc xong mới trở về, không để những người khác đục nước béo cò.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng là nên làm như vậy.”
Rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh đều không có giải độc đan Thiên cấp, Kim Tủy Đan, Duyên Thọ Đan càng là vật mà rất nhiều người muốn có được, tự nhiên ăn vào trong bụng mới an toàn, muốn tiêu hóa xong ba loại đan dược này hẳn là cần tốn không ít thời gian.
(dreamhouse)
Diệp Phàm nhìn cánh tay Bạch Vân Hi, ngoài ý muốn nói: “Đa Bảo Vòng, mẹ cho ngươi?”
Bạch Vân Hi xoa xoa vòng tay, “Đúng vậy! Mẹ ngươi cho ta.”
Diệp Phàm nghiêng đầu: “Nhìn dáng vẻ này xem ra mẹ rất thương ngươi, trước kia ta đòi thứ này, nàng đều không chịu cho ta.”
Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Trước kia ngươi muốn thứ này làm gì?”
“Thứ này đẹp, ta thích!” Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi: “……”
“Trước kia ta có một cái hộp bách bảo, bên trong có rất nhiều bảo vật, đều là người khác tặng cho ta, đại ca nói, sân mà ta ở trước kia dùng trận pháp phong tỏa lên, hộp bách bảo của ta còn có linh thạch cực phẩm đây.” Diệp Phàm khoe khoang nói.
Bạch Vân Hi: “……” Năm đó Diệp Phàm chỉ là người thường, muốn linh thạch cực phẩm làm gì!
“Đại ca ngươi cùng Hứa đại ca thuận lợi đi?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Chắc là thuận lợi, ta chia cho đại ca rất nhiều thư tịch song tu, đại ca vẫn còn là xử nam đây, có lẽ hắn ngay cả lăn giường cũng không biết nên lăn thế nào.”
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, thầm nghĩ: Kinh nghiệm của ngươi phong phú ngươi cũng không cần kiêu ngạo như vậy a! “Thư tịch song tu mà ngươi nói, là sách cấm trêи địa cầu?”
(dreamhouse)
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy!”
Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm đối đãi với huynh trưởng thật không tồi, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, có sách cấm cùng xem.
……
Hứa gia.
Hứa gia giăng đèn kết hoa, sính lễ của Diệp Khải Hiền đem toàn bộ người Hứa gia dọa sợ rồi.
Mấy tu sĩ Hứa gia nghị luận sôi nổi.
“Diệp thiếu tông chủ thật hào phóng!”
“Ta thấy Phạn Dạ đan sư mới hào phóng!”
“Lời không thể nói như vậy, nghe nói Diệp thiếu tông chủ đưa toàn bộ gia tài cho Phạn đan sư.”
“Ta đã sớm cảm thấy quan hệ giữa Hứa Minh Dương cùng Diệp thiếu tông chủ không đơn giản, trước đây ta còn tưởng rằng quan hệ của bọn họ rất kém, không ngờ……”
“Đường ca thật có bản lĩnh! Ta cũng muốn tìm một người giống Diệp thiếu tông chủ.”
(dreamhouse)
……
Hứa Tâm Nhiên rầu rĩ, thầm nghĩ: Diệp Khải Hiền thật đúng là xảo tráo, mười viên đan dược Thiên cấp, sáu viên thích hợp lão tổ tông, bốn viên thích hợp Hứa Minh Dương, mấy người bọn họ một chút ánh sáng cũng không chiếm được.
“Đường tỷ, tâm tình của ngươi không tốt sao?” Hứa Tiêu Tiêu hỏi.
Hứa Tâm Nhiên nhíu mày lại: “Sao có thể?”
“Ta thấy sắc mặt của ngươi rất kém.” Hứa Tiêu Tiêu nói.
Hứa Tâm Nhiên trừng mắt nhìn Hứa Tiêu Tiêu một cái, rời đi.
Bên trong động phủ sau núi, Hứa Mậu Tường dùng đan dược, đỉnh đầu toát ra từng đoàn hắc khí, theo độc tố dần dần bị bài xuất ra ngoài thân thể, bệnh trạng trêи mặt Hứa Mậu Tường mất dần đi.
Động phủ của Hứa Minh Dương cùng Diệp Khải Hiền ở ngay phụ cận động phủ của Hứa Mậu Tường, một khi bên Hứa Mậu Tường xảy ra tình huống gì, Diệp Khải Hiền có thể lập tức cảm thấy được.
“Ngươi đang xem cái gì đấy?” Hứa Minh Dương hỏi.
Diệp Khải Hiền giơ giơ quyển sách trong tay lên: “Nhị đệ cho ta, nói là bảo điển song tu, nhưng không có công pháp, chỉ có hình.”
Hứa Minh Dương: “……”
(dreamhouse)
……….