XQCKTHH - Chương
(dreamhouse)
Chương : Phá hư Truyền Tống Trận
Đan Cốc.
Lê Dĩnh ngồi dưới một mái đình của Đan Cốc, trong lòng vừa nôn nóng vừa buồn bực.
Chỉ chớp mắt, Lê Dĩnh đã đến Nam Đại Lục được vài tháng, lúc trước bọn họ chặn đường Diệp Phàm thất bại, Lê Dĩnh liền lựa chọn ở lại Đan Cốc nghĩ kế.
Căn cứ theo nguyên tắc biết người biết ta trăm trận trăm thắng, Lê Dĩnh góp nhặt tư liệu về Bích Vân Tông, sưu tập xuống, trong lòng Lê Dĩnh càng ngày càng bồn chồn.
Lê Dục đi đến, trên tay còn cầm một viên linh quả màu xanh lá.
"Ngươi đi đâu đó?" Lê Dĩnh hỏi.
"Có một tông môn tìm ta luyện đan, cầm Thanh Trúc Quả này làm thù lao, Nam Đại Lục cũng không đến nỗi nào, có mấy thứ ngay cả ở Trung Đại Lục chúng ta cũng không dễ kiếm được." Lê Dục cười cười, tâm tình suиɠ sướиɠ nói.
Lê Dĩnh nghe thấy lời này, không khỏi trợn trắng mắt.
Thanh Trúc Quả có thể tinh lọc linh hồn lực, xem như là tài nguyên quý trọng, Trung Đại Lục đan tu đông đảo, linh quả này mà vừa xuất hiện liền sẽ bị cướp đoạt.
Lê Dĩnh thầm nghĩ: Khi mới vừa tới, Lê Dục đông chọn tây nhặt, cả ngày ồn ào muốn quay về, bây giờ ngược lại là an ổn.
(dreamhouse)
Đan Vọng rất biết làm việc, tặng vài mỹ nữ cho Lê Dục, một đám nữ nhân không ngừng rót mê hồn canh cho hắn, khen cho Lê Dục vui sướng đến không biết trời nam đất bắc gì.
"Ngươi có thể có chút tiền đồ hay không?" Lê Dĩnh không vui nói, "Có phải ngươi đã quên chúng ta tới nơi này là để làm gì rồi không?"
Lê Dục nhìn Lê Dĩnh, ngồi xuống nói: "Ta có biện pháp rồi."
Lê Dĩnh ôm hai tay, lạnh lẽo nhìn Lê Dục: "Vậy ngươi nghĩ ra biện pháp gì?"
Lê Dục thấy Lê Dĩnh vẫn sắc mặt châm chọc, buồn bực nói, "Chúng ta trở về Trung Đại Lục tìm thêm mấy người nữa tới đây, tận diệt Bích Vân Tông."
Lê Dĩnh trầm mặt xuống: "Không ổn." Đại chiến vượt đại lục dễ xảy ra sự cố, hơn nữa, Bích Vân Tông có không ít cao thủ, muốn tận diệt là chuyện không thể nào.
"Một biện pháp khác chính là thu mua dân bản xứ Nam Đại Lục, để bọn họ giúp chúng ta đánh." Lê Dục nói.
Lê Dĩnh gật đầu: "Biện pháp này không tệ lắm, nhưng mà...... không tìm thấy người nào."
Tiên Đan Môn ở Nam Đại Lục không có thanh danh gì, trời cao hoàng đế xa, tên tuổi của lão tổ không phải lúc nào cũng có thể dùng được, hơn nữa, Nam Đại Lục quá nhiều kẻ nhát gan, rất nhiều người vừa nghe đến tên của Diệp Khải Hiền liền biệt tung biệt tích.
Nếu muốn đối phó với Diệp Khải Hiền, phải mời tu sĩ Hóa Thần ra tay may ra mới có cơ hội, Nam Đại Lục không có mấy cái Hóa Thần, Thần Phong lão tổ đúng là có thể mời, nhưng tên kia vừa nghe thấy có động tĩnh gì liền lựa chọn bo bo giữ mình, không đáng tin chút nào.
(dreamhouse)
Lê Dục nhìn Lê Dĩnh, đề nghị: "Ngươi nói chúng ta có thể ra chút linh thạch, đổi về được hay không?"
"Nếu như ngươi có Thiên Hỏa, có Đan Tháp, sẽ bởi vì chút chút linh thạch mà trao đổi hay sao?" Lê Dĩnh tức giận hỏi ngược lại.
Lê Dục lắc đầu: "Đương nhiên ta sẽ không, nhưng không phải tu sĩ Nam Đại Lục đều rất nghèo sao?"
Lê Dĩnh trợn trắng mắt: "Tu sĩ Nam Đại Lục đúng là rất nghèo, nhưng bản lĩnh ôm tiền của Diệp Phàm không thấp, ngươi muốn dùng linh thạch đổi chính là mơ mộng hão huyền."
"Nếu ngươi cảm thấy không được, vậy coi như ta chưa nói gì đi." Lê Dục dừng một chút, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, "Đúng rồi, ban nãy ta nhận được một thứ."
Lê Dục lấy ra một khối cầu thủy tinh, thả ra một đoạn hình ảnh, chính là hình ảnh năm đó Bạch Vân Hi chiến đấu với hải thú.
"Bạch Vân Hi mà chúng ta gặp được lúc trước đã dịch dung, đây mới là tướng mạo sẵn có của Bạch Vân Hi, đúng là một đại mỹ nhân, ta mơ hồ cảm thấy hắn khá là quen mắt, giống như đã gặp ở nơi nào, ngươi có cảm thấy quen thuộc không?" Lê Dục hỏi.
Gần đây Lê Dĩnh góp nhặt không ít tin tức về Bích Vân Tông, nhưng đại đa số là văn tự, hình ảnh rất ít, có thì cũng mơ mơ hồ hồ, đoạn hình ảnh mà Lê Dục lấy ra này lại rất rõ ràng.
(dreamhouse)
Lê Dĩnh nhìn một hồi, trầm ngâm nói: "Đúng là rất quen mắt." Lê Dĩnh suy tư thật lâu, bỗng nhiên nhanh trí: "Khá giống người mà yêu long tộc ở Trung Đại Lục đang tìm."
Lê Dục sửng sốt một chút, ngay sau đó phản ứng lại đây, nói: "Ta nói như thế nào như vậy quen mắt đâu, yêu Long tộc treo giải thưởng một vạn cực phẩm linh thạch, treo giải thưởng người này rơi xuống đâu, có thể hay không chính là yêu Long tộc muốn tìm người kia."
"Không phải người mà yêu long tộc muốn tìm từ mấy trăm năm trước đã là Nguyên Anh rồi sao, không phải hắn, chỉ là bộ dáng tương đồng mà thôi, nhìn kỹ thì vẫn rất khác nhau." Lê Dĩnh nói.
Lê Dục hít sâu một hơi: "Đáng tiếc, nếu như là người kia, vậy có thể lấy được một bút linh thạch cực phẩm, còn có thể làm yêu long tộc thiếu nợ chúng ta một phần ân tình." Yêu long tộc chiếm cứ phần lớn hải dương ở Trung Đại Lục, linh mạch dưới đáy biển đều do yêu long tộc quản hạt, giàu đến chảy mỡ.
......
Sau khi lấy được phù ấn Đại Nhật Như Phù của Phổ Hiền hòa thượng, Diệp Phàm lại dốc lòng nghiên cứu phù thuật hơn hai năm, Đan Cốc, Lê Dục cùng Lê Dĩnh bị Diệp Phàm ném ra sau đầu.
"Nhị ca xuất quan." Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy, ra ngoài thay đổi không khí."
"Ta có một tin tức tốt muốn nói cho nhị ca......" Diệp Cẩm Văn nói.
Diệp Phàm tò mò chớp chớp mắt hỏi: "Tin tức gì?"
(dreamhouse)
"Tạ Trác Hoành kết anh thất bại." Kết đan thất bại, cơ hội làm lại không nhỏ, nhưng kết anh thất bại, cơ hội làm lại nhỏ hơn nhiều, toái đan kết anh thất bại rất dễ khiến cho cảnh giới lùi lại.
Diệp Phàm nghi hoặc nói: "Tạ Trác Hoành, cái tên này khá quen tai, hình như ta đã nghe thấy ở đâu rồi thì phải."
Diệp Cẩm Văn: "......" Nhị ca cư nhiên lại hoàn toàn quên mất người này.
"Là tu sĩ muốn kết anh của Tinh Hà Kiếm Phái kia đó." Việc kết anh là phải xem tư chất cùng vận khí, năm đó đại ca không có đan dược, cũng kết anh thành công, trưởng lão Tinh Hà Kiếm Phái vì Tạ Trác Hoành cầu đan dược, hắn vẫn thất bại.
"À, là hắn! Tinh Hà Kiếm Phái một thế hệ không bằng một thế hệ a." Diệp Phàm nhàn nhạt than thở.
Diệp Cẩm Văn: "......"
"Ta nghe nói sắp tới có một buổi tụ hội phù sư?" Diệp Phàm hỏi.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Đúng vậy, Hiệp Hội Phù Sư bên kia mới phát hiện ra một động phủ của phù sư thượng cổ, có không ít đồ phổ phù văn ở bên trong, đống đồ phổ ấy hình như sẽ được trưng bày ở Hiệp Hội Phù Sư." Đông Đại Lục có Hiệp Hội Phù Sư, Nam Đại Lục cũng có một cái.
Diệp Phàm ôm hai tay, nói: "Ta muốn đi xem."
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Được mà được mà!"
(dreamhouse)
Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Đan Cốc dạo này gió yên biển lặng, hai tên kia cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, hội gặp mặt phù sư này tụ tập hơn phân nửa phù sư cao cấp, Đan Cốc có lớn mật hơn đi nữa cũng sẽ không dám giở trò trong Hiệp Hội Phù Sư.
......
Diệp Cẩm Văn ở lại chỗ Diệp Phàm một thời gian, sau đó lại đi động phủ của Diệp Khải Hiền tìm Diệp Khải Hiền.
"Đại ca." Diệp Cẩm Văn gọi Diệp Khải Hiền.
Diệp Khải Hiền nhìn Diệp Cẩm Văn, hỏi: "Tìm thấy rồi?"
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Đúng vậy." Trên đời này có tiền là có thể sử quỷ đẩy ma, Diệp Cẩm Văn tiêu hai viên đan dược Thiên cấp, âm thầm tìm tông môn giỏi về truy tìm, tìm ra Truyền Tống Trận mà Lê Dục cùng Lê Dĩnh dùng để tới đây.
"Thật sự muốn phá hư trận pháp kia sao, nếu như phá hư, sau này chúng ta muốn đi Trung Đại Lục sẽ rất phiền toái." Diệp Khải Hiền nói.
Diệp Cẩm Văn chớp chớp mắt: "Đại ca, nếu như ngươi muốn đi Trung Đại Lục, ngươi có thể đi qua Biển Vô Tận mà! Hoặc là chờ thời cơ chín mùi, tìm nhị ca sửa chữa lại trận pháp là được."
Diệp Khải Hiền gật đầu: "Ngươi nói cũng phải, vậy đi thôi."
......(dreamhouse)
Đan Cốc.
Lê Dĩnh còn đang suy xét có nên trở về Trung Đại Lục tìm kiếm thêm trợ giúp hay không, Truyền Tông Trận đã bị Diệp Khải Hiền chém nát.
Khi Lê Dĩnh nhận được tin tức, thiếu chút nữa giận ngất đi.
Lê Dĩnh tự nhiên là muốn trở về Trung Đại Lục, nhưng mà nàng không muốn mất mặt, Truyền Tống Trận vừa vỡ, đường lui bị chặt đứt, Lê Dĩnh tức khắc có loại cảm giác trời đất tối sầm.
"Đan Vọng đạo hữu, ngươi không phải nói đã phái người đi trông coi trận pháp rồi hay sao?" Lê Dĩnh không vui hỏi.
Đan Vọng xấu hổ nói: "Ta đã phái người đi trông coi trận pháp, nhưng mọi người ra sức chống cự cũng không ngăn cản được kẻ điên Diệp Khải Hiền kia."
Đan Vọng cau mày, thầm nghĩ: Người trông coi trận pháp vừa nhìn thấy Diệp Khải Hiền liền chạy, Diệp Khải Hiền muốn phá hư trận pháp, căn bản không có ai dám cản.
"Hắn đúng là kẻ điên, hắn không muốn đi Trung Đại Lục sao?" Lê Dĩnh nghiến răng nói.
Đan Vọng trầm ngâm một chút: "Hắn tự nhiên là muốn đi Trung Đại Lục." Chờ Diệp Khải Hiền đánh vô địch thủ khắp Nam Đại Lục, tự nhiên là sẽ đi Trung Đại Lục tìm đối thủ, "Đến lúc đó, hắn có thể sẽ đi qua Biển Vô Tận!"
(dreamhouse)
"Đi qua Biển Vô Tận? Như vậy sẽ gặp phải bao nhiêu hải thú chứ!" Lê Dĩnh kinh ngạc nói.
Đan Vọng thầm nghĩ: Gặp phải hải thú, nói không chừng còn hợp ý của Diệp Khải Hiền đây! Cứ như vậy một đường đánh qua, Diệp Khải Hiền phỏng chừng có thể cao hứng muốn chết.
Lê Dĩnh cau mày hỏi: "Có còn Truyền Tống Trận nào khác nữa không?"
Đan Vọng hơi khó xử: "Có lẽ là có, nhưng ta không biết!"
Cho dù có thì cũng bị nắm trong tay của các thế lực lớn, là cơ mật tối cao, tựa như Truyền Tống Trận này cũng là cơ mật của Đan Cốc bọn họ, ngươi khác không biết, có thể là gần đây dùng hơi thường xuyên, cho nên mới bị Bích Vân Tông phát hiện ra.
Lê Dục vội vã từ bên ngoài chạy vào, "Ta mới vừa nghe nói Truyền Tống Trận bị phá hư, có thể chữa lại được không?"
Lê Dĩnh nhìn Lê Dục một cái, nói: "Ngươi còn quan tâm đến Truyền Tống Trận nữa sao, ta còn tưởng rằng ngươi đã say trong đám ôn nhu hương đó, căn bản không muốn trở về."
Lê Dục bất mãn nhìn Lê Dĩnh: "Đã khi nào rồi ngươi còn có rảnh ở đây nói mát ta."
Lê Dĩnh khẽ hừ một tiếng: "Ta đã đi xem qua rồi, muốn sửa chữa chỉ sợ rất khó."
Lê Dục trầm mặt xuống, thì thào nói: "Vậy chúng ta bị nhốt ở nơi này rồi sao?"
(dreamhouse)
Lê Dĩnh gật đầu: "Chính là như thế."
Lê Dục bực mình nói: "Thật quá đáng!" Gần đây Lê Dục phát hiện Nam Đại Lục căn bản không có như hắn tưởng tượng, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là hắn nguyện ý ở lại nơi này mãi mãi!
......
Bạch Vân Hi đi đến, thấy Diệp Phàm đang xem đồ phổ của một trận pháp, không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn.
"Ngươi không nghiên cứu phù chú, đổi thành nghiên cứu trận pháp?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: "Không phải, đại ca phá hủy Truyền Tống Trận đi Trung Đại Lục của Đan Cốc, nhưng trước khi phá hủy, hắn đã phục chế lại đồ phổ."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Thì ra là thế!"
Bạch Vân Hi đang lo lắng lão nhân của Tiên Đan Môn có thể bởi vì phân thân có vấn đề mà tự mình chạy tới đây hay không, Diệp Khải Hiền đánh vỡ Truyền Tống Trận, làm cho Bạch Vân Hi thở dài nhẹ nhõm một hơi. "Đại ca làm vậy là đúng."
Truyền Tống Trận vừa vỡ, trưởng lão của Tiên Đan Môn kia có muốn tới đây cũng phải mất vài chục năm, cho dù trưởng lão của Tiên Đan Môn thật sự tiêu tốn từng ấy thời gian qua đây, vậy nhiều thời gian giảm sóc như vậy, đủ để bọn họ làm rất nhiều chuyện.
Diệp Phàm gật đầu: "Đại ca làm khá tốt, nhưng cũng quá ác độc, toàn bộ đại trận đều nứt ra rồi, đến lúc đó muốn sửa lại chỉ sợ sẽ phải tốn không ít sức lực."
Bạch Vân Hi: "...... Phong cách của đại ca vẫn luôn như thế mà."
Diệp Phàm gật đầu: "Cũng phải."
"Đừng nói cái này nữa, ngươi không phải muốn đi buổi đại hội giao lưu của các phù sư sao? Thời gian không còn sớm, chúng ta có thể xuất phát rồi." Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm gật đầu: "Được, chúng ta đi thôi."
(dreamhouse)
..........