XQCKTHH - Chương
(dreamhouse)
Chương : Bán đan dược
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ngồi trong một quán ăn.
Bên cạnh là hai tu sĩ Hóa Thần, một già một trẻ.
"Tôn tử, khi khảo hạch đừng khẩn trương qua, tâm thái bình thường là được."
"Nhìn thấy đạo sư khảo hạch nhất định phải lễ phép."
"Hai mươi năm trước, tôn tử của Triệu lão đầu đã thi vào Học Viện Lang Duyên, hiện giờ Triệu lão đầu ra ngoài đi đâu cũng ngẩng cao đầu ưỡn ngực, tôn tử, ngươi không thể kém hơn tôn tử nhà Triệu lão đầu được."
"Gia gia vất vả như vậy đều là vì ngươi! Ngươi nhất định phải cố gắng lên."
Bạch Vân Hi cau mày, thầm nghĩ: Khảo hạch vào học viện ở dị giới thật sự rất giống thi đại học trên địa cầu, hiệu quả cũng không khác gì nhau.
Lời động viên của lão gia gia trước mắt này cũng không ra gì, chỉ có thể vô duyên vô cớ tạo áp lực cho người ta.
Một ngàn tiên tinh, nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, hầu hết các tu sĩ phải tích góp rất lâu mới kiếm được đủ bút tiên tinh này.
Vì khảo hạch, các tu sĩ gần như mang ra hết tài sản của mình, nếu như không thành công, phỏng chừng là sẽ thất vọng trong một thời gian dài đi.
(dreamhouse)
Diệp Phàm đang ngấu nghiến ăn thịt, quay sang nhìn Bạch Vân Hi nói: "Vân Hi, món này ngon lắm, vừa mềm vừa dai, tiên khí cũng đủ, chỉ có điều hơi đắt một chút, ngươi cũng ăn đi!"
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, thầm nghĩ: Mặc kệ ở trong hoàn cảnh nào Diệp Phàm cũng chỉ cần có món ngon mỹ vị là có thể quên hết mọi chuyện!
......
Một đoàn xe mênh mông cuồn cuộn đi qua cửa quán ăn.
Phía trước đoàn xe là mấy binh lính thân mang kim giáp, bên trong là một tu sĩ mặc áo bào trắng, tu vi đều tới Hóa Thần, thật sự sâu không lường được, yêu thú kéo xe là một đầu tử giao sáu cánh, cực kỳ bất phàm.
Diệp Phàm cau mày nói: "Phô trương lớn thật đấy! Tu nhị đại ở tiên giới sao!"
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái: "Hình như là tiểu công chúa Lạc Tuyết, người của Thiên Vân Hoàng Triều, nghe nói nàng là một đan sư cực kỳ thiên tài."
Tiểu công chúa Lạc Tuyết tài danh lan xa, thế lực sau lưng không nhỏ, lần này nàng tham gia khảo thí cũng chỉ là để đi ngang qua sân khấu.
Nếu như Diệp Phàm thi đỗ vào Đan Viện, sau này rất có khả năng sẽ trở thành sư huynh sư muội với nàng.
"Nha đầu đó phô trương thật đấy!" Diệp Phàm lẩm bẩm.
(dreamhouse)
Bạch Vân Hi nhíu mày lại: "Đừng nói bậy." Nơi này không phải tu chân giới, để người của đội hộ vệ nghe được thì không tốt.
Diệp Phàm cười nói: "Ta không nói là được."
Sau khi đi ra khỏi quán ăn, hai người lại đi dạo một vòng quanh chợ linh dược.
Bạch Vân Hi mang không ít linh thảo bên trong Đa Bảo Vòng ra bán, đổi về hơn hai trăm khối tiên tinh, túi tiền cuối cùng cũng dư dả hơn chút.
"Ban nãy ta nhìn thấy một tòa thương lâu, chúng ta vào xem thử đi." Diệp Phàm đề nghị.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Được."
......
Bên trong cửa hàng Thiên Hà người tới người đi, có rất nhiều tu sĩ tới đây chọn mua đồ vật.
Sắp tới ngày khảo hạch, mọi người đều đang cố làm cho tốt chuẩn bị cuối cùng, giá của đan dược, linh thảo cho dù đã tăng lên mà vẫn bán rất chạy.
"Diệp Phàm, phía đông, phía đông!"
Diệp Phàm vừa vào trong đan lô đã nghe thấy Ngao Tiểu No la lên, Diệp Phàm chỉ có thể bất đắc dĩ đi về phía đông.
(dreamhouse)
Diệp Phàm đi đến bên cạnh một ngăn tủ, bên trong ngăn tủ đặt một lọ Dẫn Hồn Thủy.
Tiên giới có một loại đan dược tên là Dẫn Hồn Liên, nghe nói sau khi ăn Dẫn Hồn Liên, cho dù thân thể đã bị hủy, linh hồn vẫn sẽ mãi tồn tại, Dẫn Hồn Thủy là nước ao nuôi dưỡng Dẫn Hồn Liên, cũng rất có diệu dụng.
"Cái thứ đồ hư này giá tới một vạn tiên tinh đó, ta không có nhiều tiên tinh như vậy." Diệp Phàm đứng ở trước quầy nói.
Ngao Tiểu No buồn bực truyền âm: "Ngươi nghèo quá rồi đó, thứ tốt như vậy không phải lúc nào cũng gặp được đâu."
Diệp Phàm không cam lòng yếu thế trả lời: "Ngươi cả ngày chỉ biết có ăn cũng dám đi cười nhạo ta nghèo? Có bản lĩnh ngươi đi kiếm tiên tinh đi!"
Ngao Tiểu No hơi nhận ra có nói khích Diệp Phàm cỡ nào đi chăng nữa cũng sẽ vô dụng, liền không lên tiếng nữa.
"Phía tây, phía tây!" Ngao Tiểu No mới vừa yên lặng được một lát, Diệp Phàm đã nghe thấy hỏa linh truyền âm cho.
Diệp Phàm đứng ở trước một quầy thủy tinh đựng Liên Hồng Tinh Viêm Thạch, giá bán là ba vạn khối tiên tinh.
Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Cái này ta cũng mua không nổi."
(dreamhouse)
Hành Tây kích động kêu la: "Hấp thu cái này phẩm chất của ta có thể tăng lên rất nhiều."
Diệp Phàm thầm nghĩ: Ba vạn tiên tinh đó, hắn ngay cả phí báo danh khảo hạch vào Học Viện Lang Duyên cũng chưa gom nổi đủ đâu, nào mua được những thứ này.
Hành Tây cùng Ngao Tiểu No đứa nào cũng chỉ biết có nằm chờ sung rụng, nhưng khẩu vị lại một đứa cao hơn một đứa, quá không dễ nuôi mà!
Tu sĩ hướng dẫn mua trong cửa hàng đang đề cử một món pháp khí với mấy tu sĩ trẻ tuổi, giá bán một vạn tiên tinh.
Diệp Phàm cảm thấy nhân viên hướng dẫn ở đây có thể đã nhìn ra hắn là kẻ nghèo, cho nên không có ai tới tiếp chuyện với hắn.
Diệp Phàm cau mày, thầm nghĩ: Ánh mắt của nhân viên cửa hàng này quá kém! Tuy rằng hiện tại hắn nghèo, nhưng hắn chính là tiềm lực cổ! Không bao lâu nữa, hắn nhất định sẽ có thể nhanh chóng thăng tiến.
Bạch Vân Hi đi dạo quanh thương lâu một vòng, sau đó lôi kéo Diệp Phàm rời đi.
"Cửa hàng ở tiên giới quả nhiên không giống tu chân giới." Bạch Vân Hi nhịn không được cảm thán.
Bên trong cửa hàng có không ít đồ vật làm Bạch Vân Hi động tâm, nhưng lại không mua được.
(dreamhouse)
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Ta sẽ nỗ lực kiếm tiên tinh, không bao lâu nữa, ngươi sẽ có thể muốn mua cái gì thì mua cái đó."
Bạch Vân Hi nhìn bộ dáng thỏa thuê mãn nguyện của Diệp Phàm, gật đầu cười: "Ta tin tưởng ngươi."
......
"Khổng Linh tiên tử, có khỏe không!" Một tu sĩ Hóa Thần đi vào cửa hàng, vui vẻ chào hỏi.
Khổng Linh nhìn người tới một cái, tùy ý đáp: "Thì ra là Trần đạo hữu! Tới mua pháp khí sao? Tùy tiện xem đi."
Trần Nặc là một đội viên trong đội chấp pháp của Học Viện Lang Duyên, cũng là khách quen của Khổng Linh tiên tử, cả hai đều có quen biết nhau, thái độ rất tùy ý.
"Ồ, tiên tử bắt đầu bán đan dược rồi sao?" Trần Nặc đi dạo trong tiệm một vòng, hơi ngạc nhiên hỏi.
Khổng Linh gật đầu: "Đúng vậy, có đứa cháu muốn tham gia thi tuyển vào học viện của các ngươi, vẫn chưa gom đủ phí khảo hạch, cho nên gửi bán nhờ bên trong tiệm của ta."
Trần Nặc lấy ra một lọ đan dược, kinh ngạc nói: "Đan dược này không tệ!"
Ban đầu Trần Nặc nhìn thấy đan dược bày bên trong góc còn tưởng rằng là đan dược kém chất lượng gì, khi tận tay lấy ra xem mới nhận ra là thứ tốt.
(dreamhouse)
Khổng Linh nhàn nhạt nói: "Phải vậy không? Ta không hiểu về đan dược lắm, nếu Trần đạo hữu thích, có thể mua một ít về dùng thử."
"Tiên tử đan dược này bán bao nhiêu?" Trần Nặc hỏi.
"Hai mươi tiên tinh một lọ." Khổng Linh đáp.
"Cái này thì sao?" Trần Nặc nhịn xuống hưng phấn chỉ vào một lọ ở bên cạnh hỏi.
"Cũng hai mươi tiên tinh."
Trần Nặc liên tiếp hỏi giá của mấy bình đan dược, giống như là chỉ sợ Khổng Linh sẽ hối hận, lập tức hảo sảng nói: "Ta mua hết."
Khổng Linh gật đầu: "Được thôi."
Trần Nặc lập tức trả tiền mang cả sáu bình đan dược rời đi.
Khổng Linh nhìn thái độ sảng khoái của Trần Nặc, thầm nghĩ: Bán lỗ rồi!
Đan dược của Diệp Phàm đặt bên trong tiệm qua mấy ngày vẫn chưa có người nào hỏi thăm, Khổng Linh còn tưởng rằng là do chất lượng đan dược kém, nhưng nhìn thái độ ban nãy của Trần Nặc, Khổng Linh bỗng phát hiện, có thể là những người trước đây đều không có mắt nhìn.
......(dreamhouse)
Học Viện Lang Duyên.
"Trần ca, viên Luyện Cốt Đan này phẩm chất không tệ nha! Mua ở đâu đó?" Một đội viên cùng thuộc đội chấp pháp với Trần Nặc tò mò hỏi.
"Mua." Trần Nặc nhàn nhạt đáp.
"Bao nhiêu tiên tinh? Có đắt lắm không?" Hun Đúc nửa đùa nửa thật hỏi.
"Hai mươi tiên tinh." Trần Nặc nói.
Hun Đúc trừng lớn mắt, mãi lâu sau mới sắc mặt cổ quái nói: "Trần ca, ngươi không bị người gạt, nhưng ngươi gạt người nha! Thứ này trên thị trường ít nhất phải ba mươi khối tiên tinh, bán bốn mươi khối người khác cũng không cảm thấy đắt!"
Trần Nặc nhíu mày lại: "Ta không có mặc cả, người ta bán giá đó."
Hun Đúc cười nói: "Có chuyện tốt như vậy sao, đội trưởng, ngươi nhặt tiện nghi ở đâu đó? Mang ta cùng kiếm chút đi."
"Bên trong cửa hàng của Khổng Linh tiên tử." Trần Nặc đáp.
Hun Đúc kinh thanh nói: "Đội trưởng, ngươi chiếm tiện nghi của Khổng Linh tiên tử sao? Không phải ngươi đang muốn theo đuổi người ta sao? Ngươi chiếm tiện nghi như vậy làm sao được!"
(dreamhouse)
Trần Nặc hơi đỏ mặt lên: "Đan dược ấy không phải của Khổng Linh tiên tử, nàng chỉ hỗ trợ bán mà thôi ......"
"Vậy là ai luyện chế?" Hun Đúc hỏi.
"Nghe nói là cháu của Khổng Linh tiên tử luyện chế, người nọ đang muốn thi vào học viện chúng ta." Trần Nặc nói.
Hun Đúc híp mắt: "Nói như vậy hắn là một tân sinh thiên phú không tệ nha! Nhìn dáng vẻ này xem ra Đan Viện lại sắp thêm một nhân tài rồi, khi nào thì Khổng Linh tiên tử nhiều thêm một đứa cháu như thế?"
Trần Nặc lắc đầu: "Không rõ lắm."
......
Khổng Linh đi vào hậu viện, ném hơn một trăm khối tiên tinh cho Diệp Phàm, "Đan dược ngươi gửi bán trong tiệm đã hết hàng rồi."
Diệp Phàm vui vẻ nói: "Ta biết có thể bán được mà, ngươi còn nói sẽ không có ai mua."
"Ta cảm thấy có thể nâng giá lên một chút, cũng điều chỉnh lại vị trí một chút." Khổng Linh đề nghị.
(dreamhouse)
Khổng Linh cân nhắc, mấy ngày trước không có ai hỏi thăm đan dược một phần cũng là vì vị trí đặt đan dược, đan dược đặt ở trong một góc, có lẽ mọi người cũng không chú ý thấy.
Diệp Phàm với Bạch Vân Hi đã thỏa thuận với Khổng Linh, tiên tinh kiếm được từ việc mua đan dược sẽ chia % cho nàng, Diệp Phàm bán được càng nhiều đan dược, Khổng Linh cũng sẽ kiếm được càng nhiều.
Diệp Phàm gật đầu: "Ta vẫn còn mấy bình đan dược nữa, có thể mang ra bán."
"Hôm nay ra ngoài đi dạo một vòng cảm thấy thế nào?" Khổng Linh tùy ý hỏi.
Diệp Phàm cau mày lại: "Có nhiều thứ tốt, nhưng giá cả thật sự khiến người ta phải đau đầu."
Khổng Linh cười nói: "Cứ từ từ thôi, tiên tinh sớm muộn gì cũng sẽ có, một trăm năm không được thì hai trăm năm, hai trăm năm không được thì năm trăm năm, cho dù mỗi năm ngươi chỉ kiếm được có viên tiên tinh, một trăm năm chính là viên rồi, tích tiểu thành đại mà! Chỉ cần ngươi nỗ lực kiếm tiên tinh, sớm muộn gì cũng sẽ mua được món đồ mà ngươi thích, chỉ cần ngươi nỗ lực là sẽ có kết quả."
Bạch Vân Hi: "......" Khổng Linh như này thật sự rất giống đạo sư nhân sinh đã hiểu thấu hồng trần mà! Nhưng một trăm năm gì đó quá dài rồi đi, nếu cứ kiếm tiên tinh như vậy, tới ngày tháng năm nào bọn họ mới có thể ra mặt chứ!
(dreamhouse)
..........