Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 411: tiên linh tuyền

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

XQCKTHH - Chương

(dreamhouse)

Chương : Tiên linh tuyền

Phế Khí Đường vị trí hẻo lánh, Diệp Phàm lại ru rú trong nhà, tân sinh bên ngoài lần lượt bộc lộ tài năng, Diệp Phàm cũng dần bị mọi người quên đi.

Bị người quên đi, Diệp Phàm vẫn rất tiêu sái, thường thường ở lại bên trong Phế Khí Đường nghiên cứu đồ án linh trận.

Nhiệm Vụ Đường không nhận được linh tài từ chỗ Diệp Phàm, qua một tháng, Diệp Phàm bị khấu trừ một trăm tích phân.

Một trăm tích phân đối với Diệp Phàm mà nói không xem như quá nhiều, thông báo từ lệnh bài thân phận truyền đến trực tiếp bị Diệp Phàm xem nhẹ.

Viện trưởng Tạp Viện nguyên bản sinh ra chút khúc mắc với Diệp Phàm, nhưng Diệp Phàm vẫn luôn không xuất hiện, viện trưởng Tạp Viện liền trực tiếp quên mất Diệp Phàm.

Diệp Phàm tiêu tốn một năm, mất ăn mất ngủ, nghiên cứu ra đủ các loại đồ án linh trận.

Các loại pháp khí bị tổn hại bên trong Phế Khí Đường đều trở thành tài liệu nghiên cứu của Diệp Phàm.

Một năm sau, Diệp Phàm cuối cùng cũng thành công chữa trị một tấm chắn.

Diệp Phàm truyền tiên khí vào trong tấm chắn, tấm chắn tức khắc sáng lên, giống như là được kích hoạt.

"Cuối cùng cũng thành công!" Diệp Phàm kích động nói.

(dreamhouse)

"Không biết tấm chắn này đáng giá bao nhiêu tích phân." Ngao Tiểu No hai mắt tỏa sáng nói.

Diệp Phàm khinh thường nhìn Ngao Tiểu No một cái: "Ngươi đúng là cái đồ ếch ngồi đáy giếng, quan trọng không phải tấm chắn này đáng giá bao nhiêu tích phân, mà đây mới chỉ là bước đầu tiên, nếu như ta chữa trị được toàn bộ pháp khí bên trong Phế Khí Đường này, vậy ta liền phát tài, không, không cần toàn bộ, chỉ cần một phần ba, ta cũng đã phát tài."

Ngao Tiểu No hơi mang thương hại nhìn Diệp Phàm: "Ngươi suy nghĩ nhiều quá, nhiều hàng rách nát thế này, ngươi có thể chữa trị được một phần năm đã xem như không tệ."

Diệp Phàm xua xua tay: "Có thể chữa trị một phần năm cũng không chênh lệch bao nhiêu."

"Chờ ngươi có thể chữa trị được rồi nói sau đi, một năm này, ngươi đã bị khấu trừ hơn một ngàn tích phân rồi đấy." Ngao Tiểu No hận sắt không thành thép nói.

Diệp Phàm không thèm để ý nói: "Không phải là tích phân thôi sao, có gì quá đáng đâu chứ, ta là người phải làm đại sự, chút tích phân này xem như tiền đầu tư, mặc kệ nó, bận mải lâu như vậy, ta đi tiêu khiển một chút."

Diệp Phàm duỗi người, thầm nghĩ: Bận mải lâu như vậy, hắn thật sự nên đi thả lỏng một chút.

......(dreamhouse)

Diệp Phàm đi tới khu linh tuyền của học viện, tiêu phí tích phân thuê một phòng linh tuyền.

Học Viện Lang Duyên xây dựng một trăm phòng linh tuyền, linh tuyền được dẫn tới từng phòng một, các phòng không chung đụng với nhau.

Diệp Phàm nằm trong ao linh tuyền, nhàn nhã uống rượu.

"Cuộc sống a! Vẫn phải như thế này mới được, uống chút rượu, ngâm linh tuyền, nếu như Vân Hi cũng ở đây, vậy liền viên mãn, đáng tiếc Vân Hi bận quá, chỉ có thể ngẫu nhiên rút ra được chút thời gian đến thăm ta." Diệp Phàm nói.

Hành Tây nhìn Diệp Phàm, nói: "Chừng nào thì ngươi mua cục đá đó cho ta?"

Diệp Phàm nhìn Hành Tây, nói: "Ồn cái gì mà ồn! Cục đá mà ngươi muốn rất đắt! Phải biết hiện tại chúng ta đang ở trong giai đoạn dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, phải kiên trì gian khổ mộc mạc, không thể phô trương lãng phí."

Hành Tây không vui nói: "Ta không nhìn ra được ngươi gian khổ mộc mạc điểm nào! Ta chỉ nhìn thấy ngươi vui vẻ thoải mái, mới vừa rồi còn tiêu phí tích phân chỉ vì ngâm tắm."

Diệp Phàm uống một ngụm rượu, cười nói: "Cái này ngươi không hiểu rồi, đầu tư cần thiết cũng rất quan trọng, linh tuyền này có thể giúp ta tăng thực lực lên, như vậy với kiếm tiên tinh nhanh được! Linh tuyền này ngâm thật thoải mái, nếu như có thể ở lại đây một hai năm thì tốt rồi."

Diệp Phàm lười đi để ý đến Hành Tây cùng Ngao Tiểu No, nhắm mắt lại, chuyên chú hấp thu linh lực bên trong linh tuyền, tiên khí trong linh tuyền điên cuồng tràn vào trong thân thể của Diệp Phàm.

Diệp Phàm cảm thấy thân thể mình nhẹ dần đi, có cảm giác sắp mọc cánh thành tiên.

(dreamhouse)

Diệp Phàm bước ra khỏi linh tuyền, thân thể có cảm giác thoải mái vô cùng.

......

"Diệp đạo hữu, ngươi đi ngâm linh tuyền?" Kim Hòa kinh ngạc hỏi.

Diệp Phàm mới vừa ra khỏi khu linh tuyền thì gặp phải Kim Hòa.

Diệp Phàm gật đầu: "Phải! Kim đạo hữu, ngươi cũng tới ngâm linh tuyền sao?"

Kim Hòa gật đầu: "Đúng vậy!"

"Vậy nhanh đi đi, ngâm linh tuyền rất tốt, ta đi trước." Diệp Phàm nói.

"Kim đạo hữu, làm sao vậy?" Một tu sĩ bên cạnh Kim Hòa hỏi.

Kim Hòa lắc đầu: "Không có gì."

Kim Hòa đã đi tìm Diệp Phàm mấy lần, mỗi lần Diệp Phàm đều bế quan, Nhiệm Vụ Đường cũng không có bóng dáng của Diệp Phàm, Kim Hòa còn tưởng rằng Diệp Phàm đã tự mình sa ngã, nhưng nhìn bộ dáng ban nãy của Diệp Phàm, sắc mặt tự tin, thần thái phi dương, Kim Hòa liền cảm thấy là có thể mình đã lầm.

(dreamhouse)

Kim Hòa hàn huyên với tu sĩ trông coi mấy câu, tức khắc kinh tủng, "Hắn thuê hai mươi ngày?"

"Đúng vậy!"

Kim Hòa cau mày, thầm nghĩ: Gần đây hắn mới kiếm lời chút tích phân cho nên mới nghĩ đến chuyện tới nơi này xa xỉ một chuyến, kết quả, Diệp Phàm quá giàu rồi! Ra tay một lần chính là tích phân, Kim Hòa mờ mịt nghĩ, Diệp Phàm chỉ có tích phân khen thưởng thôi mới đúng, tính đến khoản chi ở Tàng Thư Các cùng khu linh tuyền sơ sơ cũng đã rồi, vậy hiện tại Diệp Phàm đang âm tích phân.

Nếu hiện tại Diệp Phàm đang âm tích phân, tên của hắn phải xuất hiện trên bảng nợ tích phân của học viện mới đúng, tên của học viên nào xuất hiện trên đó lâu rồi, rất có khả năng sẽ bị đá ra khỏi học viện.

Bảng nợ tích phân ở bên kia, không có tên của Diệp Phàm, nói như vậy, chắc là Diệp Phàm đã có biện pháp kiếm tích phân.

......

Trời tối, Bạch Vân Hi xuất hiện bên trong Phế Khí Đường.

Bạch Vân Hi vẫn luôn đi tìm Diệp Phàm khi trời tối, điều này làm cho Diệp Phàm có cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ như hai người đang âm thầm vụиɠ ŧяộʍ vậy.

"Vân Hi, ngươi đến rồi?" Diệp Phàm nhìn thấy Bạch Vân Hi, vui mừng nói.

"Mấy ngày trước ngươi đi ngâm linh tuyền?" Bạch Vân Hi hỏi.

(dreamhouse)

Diệp Phàm gật đầu: "Phải!"

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: "Sau này ngươi đừng thuê một lần lâu như vậy."

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Bạch Vân Hi: "Vì sao?"

Bạch Vân Hi thở dài: "Ngươi là tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, linh tuyền mà ngươi thuê đều có cấp Hoàng, tốc độ hấp thu của ngươi nhanh hơn những người khác mấy lần, sau khi ngươi dùng xong phòng linh tuyền đó, tiên khí trong phòng ấy yếu hơn những phòng khác nhiều, may mắn, linh tuyền có lưu động, qua một thời gian nữa, linh tuyền khác sẽ bổ sung cho nó."

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Ngươi nói như thế ta mới nhận ra, ngâm linh tuyền lâu rồi, về sau liền không còn bao nhiêu hiệu quả."

Bạch Vân Hi: "......"

"Vân Hi, làm ngươi biết được?" Diệp Phàm khó hiểu hỏi.

"Vừa vặn nghe thấy có tu sĩ nói chuyện phiếm, bảo là hiệu quả của linh tuyền yếu đi, không còn tốt như trước." Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật đầu: "Thì ra là thế!"

Ngao Tiểu No cười hì hì nói: "Vị tu sĩ nào xui xẻo như vậy, vào ngay sau cái thùng cơm Diệp Phàm này."

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Gần đây ngươi thế nào?"

Diệp Phàm gật đầu: "Ta rất tốt! Ta đã có thể chữa trị pháp khí, không bao lâu nữa, một phòng pháp khí này sẽ biến thành tiên tinh, biến thành tích phân, đến lúc đó, ta liền phát tài."

Bạch Vân Hi cười nói: "Vậy sao, ngươi có năng lực lắm!"

"Đó là đương nhiên rồi." Diệp Phàm đắc ý nói.

Diệp Phàm chữa trị tấm chắn mất nửa tháng, sau đó lại tốn bảy ngày chữa trị một thanh kiếm, Diệp Phàm dùng một tháng chữa trị xong mười mấy kiện pháp khí, sau khi chữa trị xong, Diệp Phàm suy nghĩ đến chuyện bán chúng nó đi.

Một tiếng gõ cửa vang lên, Diệp Phàm đi mở cửa, nhìn thấy Kim Hòa.

Diệp Phàm nhìn Kim Hòa, vui mừng nghĩ: Hắn vừa nghĩ đến chuyện nên tìm ai hỗ trợ bán pháp khí, người liền đưa tới cửa.

Kim Hòa nhìn vào trong Phế Khí Đường, tức khắc ngoài ý muốn, nơi này trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều.

"Kim đạo hữu, ngươi đến rồi, ta đang muốn đi tìm ngươi đây." Diệp Phàm nói.

(dreamhouse)

Kim Hòa khó hiểu: "Diệp đạo hữu tìm ta có chuyện gì sao?"

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Chuyện là như này, trên tay ta đang có một đám pháp khí cần bán đi, ngươi có thể hỗ trợ không?"

Kim Hòa nhìn Diệp Phàm, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, xấu hổ nói: "Diệp đạo hữu, phần lớn tu sĩ ánh mắt đều rất độc, nếu như ngươi muốn bán tàn thứ phẩm là sẽ không có ai mua đâu."

Diệp Phàm không vui cau mày lại: "Ngươi xem ta thành ai chứ, nhân phẩm của ta rất tốt, không bán sản phẩm giả tạo kém chất lượng."

Diệp Phàm lấy ra một tấm chăn, ném cho Kim Hòa, "Ngươi xem thử cái này đi."

Kim Hòa rót tiên khí vào trong tấm chăn, tấm chăn tức khắc bị kích hoạt, hình thành nên một vòng bảo hộ, "Tấm chắn này phẩm chất không tệ!"

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Nhưng lai lịch của thứ này có chút vấn đề, không tiện bán trong học viện."

Kim Hòa nhìn Diệp Phàm một cái, nói: "Chuyện đó không thành vấn đề, ta có thể nối tiếp với võng thương nghiệp của tộc chúng ta để rao bán, Diệp đạo hữu muốn đổi thành tích phân hay là tiên tinh?"

Diệp Phàm nghĩ nghĩ, nói: "Tích phân đi."

(dreamhouse)

Kim Hòa gật đầu: "Được." Kim Hòa hơi do dự một chút, nói: "Hình như Diệp đạo hữu không chỉ có một vạn tích phân đúng không? Là có con đường phát tài nào sao? Có thể kéo tiểu đệ một tay không?"

Diệp Phàm lắc đầu: "Con đường phát tài này của ta ngươi không học theo được?"

Kim Hòa khó hiểu: "Vì sao?"

"Ta ăn cơm mềm, bát cơm này ngươi ăn không nổi!" Diệp Phàm nói.

Kim Hòa: "...... Ăn cơm mềm sao!"

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy, có người nuôi ta!"

Kim Hòa nhìn Diệp Phàm, thầm nghĩ: Chẳng lẽ hắn đoán sai rồi, Diệp Phàm có hậu đài?

Diệp Phàm vuốt cằm, thở dài nói: "Tuy rằng ăn cơm mềm rất vui, nhưng làm một người nam nhân có lý tưởng có khát vọng, không thể vẫn luôn ăn cơm mềm được."

Kim Hòa: "......"

Diệp Phàm cùng Kim Hòa đang nói chuyện, hai tu sĩ đi đến.

Nhìn thấy pháp bào đội chấp pháp của hai tu sĩ nọ, Kim Hòa tức khắc khẩn trương lên, hơi rụt cổ lại, cực lực che giấu đi cảm giác tồn tại của mình.

(dreamhouse)

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, tiểu thương như Kim Hòa ở trong học viện tương đương với bán hàng vỉa hè, thuộc về đội chấp pháp của học viện quản lý.

Kim Hòa nhìn Trần Nặc cùng Hun Đúc, ẩn ẩn có cảm giác muốn chạy.

Thấy hai người càng ngày càng tới gần, Kim Hòa nhịn không được thầm nghĩ: Không phải là Diệp Phàm phạm tội gì đi, sao lại làm cho người của đội chấp pháp xuất hiện ở đây, Diệp Phàm nói kiện pháp khí đó lai lịch bất chính, chẳng lẽ là sự tình bại lộ?

"Diệp đạo hữu." Trần Nặc tươi cười chào hỏi với Diệp Phàm.

Kim Hòa nhìn thấy Trần Nặc cùng Hun Đúc không giống tới gây chuyện, thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Diệp Phàm nhìn hai người, hỏi: "Hai vị đạo hữu, hai vị tới có chuyện gì sao?"

"Là như này, ta biết Diệp đạo hữu là đan sư, ta muốn hỏi xem Diệp đạo hữu có nhận nhiệm vụ luyện đan không, nếu như Diệp đạo hữu nhận, muốn chúng ta trả bằng tiên tinh hay tích phân đều được." Trần Nặc nói.

"Nhận chứ!" Diệp Phàm không cần nghĩ ngợi nói.

Diệp Phàm thầm nghĩ: Con đường chữa trị pháp khí làm giàu nhìn như một mảnh quang minh, nhưng trứng gà không thể đặt trong cùng một rổ, nhiều thêm một con đường kiếm tiền cũng tốt.

(dreamhouse)

Trần Nặc đưa cho Diệp Phàm một tờ danh sách, Diệp Phàm nhận lấy xem.

"Đan dược mà chúng ta cần đều ghi ở bên trên, nếu như Diệp đan sư không hài lòng về giá cả, chúng ta vẫn có thể thương lượng thêm một chút."

Kim Hòa thò lại gần nhìn qua, bên trên đều là giá thị trường, đan tu luyện chế ra đan dược bán cho học viện giá cũng như thế này.

Nếu người của đội chấp pháp muốn mua đan dược qua chỗ học viện sẽ phải trả thêm một bút phí, nếu trực tiếp tìm mua từ trên tay đan sư thì có thể rẻ hơn, việc này ở bên trong học viện là bị cấm, nhưng học sinh lén lút làm quá nhiều, học viện cũng chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt.

Phần lớn đan sư sợ phiền toái, sẽ bán đan dược cho học viện, dù sao muốn lén lút tìm khách hàng không dễ, còn có thể gặp nguy hiểm.

Diệp Phàm không phải là người của Đan Viện, đội chấp pháp làm thế này cũng không xem như là vi phạm nội quy.

Diệp Phàm nhìn giá cả trên tờ danh sách, nói: "Ta biết rồi, chờ đan dược luyện chế xong, ta sẽ thông báo cho hai vị."

Trần Nặc để lại một khối ngọc giản truyền tin cho Diệp Phàm, nói: "Diệp đạo hữu, ta cùng với Khổng Linh tiên tử là bạn tốt, nếu như ngươi có gì cần hỗ trợ có thể đi tìm ta." Kỳ thật đây không phải là lần đầu tiên Trần Nặc tới tìm Diệp Phàm, nhưng mấy lần trước hắn tới tìm, Diệp Phàm đều đang bế quan, đội chấp pháp cũng có nhiều việc phải bận, cho nên Trần Nặc suýt nữa thì quên mất Diệp Phàm.

Diệp Phàm gật đầu: "Được."

(dreamhouse)

..........

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio