XQCKTHH - Chương
(dreamhouse)
Chương : Trận Pháp Tùy Tưởng
Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm, nói: "Hình như ngươi bị người ta ghi nhớ rồi."
Diệp Phàm không thèm để ý nói: "Thiên tài luôn sẽ bị người ghi hận, ta quen rồi."
Ngao Tiểu No: "......"
Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm hỏi: "Sao đột nhiên ngươi lại có hứng thú với trận pháp?"
"Ta muốn bố trí một cái Tụ Linh Trận, như vậy liền không cần phải chạy tới phòng tu luyện nữa rồi." Diệp Phàm nói.
Ngao Tiểu No gật đầu: "Cũng phải, bố trí ra một cái Tụ Linh Trận là đầu tư thiết yếu."
Diệp Phàm đọc nhanh như gió, tốc độ lật sách rất nhanh.
Không lâu sau, Diệp Phàm bị một quyển trận pháp hấp dẫn, tên của cuốn sách ấy rất tùy tính, gọi là "Trận Pháp Tùy Tưởng".
"Quyển trận pháp này...... thật là cổ quái!" Diệp Phàm nhịn không được nói.
Ngao Tiểu No gật đầu: "Đúng là hơi cổ quái, toàn là một ít phỏng đoán không thực tế, không có chút giá trị nào."
Diệp Phàm cau mày nói: "Tuy rằng thế, nhưng nếu thật sự có thể phỏng đoán ra toàn bộ những gì mà quyển sách này nói thì tốt rồi."
(dreamhouse)
Bên trong "Trận Pháp Tùy Tưởng" có một phỏng đoán về Tụ Linh Trận, ở bên trong Tụ Linh Trận bố trí thêm cái Dẫn Linh Trận, trực tiếp đưa tiên khí mà Tụ Linh Trận hút tới vào trong cơ thể của tu sĩ, nếu phỏng đoán này có thể làm, vậy sẽ có thể tăng mạnh năng suất tu luyện.
Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm, nói: "Cái trận pháp này căn bản là nói suông mà, ngươi đúng là si tâm vọng tưởng!"
Diệp Phàm cau mày nói: "Nói không chắc, chuyện thành do người mà!"
Ngao Tiểu No: "......"
Diệp Phàm ở lại khu trận pháp một hồi liền bị truyền tống ra ngoài.
Sau khi rời khỏi Tàng Thư Các, Diệp Phàm đi cửa hàng linh tài của học viện, tiêu tốn hai ngàn tích phân, lại trở về Phế Khí Đường.
Khi Diệp Phàm trở về Phế Khí Đường, Trần Nặc cùng Hun Đúc đang đợi.
"Hai vị đạo hữu tới sớm thật đây!" Diệp Phàm nhịn không được nói.
Mấy năm nay Diệp Phàm cùng Trần Nặc và Hun Đúc qua lại rất thường xuyên, hai bên đều quen biết lẫn nhau, "Diệp đan sư, đan dược."
(dreamhouse)
Diệp Phàm gật đầu, lấy ra mười mấy bình đan dược đưa cho hai người, Hun Đúc cùng Trần Nặc kiểm tra đan dược xong, chuyển tích phân vào trong lệnh bài của Diệp Phàm.
"Đan dược của Diệp đan sư càng ngày càng tốt!" Bọn họ đã giao dịch với Diệp Phàm mười mầy lần, Hun Đúc có cảm giác phẩm chất đan dược của Diệp Phàm đang càng ngày càng thăng hạng.
Cái giá mà Hun Đúc cùng Trần Nặc cho Diệp Phàm lần trước là dành cho đan dược hạ phẩm, trung phẩm, hiện tại đan dược mà Diệp Phàm luyện chế ra đều là thượng phẩm, giá cả lại vẫn giữ nguyên, Hun Đúc cảm thấy rất là ngượng ngùng.
Diệp Phàm gật đầu nói: "Gần đây đan thuật tiến bộ khá lớn."
Diệp Phàm đọc rất nhiều thư tịch về đan thuật bên trong Tàng Thư Các, hiểu biết thêm rất nhiều kiến thức về đan thuật trên tiên giới, đan thuật tự nhiên là có tiến bộ.
"Diệp đạo hữu, ngươi có đan dược nào chữa trị được cho người tẩu hỏa nhập ma không?" Nung đúc nhịn không được hỏi.
Diệp Phàm khó hiểu: "Đan dược trị liệu người tẩu hỏa nhập ma sao, khó thấy lắm, ta cũng không có nhiều hiểu biết về loại đan dược ấy."
Hun Đúc gật đầu: "Phải! Đan dược trị liệu người tẩu hỏa nhập ma đúng là khá thưa thớt."
"Thế nào, có người tẩu hỏa nhập ma sao?" Diệp Phàm thuận miệng hỏi.
Trần Nặc gật đầu, cô đơn nói: "Đúng vậy! Chúng ta có một vị đồng liêu khi ra ngoài làm nhiệm vụ bị ám toán, tẩu hỏa nhập ma."
(dreamhouse)
"Thì ra là thế? Đã đi Đan Viện hỏi qua chưa?" Diệp Phàm hỏi.
Hun Đúc gật đầu: "Hỏi thì hỏi rồi, nhưng Đan Viện đều là một đám thùng cơm, nói không có biện pháp."
Diệp Phàm: "......"
Trần Nặc ho nhẹ một tiếng, nói: "Viện trưởng Đan Viện nói, Lạc Anh Thanh Tâm Đan có thể sẽ có hiệu quả, nhưng Lạc Anh Thanh Tâm Đan là đan dược Nhân cấp, viện trưởng Đan Viện thử luyện hai lần, đều thất bại, sau đó đã từ bỏ."
Diệp Phàm gật đầu: "Được rồi, có thời gian rảnh ta sẽ suy nghĩ biện pháp."
Trần Nặc cảm kích nói: "Làm phiền!"
"Không cần khách khí." Diệp Phàm vẫy vẫy tay.
......
Diệp Phàm đi vào Phế Khí Đường, lại tùy tay chữa trị hai kiện pháp khí, đối với luyện khí sư bình thường mà nói, luyện khí chính là lựa chọn tài liệu, xây dựng khí phôi, cuối cùng khắc hoạ đồ án linh trận.
Khắc họa đồ án linh trận là bước khó khăn nhất, một bước này can hệ trực tiếp đến thành bại của một kiện pháp khí, % luyện khí sư thất bại là hỏng ở bước này.
(dreamhouse)
Đối với Diệp Phàm mà nói, khắc họa đồ án linh trận không phải việc gì khó, linh hồn lực của Diệp Phàm mạnh mẽ, trải qua quãng thời gian thực tiễn này, Diệp Phàm chữa trị qua rất nhiều đồ án linh trận, liền càng ngày càng thuần thục. Trước đây phải mấy ngày Diệp Phàm mới chữa trị xong một kiện pháp khí, nhưng hiện tại một ngày là đã có thể chữa trị mấy kiện.
Khi Kim Hòa tới tìm Diệp Phàm, Diệp Phàm đang nghiên cứu một đống tài liệu trận pháp.
"Diệp đạo hữu." Kim Hòa cung kính gọi một tiếng.
Dựa vào Diệp Phàm, gần đây Kim Hòa kiếm lời rất nhiều, điều này làm cho Kim Hòa càng ngày càng kính sợ Diệp Phàm.
"Diệp đạo hữu, ngươi đang làm gì thế?" Kim Hòa hỏi.
Diệp Phàm xua xua tay: "Không có gì, nghiên cứu một ít trận pháp mà thôi."
Kim Hòa run lập cập, Kim Hòa biết Diệp Phàm có thể luyện đan, có thể trường kỳ giao dịch với đội cháp pháp, đan thuật của Diệp Phàm nhất định không thấp, Kim Hòa không ngờ rằng, Diệp Phàm lại còn có hứng thú với cả trận pháp.
Trên thực tế, Kim Hòa cũng rất thèm đan dược của Diệp Phàm, nhưng phương diện đan dược người của đội chấp pháp đã ra tay, Kim Hòa tự nhiên không tiện tranh với người của đội chấp pháp.
"Diệp đạo hữu, ngươi còn nghiên cứu cả trận pháp nữa sao?" Kim Hòa nhíu mày hỏi.
(dreamhouse)
Diệp Phàm gật đầu: "Phải! Ngươi không biết, thế đạo gian nan, biết nhiều một chút mới không chịu thiệt."
Kim Hòa cau mày, thầm nghĩ: Tham nhiều nhai không nát, có đôi khi, dốc lòng một môn vẫn tốt hơn.
"Diệp đạo hữu, vậy pháp khí......"
Diệp Phàm tùy tay chỉ vào trong một góc: "Đều ở đó đó."
Kim Hòa nhìn mấy món pháp khí, nói: "Vậy ta mang đi đây."
Diệp Phàm gật đầu: "Được."
Kim Hòa thu pháp khí vào trong nhẫn không gian, thầm nghĩ: Diệp đạo hữu có vẻ càng ngày càng lớn mật, trước đây chữa trị pháp khí xong còn hỗ trợ nhuộm màu gì đó, hiện tại trực tiếp đưa nguyên đai nguyên kiện cho hắn, hắn bán pháp khí còn phải cẩn thận từng chút một, nếu như lòi liền xong rồi.
......
Khi Bạch Vân Hi tới, Diệp Phàm đang xây dựng Tụ Linh Trận.
"Đang bận sao?" Bạch Vân Hi hỏi.
(dreamhouse)
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy!"
Ngao Tiểu No nhảy ra nói: "Bạch thiếu, Diệp Phàm muốn bố trí một cái Tụ Linh Trận tự động hấp thu linh khí còn có thể vận chuyển linh khí vào trong người hắn, hắn quá lười rồi."
Diệp Phàm kéo Ngao Tiểu No ra: "Đừng nghe nó nói bậy, ta muốn đẩy nhanh tốc độ hấp thu linh khí mà thôi, ngươi biết đấy, linh căn của ta tương đối nhiều, nếu như muốn thăng cấp là sẽ cần nhiều tiên khí hơn người khác."
"Có manh mối gì chưa?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm cau mày: "Ta vẫn đang thử."
"Hắn đọc một quyển sách về trận pháp không tưởng, sau đó cùng nổi diên với trận pháp sư não tàn viết quyển sách đó." Ngao Tiểu No lắc đầu than thở.
Diệp Phàm nhìn Ngao Tiểu No một cái: "Cút đi cút đi, ngươi thì biết cái gì! Phải biết rằng có rất nhiều thứ đều là trước tiên có ý tưởng, sau đó sáng tạo ra."
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Nếu thực sự có loại trận pháp ấy, vậy ngươi nhất định có thể làm ra được."
Bạch Vân Hi hoàn toàn không chút nghi ngờ về thiên phú trên phương diện thuật pháp của Diệp Phàm.
(dreamhouse)
Diệp Phàm lấy ra lệnh bài thân phận, nói: "Vân Hi, tích phân của ngươi có đủ tiêu không? Ta chuyển cho ngươi một ít đi."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Cũng được." Bạch Vân Hi nhìn lệnh bài trong tay Diệp Phàm, trong đó đã có sáu vạn tích phân.
"Gần đây ngươi sống thế nào?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: "Ta rất tốt, chỉ là hôm nay gặp phải một người không hiểu ra sao ở Tàng Thư Các."
"Ai?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm nhún vai: "Không biết, tên đó đi chung với công chúa gì đó kia."
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Lúc trước Diệp Phàm từ chối làm đồng tử xem lò cho Lạc Tuyết tiểu công chúa tuy chỉ là chuyện nhỏ, nhưng chuyện nhỏ một khi lên men sẽ trở thành chuyện lớn rất khó lường, nếu có người rắp tâm ném một cái tội danh coi rẻ công chúa lên người Diệp Phàm, vậy nói không chừng Diệp Phàm sẽ gặp phải phiền toái, nhưng chuyện đó đã trôi qua rất lâu, chắc đã không còn ai nhớ đến nữa.
Bạch Vân Hi nhìn quầng thâm mắt nhàn nhạt trên mặt Diệp Phàm, hỏi: "Gần đây ngươi rất bận sao?"
Diệp Phàm cười nói: "Người tài giỏi thường nhiều việc mà, chuyện gì cũng đến tay ta."
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Đừng quá miễn cưỡng mình."
(dreamhouse)
Diệp Phàm gật đầu: "Yên tâm."
Bạch Vân Hi lấy ra một chiếc nhẫn, giao cho Diệp Phàm, nói: "Linh thảo bên trong Đa Bảo Vòng thành thục rồi, đều ở đây."
Diệp Phàm nhận lấy, kiểm tra qua, nói: "Không ít nha!"
"Ừ, Đa Bảo Vòng lại mở ra một phần nữa, tiên điền càng ngày càng nhiều."
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Đáng tiếc, tân sinh trong vòng mười năm không thể ra khỏi học viện, nếu không, bọn họ có thể ra ngoài bán đi một ít linh thảo. Bán cho học viện cũng được, nhưng đột nhiên xuất hiện nhiều linh thảo như vậy, nếu như có người đi truy tra tung tích thì không ổn, hiện tại tích phân đủ dùng, không cần thiết bán linh thảo.
......
Lạc Tuyết tiểu công chúa đi vào Đan Đường, nhìn thấy mấy đan sư đang tụ tập với nhau nói chuyện phiếm.
"Các vị sư tỉ, đang nói chuyện gì thế?"
"Cũng không có gì, nghe nói có một đan sư đang đầu cơ trục lợi, số lượng còn rất lớn." Một nữ đan sư nói.
(dreamhouse)
Lạc Tuyết nhướng mày, thầm nghĩ: Đan sư lén lút bán đan dược cũng là chuyện thường thấy, đáng lý không phải là chuyện lớn gì mới phải. "Người của đội chấp pháp truy tra chưa?"
Lưu Nhạn lắc đầu: "Không có, trên thực tế chính là người của đội chấp pháp lén đi mua đan dược."
Lạc Tuyết nhíu mày lại: "Còn có chuyện như vậy!"
"Nhưng người của đội chấp pháp cũng không xem như là vi phạm nội quy, bởi vì vị đan sư ấy hình như không có ở Đan Viện chúng ta." Lưu Nhạn nói.
Lạc Tuyết nghi hoặc: "Có đan sư nào không ở Đan Viện chúng ta sao?"
Lưu Nhạn gật đầu: "Chắc là có đi, nhưng cũng là đan sư bất nhập lưu mà thôi, nếu trình độ của hắn cao minh, đã đi khảo vào Đan Viện chúng ta rồi."
"Có biết đan sư đó là ai không?" Lạc Tuyết hỏi.
Lưu Nhạn lắc đầu: "Không rõ lắm."
Lưu Nhạn thầm nghĩ: Gần đây ẩn ẩn có lời đồn truyền là đan sư của Đan Viện bọn họ đan thuật còn không bằng người của viện khác, tuy rằng chỉ là một ít lời nói bắt gió bắt bóng, nhưng nếu nó lưu truyền rộng ra, danh dự của Đan Viện bọn họ sẽ mất hết.
Lạc Tuyết cau mày, trầm tư suy nghĩ, thân ảnh của Diệp Phàm chợt lướt qua trong đầu nàng, nhưng rất nhanh đã bị nàng cười cho qua.
Lưu Nhạn nhìn biểu tình của Lạc Tuyết, hỏi: "Lạc Tuyết học muội nghĩ đến cái gì sao?"
Lạc Tuyết lắc đầu: "Không có gì."
(dreamhouse)
..........