XQCKTHH - Chương
(dreamhouse)
Chương : Không có chống lưng?
Khi Văn Dịch Chi đến, không khí bên trong Chấp Pháp Đường đã vô cùng khẩn trương.
Bên trong Chấp Pháp Đường nghiễm nhiên bày thành tư thế tam tư hội thẩm, có không ít tu sĩ của Tứ Hải Hội ở bên trong Chấp Pháp Đường xem náo nhiệt.
"Diệp sư điệt, bên trong lệnh bài thân phận của ngươi được chuyển vào tổng cộng hơn bốn mươi vạn tích phân, ngươi có thể giải thích lai lịch của chúng nó không?" Tống Hi Nghĩa hỏi.
Ban đầu Tống Hi Nghĩa nhận tin tức từ Tứ Hải Hội báo cáo Diệp Phàm đầu cơ trục lợi pháp khí cũng không có quá để ý, nếu pháp khí bên trong Phế Khí Đường tùy tùy tiện tiện là có thể bán ra giá trên trời, công tác này đã sớm bị người khác cướp mất, nào tới phiên Diệp Phàm đi làm, tu sĩ bị phân phối tới Phế Khí Đường cũng không khác bị lưu đày bao nhiêu.
Nhưng Diệp Phàm rất kỳ quái, bị phân phối tới Phế Khí Đường nhiều năm, Diệp Phàm chưa bao giờ đi giao nhiệm vụ, mười năm qua đã bị khấu trừ hơn vạn tích phân.
Đổi thành tu sĩ Tạp Viện khác đã sớm bị trường học đuổi ra ngoài, nhưng Diệp Phàm lại vẫn luôn rất dư dả, người này tu vi không cao, cũng không biết kiếm đâu ra nhiều tích phân như vậy.
Tích phân được chuyển vào lệnh bài thân phận của Diệp Phàm quá quỷ dị, những thứ khác chưa tính, có một lần chuyển trực tiếp mười vạn tích phân, đó chính là mười vạn tích phân đấy!
Đệ tử bình thường cực khổ làm một năm kiếm được mấy trăm tích phân đã là rất tốt rồi.
"Đó đều là ta vất vả kiếm được." Diệp Phàm nghĩa chính từ nghiêm nói.
(dreamhouse)
"Vớ vẩn, ngươi làm cái gì có thể kiếm dược nhiều tích phân như vậy chứ, nhất định là đầu cơ trục lợi pháp khí, ta phân phối ngươi đến Phế Khí Đường, không ngờ ngươi lại có thể làm ra chuyện phản bội học viện như vậy." Thanh Minh nói.
"Bên trong Phế Khí Đường đều là pháp khí rách nát, chúng nó đáng giá mấy đồng tiền chứ!" Diệp Phàm khinh thường nói.
"Nếu không phải ngươi bán pháp khí của Phế Khí Đường, vậy làm sao chúng nó lọt ra ngoài được?" Thanh Minh hỏi.
Diệp Phàm cau mày: "Ta đã nói rồi, đó không phải là pháp khí của Phế Khí Đường, là bộ dáng của chúng nó giống nhau mà thôi, căn bản không phải cùng một pháp khí."
"Đã đến lúc này rồi ngươi còn nói hươu nói vượn được, nếu không phải pháp khí của Phế Khí Đường lọt ra, vậy pháp khí bên trong Phế Khí Đường đi đâu hết rồi?"
"Vì phân giải ra linh tài hữu dụng, ta mang chúng nó đi nung chảy!" Diệp Phàm nói.
"Vậy linh tài nung chảy ra đâu?" Bùi Anh hỏi.
"Trình độ của ta có hạn, không tách ra được." Diệp Phàm không cần nghĩ ngợi đáp.
Thanh Minh hừ lạnh một tiếng: "Giảo biện! Sự thật bày ở trước mặt, ngươi còn dám ăn nói bừa bãi."
......(dreamhouse)
Hun Đúc nhìn Trần Nặc một cái, truyền âm hỏi: "Đã liên hệ cho Bạch Vân Hi chưa?"
Trần Nặc trả lời: "Liên hệ rồi."
Trần Nặc thầm nghĩ: Dù sao Diệp Phàm cũng không phải là Bạch Vân Hi, hai bên cách một tầng, Thiên Tinh đạo nhân chưa chắc đã nguyện ý ra tay giúp đỡ, chỉ có thể trông cậy vào sư phụ của Diệp Phàm cố gắng một chút, cũng không biết sư phụ của Diệp Phàm là ai.
Hun Đúc cau mày, mấy năm gần đây tu sĩ của Chấp Pháp Đường bọn họ mua không ít đan dược từ chỗ Diệp Phàm, nhưng hội trưởng không biết việc ấy, nếu Diệp Phàm thú nhận khai cả bọn họ ra, vậy......
"Lão Tống, sao bên trong Chấp Pháp Đường của ngươi chướng khí mù mịt vậy, ai cũng có thể vào đây hay sao?" Văn Dịch Chi hấp tấp xông vào bên trong Chấp Pháp Đường, nhíu mày không vui nhìn đám người Bùi Anh một cái.
Thanh Minh nhìn thấy Văn Dịch Chi xuất hiện, trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ dự cảm không tốt.
Thanh Minh có thể lạnh lùng sắc bén đối với Diệp Phàm, dùng không dám dùng thái độ đó với Văn Dịch Chi, tuy rằng cả hai đều là viện trưởng, nhưng địa vị chênh lệch quá xa.
Tống Hi Nghĩa không vui nhìn Văn Dịch Chi: "Hôm nay sao lại có ngọn gió nào thổi Văn đạo hữu tới chỗ của ta thế?"
Văn Dịch Chi hừ lạnh một tiếng, đầy mặt không vui nói: "Ngươi bắt đồ đệ của ta, ta đương nhiên phải tới xem."
(dreamhouse)
Tống Hi Nghĩa cau mày, khó tin nhìn Diệp Phàm: "Đây là đồ đệ của ngươi?"
Tống Hi Nghĩa thầm nghĩ: Khó trách tân sinh khác vừa tới Chấp Pháp Viện liền mềm chân, Diệp Phàm lại hoàn toàn không sợ hãi, còn dám trợn trắng mắt nói dối.
"Sư phụ, bọn họ cướp đi lệnh bài thân phận của ta rồi, bên trong đó còn hơn hai vạn tích phân." Diệp Phàm kích động nói.
Văn Dịch Chi đen mặt, tích phân tích phân, tên tiểu tử Diệp Phàm này lúc nào cũng chỉ biết có mỗi tích phân.
Tống Hi Nghĩa cau mày, nói: "Lão Tống, sao đệ tử của ngươi lại ở Tạp Viện?"
"Hắn thích ở Tạp Viện, ta còn có biện pháp nào? Nhưng hắn sẽ nhanh chuyển tới Trận Pháp Viện của ta thôi." Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Lần này gây ra náo loạn lớn như vậy, phỏng chừng Diệp Phàm không thể tiếp tục đầu cơ trục lợi pháp khí được nữa. Hắn đã biết mà, bán ra nhiều pháp khí như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ lật thuyền trong mương.
Tống Hi Nghĩa cau mày, thầm nghĩ: Lại có tu sĩ thích ở Tạp Viện, thật mới mẻ.
"Văn đạo hữu, lai lịch tích phân của để tử ngươi không rõ ràng!" Tống Hi Nghĩa nói.
"Lão Tống, ngươi làm vậy là không đúng rồi, tích phân là riêng tư của đệ tử, học viện không có quy củ nào cho phép điều tra tích phân của học viên!" Văn Dịch Chi lạnh lùng nói.
(dreamhouse)
Tống Hi Nghĩa thầm nghĩ: Nước quá trong ắt không có cá, rất nhiều học viên tích phân lai lịch không rõ ràng, nếu như điều tra toàn bộ, thật sự đúng là không được ổn cho lắm.
"Không có biện pháp, đệ tử của ngươi trông coi Phế Khí Đường, nhưng pháp khí bên trong Phế Khí Đường lại lọt ra ngoài, có người hoài nghi hắn đầu cơ trục lợi." Tống Hi Nghĩa nói.
"Bên trong Phế Khí Đường chỉ có pháp khí nát, bán đi ai mua chứ! Nếu như tùy tùy tiện tiện là có thể bán, Phế Khí Đường đã sớm bị người khác dọn trống rồi." Văn Dịch Chi bình tĩnh cãi.
"Nếu đây là đệ tử của ngươi, vậy Văn đạo hữu giải thích xem sao hắn lại có nhiều tích phân như vậy......"
"Để ta nói cho ngươi tích phân của hắn từ đâu tới, đó đều là ta đưa! Đồ đệ ngươi nói xem có đúng hay không?" Văn Dịch Chi nói.
Diệp Phàm...... "......" Sư phụ keo kiệt muốn chết, sao có thể đưa tích phân cho hắn được! Nhưng mà có một lần sư phụ chuyển cho hắn mười vạn tích phân, xem như miễn cưỡng đi.
"Đúng vậy! Đều là sư phụ đưa." Diệp Phàm không tình nguyện nói.
Tống Hi Nghĩa cau mày: "Ngươi đưa, đó chính là hơn bốn mươi vạn tích phân đấy, lão Văn, ngươi khi nào thì hào phóng như vậy?"
"Đúng vậy! Văn đạo hữu, hào phóng như thế không giống ngươi chút nào! Huống chi, ngươi có nhiều tích phân như thế sao?" Võ Minh Phong đi vào âm dương quái khí hỏi.
(dreamhouse)
Văn Dịch Chi không vui nhìn Võ Minh Phong: "Họ Võ, ngươi tới nơi này làm gì?"
Võ Minh Phong cười nói: "Văn đạo hữu, đệ tử của ngươi chịu thẩm, đương nhiên ta phải đến xem rồi."
Văn Dịch Chi nhìn mấy người phía sau Võ Minh Phong, tức khắc đầu đầy hắc tuyển, vì xem đệ tử của hắn, mấy người này họp cũng không cần mở nữa, chạy tới nơi này đi hóng chuyện, ngay cả phó hiệu trưởng cũng tới, tính tình gì không biết.
Bùi Anh nhìn một đám đại nhân vật đi vào, tức khắc nhíu mày lại, thầm nghĩ: Hắn chỉ muốn thu thập một tên tiểu nhân vật của Tạp Viện mà thôi, sao lại dẫn đến nhiều người tới như vậy.
Thanh Minh đứng bên cạnh rũ mắt, tuy rằng Tạp Viện cũng thuộc về Thuật Viện, nhưng bình thường Thuật Viện mở hội sẽ không mời Thanh Minh đi, Thanh Minh vẫn luôn không vừa mắt Diệp Phàm, nghe nói Bùi Anh muốn thu thập Diệp Phàm liền đặc biệt tới giúp Bùi Anh trợ trận, Thanh Minh hoàn toàn không ngờ được, Diệp Phàm lại là đồ đệ của Văn Dịch Chi, thân phận Diệp Phàm thay đổi, Thanh Minh tức khắc liền hối hận mình quá lỗ mãng.
......
Võ Minh Phong đánh giá Diệp Phàm từ trên xuống dưới một vòng, bắt bẻ nói: "Đây là người mà Văn đạo hữu nói ném đồ đệ của ta xa tám con phố đó sao, không nhìn ra được hắn giống thiên tài điểm nào!"
Diệp Phàm cau mày, thầm nghĩ: Cái người này mắt thật vụng về, xem ra viện trưởng Luyện Khí Viện cũng chỉ đến thế, so sánh xuống, lão đầu có vẻ cũng không đến nỗi nào.
"Ngươi nói đồ đệ của ngươi tham sống sợ chết, tham tài háo sắc, quả nhiên đều viết ở trên mặt." Võ Minh Phong trào phúng.
(dreamhouse)
Diệp Phàm cau mày, oán giận nhỏ giọng trách Văn Dịch Chi: "Sư phụ, sao ngài có thể nói ta tham sống sợ chết, tham tài háo sắc được, ngài nói như vậy tổn hại đến hình tượng quang huy cao lớn của ta!"
Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Khi Diệp Phàm gào thét kêu cứu ở trong phù truyền tin đã mất hết mặt mũi rồi, còn hình tượng quang huy cao lớn cái gì nữa, đúng là nghĩ nhiều quá.
Minh Tú Tâm rất có hứng thú nhìn Diệp Phàm, tính tình của Văn lão đầu không tốt lắm, học viên của Trận Pháp Viện nhìn thấy hắn cũng cung cung kính kính, nơm nớp lo sợ, nhưng thái độ của Diệp Phàm đối với Văn Dịch Chi lại khá tùy ý, Văn Dịch Chi cũng có vẻ rất có sức chịu đựng với Diệp Phàm, không biết Diệp Phàm có điểm nào hơn người.
"Lão Văn, rốt cuộc ngươi coi trọng hắn cái gì?" Võ Minh Phong đánh giá Diệp Phàm một phen, nói: "Tu vi không cao, người nhìn cũng ngu đần."
Văn Dịch Chi gật đầu, bất đắc dĩ thở dài: "Đồ đệ của ta đúng là không ra gì! Ta nhất thời mắt vụng coi trọng, tự mình thu đồ đệ, có kém hơn nữa cũng phải chịu."
Diệp Phàm: "......" Lời này có hơi quá đáng rồi!
"Bởi vì đồ đệ của ngươi quá kém, cho nên ngươi mới để hắn ở lại Tạp Viện mãi, không có thu đến Trận Pháp Viện sao?" Võ Minh Phong trào phúng.
Văn Dịch Chi gật đầu: "Xem như thế đi."
(dreamhouse)
Thiên phú luyện khí của Diệp Phàm làm Văn Dịch Chi vừa vui sướng lại vừa kiêng kị, Diệp Phàm tiêu hao một lượng lớn thời gian bên trên luyện khí làm cho Văn Dịch Chi căm thù đến tận xương tủy.
Võ Minh Phong chướng mắt Diệp Phàm, đối với Văn Dịch Chi mà nói là chuyện không thể tốt hơn được nữa, dù sao trước đấy Diệp Phàm đã từng kích hoạt trận kỳ của Võ Minh Phong, khi Văn Dịch Chi thu Diệp Phàm làm đồ đệ, Diệp Phàm cũng không cam tâm tình nguyện lắm, Văn Dịch Chi vẫn luôn lo lắng ngày nào đó Diệp Phàm nhất thời tâm huyết dâng trào sẽ phản bội lại sư môn.
Từ tác phong hành sự ngày thường của Diệp Phàm, chuyện phản bội sư môn hắn hoàn toàn có thể làm được. Hiện tại Võ Minh Phong càng coi thường Diệp Phàm, Văn Dịch Chi lại càng vui mừng.
Võ Minh Phong cau mày nhìn Văn Dịch Chi, thầm nghĩ: Văn Dịch Chi đổi tính rồi! Không có biện bạch với hắn, ngược lại còn tỏ thái độ tán đồng, nhìn thế nào cũng thấy bất thường.
Tống Hi Nghĩa cau mày, sắc mặt hơi chút khó coi.
Đám người Văn Dịch Chi ở địa bàn của hắn nói chuyện không coi ai ra gì, coi Chấp Pháp Đường của hắn là nơi nào chứ, nơi uống trà nói chuyện phiếm sao?
Thiên Tinh đạo nhân mang theo Bạch Vân Hi đi đến, ánh mắt đảo qua chỗ Văn Dịch Chi cùng Võ Minh Phong, cười nói: "Nơi này thật náo nhiệt!"
Bạch Vân Hi nhìn viện trưởng các viện, thầm nghĩ: Thì ra trưởng lão Luyện Hư đều rất là bát quái! Viện trưởng của các Thuật Viện đều có đủ, nhưng cũng khó trách, trưởng lão Luyện Hư sống quá lâu, thời gian dài khó tránh khỏi nhàm chán, cho nên vừa có chút chuyện mới mẻ liền tụ tập lại với nhau.
(dreamhouse)
Nhìn thấy Thiên Tinh đạo nhân đi vào, sắc mặt của Tống Hi Nghĩa lại càng thêm khó coi.
Tống Hi Nghĩa thầm nghĩ: Diệp Phàm là đồ đệ của Văn Dịch Chi, Văn Dịch Chi tới chống lưng cho Diệp Phàm, trưởng lão các Thuật Viện đều đến xem thì thôi đi, kết quả, ngay cả Thiên Tinh đạo nhân vẫn luôn ru rú trong nhà của Võ Viện cũng tới, mấy lão đầu này đang nghĩ cái gì đấy! Coi Chấp Pháp Viện của hắn là nơi hát tuồng sao!
"Sao Thiên Tinh đạo hữu lại tới đây?" Tống Hi Nghĩa sắc mặt tối tăm hỏi.
"Nghe nói đạo lữ của đồ đệ ta bị người của Chấp Pháp Đường bắt đi, ta tới xem thử." Thiên Tinh đạo nhân nói.
Nghe Thiên Tinh đạo nhân bình bình đạm đạm giải thích, Tống Hi Nghĩa tức khắc có cảm giác tức muốn hộc máu, trước đấy là ai đã nói cho hắn Diệp Phàm chỉ là một đệ tử không có tiếng tăm gì của Tạ của hắn p Viện, không có nơi nương tựa, thật sự là mù cái mắt chó mà, đây chính là không có nơi nương tựa sao?
"Ta thấy chuyện này chỉ là một hiểu lầm, nếu tích phân của Diệp sư điệt là Văn đạo hữu đưa, vậy không kỳ quái, Văn đạo hữu mang người về đi." Tống Hi Nghĩa vẫn cảm thấy chuyện này có chỗ bất ổn, nhưng đã đến bước này rồi, hắn không có khả năng miệt mài theo đuổi nữa.
Hắn không có khả năng vì một cái Tứ Hải Hội mà cùng lúc đắc tội hai đồng đạo.
Việc này do Bùi Anh gây ra, thế lực của Bùi gia không nhỏ, nguyên bản thuận nước dong thuyền cho Bùi gia một lần không đáng gì, nhưng hiện tại hiển nhiên là không có khả năng.
Văn Dịch Chi gật đầu: "Được, đồ đệ, đi thôi."
Diệp Phàm lưu luyến nhìn Bạch Vân một cái, cùng Văn Dịch Chi rời đi.
Thiên Tinh đạo nhân nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Hình như tới chậm một bước, cũng may sự tình đã được giải quyết, yên tâm, đi thôi."
Bạch Vân Hi: "......"
(dreamhouse)
..........