Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 423: bài thi năm đó

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

XQCKTHH - Chương

(dreamhouse)

Chương : Bài thi năm đó

Đan Viện.

Lâm Thiên Nhất trở về Đan Viện, sau đó đi tìm hai phó viện trưởng.

"Viện trưởng, ngài tìm chúng ta?" Chu Cừ Văn hỏi.

Lâm Thiên Nhất gật đầu: "Phải, tìm toàn bộ bài thi đầu vào của học viên cho ta."

Đan Viện có bao nhiêu đan tu, Mộc Ly Lạc ai cũng không coi trọng, lại đi coi trọng Diệp Phàm của Trận Pháp Viện, mà Văn lão nhân còn không chịu nhường đồ đệ ra, việc này vừa được công khai, Đan Viện liền mất hết mặt mũi.

Theo Lâm Thiên Nhất biết, lúc ấy Diệp Phàm là tham gia khảo vào Đan Viện trước, nhưng từ cửa thứ nhất đã bị loại trừ.

Chu Cừ Văn cùng Mạnh Thanh Trì hai mặt nhìn nhau, rất nhanh liền mang một chồng bài thi ra.

Thời gian không xa, bọn họ rất nhanh đã tìm thấy.

Lâm Thiên Nhất từ trong một chồng bài thi tìm ra bài thi của Diệp Phàm, Lâm Thiên Nhất đọc qua, quả nhiên nhìn thấy dòng đan sư phát minh ra Ngũ Thần Đan không có đáp án.

Bài thi của Diệp Phàm phần lớn để trống, rất nhiều vấn đề thường thức không có đáp án, nhìn giống như là tu sĩ ngoài nghề đi thử vận khí, còn là một người ngoài nghề cực kỳ không để tâm.

Lâm Thiên Nhất nhìn đến phía cuối cùng, sắc mặt lại lập tức thay đổi.

(dreamhouse)

Có rất nhiều tri thức cơ sở về đan dược Diệp Phàm đều không trả lời được, nhưng đề phụ gia cuối cùng, phân tích hai phần đan phương cổ đan Diệp Phàm lại lưu loát viết rất nhiều, đưa ra không ít kiến nghị có tính khả thi.

"Nói không chừng thật sự có thể." Lâm Thiên Nhất thì thào.

"Viện trưởng, năm đó Diệp Phàm tham gia khảo hạch có rất nhiều vấn đề đơn giản không trả lời được, Đan Viện chúng ta không thể ai cũng thu vào đi.

Trí nhớ của Chu Cừ Văn không tệ lắm, sau khi Mộc Ly Lạc đưa ra yêu cầu thu Diệp Phàm làm đồ đệ, Chu Văn Cừ liền nhớ ra hình như hắn từng gặp người này, lúc ấy thành tích của Diệp Phàm còn là hắn công bố.

Lâm Thiên Nhất cầm bài thi, đưa cho Chu Cừ Văn cùng Mạnh Thanh Trì xem: "Các ngươi cẩn thận đọc bài thi này đi."

Chu Cừ Văn cau mày, không hiểu ra sao.

Mộc Ly Lạc đi đến, hỏi: "Lhuyệŧ hữu đang làm gì thế?"

Mộc Ly Lạc tùy ý nhìn qua, liền thấy được bài thi trên tay Chu Cừ Văn: "Là bài thi của Diệp Phàm sao? Cho ta xem."

Mộc Ly Lạc vươn tay ra với Chu Văn Cừ, Chu Văn Cừ vội vàng đưa bài thi qua.

Mộc Ly Lạc nhìn bài thi, cười nói: "Quả nhiên là không biết ta!"

(dreamhouse)

Mộc Ly Lạc nhìn bài thi phần lớn để giấy trắng, ít nhiều hiểu được vì sao Đan Viện không thu Diệp Phàm, nhưng khi nhìn đến phần cuối cùng, sắc mặt Mộc Ly Lạc chợt biến.

Mộc Ly Lạc thả bài thi xuống, nhìn Lâm Thiên Nhất hỏi: "Lhuyệŧ hữu, tuy rằng phần cơ sở của bài thi này đáp chẳng ra gì, nhưng tân sinh có thể lĩnh ngộ cổ đan đến trình độ như thế, chẳng lẽ Lhuyệŧ hữu không nghĩ tới việc không bám vào một khuôn mẫu, phá cách tuyển chọn sao? Bằng không sao có thể để Văn Dịch Chi bắt người đến Trận Pháp Viện chứ?"

Lâm Thiên Nhất tức khắc có cảm giác không chốn dung thân, Lâm Thiên Nhất thầm nghĩ: Bài thi này không phải do hắn chấm, không thể trách hắn được! Lâm Thiên Nhất cảm thấy phỏng chừng là năm đó thời gian có hạn, hai vị phó viện trưởng không kịp xem kỹ bài thi, nhưng cũng không trách được hai vị phó viện trưởng, dưới tình hình chung sẽ không có người nào vấn đề cơ sở không biết, lại thấu triệt vấn đề khó cả.

Mộc Ly Lạc khẽ thở dài một hơi: "Ta đi ra ngoài một chút."

Chu Cừ Văn nhìn theo Mộc Ly Lạc rời đi, cầm lấy bài thi cẩn thận đọc: "Viện trưởng, đáp án này, có tính khả thi sao?"

Lâm Thiên Nhất đau đầu nhìn Chu Cừ Văn, "Ngươi nhìn còn không hiểu sao?"

Chu Cừ Văn: "......"

......(dreamhouse)

"Công chúa, Mộc đan sư coi trọng tu sĩ của Tạp Viện sao?" Lệ Chi cau mày, rầu rĩ hỏi.

Lạc Tuyết gật đầu: "Phải."

Lạc Tuyết thầm nghĩ: Nàng thật sự đã xem nhẹ tâm ghen ghét của Bùi Anh rồi, nàng mới chỉ nói chuyện với Diệp Phàm mấy lần, Bùi Anh liền đại động can qua báo cáo Diệp Phàm lên Chấp Pháp Viện.

Nàng để ý mặt mũi của Bùi gia, ngầm đồng ý Bùi Anh làm hộ vệ của nàng, nhưng hình như Bùi Anh đã hoàn toàn coi nàng thành vật trong túi, chỉ cần người khác hơi tới gần nàng một chút, Bùi Anh liền nghĩ mọi cách nhắm vào, cứ tiếp tục như vậy, còn nam nhân nào dám tới gần nàng nữa, xem ra, không thể giữ người nọ lại được rồi.

Nguyên bản Lạc Tuyết còn muốn xoa dịu quan hệ với Diệp Phàm, nhưng Bùi Anh vừa đại náo như vậy, xem chừng đã không còn khả năng nữa.

"Rốt cuộc Mộc đan sư đang nghĩ cái gì chứ, chẳng lẽ công chúa ngài còn không bằng một tu sĩ của Tạp Viện hay sao?" Lệ Chi bất mãn nói.

Lạc Tuyết lạnh lùng nhìn Lệ Chi một cái, nói: "Mộc đan sư quyết định như thế nào còn phải suy xét đến ý tứ của ngươi nữa hay sao?"

Lệ Chi xấu hổ cười: "Ta chỉ đang tiếc nuối thay công chúa mà thôi."

Lạc Tuyết cau mày, có lẽ đan thuật của nàng ở bên trong Đan Viện đã xem như xuất sắc, nhưng có vẻ vẫn không đạt đến tiêu chuẩn của Mộc Ly Lạc, cũng không biết đan thuật của Diệp Phàm đã cao tới trình độ nào rồi, lại làm cho Mộc Ly Lạc không tiếc cùng Văn Dịch Chi cướp đồ đệ.

(dreamhouse)

Lạc Tuyết nhìn Lệ Chi một cái, thầm nghĩ: Bùi Anh không thể giữ, Lệ Chi cũng không thể giữ được nữa.

Lạc Tuyết biết Lệ Chi thường thường sẽ nói chút chuyện của nàng cho Bùi Anh, nguyên bản cũng không có vấn đề gì, nhưng nàng muốn đuổi Bùi Anh đi, vậy không thể để một người ái mộ Bùi Anh lại bên cạnh làm tai họa ngầm.

......

Trận Pháp Viện.

"Sư phụ, vị đan sư họ Mộc đó chính là Mộc Ly Lạc kia sao?" Diệp Phàm hỏi.

Văn Dịch Chi nhìn Diệp Phàm: "Ngươi không biết hắn là Mộc Ly Lạc?"

Diệp Phàm cau mày nói: "Ta chỉ từng nghe tên của hắn, chưa gặp bao giờ mà!"

Văn Dịch Chi: "......" Sao hắn lại thu một tên đồ đệ như thế chứ, lúc trước khảo hạch vào Đan Viện, Diệp Phàm không biết Mộc Ly Lạc là ai, vất vả lắm mới biết được Mộc Ly Lạc là ai, lại không biết dung mạo của Mộc Ly Lạc.

"Ngươi gặp phải hắn khi nào?" Văn Dịch Chi hỏi.

"Đã được một thời gian, khi ấy ta đang luyện đan, hắn đột nhiên nhảy ra cướp, ta còn tưởng rằng là sư phụ, nhìn thấy mới phát hiện không phải, Mộc đan sư không tệ, hắn ra số tiền lớn mua đan được của ta." Diệp Phàm nói.

(dreamhouse)

"Hắn mua đan dược của ngươi? Hắn mua đan dược của ngươi sao ngươi không nói sớm?" Văn Dịch Chi sắp tức muốn hộc máu.

Diệp Phàm cau mày lại: "Có rất nhiều người mua đan dược của ta mà! Hơn nữa làm buôn bán là phải bảo vệ riêng tư của khách hàng."

"Hắn còn nói cái gì?" Văn Dịch Chi hỏi.

"Hắn hỏi ta có nguyện ý đi theo hắn ra ngoài hay không, ta từ chối." Diệp Phàm nói.

Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Thì ra Mộc Ly Lạc đã sớm đánh chủ ý lên Diệp Phàm, nhưng không thực hiện được.

Văn Dịch Chi hoài nghi hỏi: "Hắn muốn mang ngươi ra ngoài, ngươi thật sự không động tâm chút nào sao?"

Diệp Phàm gật đầu: "Đương nhiên rồi, đạo lữ của ta ở đây mà, sao ta có thể tùy tiện ra ngoài lêu lổng với hắn được."

Văn Dịch Chi: "......" Cho nên, nếu như Bạch Vân Hi không ở trong học viện, Diệp Phàm liền muốn ra ngoài lêu lổng sao? Hắn thật sự nên may mắn Bạch Vân Hi ở trong học viện.

Truyền tin phù trên tay Diệp Phàm đột nhiên vang lên, Văn Dịch Chi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Chuyện gì thế?"

(dreamhouse)

"Vân Hi hỏi ta có thể hỗ trợ bố trí một cái Chuyển Linh Trận bên trên Băng Vân Phong được không." Diệp Phàm đã sớm muốn đi Băng Vân Phong bố trí một cái Chuyển Linh Trận, nhưng Bạch Vân Hi nói không cần, Diệp Phàm chỉ có thể từ bỏ ý định.

Văn Dịch Chi đen mặt: "Nếu đã như thế, vậy ngươi đi đi."

Diệp Phàm đứng lên, hưng phấn nói: "Vậy sư phụ, ta đi một lát sẽ trở về."

Văn Dịch Chi: "......"

......

Chấp Pháp Viện.

"Không ngờ Diệp Phàm lại là đồ đệ của Văn tiền bối, ta thật sự rất bất ngờ." Hun Đúc lắc đầu than thở.

Hun Đúc vẫn luôn cảm thấy lấy thực lực của Diệp Phàm nên tranh thủ điều đi Đan Viện hoặc là Luyện Khí Viện, không ngờ rằng cuối cùng người nọ lại đi Trận Pháp Viện.

Trần Nặc lắc đầu: "Kỳ thật cũng không có gì ngoài ý muốn, năm đó ta nói chuyện Văn tiền bối lĩnh đi giải thưởng mười vạn tích phân từ chố Đan Viện, phản ứng lúc ấy của Diệp đạo hữu mới thật sự ngoài ý muốn."

Hun Đúc rút rút khóe miệng, tán đồng gật đầu: "Ngươi vừa nói thế, hình như đúng là như vậy!"

(dreamhouse)

Hun Đúc thầm nghĩ: Năm đó Diệp Phàm đã nói cái gì, "có câu nói là, mệnh lí hữu thời chung tu hữu, mệnh lí vô thời mạc cưỡng cầu, tích phân đều là vật ngoài thân, không thể cưỡng cầu", "con đường nhân sinh rất dài, không thể so đo được mất nhất thời được". Không so đo em gái hắn!

Lúc ấy hắn còn cảm thấy rất là kính nể Diệp Phàm, cảm thấy Diệp Phàm quá rộng rãi, hiện tại nghĩ lại, hắn của lúc ấy quá ngu xuẩn, lại đi tin vào lời ma quỷ của Diệp Phàm, lúc ấy chỉ sợ tích phân đã vào trong túi của Diệp Phàm, cho nên Diệp Phàm mới có thể bày ra bộ dáng vân đạm phong khinh, hóa vũ thành tiên đó.

Trần Nặc cùng Hun Đúc đang nói chuyện, một tu sĩ của Chấp Pháp Viện đi đến, nói: "Hai vị đạo hữu, hội trưởng có việc tìm các ngươi."

Trần Nặc khó hiểu: "Hội trưởng? Hội trưởng tìm chúng ta làm gì?"

Tu sĩ nọ lắc đầu: "Không biết." Tu sĩ nọ nhìn trái nhìn phải một hồi, đè thấp thanh âm nói: "Nhưng mà...... viện trưởng Đan Viện tới."

Trần Nặc: "......" Viện trưởng Đan Viện? Người tới không có ý tốt a!

Trần Nặc cùng Hun Đúc đi vào đại sảnh của Chấp Pháp Viện, nhìn thấy hội trưởng cùng Lâm Thiên Nhất đều đang ở đây.

"Lhuyệŧ hữu, người tới rồi, ngươi muốn hỏi cái gì thì hỏi đi?" Tống Hi Nghĩa xua tay nói.

Sắc mặt của Tống Hi Nghĩa rất không vui, hôm qua một đống người tới Chấp Pháp Hội làm loạn, Tống Hi Nghĩa đã bực mình một hồi, hôm nay Lâm Thiên Nhất lại tới nữa, vừa tới liền nói muốn tìm thủ hạ của hắn nói chuyện, tâm tình của Tống Hi Nghĩa có thể tốt được mới là lạ.

(dreamhouse)

Lâm Thiên Nhất nhìn Trần Nặc cùng Hun Đúc, lạnh lùng nói: "Rốt cuộc Lạc Anh Thanh Tâm Đan là từ đâu tới? Đào được từ chỗ nào của chợ đen? Vận khí của hai vị cũng tốt thật đấy, ngay cả đan dược ấy cũng có thể đào được."

Trần Nặc xấu hổ cười nói: "Là Diệp Phàm luyện chế." Chuyện đã đến nước này, giấu diếm nữa là không cần thiết. Lâm tiền bối hỏi như vậy, phỏng chừng đã biết được kết quả, chỉ là muốn chứng thực mà thôi.

Tống Hi Nghĩa khó hiểu cau mày: "Là tên Diệp Phàm đó."

"Còn Diệp Phàm nào ở đây nữa, chính là Diệp Phàm mà ngươi bắt hôm qua, ngươi vẫn chưa biết hay sao? Hai tên thủ hạ này của ngươi mua đan dược từ chỗ Diệp Phàm không ít lần, hơn bốn mươi vạn tích phân của Diệp Phàm, có một phần rất lớn là từ hai người này cống hiến." Lâm Thiên Nhất nói.

Tống Hi Nghĩa cau mày, thầm nghĩ: Chắc hẳn Hun Đúc cùng Trần Nặc không chỉ mua đan dược cho mỗi mình dùng, còn có rất nhiều người của Chấp Pháp Viện nữa, khó trách khi hắn hạ lệnh bắt Diệp Phàm, có nhiều cấp dưới đứng ra cầu tình với hắn như vậy, hắn đã nói mà, người của Chấp Pháp Đường khi nào thì nhân từ nương tay thế.

"Vậy kỳ quái! Ta nhớ rõ Lhuyệŧ hữu nghiên cứu đan dược ấy hơn hai năm cũng không ra, kết quả lại để đồ đệ của Văn đạo hữu luyện chế ra hay sao?" Tống Hi Nghĩa thuận miệng nói.

Tống Hi Nghĩa chỉ thuận miệng cảm thán, Lâm Thiên Nhất lại cảm thấy chính mình bị đánh một cái bạt tay.

......(dreamhouse)

Trận Pháp Viện.

Văn Dịch Chi nhìn Mộc Ly Lạc, cảm giác như lâm đại địch, "Sao Mộc đan sư lại tới chỗ của ta?."

"Ta đang rảnh rỗi không có việc gì làm, tìm Văn đạo hữu tâm sự chút chuyện, Văn đạo hữu không chào đón ta sao?" Mộc Ly Lạc đạm cười hỏi.

Văn Dịch Chi nhìn Mộc Ly Lạc: "Sao có thể? Mộc đan sư tới, ta sao có thể không chào đón được."

"Đồ đệ của ngươi đâu?" Mộc Ly Lạc hỏi.

Văn Dịch Chi âm thầm nghiến răng, cười nói: "Hắn đi Băng Vân Phong, chính là chỗ Thiên Tinh đạo hữu đó, đạo lữ của hắn tìm hắn bố trí một cái trận pháp, ngươi biết đấy, đồ đệ của ta rất có thiên phú trên phương diện trận pháp."

Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Sư phụ tìm thì ra sức khước từ, đạo lữ tìm thì ân cần nịnh nọt, cái tính tình gì không biết!

Mộc Ly Lạc cười nói: "Ta đương nhiên biết Diệp sư điệt rất có thiên phú trên phương diện trận pháp, nhưng hiển nhiên thiên phú đan thuật của hắn cao hơn một chút, ta vừa mới đọc qua bài thi của hắn."

"Ồ, vậy Mộc đạo hữu nhất định là rất thất vọng đi, khi ấy hắn ngay cả ngươi là ai cũng không biết." Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Diệp Phàm quá ngu xuẩn, còn làm trò nói mấy lời lung tung rối loạn ở trước mặt Mộc Ly Lạc, tỷ như người phụ trách khảo hạch vào Đan Viện là bao có cái gì đó, thật sự ngu không ai bằng.

"Không có, trên thực tế, ở đề phân tích hai phần đan phương cổ cuối cùng Diệp Phàm đưa ra rất nhiều kiến nghị hữu dụng, cực kỳ khó lường." Mộc Ly Lạc nói.

Văn Dịch Chi không cho là đúng cãi: "Mộc đạo hữu nói đùa, hắn ngay cả ngươi là ai cũng không biết, trên phương diện đan thuật chính là người ngoài nghề."

Mộc Ly Lạc: "......" Có vẻ Diệp Phàm cùng Văn Dịch Chi đều rất am hiểu trợn trắng mắt nói dối!

(dreamhouse)

..........

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio