Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 427: nhiệm vụ đường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

XQCKTHH - Chương

(dreamhouse)

Chương : Nhiệm Vụ Đường

Văn Dịch Chi nổi giận đùng đùng trở về Trận Pháp Viện, mới vừa đi được nửa đường đã bị người cản lại.

Văn Dịch Chi nhìn thần sắc của đệ tử nọ, nhíu mày lại, trong lòng dâng lên một cỗ dự cảm không tốt, "Lại có chuyện gì nữa? Nói đi."

Đệ tử nọ xấu hổ nói: "Phó viện trưởng bảo ta đi báo cho ngài một tiếng, Sư Khung trưởng lão của Võ Viện tới."

"Sao hắn lại tới? Nhất định là không có ý tốt gì! Ta cảm thấy tạm thời tốt nhất là đi lánh một chút, ngươi bảo bọn họ ta bế quan nghiên cứu trận pháp rồi." Văn Dịch Chi nói xong liền tại chỗ biến mất.

Văn Dịch Chi vừa nghe liền biết Sư Khung là vì Thiên Hồn Linh mà tới, đối với tu sĩ mà nói, một kiện pháp khí quen thuộc dùng tốt hơn rất nhiều, nếu lúc trước không phải vì Thiên Hồn Linh không sửa được, chỉ sợ Văn Dịch Chi có ra giá cao hơn nữa cũng sẽ không mua lại được nó từ trong tay của Sư Khung, Văn Dịch Chi cảm thấy, nhất định là Sư Khung biết Thiên Hồn Linh đã được chữa trị tốt, cho nên mới hối hận.

......

Bên trong đại sảnh của Trận Pháp Viện.

Sư Khung không vui nhìn Trịnh Khiêm: "Viện trưởng các ngươi vẫn chưa về sao?"

Trịnh Khiêm xấu hổ cười: "Vẫn chưa."

(dreamhouse)

Sư Khung đen mặt nói: "Không phải là hắn không dám thấy ta đi?"

"Sao có thể? Tiền bối suy nghĩ nhiều quá." Trịnh Khiêm cười làm lành.

Sư Khung hừ lạnh một tiếng, đối với một tu sĩ mà nói, một kiện pháp khí quen thuộc tự nhiên tốt hơn pháp khí khác nhiều, sau khi Thiên Hồn Linh bị hỏng, Sư Khung cảm thấy giữ lại không thể dùng bỏ đi thì tiếc, mỗi khi nhìn thấy Thiên Hồn Linh lại thở dài một hơi, vào đúng lúc ấy, Văn Dịch Chi xuất hiện, ra số tiền lớn thu mua lại Thiên Hồn Linh, Sư Khung muốn mắt không thấy tâm không phiền, liền bán lại cho Văn Dịch Chi, nhưng Sư Khung không ngờ rằng, Văn Dịch Chi mua Thiên Hồn Linh lại là vì có tính toán khác.

Biết Thiên Hồn Linh được chữa trị, Sư Khung tức khắc động tâm tư. Thiếu đi Thiên Hồn Linh, khi đối địch Sư Khung luôn cảm thấy không có đủ tự tin.

......

Phù Viện.

"Sư phụ, ngài trở lại rồi." Mộ Lưu Ly đi tới nói.

Minh Tú Tâm gật đầu: "Ừm!"

Mộ Lưu Ly chân chó dán lên bóp vai cho Minh Tú Tâm.

"Sư phụ, vì sao Văn viện trưởng cùng Võ viện trưởng lại đánh nhau vậy?" Minh Tú Tâm thích xem náo nhiệt, Mộ Lưu Ly thân là đồ đệ của Minh Tú Tâm, ở trên mức độ nào đó cũng rất giống Minh Tú Tâm.

(dreamhouse)

Minh Tú Tâm lắc đầu, thổn thức nói: "Còn không phải là vì tên Diệp Phàm kia sao, hắn thật là có bản lĩnh, ngay cả Thiên Hồn Linh cũng sửa được! Nghe Võ Minh Phong nói, hình như hắn chính là người đã kích hoạt Linh Trận Kỳ, là một thiên tài luyện khí, ở lại trong Trận Pháp Viện quá lãng phí tài năng của Diệp Phàm."

Mộ Lưu Ly nhướng mày, khó hiểu hỏi: "Văn viện trưởng nói Diệp Phàm là thiên tài trận pháp, Mộc đan sư nói tạo nghệ của Diệp Phàm trên phương diện đan thuật không thấp, hiện giờ Võ tiền bối lại nói Diệp Phàm là thiên tài luyện khí, chẳng lẽ Diệp Phàm là chân tiên chuyển thế, tinh thông cả trận pháp, đan thuật cùng luyện khí, có khi nào hắn còn biết cả vẽ phù không?"

Minh Tú Tâm nhíu mày: "Không biết! Nhưng không nghe nói Diệp Phàm từng vẽ phù, chắc là không biết đi."

"Tham nhiều nhai không nát, hắn biết đã đủ nhiều." Mộ Lưu Ly dừng một chút, lại nói: "Trong học viện có rất ít thanh niên tài tuấn như vậy!"

Minh Tú Tâm lắc đầu: "Hắn đã có đạo lữ, thật đúng là đáng tiếc."

Mộ Lưu Ly cười cười: "Bạch sư đệ thật có phúc khí!" Mộ Lưu Ly thầm nghĩ: Gần đây đã có không ít người chắp nối quan hệ đi tìm Bạch Vân Hi, hiện tại chỉ sợ ngạch cửa của Bạch Vân Hi đã sắp bị người ta đạp vỡ.

"Ta thấy Lhuyệŧ hữu có vẻ rất nghẹn khuất!" Minh Tú Tâm nói.

Mộ Lưu Ly mỉm cười: "Đệ tử của Đan Viện rất là không phục Diệp Phàm."

(dreamhouse)

Có không ít đệ tử của Đan Viện đã chuẩn bị từ sớm để bộc lộ tài năng trước mặt Mộc Ly Lạc, Mộc Ly Lạc lại đi nhìn chằm chằm một đệ tử của Tạp Viện.

......

Thiên Tinh đạo nhân đi vào động phủ của Bạch Vân Hi, nhìn thấy Bạch Vân Hi đang phát sầu với mấy trăm hộp quà trước mặt.

"Hôm nay lại thu được rất nhiều lễ vật sao?" Thiên Tinh đạo nhân hỏi.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Vâng."

Người tặng lễ cho Bạch Vân Hi hoa hòe lòe loẹt, có đệ tử của Tạp Viện, có người của Chấp Pháp Viện, có người của Đan Viện, cũng có người của Luyện Khí Viện...... Không chỉ có mỗi đệ tử tặng, ngay cả trưởng lão cũng có.

"Ta không biết có nên nhận hay không." Bạch Vân Hi nói.

Thiên Tinh đạo nhân cười cười: "Nhận đi, người ta đã nguyện ý đưa ngươi cứ nhận, không nhận thì lãng phí, huống chi, nếu không nhận, bọn họ sẽ suy nghĩ nhiều."

Bạch Vân Hi cau mày, thầm nghĩ: Những người khác thì thôi, Mộc đan sư trực tiếp tặng một viên Lưu Ly Ngọc Tâm Đan qua, hắn cầm thật sự quá bỏng tay! Dù sao, Mộc đan sư cũng từng nói muốn thu Diệp Phàm làm đồ đệ.

Thiên Tinh đạo nhân nhìn đan dược bên trong hộp ngọc, "Mộc đan sư thật hào phóng!"

(dreamhouse)

Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng vậy!"

"Đan dược này không tệ, rất thích hợp với ngươi." Thiên Tinh đạo nhân nói.

Bạch Vân Hi nhíu mày lại: "Ta không biết có nên nhận hay không." Ăn người miệng mềm, bắt người tay ngắn.

"Không cần phải lo lắng, có lẽ đan dược ấy quý trọng với ngươi, nhưng với Mộc đan sư mà nói, chỉ cần tùy tay là có thể luyện ra được, không có gì ghê gớm." Thiên Tinh đạo nhân nhàn nhạt nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Ta biết rồi."

Thiên Tinh đạo nhân nhìn đan dược bên trong hộp ngọc, thầm nghĩ: Trước đây phó viện trưởng muốn Mộc đan sư ở lại thêm một thời gian Mộc Ly Lạc vẫn luôn không chịu, lần này lại là ăn vạ ở trong học viện mãi không đi, có vẻ Diệp Phàm rất được Mộc Ly Lạc coi trọng, làm cho ngay cả Bạch Vân Hi cũng được Mộc Ly Lạc chăm sóc.

......

Bên trong Chấp Pháp Viện, mấy tu sĩ tụ tập lại với nhau nói chuyện phiếm.

"Trần đạo hữu, nghe nói Văn viện trưởng cùng Võ viện trưởng đánh nhau?" Một tu sĩ nhìn Trần Nặc hỏi.

(dreamhouse)

Trần Nặc lắc đầu: "Ta không rõ lắm!"

Trần Nặc cười khổ một tiếng, các tu sĩ của Chấp Pháp Viện biết hắn có quen biết Diệp Phàm, cho nên luôn thích đi tìm hắn hỏi thăm tin tức về Diệp Phàm, nhưng có vẻ như những tin tức mà hắn biết cũng đã quá hạn.

Hun Đúc chống cằm, ý vị thâm trường nói: "Quả nhiên ngày này cuối cùng cũng đến."

Ban đầu chỉ có Mộc Ly Lạc cùng Văn Dịch Chi tranh cướp, hiện tại lại nhiều thêm một Võ Minh Phong.

Hun Đúc có một chút hiểu biết về giao dịch giữa Kim Hòa với Diệp Phàm, nhưng nghe tin tức của đệ tử Luyện Khí Viện nói, hình như trong mấy năm ngắn ngủi, Diệp Phàm đã chữa trị mấy trăm kiện pháp khí, thật sự là quá dọa người. Nếu chỉ có một ít pháp khí bình thường thì thôi đi, cố tình trong đó còn có cả Thiên Hồn Linh.

Pháp khí mà Võ Minh Phong cũng không thể chữa trị lại để Diệp Phàm chữa trị thành công, may mắn hiện tại Diệp Phàm còn ở bên trong Tàng Thư Các nên không biết đã có hai vị viện trưởng vung tay đánh nhau vì hắn!

"Trần đạo hữu, Diệp Phàm còn bán đan dược không?"

Trần Nặc lắc đầu: "Đoạn thời gian này sợ là sẽ không." Thân phận của Diệp Phàm xưa đâu bằng nay, huống chi trước đấy người của Chấp Pháp Đường bọn họ còn đi bắt hắn, cho dù sau này Diệp Phàm có bán đan dược, vậy cũng chưa chắc sẽ tìm bọn họ bán.

Hun Đúc bất đắc dĩ thở dài: "Lần trước ta đi bắt hắn, hình như Diệp đạo hữu rất tức giận."

(dreamhouse)

"Việc này nói đến cùng vẫn phải trách Bùi Anh, nếu không phải hắn gây chuyện, cần gì phải gây ra náo động lớn như vậy." Một tu sĩ lòng đầy căm phẫn nói.

Hun Đúc gật đầu: "Đúng vậy! Tâm ghen ghét của hắn quá lớn."

Hun Đúc thầm nghĩ: Tiểu công chúa căn bản không có coi trọng hắn, hắn lại xem tiểu công chúa thành vật trong lòng bàn tay, chỉ cần có người nào đó hơi tới gần tiểu công chúa một chút, hắn liền nhìn người nọ mắt không phải mắt mũi không phải mũi.

......

"Viện trưởng." Trịnh Khiêm đi vào trong phòng tu luyện của Văn Dịch Chi.

Văn Dịch Chi nhìn Trịnh Khiêm, hỏi: "Sư Khung đi chưa?"

Trịnh Khiêm gật đầu: "Đã đi rồi."

Văn Dịch Chi thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Vậy là tốt rồi." Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Đồ đã ăn vào trong miệng, nào có đạo lý nhổ ra được, tuy rằng hơi có lỗi với Sư Khung, nhưng hắn cũng chỉ có thể làm như thế.

Trịnh Khiêm nhìn Văn Dịch Chi, hỏi: "Viện trưởng, Võ viện trưởng cũng coi trọng Diệp Phàm sao?"

Văn Dịch Chi vừa nghe đến đó liền đầu đầy hắc tuyến, "Một kẻ hai kẻ đều là vương bát đản."

(dreamhouse)

Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Hắn thu tên đồ đệ dễ dàng sao? Trước có Mộc Ly Lạc sau có Võ Minh Phong, Lâm Thiên Nhất nhìn cũng không giống thứ gì tốt đẹp, nữ nhân của Phù Viện lại chỉ biết có xem diễn.

Trịnh Khiêm nhìn Văn Dịch Chi, nói: "Viện trưởng, ngài xem hiện tại nên làm sao bây giờ?"

Văn Dịch Chi khẽ hừ một tiếng: "Muốn cướp người của ta, cửa cũng không có! Diệp Phàm vẫn đang ở trong Tàng Thư Các chứ?"

Trịnh Khiêm gật đầu: "Ta vừa ghé qua Tàng Thư Các hỏi, hắn vẫn ở trong đó."

Văn Dịch Chi cẩn thận hỏi: "Hắn xem trận pháp thư đúng không?"

Trịnh Khiêm gật đầu: "Đúng là trận pháp thư."

Văn Dịch Chi chống eo: "Xem trận pháp thư thì tốt."

Trịnh Khiêm: "......" Viện trưởng thu một đồ đệ thiên tài là chuyện tốt, nhưng quá thiên tài cũng rất mệt mỏi!

......(dreamhouse)

Diệp Phàm ở lại Tàng Thư Các một lần trực tiếp kéo dài tận sáu thắng.

Bên trong Tàng Thư Các không có nhiều ghi chép về thông đạo phi thăng lắm, nhưng Diệp Phàm rất rõ ràng, muốn chữa trị được thông đạo phi thăng, trình độ trận pháp của hắn phải đạt tới Địa cấp mới được, mà nếu trình độ trận pháp của hắn không đạt tới Địa cấp, vậy hắn cũng phải đưa tu vi lên trình độ Luyện Hư.

Diệp Phàm đọc hết toàn bộ thư tịch về trận pháp bên trong Tàng Thư Các xong mới ra ngoài.

Diệp Phàm vừa trở về đến Trận Pháp Viện liền thấy mọi người đều sắc mặt cổ quái mà nhìn hắn, Diệp Phàm cảm thấy không hiểu ra làm sao.

"Diệp đạo hữu trở lại rồi." Trịnh Khiêm nhìn Diệp Phàm nhiệt tình nói.

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Trịnh Khiêm: "Phó viện trưởng, sao ta thấy ánh mắt mọi người nhìn ta không bình thường lắm?"

Trịnh Khiêm: "......" Đại khái là vì nửa năm trước Văn viện trưởng cùng Võ viện trưởng đánh nhau đi, nhưng đã trôi qua nửa năm, Diệp Phàm lại vẫn luôn bặt vô âm tín, tin đồn mới bình tĩnh lại một chút.

"Không có gì, mọi người là bị tài hoa tuyệt thế của ngươi dọa sợ mà thôi." Trịnh Khiêm nói.

Diệp Phàm cười cười: "Ồ, thì ra là thế, khó trách, ta đã nói mà, sắc mặt mọi người nhìn ta quái quái."

Trịnh Khiêm: "......"

......(dreamhouse)

Diệp Phàm trở về Trận Pháp Viện không lâu, Trận Pháp Viện liền lục tục có người tới chơi, người tới chủ yếu là tu sĩ Luyện Hư, mục đích chủ yếu là nhờ Diệp Phàm chữa trị pháp khí.

Chuyện Diệp Phàm chữa trị được Thiên Hồn Linh đã truyền đi khắp học viện, cho nên có rất nhiều tu sĩ biết, nếu có pháp khí nào mà người của Luyện Khí Viện không thể sửa, cứ đi tìm Diệp Phàm, nhất định sẽ có cơ hội. Diệp Phàm vừa xuất quan liền có mấy tu sĩ Luyện Hư dắt tay nhau mà đến, dò hỏi Diệp Phàm có thể hỗ trợ chữa trị pháp khí hay không.

Các tu sĩ đến với mục đích như vậy đều bị Văn Dịch Chi đá ra ngoài.

"Một tên hai tên đều là vương bát đản!" Văn Dịch Chi chống eo mắng.

Văn Dịch Chi nhíu mày, cảm giác có nhiều tu sĩ tới tìm Diệp Phàm chữa trị pháp khí như vậy nhất định là vì có Võ Minh Phong ở sau lưng sai sử.

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Có sao? Ta cảm thấy các vị trưởng lão ấy khá tốt, bọn họ ra giá rất hào phóng!"

Văn Dịch Chi: "......"

"Kế tiếp ngươi có tính toán gì không?" Văn Dịch Chi hỏi.

Diệp Phàm chống cằm nói: "Tích phân hơi eo hẹp, ta nên đi kiếm chút tích phân."

(dreamhouse)

"Bên trong học viện có Nhiệm Vụ Đường, ở nơi ấy công bố rất nhiều nhiệm vụ về trận pháp, ngươi có thể đi xem xem, có hứng thú với nhiệm vụ trận pháp nào thì làm nhiệm vụ trận pháp đó." Văn Dịch Chi nhấn mạnh rất nhiều vào hai chữ trận pháp.

Diệp Phàm gật đầu: "À, Nhiệm Vụ Đường, ta từng tới rồi, mà hơi nhỏ."

Tên viện trưởng Tạp Viện ngu ngốc còn muốn an bài thiên tài tuyệt thế như hắn đi làm đồng tử trông lò cho một nha đầu lông còn chưa mọc đủ, nhưng hình như tên viện trưởng ngu ngốc đó đã rơi đài rồi, khó trách, tuy Tạp Viện là viện có địa vị thấp nhất bên trong Thuật Viện, nhưng tốt xấu gì cũng là một viện chân chính, sao có thể để một tên bao cỏ quản lý được!

Văn Dịch Chi nhíu mày lại: "Không phải nó, cái ngươi nói là Nhiệm Vụ Đường của Tạp Viện, chỉ công bố nhiệm vụ cho đệ tử của Tạp Viện, còn học viện có một cái Nhiệm Vụ Đường khác, chuyên môn dùng để công bố các loại treo thưởng."

Diệp Phàm gật đầu: "Nghe có vẻ rất thú vị, ta đi xem thử."

(dreamhouse)

..........

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio