Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 51: trợ thủ của diệp thiếu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy bảo an nhìn biểu tình kinh sợ của Chương Tư Lượng, một đám sắc mặt nhăn nhó, cũng may Diệp Phàm không để ý tới mấy người, mấy bảo an đều âm thầm may mắn.

Diệp Phàm đi vào nhà xưởng, rất nhanh liền tìm được mục tiêu, Chương Tư Lượng đi theo Diệp Phàm tới khu nguyên liệu gỗ củi.

“Diệp thiếu, vật kia ở bên này sao?” Chương Tư Lượng thật cẩn thận hỏi.

Sau khi lấy ra một con cổ trùng từ trong thân thể, Chương Tư Lượng có rảnh liền đi chùa miếu cầu bình an, bắt đầu yêu thích bái phật, sợ trêu chọc phải mấy thứ không sạch sẽ.

Diệp Phàm gật đầu: “Không sai.”

Mấy công nhân đứng một bên thật cẩn thận nhìn Chương Tư Lượng: “Lão bản, mấy công nhân bị bệnh kia đều là người dọn dẹp ở nơi này!”

Chương Tư Lượng nghiêm trọng nhìn về phía Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ngươi xem……”

Diệp Phàm híp mắt, ánh nhìn ngưng trêи một đầu gỗ trong kho hàng, “Cư nhiên là…… Đuổi người ra ngoài hết đi, không cần nhiều người ở lại như vậy.”

Chương Tư Lượng nghe vậy lập tức phất tay cho công nhân rời đi, sau đó quay sang nhìn Ninh Sương, “A Sương, ngươi cũng ra ngoài trước đi.”

Ninh Sương có chút không yên tâm, chần chờ một lát rồi mới rời đi.

(dreamhouse)

Diệp Phàm nhìn Trương Huyên một cái: “Lát nữa đánh lên, ngươi bảo hộ người này.”

Trương Huyên bất an nhìn Diệp Phàm: “Có phải nên bàn bạc kỹ hơn không? Quỷ khí ở nơi này quá nồng đậm, không phải chỉ có một con quỷ.”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng là không phải chỉ có một con, có tám con quỷ, bất quá, tuổi tác cũng không lớn lắm, không đáng sợ. Nơi này cư nhiên có Huyết Âm Mộc ngàn năm, thứ này đối với âm quỷ mà nói là vật đại bổ, nếu tiếp tục như vậy, quỷ bị hấp dẫn đến sẽ càng ngày càng nhiều, đến lúc đó càng khó làm.”

“Tám con sao?” Mày Trương Huyên nhảy nhảy, hắn chỉ nhìn thấy có ba con, vẫn còn năm con đang ẩn nấp mà hắn không phát hiện?

Diệp Phàm chớp chớp mắt nhìn thần sắc Trương Huyên: “Tiểu tử, có phải ngươi sợ rồi không?”

Trương Huyên giống như mèo bị dẫm phải đuôi, lập tức tạc mao (xù lông), “Ngươi nói bậy bạ gì đó, ngươi mới sợ!”

“Không sợ thì tốt, nam tử hán đại trượng phu, sợ quỷ rất mất mặt đó!” Diệp Phàm ngẩng đầu ưỡn ngực.

Chương Tư Lượng: “……”

Diệp Phàm lấy ra tám tấm Lôi Quang Phù ném lên, tám tấm phù phân tán theo tám hướng, phong tỏa một góc kho hàng lại.

Diệp Phàm lấy ra Quỷ Âm Kỳ, Quỷ Âm Kỳ chỉ lớn bằng bàn tay, trong chớp mắt đã to lên mấy trăm lần.

(dreamhouse)

Chương Tư Lượng nhìn đến một màn này không khỏi kinh ngạc trừng lớn mắt, nếu người lấy ra Quỷ Âm Kỳ không phải Diệp Phàm, Chương Tư Lượng sợ rằng sẽ coi Quỷ Âm Kỳ trở thành đạo cụ ảo thuật.

Diệp Phàm huy động Quỷ Âm Kỳ, chốc lát sau, trong nhà kho nổi lên cuồng phong tàn sát bừa bãi, tất cả âm quỷ đang tránh ở trong Huyết Âm Mộc ngàn năm đều bay ra.

Độ ấm quanh mình lập tức giảm xuống mấy độ, Chương Tư Lượng nhịn không được nắm chặt quần áo trêи người.

Diệp Phàm múa may Quỷ Âm Kỳ, Chương Tư Lượng chỉ cảm thấy trước mắt mình một mảng đen nhánh, một loạt tiếng động quỷ khóc sói gào vang lên bên tai.

“Nghiệp chướng, xem chiêu!” Diệp Phàm quát nhẹ một tiếng.

“Tiểu tử, cẩn thận, có một con quỷ chạy tới chỗ ngươi.” Diệp Phàm giương cao giọng nói với Trương Huyên.

Trương Huyên còn chưa hình dung ra được cái gì, Chương Tư Lượng tránh ở bên cạnh đã bị dọa thiếu chút nữa xỉu.

Trương Huyên phát động pháp quyết, niệm một tiếng, “Phá!”

Trong lòng Trương Huyên buồn nôn muốn chết, rõ ràng là hắn tới xem náo nhiệt, kết quả, tiểu tử Diệp Phàm kia cư nhiên kéo hắn tới làm cu li!

“Vị tiểu huynh đệ này, ngươi thật lợi hại, khó trách có thể làm trợ thủ cho Diệp thiếu!” Khuôn mặt Chương Tư Lượng trắng bệch, gắng gượng khen tặng một câu.

(dreamhouse)

Trương Huyên: “……” Hắn là truyền nhân Long Hổ Sơn, mới không phải là trợ thủ cho cái tên ngốc Diệp Phàm này.

“A……!” Một trận quỷ thét sói gào truyền vào trong tai Trương Huyên.

Một kiện Quỷ Âm Kỳ của Diệp Phàm đã đè ép bảy tiểu quỷ, con quỷ còn lại đại khái đã phát hiện Diệp Phàm không dễ chọc, vội vàng muốn chạy trốn, xui xẻo lại đụng vào phù chú Diệp Phàm bố trí trước đó, lập tức bị bắn ngược trở về.

Trong kho hàng nổi lên từng trận âm phong (gió lạnh), quỷ ảnh lắc lư lượn qua lượn lại.

Chương Tư Lượng chỉ cảm thấy trước mắt một mảng đen nhánh, nhịn không được nhắm lại mắt.

Một lúc lâu sau, không nghe thấy động tĩnh gì nữa, Chương Tư Lượng mới cẩn thận mở mắt ra liền nhìn thấy một lệ quỷ mặt mũi hung tợn đập vào trước mặt, tức khắc hai cái đùi run rẩy không ngừng.

“Lôi điện, phá!”

Lệ quỷ định đánh lén Chương Tư Lượng lập tức bị Diệp Phàm đánh tan.

Không lâu sau đó, từng âm hồn đã bị Diệp Phàm thu không còn một mảnh.

Chương Tư Lượng sợ hãi rụt rè tránh ở sau Trương Huyên, thấy hoàn toàn không còn động tĩnh nào nữa mới ló đầu ra, “Không còn việc gì đi?”

(dreamhouse)

“Không còn việc gì, quỷ đều đã bị thu hết.” Trương Huyên nói.

Trương Huyên nhìn Diệp Phàm khí phách hăng hái, sắc mặt đổi đổi không ngừng, hắn cũng có chút bản lĩnh thu quỷ, nhưng nếu muốn như Diệp Phàm một lần thu được nhiều như vậy lại không có khả năng.

Xem sự tình bên này đã giải quyết hết, Chương Tư Lượng lập tức chạy đến bên người Diệp Phàm lôi kéo làm quen, “Diệp thiếu, ngươi thật lợi hại!”

Trong lòng Chương Tư Lượng nổi lên vài phần chua xót, lần trước Diệp Phàm lấy cổ trùng ra cho hắn đã nói qua sau này nếu còn gặp lại chuyện như vậy thì có thể liên lạc, Diệp Phàm sẽ cho giá đặc biệt, không nghĩ tới nhanh như vậy đã xảy ra chuyện rồi.

Diệp Phàm chuyển động tròng mắt một chút, ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Đưa đầu gỗ này cho ta đi, coi như là thù lao lần này.”

Hai mắt Chương Tư Lượng sáng lên, giống như là sợ Diệp Phàm hối hận, lập tức đáp ứng. “Diệp thiếu, nếu ngươi muốn, ta lập tức đưa qua cho ngươi, ngươi còn nhìn trúng đầu gỗ nào nữa không, cứ nói với ta, ta cho người mang qua ngay bây giờ.”

Trong lòng Chương Tư Lượng thầm cảm thấy may mắn, lần này Diệp Phàm đưa giá quá lương tâm! Chương Tư Lượng thiếu chút nữa đã cảm động khóc lóc thảm thiết.

Diệp Phàm lắc đầu: “Còn lại đều là mặt hàng bình thường, không có hứng thú.”

Diệp Phàm lấy ra một tấm Ẩn Nấp Phù, dán vào trêи đầu gỗ, “Trong quá trình vận chuyển không được bóc phù ra, miễn cho để hơi thở lộ ra ngoài, lại đưa tới thứ không tốt.”

(dreamhouse)

Chương Tư Lượng gật đầu: “Được, được, ta sẽ dặn dò công nhân cẩn thận.”

Chương Tư Lượng thầm nghĩ: Đầu gỗ Diệp Phàm nhìn trúng này hẳn là thứ tốt, chỉ là thứ này có chút tà môn, hắn để trong tay cũng không làm được gì, thuận nước giong thuyền đưa cho Diệp Phàm là tốt nhất.

Chương Tư Lượng nhịn không được tò mò hỏi: “Diệp thiếu, đầu gỗ này biết chiêu quỷ sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Không sai.”

“Vậy trước đó sao lại không có việc gì?”

“Trước đó đầu gỗ này không bị chém đứt, chỉ cần không bị chém đứt hơi thở sẽ không lộ ra ngoài, hơi thở không lộ ngoài âm quỷ tất nhiên sẽ không cảm giác được gì.” Không đợi Diệp Phàm mở miệng, Trương Huyên đã cướp lời.

Chương Tư Lượng gật đầu, giống như đã ngộ ra: “Thì ra là thế!”

Trương Huyên cũng có chút hứng thú với Huyết Âm Mộc, bất quá, đây là vật Diệp Phàm nhìn trúng, lần này Diệp Phàm lại là chủ lực trong mọi chuyện, Trương Huyên tự nhiên không tranh đoạt với Diệp Phàm.

“Diệp thiếu, nếu không chê vậy đến văn phòng ta ngồi một lát? Thê tử ta vẫn luôn muốn gặp ngài, cảm tạ với ngài một chút.” Chương Tư Lượng nói.

Diệp Phàm gật đầu: “Cũng được.”

Diệp Phàm đi vào văn phòng bắt đầu bắt chuyện cùng Ninh Sương.

(dreamhouse)

Ninh Sương nói chuyện phiếm cùng Diệp Phàm vài câu, rốt cuộc nhịn không được hỏi: “Diệp thiếu, ngươi xem A Lượng hắn vẫn luôn bị mấy thứ kỳ kỳ quái quái theo dõi, có phải có vấn đề gì hay không?”

Diệp Phàm nhún vai: “Cái này ta cũng không quá rõ ràng, có khả năng là mệnh cách của hắn không tốt lắm, thích hợp chiêu quỷ đi, nhưng cũng có khả năng đây chỉ là ngẫu nhiên.” Hắn không phải quá hiểu biết đám kiến thức về mệnh cách này.

“Cái đó, Diệp thiếu có biện pháp nào có thể phòng ngừa tai họa chưa xảy ra không?”

“Có a! Chỗ này của ta vừa lúc có mấy ngọc bội có thể chắn tai, nếu ngươi muốn, một trăm vạn một cái, có thể bán cho các ngươi hai cái.”

Ninh Sương nghe vậy đại hỉ, vội hỏi: “Muốn, muốn, Diệp thiếu, ngươi xem năm trăm vạn ba cái được không?”

Hai mắt Diệp Phàm sáng lên: “Được a!” Tiền đưa tới cửa sao có thể từ chối, không làm quá lãng phí.

Diệp Phàm lấy trong ba lô ra ba khối ngọc bội đưa cho Ninh Sương, Ninh Sương nhìn một chuỗi ngọc bội dài, tức khắc có loại cảm giác đang bị lừa gạt.

Tuy rằng Diệp Phàm lấy ra một chuỗi ngọc bội dài làm Ninh Sương có loại cảm giác bị lừa gạt nhưng vẫn đưa năm trăm vạn ra mua ngọc bội về.

……(dreamhouse)

“Trương chân nhân, ngươi đang làm gì vậy?”

Sau khi Chương Tư Lượng nói vài câu với Diệp Phàm mới phát hiện Trương Huyên không theo kịp, liền hỏi thăm từ chỗ Diệp Phàm một chút.

Chương Tư Lượng hỏi ra mới biết được, Trương Huyên cũng không phải là trợ thủ của Diệp Phàm gì mà là cao nhân Long Hổ Sơn, biết được cái này, Chương Tư Lượng lập tức phát hiện mình đã quá chậm trễ.

Người Long Hổ Sơn đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất nhiều người trong cao tầng quốc gia có giao tình sâu đậm với bọn họ, một đám người bản lĩnh bất phàm, không dễ đắc tội!

Chương Tư Lượng nguyên bản còn lo lắng Trương Huyên bỏ đi, tìm một lúc mới phát hiện Trương Huyên còn chưa có, ngược lại đang bóc phù chú ở trêи tường.

Chương Tư Lượng nhớ rõ trước đó Diệp Phàm dán tám tấm phù ở trêи tường, nhưng hiện tại một tấm cũng không thấy đâu.

Nhìn thấy Chương Tư Lượng, Trương Huyên không khỏi có chút nóng mặt.

Trước đó Trương Văn Đào mang mấy tấm phù về Long Hổ Sơn làm cho các vị tiền bối ở Long Hổ Sơn tán thưởng không thôi, Diệp Phàm vừa lấy phù chú ra, Trương Huyên lập tức liền phát hiện phù chú này cực kỳ lợi hại, so với mấy tấm Lôi Quang Phù Trương Văn Đào mang về, Lôi Quang Phù nơi này lợi hại hơn nhiều.

Trước đó, Diệp Phàm vứt ra tám tấm đều là Lôi Quang Phù, Lôi Quang Phù này ngoại trừ có hai tấm công kϊƈɦ âm quỷ có ý đồ chạy trốn, linh quang bên ngoài có chút suy yếu, những tấm khác linh quang đều còn, không có tán mất, có thể nói là hoàn hảo không hao tổn gì.

(dreamhouse)

Trương Huyên ngại mua phù từ chỗ Diệp Phàm, liền lặng lẽ lưu lại định thu về, không nghĩ tới cư nhiên lại bị Chương Tư Lượng bắt được.

“A! Phù chú này không cẩn thận đụng phải sẽ công kϊƈɦ người, ta đến xử lý một chút.” Trương Huyên nói.

Chương Tư Lượng gật đầu: “Vậy làm phiền Trương chân nhân!”

……

Chương Tư Lượng ngàn ân vạn tạ tiễn Diệp Phàm cùng Trương Huyên ra ngoài, mấy bảo an nhìn lão bản nhà mình tiễn người rời đi, một đám như trút được gánh nặng.

“Cao nhân! Tuyệt đối là cao nhân!” Chương Tư Lượng nhịn không được cảm thán. “Có thể gặp được người thâm tàng bất lộ như Diệp thiếu thật là quá may mắn.”

Chương Tư Lượng cười cười, âm thầm may mắn mình đã lên trúng chiếc phi cơ kia, phải biết rằng, trước Diệp Phàm, hắn đã tìm vài đại sư xem qua, nhưng những đại sư đó nếu không phải nhìn ra hắn có vấn đề không giải quyết được thì chính là ngay cả hắn có vấn đề gì cũng nhìn không ra.

Mấy bảo an nhìn nhau, đội trưởng đội bảo an thở dài: “Đầu năm nay công tác an bảo càng ngày càng không dễ làm, mắt thấy giống như kẻ điên đều là người không thể đắc tội, nói không chừng người ta còn chính là cao nhân!”

“Đội trưởng, có phải lão bản chúng ta bị kẻ khác lừa đảo không? Tên kia mặc một thân trang phục hưu nhàn, đi dép lê, có điểm nào giống cao nhân đâu?”

(dreamhouse)

“Cho dù lão bản bị gạt không phải vẫn còn có lão bản nương sao? Lão bản nương cũng cảm thấy đối phương bất phàm, vậy hắn chắc chắn là bất phàm.”

……

Ninh Sương nhìn Chương Tư Lượng: “Ngươi hình như đang rất cao hứng?”

“Đúng vậy, lần này Diệp thiếu giúp đại ân, hơn nữa giá cả còn không cao.”

“Ta vừa mới nhận được tin tức từ bệnh viện, mấy công nhân trước đó đều tỉnh lại hết rồi.” Ninh Sương nguyên bản còn có một chút hoài nghi với Diệp Phàm, nhận được cuộc điện thoại này, tức khắc một chút hoài nghi còn sót lại cũng tiêu tan.

Chương Tư Lượng kinh ngạc trừng lớn hai mắt: “Diệp thiếu quả nhiên là lợi hại, vừa ra tay liền dựng sào thấy bóng!”

Ninh Sương gật đầu: “Đúng vậy, cao nhân đúng là không giống người bình thường.”

(dreamhouse)

……….

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio