Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

chương 79: thật trùng hợp, ngươi cũng họ bạch!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Bạch lão, ngài muốn ta giúp ngài giải thạch không?” Lão bản cửa hàng đi tới, tất cung tất kính hỏi lão giả.

“Bạch lão? Ngươi họ Bạch sao? Lão bà của ta cũng họ Bạch, thật trùng hợp!” Diệp Phàm vui tươi hớn hở nhìn lão giả.

“Còn chưa phải lão bà của ngươi đâu!” Bạch Sĩ Nguyên kϊƈɦ động trừng mắt nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm không vui nói: “Sau này chính là vậy!”

“Bây giờ ngươi nói những lời này vẫn còn quá sớm!”

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Bạch Sĩ Nguyên, “Lão tiên sinh, ta nói lão bà của ta, ngươi kϊƈɦ động như vậy làm gì?”

Bạch Sĩ Nguyên nghẹn một hơi, “Ngươi biết ta là ai không?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Không biết.”

Bạch Sĩ Nguyên: “……” Tên hỗn đản Diệp Phàm này, ngay cả hắn là ai cũng không biết!

“Ta là Bạch Sĩ Nguyên!” Bạch Sĩ Nguyên nghiến răng nghiến lợi nói.

(dreamhouse)

“Tên ngươi sao lại khó đọc như vậy! Bất quá, lại nói tiếp, nghe có chút quen tai. A, ta nhớ ra rồi, ngươi là gia gia Vân Hi……” Diệp Phàm đầy mặt tươi cười.

Bạch Sĩ Nguyên: “……” Tên vương bát đản này!

“Ta nói ngươi a gia gia……”

“Ai là gia gia ngươi!”

“Vậy Bạch lão đầu, ngươi nhường ngọc thạch này cho ta đi, chờ ta lấy nó kiếm lời, tương lai lấy làm sính lễ tặng cho ngươi, ngươi chắc chắn không lỗ, mọi người đều quen biết nhau, ngươi đừng keo kiệt như vậy!” Diệp Phàm tiến đến trước mặt Bạch Sĩ Nguyên, hớn hở khuyên nhủ.

Bạch Sĩ Nguyên: “……”

Lão bản cửa hàng tò mò nhìn Diệp Phàm, hắn quen biết Bạch Sĩ Nguyên đã lâu, còn chưa bao giờ nghĩ tới cư nhiên sẽ có người nói với Bạch Sĩ Nguyên những lời như vậy.

Sắc mặt Bạch Sĩ Nguyên vặn vẹo nhìn Diệp Phàm, trước đó Bạch Vân Hi nói Diệp Phàm đi bảo hộ Tiếu Trì một đoạn thời gian, mỗi khi Tiếu Trì nhắc tới Diệp Phàm đều là một bộ tâm đau muốn chết, còn luôn nói ở cùng Diệp Phàm một ngày, hắn giống như phải thiếu sống mấy tháng, trước đó Bạch Sĩ Nguyên còn cảm thấy Tiếu Trì hơi khoa trương, hiện tại Bạch Sĩ Nguyên mới phát hiện, Tiếu Trì không nói ngoa một chút nào!

“Bạch lão, vị này chính là tôn tế tương lai của ngươi sao? Bạch lão, đây là đối tượng của Vân Phỉ? Bạch tiểu thư thích người có bề ngoài bồng bột phấn chấn như vậy?” Chủ tiệm hỏi.

Bạch Sĩ Nguyên: “…… Hắn nói hươu nói vượn!”

(dreamhouse)

Diệp Phàm cau mày: “Ta không có a! Ta tuân thủ luật pháp, không lừa già dối trẻ! Ta cùng……”

“Câm miệng!” Bạch Sĩ Nguyên kϊƈɦ động đánh gãy lời Diệp Phàm nói.

“Không nói thì không nói! Vậy ngọc thạch này……”

“Không cho!” Bạch Sĩ Nguyên phát hiện, ở cùng Diệp Phàm một lúc, chỉ số thông minh của hắn cũng đi thẳng tắp giảm xuống.

“Ta dùng thập toàn đại bổ hoàn đổi với ngươi!” Diệp Phàm ném ra đòn sát thủ.

Sắc mặt Bạch Sĩ Nguyên lập tức căng thành màu gan heo, “Không đổi!”

“Vì sao chứ? Không phải ngươi thích nó sao? Tiếu lão nhân lấy từ chỗ ta rất nhiều, ta vốn còn lo lắng Tiếu lão nhân bổ quá hóa hỏng, bất quá, sau đó hắn lại nói đại bộ phận đều cho ngươi.” Diệp Phàm khó hiểu nhìn Bạch Sĩ Nguyên.

Bạch Sĩ Nguyên: “……” Tên Tiếu Trì hỗn đản này!

“Được rồi, được rồi, cho ngươi, cho ngươi, tặng cho ngươi!” Bạch Sĩ Nguyên tức giận trừng mắt nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm tươi cười càng thêm sáng lạn: “A, vậy thật tốt, Vân Hi nói ngươi rất có tiền! Ngươi có tiền như vậy cũng đừng quá keo kiệt hiểu không, về sau chúng ta chính là người một nhà.”

(dreamhouse)

Bạch Sĩ Nguyên: “Ngươi có thể câm miệng hay không!”

Diệp Phàm phồng quai hàm: “Bạch lão đầu, ngươi ngoài miệng giống Tiếu lão nhân y như đúc!”

Bạch Sĩ Nguyên: “……”

Diệp Phàm nói với nhân viên cửa hàng đứng một bên: “Bạch lão nhân đã đưa ngọc thạch cho ta, giúp ta bao lại đi.”

Nhân viên cửa hàng kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, không nghĩ tới sự tình lại phát triển thành như vậy.

“Tiểu hữu có muốn giải thạch không?” Nhân viên cửa hàng hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu: “Không cần.”

……

Công ty Triều Tịch.

“Phẩm tướng ngọc này thật không tồi!” Đế vương lục, phỉ thúy cực phẩm khó có được a!

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Không tồi.”

(dreamhouse)

“Ngươi mua sao?” Hình như tiểu tử Diệp Phàm này thích hàng rẻ tiền hơn mà.

“Không phải, gia gia ngươi cho ta.”

Bạch Vân Hi trừng lớn mắt: “Gia gia ta? Đưa cho ngươi? Vì sao gia gia ta lại cho ngươi?”

Diệp Phàm lắc đầu: “Ta cũng không biết, có thể là bởi vì hắn thích ta đi.”

“Thích ngươi?” Bạch Vân Hi nghi ngờ nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, Vân Hi, sao ngươi lại có biểu tình này, ta ưu tú như vậy, người nào cũng thích ta!”

Bạch Vân Hi: “……” Ngươi xác định sao?

Bạch Vân Hi nhớ tới thời điểm hôm qua về nhà, tâm tình Bạch Sĩ Nguyên tựa hồ rất không tốt, hỏi hắn có chuyện gì cũng không nói, chẳng lẽ là bởi vì gặp được Diệp Phàm ăn mệt?

……

Diệp Phàm trở lại biệt thự liền phát hiện Thái Chấn Tuấn đang chờ ở cửa.

“Thái điểu (gà mờ), sao ngươi lại tới nữa?”

(dreamhouse)

“Diệp lão đại, ta không phải Thái điểu, ta là Thái Chấn Tuấn, ngươi gọi ta là Tuấn ca cũng được!” Thái Chấn Tuấn bất mãn nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm: “……” Tuấn ca? Nghĩ thật đẹp!

“Tìm ta có chuyện gì?”

“Ta muốn mời ngươi làm bảo tiêu cho ca ta nửa tháng.” Thái Chấn Tuấn nói.

Diệp Phàm nhíu mày lại: “Nửa tháng? Quá khoa trương, ta còn phải bồi lão bà.” Trước đó hắn đã phải bồi Tiếu Trì một đoạn thời gian, lão nhân kia ngại đông ngại tây, rất không dễ hầu hạ.

Thái Chấn Tuấn tràn đầy kϊƈɦ động: “Diệp thiếu, một trăm triệu thì thế nào? Ta cho ngươi một trăm triệu!”

“Một trăm triệu? Ngươi có nhiều tiền như vậy?” Diệp Phàm hơi ngạc nhiên nhìn Thái Chấn Tuấn.

Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Chờ ta bán một phần du thuyền, siêu xe, biệt thự trêи tay đi liền có.”

Diệp Phàm tràn đầy ngoài ý muốn nhìn Thái Chấn Tuấn: “Đúng là nhìn không ra, ngươi cư nhiên có tiền như vậy.”

“Là cha mẹ ta tương đối hào phóng.”

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Thái Chấn Tuấn: “Ca ngươi gặp phải vấn đề gì? Vì sao phải để ta theo hắn nửa tháng?”

(dreamhouse)

“Ta cũng không quá rõ ràng, hắn từ nước ngoài trở về đã bị người của tổ chức sát thủ quốc tế theo dõi, Diệp thiếu, ngươi có biết gen chiến sĩ không?” Thái Chấn Tuấn hỏi.

“Gen chiến sĩ? Đó là cái gì?”

Thái Chấn Tuấn lắc đầu: “Ta cũng không quá rõ ràng, nghe nói trong nước có một ít tu giả cổ võ có thể lấy một địch trăm, những người này không dễ ra tay, gen chiến sĩ cũng tương tự như vậy, gen trải qua biến dị, sức lực vô cùng lớn, còn có thể sử dụng các loại nguyên tố thủy hỏa.”

Diệp Phàm tràn đầy kinh ngạc: “Có thể phát hỏa cầu?”

Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Đúng vậy, hình như có loại người này? Bất quá chỉ là nghe nói, cụ thể có hay không ta cũng không rõ lắm.”

Diệp Phàm không khỏi nghi hoặc, thầm nghĩ: Chẳng lẽ ở nước ngoài có người tu chân? “Ca ngươi chọc phải gen chiến sĩ?”

Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Có lẽ đi, tóm lại, căn cứ theo tin tức ta có được, hình như ca ta lấy được thứ gì không nên lấy, Long Tổ trong quốc gia còn phái người tới bảo hộ an toàn cho ca ta, cũng lo lắng đồ vật sẽ rơi vào tay người nước ngoài.”

“Đồ vật kia thì sao?” Diệp Phàm hỏi.

Thái Chấn Tuấn lắc đầu: “Ca ta chưa nói.”

Diệp Phàm: “……”

(dreamhouse)

“Được rồi, gần đây Vân Hi rất bận, không quan tâm tới ta, bảo hộ ca ngươi một đoạn thời gian cũng có thể, chỉ cần tiền trả đúng hạn, ta liền có thể bắt đầu công tác.”

Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Được, được, Diệp lão đại, ca ta có chút khó tính, thời điểm ngươi đi bảo hộ ca ta có thể không nói cho ca ta ngươi là bảo tiêu ta mời được không?”

Diệp Phàm khó hiểu hỏi: “Vì sao vậy?”

“Ca ta gần đây bị trong ba tầng, ngoài ba tầng bảo tiêu vây kín, cực kỳ chán ghét bảo tiêu.” Thái Chấn Tuấn tràn đầy buồn rầu than thở.

“Vậy phải nói với ca ngươi như thế nào?”

“Ngươi cứ nói ngươi là sư phụ Tae Kwon Do ta mời.”

“Diệp lão đại, ngươi còn có đồ phòng thân kia không?” Thái Chấn Tuấn hăng hái hỏi.

“Ngươi muốn ngọc bội phòng thân?”

Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Đúng vậy.”

“Ba trăm vạn một cái.”

Thái Chấn Tuấn cau mày: “Lại tăng giá!”

(dreamhouse)

“Tiền nào của nấy! Chất lượng cũng tăng lên rồi.”

Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Được!”

……

Thái Chấn Tuấn mang Diệp Phàm đi gặp Thái Soái!

Thái Soái bị không ít người trông coi, Thái Chấn Tuấn khuyên can mãi mới được thả vào.

Diệp Phàm nghi hoặc nhìn Thái Chấn Tuấn: “Bảo tiêu của ca ngươi không ít a!”

“Phụ thân mời rất nhiều người tới bảo hộ ca ta, vào WC cũng đi theo, bất quá……” Bất quá đều là mấy tên giá áo túi cơm, thời khắc mấu chốt sợ là không giúp được gì.

Thái Soái vừa thấy Thái Chấn Tuấn đến liền bắt đầu trách mắng, “Nhãi ranh, ngươi đang làm cái gì?”

Thái Chấn Tuấn khó hiểu nhìn Thái Soái: “Ta làm gì?”

Thái Soái bất mãn: “Tại sao xe cùng phòng của ngươi lại bán hết rồi?”

Thái Chấn Tuấn cười cười: “Cũng không có gì, chỉ là gần đây thua cược cho nên bán lấy chút tiền dùng gấp!”

(dreamhouse)

“Ngươi đi đánh bạc?” Thái Soái tràn đầy phẫn nộ nhìn Thái Chấn Tuấn, muốn nhào lên đánh Thái Chấn Tuấn một trận.

Thái Chấn Tuấn vội vàng trốn đến sau lưng Diệp Phàm: “Cái này…… ta không phải chỉ là đánh bạc thôi sao? Đại ca, không phải ngươi còn đánh cược ngọc thạch sao? Tại sao chỉ có ngươi được đánh cược, không cho ta đánh cược?”

Thái Soái bất mãn: “Hồ nháo, ngươi đánh bạc còn muốn nói lý?”

“Cái này…… ta cũng không phải đánh thua toàn bộ, ta còn mời cho ngươi một sư phụ, ngươi nhìn xem đây là ai? Đây là Diệp thiếu, ta cố ý mời đến làm sư phụ cho ngươi, ta cảm thấy chỉ dựa vào người khác bảo hộ cũng không quá tốt, quan trọng nhất vẫn là tăng thực lực bản thân lên, Diệp thiếu chính là đai đen Tae Kwon Do, ta tốn rất nhiều công phu mới mời đến được.”

Thái Soái không vui nhìn Diệp Phàm một cái: “Ngươi lừa dối đệ ta bao nhiêu tiền?”

Diệp Phàm lắc đầu, tìm một cái ghế ngồi xuống: “Con người ta tuân thủ kỷ luật, thành thật thủ tín, chưa bao giờ lừa dối người khác.”

Thái Chấn Tuấn vội vàng gật đầu: “Không sai, đại ca, Diệp lão đại là người có bản lĩnh, ngươi ngàn vạn không thể đắc tội.”

Thái Soái trợn trắng mắt, lạnh như băng nhìn Diệp Phàm: “Ngươi có thể dạy ta cái gì?”

Diệp Phàm nhìn Thái Soái từ trêи xuống dưới một vòng: “Ta thấy tư chất ngươi bình thường, trong thời gian ngắn sợ là không học được cái gì, nhiều lắm chỉ có thể được một chút da lông, đương nhiên ta còn có thể dạy ngươi một ít thứ khác……”

Thái Soái cười lạnh: “Tỷ như là……”

“Tỷ như là tôn sư trọng đạo, chiêu hiền đãi sĩ, hiện tại ta đã đói bụng, ngươi làm học đồ có phải nên chuẩn bị một bàn đồ ăn cho ta không?”

Thái Soái: “……”

Thái Chấn Tuấn nhìn sắc mặt xanh mét của Thái Soái, vội vàng đi lên nói: “Diệp lão đại, ngươi chờ ta, ta đi lấy đồ ăn cho ngươi!”

Diệp Phàm hài lòng gật đầu: “Nhanh lên đó!”

“Được!”

Thái Chấn Tuấn thí điên thí điên chạy ra cửa, một bộ bị người bán còn giúp người ta đếm tiền

(dreamhouse)

……….

Đế vương lục phỉ thúy:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio