"Thánh Thượng đang nói cái gì, thần thiếp căn bản nghe không hiểu." Hoàng Hậu ngẩng đầu lên, cười nói giống như thường ngày vậy, chỉ là ý cười không đạt đáy mắt, biểu tình cũng có chút cứng đờ.
"Nói thật, trẫm căn bản không rõ ngươi vì sao phải làm như vậy? Nếu ngươi không đem hài tử thay đổi, y dù chưa lớn nhất, nhưng cũng chiếm đích, thân phận không phải càng thêm danh chính ngôn thuận sao?" Thiên Hòa Đế không để ý đến nàng ra vẻ không hiểu, mà là hỏi ra nghi vấn chính mình cho tới nay, đây cũng là vấn đề hắn thật lâu không thể xác định.
Nếu nói Trương quý phi cố ý muốn đổi đi hài tử của nàng cùng Hoàng Hậu, hắn còn càng tin tưởng một chút. Hoàng Hậu lý do làm như vậy, hắn là như thế nào cũng đoán không được. Chẳng lẽ là cảm thấy hài tử gầy yếu, mới muốn đổi cái khỏe mạnh? Nhưng từ tình huống hắn điều tra tới xem, hành động khi đó của Hoàng Hậu, như là sớm có dự mưu.
Hoàng Hậu mặt đều phải cương, vẫn như cũ không có thừa nhận, mà là nói: "Nếu Thánh Thượng đều không nghĩ ra, thuyết minh việc này cũng không phải sự thật, thần thiếp như thế nào ngu xuẩn như vậy, hài tử chính mình không dưỡng, đi dưỡng người khác?"
Trương quý phi hơi bình tĩnh một chút, cũng nói: "Thánh Thượng có chứng cứ sao? Nếu chỉ là lời vu khống như vậy, thật sự làm người khó mà tin được."
Ngu Tắc cùng Ngu Trật cả hai vẫn luôn không nói chuyện, đều đang yên lặng tiêu hóa cái tin tức thình lình xảy ra này, so sánh với Ngu Tắc đơn thuần khiếp sợ thêm tan vỡ, Ngu Trật trong lòng mơ hồ nhiều một phần cân nhắc, nếu, hắn xác thật là thân tử Hoàng Hậu......
"Chứng cứ, tự nhiên là có. Hoàng Hậu muốn xem sao?" Thiên Hòa Đế nhìn về phía Hoàng Hậu, trong mắt ý vị thâm trường.
Hoàng Hậu lấy lại bình tĩnh, thẳng tắp mà nhìn trở về: "Vậy thỉnh Thánh Thượng đem chứng cứ lấy ra tới đi, cũng làm cho thần thiếp nhìn xem, rốt cuộc là thứ gì, mới làm Thánh Thượng sinh ra ý niệm vớ vẩn như thế."
Những người khác cũng khẩn trương mà nhìn về phía Thiên Hòa Đế, mỗi người trong lòng đều ngũ vị tạp trần, cũng không biết muốn xem hay là không muốn xem.
"Kỳ thật cũng không phải một hai phải có chứng cứ." Thiên Hòa Đế nói xong, Hoàng Hậu trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"——Rốt cuộc, máu mủ tình thâm, là như thế nào cũng chối không được."
Lấy máu nhận thân!
Nháy mắt, mọi người trong đầu đều xuất hiện bốn chữ này, đúng vậy, cần cái chứng cứ gì, trực tiếp lấy máu nhận thân không phải là ra?
Hoàng Hậu sắc mặt nháy mắt trắng bệch, nàng nếu là sinh ở hiện đại, xem nhiều chút TV tiểu thuyết, liền sẽ biết lấy máu nhận thân này kỳ thật cũng không như thế nào đáng tin cậy. Nhưng hiện tại dân gian lưu hành hai loại phương thức nhận thân, một là phương pháp nhỏ máu vào xương, hai là phương pháp nhỏ máu hòa tan. Loại thứ nhất là người sống cùng người chết nhận thân, loại thứ hai áp dụng với hiện tại.
"Lão đại, ngươi đi lấy chén nước tới." Thiên Hòa Đế phân phó nói.
Ngu Tắc thật sâu mà liếc nhìn Hoàng Hậu một cái, xoay người hướng ra phía ngoài đi đến, tay còn không có đụng tới cửa, liền có một cái thanh âm cực kỳ áp lực vang lên tới.
"Không cần!"
Hoàng Hậu nhìn quanh bốn phía, đem biểu tình khiếp sợ mỗi người đều thu vào đáy mắt, cuối cùng đem tầm mắt như ngừng lại trên người Ngu Trật.
"Nhị hoàng tử, xác thật là hài tử ta."
"Không có khả năng! Ngươi nói dối!" Trương quý phi bắt lấy tay Ngu Trật, đem hắn xả đến phía sau chính mình, ngăn trở tầm mắt Hoàng Hậu.
"Năm đó ta cũng không nghĩ, ta nhìn y sinh ra tới, nho nhỏ, gầy gầy, tiếng khóc cũng yếu đến giống như mèo con, trong lòng thật là khó chịu a, đau đến đều thắt lại a. Hắn liền một ngụm sữa cũng chưa uống đến đâu, đã bị ôm đi ra ngoài." Hoàng Hậu ánh mắt xuyên thấu thời gian, phảng phất về tới cái đêm hỗn loạn kia, nàng vươn tay ở không trung hư hư vut ve một chút, thật giống như đứa bé kia còn nằm ở bên người nàng.
"Y vốn nên khỏe mạnh mà sinh ra tới, lớn lên ngọc tuyết đáng yêu, dựa vào ta kêu ta là mẹ, làm ta cho kể cho y chuyện xưa, bồi y chơi đùa." Hoàng Hậu lâm vào hạnh phúc trong tưởng tượng, khóe miệng giơ lên, khóe mắt lại tích ra nước mắt tới.
"Nhưng chính là bởi vì tiện nhân này!" Nàng chuyển hướng Trương quý phi, trong mắt sát ý rõ ràng, Trương quý phi chưa từng thấy qua một mặt này của nàng làm cho hoảng sợ, nhịn không được lui về sau một bước.
"Bởi vì nàng nhất định phải nhập phủ, cho nên cha nàng thượng tấu bức bách tiên đế làm ngươi cưới nàng!"
"Bởi vì nàng không được sủng ái, cho nên cha nàng tạo áp lực cho cha ta cùng huynh trưởng, bức ta đi cầu ngươi sủng hạnh nàng!"
"Bởi vì nàng không có có thai, cho nên hai đứa nhỏ trong bụng ta liền vô duyên sảy mất, thậm chí còn bị Thái Y Viện dựng bản án khó có thể mang thai."
"Bởi vì nàng mang thai, cho nên ta nơi nơi tìm đại phu hỏi khám, không tiếc dùng cấm dược hoài thai hài tử."
"Bởi vì không thể để hài tử nàng lớn nhất, trở thành hoàng trưởng tôn, cho nên ta dùng dược thúc sinh, đem hài nhi trong bụng ta kia chưa đủ tháng từ trong bụng sinh ra."
Một tiếng lại một tiếng mà gặn hỏi, làm người ở đây đều có chút trầm mặc, ai cũng không nghĩ tới, những năm gần đây hoàng hậu nương nương mặt ngoài vẫn luôn dịu dàng rộng lượng, trong lòng thế nhưng ẩn giấu nhiều oán khí như vậy, hơn nữa nàng thủ đoạn thực sự cũng làm người sợ hãi.
"Dựa vào cái gì thế lực nhà ngoại nàng lớn, là có thể dễ như trở bàn tay cướp đi hạnh phúc ta? Dựa vào cái gì hài tử nàng có thể khỏe mạnh mà lớn lên, ta lại một người tiếp một người sảy mất, cho dù sinh ra tới cũng là ma ốm! Nàng không phải ỷ vào chính mình xuất thân tốt sao? Ta càng muốn làm toàn bộ gia tộc nàng đều vì ta sở dụng, ta muốn cho các nàng thân thủ đem hài tử ta đưa lên ngôi vị hoàng đế chí cao vô thượng, ta muốn cho toàn bộ gia tộc nàng nỗ lực đều là vì người khác may áo cưới! Ta còn muốn làm nàng nhìn hài tử chính mình bị dưỡng thành phế vật, khốn cùng nghèo túng, cả đời lẻ loi hiu quạnh! Ha ha ha......"
Hoàng Hậu biểu tình điên cuồng, càng nói càng kích động, phảng phất toàn bộ thiết tưởng của nàng đều đã trở thành hiện thực.
"Mẫu hậu, ta lại kêu ngài một tiếng mẫu hậu!" Ngu Tắc đi đến nàng trước mặt, giống khi còn nhỏ giữ chặt tay nàng, hắn thanh âm có chút nghẹn ngào, "Ngài nói cho ta, có hay không một khắc như vậy, ngài là thiệt tình yêu thương ta?"
Hắn trong mắt tràn đầy mong đợi, lôi kéo tay Hoàng Hậu run rẩy không thôi.
Hoàng Hậu tiếng cười đột nhiên im bặt, nàng nhìn về phía Ngu Tắc, cong cong môi, ngữ khí ôn nhu mà nói: "Không có nga, ta tưởng tượng đến ngươi trắng trẻo mũm mĩm khỏe mạnh như vậy, liền sẽ nghĩ đến hài tử ta gầy yếu. Ta thậm chí có khi sẽ nghĩ, ông ngoại ngươi như thế nào không đối với ngươi xuống tay đâu? Y nếu có thể thân thủ giết ngươi, kia mới là một kiện đại hỉ a."
Ập vào trước mặt ác ý làm Ngu Tắc rốt cuộc không chịu nổi, trực tiếp mềm oặt ngã xuống trên mặt đất, trong miệng còn niệm: "Vì cái gì...... Vì cái gì......"
"Ai kêu ngươi là con trai của nàng?" Nàng cúi đầu nhìn hắn, lại bỏ thêm một câu, "Muốn biết, vì sao trong phủ ngươi cơ thiếp thật nhiều, lại chậm chạp không ai mang thai sao?"
"Con trai của nàng ta a, không xứng có hậu!"
Trương quý phi rốt cuộc chịu đựng không được, tiến lên vài bước một cái tát tát đến trên mặt nàng: "Ngươi có oán khí hướng về phía ta là được, vì sao phải hại hài tử ta!"
Hoàng Hậu sờ sờ mặt, cười nhạo một tiếng: "Thời điểm hai cái hài nhi kia của ta mất đi, ta cũng muốn hỏi một chút cha ngươi, vì sao không trực tiếp hướng về phía ta đâu?"
Trương quý phi lảo đảo lui hai bước, nước mắt rơi đầy cả khuôn mặt, lại không biết nói cái gì mới được, hồi lâu lúc sau, chỉ nói hai chữ "Oan nghiệt".