[ Đang truyền tống...] tiếng máy móc vang lên.
Nó và cô liền xuất hiện tại không gian hệ thống. Nó vươn vai, lười biếng nói:
- Nghĩ đi nghĩ lại chúng ta vẫn chưa nhận được ầu tân thủ nào nhỉ?
- Umk- cô vuốt cằm
[ Hệ Thống: hai người đã như vậy rồi còn muốn quà tân thủ nữa?]
- Đương nhiên, ta yếu như vậy hệ thống ngươi không cho quà tân thủ sao?
[ Hệ Thống: không có quà tân thủ đâu kí chủ]
Nó híp mắt:
- Không biết, Bọn ta suýt chết rồi đó bồi thường tổn thương cho ta đi
[Hệ Thống: đã hoàn thành nhiệm vụ, mời hai kí chủ rút thưởng] hệ thống lơ đi
Nó chu môi một cái rồi nhìn vào cái thẻ màu trắng, nó kì quặc nhấn một cái liền nổ ra
[Hệ Thống: Chúc mừng kí chủ nhận được mặt nạ dịch dung, kỹ năng giảm % may mắn của nam nữ ]- một cái kỹ năng hiếm có như thế, ký chủ này đỏ vậy?
Cô bắt chước nó nhấn vào
[ Hệ Thống: Chúc mừng kí chủ nhận được lọ độc đặc chế kỹ năng ảo ảnh]
Tên: Lan Đông Ly
Tuổi:
Nghề nghiệp: Thư Ký
Kĩ Năng: (giảm % may mắn của nam nữ )
Kinh nghiệm: %
Chỉ số vận may:
Tên: Tề Lục Tâm
Tuổi:
Nghề nghiệp: Chủ Tịch
Kĩ Năng: ( ảo ảnh)
Kinh Nghiệm: %
Chỉ số vận may:
Nó hài lòng thoả mãn nhìn dữ liệu
Cô nhắm mắt dưỡng thần
[Hệ Thống: Bắt đầu xuyên..., bắt đầu tải cốt truyện và kí ức...]
Tiếp đến cô và nó xuyên không tới cuốn tiểu thuyết vườn trường, nữ - tên là Lan Tố Hy, con nhà nghèo được học trường cùng con nhà giàu, sau đó bị bắt nạt, nam - tên là Hàn Vương Tâm, kiêu ngạo, thông minh, nhà giàu nứt vách lúc nào cũng bảo vệ nữ . Tình cảm tiến triển rồi kết thúc câu chuyện.
Nó là Đại tiểu thư Hàn gia- Hàn Đông Ly, vị hôn thê của nam nhưng sau khi kết hôn xong liền chiếm đoạt toàn bộ tài sản, đem nguyên chủ và cả nhà nguyên chủ bị xuống dốc, nợ tỷ phải trốn thui trốn lủi, ăn cắp đồ ăn để chống đói, bố mẹ nguyên chủ bị bệnh mà chết, nguyên chủ và em gái chết vì đói khát. Nguyện vọng của nguyên chủ là trả thù nam .
Còn cô thì là nhân vật phản diện, Nhị tiểu thư Hàn gia hay bắt nạt nữ và bị nam lật ngược tình thế và chết đói. Nguyện vọng là trả thù nữ
Tiếp nhận xong nó liền mở mắt, phát hiện ra mình đang trong lớp học, đang mơ hồ thì có thứ màu trắng bay vèo đến trước mặt nó, nó theo phản xạ dịch đầu chút liền tránh được. Nó lập tức tỉnh lại, nhìn quanh thấy mọi người im lặng nhìn mình.
Mình đã làm gì không đúng sao? Mình đẹp đến vậy sao ai cũng nhìn vậy nó ngại bây giờ...
- Em ra ngoài đứng cho tôi!- tiếng ông thầy đầu hói tức giận chỉ tay ra ngoài cửa
Nó nhìn ông một cái rồi xách cặp lên, ngáp cái rồi ra khỏi lớp. Ông thầy đứng đơ ở đó lúc rồi tiếp tục dạy học.
Nó tìm nơi bóng mát, để cặp bên cạnh rồi nằm ngủ trên bãi cỏ.
- Mày ơi, mày đóng vai gì vậy?
[Tâm: Nhị tiểu thư của Hàn gia]
- Thế mày phải gọi tao bằng chị rồi, tạo là đại tiểu thư đấy, kinh không?
[Tâm: Bình thường]
- Mày đang ở đâu đấy mày? Có hay về tao này?...- nó ngân lên giai điệu
[Tâm: Trong lớp]
- nhớ mày quá đi
[Tâm: rồi sẽ được gặp]
- Ưm
- Bạn gì đó ơi?
Nó mở mắt, nhìn hình dáng trước mắt, một bộ dáng đáng yêu đập vào mắt nó không ngại nhìn thêm vài lần, nó thích mấy bé đáng yêu như vậy lắm nha.
- Có chuyện gì vậy?
- à... cho hỏi, lớp A ở đâu vậy?
- Nhìn thấy dãy nhà trước mắt không?- Nó chỉ toà nhà gần đó
Cô gái đó nhìn theo và gật đầu
- tầng hai, bên phải cuối dãy.
- Cảm ơn, tớ tên Lan Tố Hy rất vui được gặp cậu- Lan Tố Hy cười rạng rỡ
- Nga, Hàn Đông Ly, tôi cũng rất vui khi được gặp cô- nó nói
Không ngờ ngay ngày đầu liền gặp nữ nha, nếu cứ dễ thương như bây giờ thì kết cục sẽ tốt- nó nghĩ
- hì hì, cậu cũng học trường này hả, học lớp nào thế?
- cùng trường, A- nó ngắn gọn nói
- a, thế phải gọi bằng chị rùi
- Chính là như thế
- Hàn tỷ tỷ, em phải vào lớp rồi, tạm biệt chị nha- Lan Tố Hy vui vẻ chào nó rồi đi.
Nó vẫy tay chào lại. Nghĩ nghĩ cái gì rồi trốn ra khỏi ngôi trường, lúc leo tường thấy nặng nề, nó liền nhìn bụng mình, ừm, một bụng đầy mỡ nó cảm tưởng như nếu vắt ra thì đời cùng không cần mua mỡ về. Mà sự thật là chỉ có ngấn mỡ dày chút thôi.
Nó từ đâu ra lấy một cái ghế, trèo lên, vượt qua tường chắn và ra ngoài. Trở về biệt thự to lớn của mình, à đúng hơn là của nguyên chủ. Về nhà thì không có ai ở nhà cả, nó liền về phòng mình lấy máy tính ra làm cái gì đó rất chăm chú. Hệ thống cảnh giác:
[Hệ Thống: ký chủ, người lại muốn đưa các nam và nữ không có trong nguyên tác về đây sao?]
- Í tưởng không tồi nhỉ- nó vuốt cằm
[Hệ Thống:...] nó xin rút lại lời nói có được không?
- Rút lại cũng khó đó
[Hệ Thống: người đọc được suy nghĩ của tui???]
- Ta đoán thôi, đúng hả?
[Hệ Thống:... không]
- Từ sau cứ cho í tưởng như vậy nha rất tốt đó
Mỗ hệ thống không biết nên nói gì nữa.
Sau đó, cô về, cả hai người chúng nó đều ở nguyên trong phòng không biết làm gì mà suốt tuần không đi học cũng không ra khỏi nhà. Cả nhà đều lo lắng.
tuần sau nó và cô tới trường sau khi nhận quà hối lộ từ hệ thống. Còn hệ thống nào đó rơi nước mắt vì ký chủ, nó muốn đổi ký chủ!