Xuyên Qua Làm Nông Phụ

chương 89: quán lẩu phúc ký

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: ChieuNinh

Chuyện bên Tằng Tử Cường chấm dứt, Tằng Tử Phu coi như là thực sự an tâm. Công trình sửa chữa trang trí tửu lâu và quán ăn bên này cũng vào giai đoạn cuối. Đối với bảng hiệu của quán lẩu, mọi người cùng thương lượng, theo ý tứ của Thạch Lai Phúc, vẫn muốn lấy tên trước kia, nhưng mà Tằng Tử Phu suy nghĩ, hay là đổi một cái tên khác đi, đơn giản dễ nhớ hơn!

Cuối cùng thống nhất gọi là "Quán lẩu Phúc Ký " phía trước thêm một chữ "Thạch" giống như là LO¬GO, bên Thạch Lai Qúy trực tiếp gọi là "Quán lẩu Lai Qúy" phía trước cũng thêm chữ "Thạch" làm LO¬GO giống như vậy, làm cho Tằng Tử Phu thự sự kinh ngạc. Cái này giống như niên đại Tống Triều thời xưa, lại đã có nhãn hiệu chứng nhận rồi! Lại để cho Lý Sở Hà hỗ trợ đi quan hệ lấy được nhãn hiệu.

Tằng Tử Cường ở bên kia vừa nghe nói chuyện nhãn hiệu, tự mình suy nghĩ, liền tìm Tằng Tử Phu cùng nhau thương lượng, cuối cùng Tằng Tử Cường nhất định lấy tên là "Cường Phu Ma Lạt Thang" làm cho Tằng Tử Phu thực sự thiên lôi cuồn cuộn... Người thứ nhất muốn Tằng Tử Cường thay đổi tên lần đầu "Cường sinh" đúng là Tằng Tử Phu, ai biết Tằng Tử Cường chết sống không chịu: "Tỷ, nếu không có Phu thì Cường cũng được." Còn không bằng Cường Phu cho rồi, trong nội tâm Tằng Tử Phu có một cái tên khác.

"Tằng kí, thật tốt, vậy kêu Tằng kí đi."

Tằng Tử Cường lắc đầu: "Không được, phải là hai người, tỷ tỷ tự mình chọn đi."

Tằng Tử Cường không hề nhượng bộ chút nào, Tằng Tử Phu thấy vậy đành phải thở dài: "Được rồi, tùy đệ, về phần nhãn hiệu quay trở lại tỷ cân nhắc một cái tên đơn giản lại dễ nhớ cho đệ."

Tằng Tử Cường cảm ơn Tằng Tử Phu vừa móc ra một trăm lượng bạc: "Tỷ, tỷ cất đi."

Sao Tằng Tử Phu có thể lấy, vội vàng khoát tay: "Đệ cất vào, hiện tại đúng là thời điểm dùng bạc, bây giờ người cả một nhà đều nhờ vào đệ nuôi sống, đại tỷ nhị tỷ cũng chen chúc chung một chỗ với đệ, sau này sẽ có nhiều chỗ dùng bạc đi. Lại nói nếu Thành vương thật sự đánh nhau, sợ là cho dù ở kinh thành, làm ăn cũng sẽ chịu ảnh hưởng."

Tằng Tử Cường cười lắc đầu: "Ma Lạt Thang cũng là tỷ tỷ nghĩ ra được, vẫn là dựa theo ‘Ăn uống chơi bời’ lúc trước tỷ tỷ cũng có cổ phần, những bạc này chính là của tháng này chia ra, của đệ đã sớm giữ lại, tỷ tỷ đừng ngại ít là tốt rồi. Về phần đại tỷ, nhị tỷ bên kia, đệ cũng có cho bạc, hơn nữa đại tỷ, nhị tỷ đều là người có hiểu biết, bọn họ đã hỏi chuyện phòng ốc gần đó rồi. Mộng nhi và các nàng chung đụng rất tốt, điểm ấy tỷ tỷ yên tâm là được."

"Đại tỷ, nhị tỷ muốn chuyển đi ra?" Tằng Tử Phu nghe xong rất là kinh ngạc, thậm chí cũng quên từ chối bạc với Tằng Tử Cường.

"Cũng không phải vậy, là đại tỷ phu, nhị tỷ phu nói ra, đại tỷ phu, nhị tỷ phu đều là người thành thật, đại tỷ nhị tỷ cũng không còn nhiều chuyện như vậy, sợ là bản thân cũng cảm thấy ngượng ngùng. Dù sao cũng nói nào có con rể lại ở bên nhà vợ, sợ là trong lòng cũng cảm thấy không tốt đi."

Tằng Tử Phu thở dài: "Ngược lại cũng hiểu chuyện, có thể giúp đỡ nhiều hơn thì giúp đỡ đi, tỷ đệ chúng ta thì nhiều người như vậy rồi, sau này sẽ cắm rễ ở kinh thành. Bây giờ phòng ở rất là khó tìm."

"Đúng vậy, đại tỷ phu và nhị tỷ phu có ý tứ là, tìm địa phương ở ngoại thành. Một là dễ tìm một chút, hai là giá tiền cũng rẻ hơn, cũng không tốn bao nhiêu, tiểu viện bình thường là tốt rồi. Ngày hôm qua còn đi Thành Tây nhìn một vài nơi, ngược lại có hai nhà muốn bán phòng, cách nhau hai con đường, ngược lại gần nhau. Đại tỷ phu, nhị tỷ phu cũng thật hài lòng, ba gian phòng, một cái tiểu viện, chung quanh cũng có thể làm chuồng trại, chỉ là phòng ở có chút cũ, nhưng mà tu sửa rồi ở cũng tốt."

Tằng Tử Phu ừ một tiếng, quán ăn nhà Thúy Cúc ở ngay tại Thành Tây, đằng sau quán ăn không xa ngược lại có phòng ở: "Chiếu theo như đệ nói, vậy thì cách quán ăn bên kia không tính là xa, cũng coi như gần chợ đêm."

"Đúng vậy, đều rất hài lòng."

"Giá tiền thì sao?"

Tằng Tử Cường dừng một chút: "Không tính là quá đắt, một nhà muốn bảy mươi lượng, một nhà muốn sáu mươi lượng, còn có thể đảm đương nổi."

Tằng Tử Phu nghe xong lời này, vội vàng nhét bạc vào trong túi Tằng Tử Cường, trừng Tằng Tử Cường nói: "Bây giờ đệ chỉ có hai vào phòng, tốn gần ba trăm lượng, tại cộng thêm sửa chữa và hồi phục sửa sang. Chợ đêm ở bên kia cũng tốn không ít tiền, lại còn phải qua cửa quan hệ, nhà đại tỷ, nhị tỷ, sợ là lấy không ra những bạc này, đệ lại không thiếu đưa thêm bạc cho bên kia, bây giờ còn cho tỷ bạc, đệ muốn sống hay không! Thế đạo bây giờ là thế nào, không phải đệ cũng không biết!"

Tằng Tử Cường lớn nói: "Đại tỷ phu, nhị tỷ phu chủ động đưa ra, còn đồng ý giấy vay nợ, nói khấu trừ từ trong tiền công, sớm muộn gì vẫn có thể trả hết. Lại nói đệ cũng không có thêm vào bao nhiêu, mỗi người chỉ tự cầm năm mươi lượng thôi. Hiện tại nguồn thu vào từ Ma Lạt Thang cũng không tệ, đệ còn tính toán, tồn đủ một số bạc rồi, tìm một cửa hàng tốt một chút."

"Vậy đệ cũng cầm lấy, nhà ở của đại tỷ, nhị tỷ cần sửa sang hồi phục cũng không thiếu bạc. Nếu đệ không cầm, thì đưa sang cho nhà đại tỷ nhị tỷ mỗi nhà năm mươi lượng đi, coi như đây là chút tâm ý của muội muội ta, cũng không cần trả lại."

"Làm sao mà được, tỷ, quán lẩu còn chưa có buôn bán, hiện tại nhất định trên tay tỷ là không có bạc rồi, căn nhà hai cửa của đệ gần ba trăm lượng, của tỷ là ba cửa, ít nhất cũng phải năm trăm lượng đi. Khu đất bên này lại còn sầm uất hơn so với bên đệ, đệ xem tỷ cũng phải đổi mới toàn bộ một lần, coi như là hai nhà cùng ra tiền, Qúy ca bên kia cũng không có ra bao nhiêu đi. Vả lại tửu lâu, quán ăn của các tỷ chính là thay đổi lớn, sợ là không riêng gì tửu lâu, quán ăn cũng là cầm bạc của tỷ rồi."

Tằng Tử Phu cười thở dài: "Những thứ này có cái gì phải so đo, tỷ phu của đệ là đại nhi tử, phòng ở này cuối cùng cũng để lại cho tỷ phu đệ, mà ngay cả trên khế ước mua bán nhà cũng là tên của tỷ phu đệ, đệ còn sợ tỷ tỷ chịu tổn thất hay sao? Tóm lại Nhị đệ, Nhị đệ muội không có bao nhiêu của cải, lại là huynh đệ ruột thịt, có thể không giúp đỡ sao?" Tằng Tử Cường thấy Tằng Tử Phu nói như vậy, cũng không nói cái gì, lại cất bạc vào.

Hết thảy đều an bài thỏa đáng, lại chọn được ngày hoàng đạo, quán lẩu hai nhà xem như là đồng thời buôn bán, Tằng Tử Phu suy nghĩ ra chiêu mới, tại cửa ra vào quán lẩu Phúc Ký bày một bàn cái lẩu, để nếm thử miễn phí! Cái chuyện chiếm tiện nghi này, ai cũng cam tâm tình nguyện, dân chúng kinh thành cũng sẽ làm theo như thế, sau khi nếm thử cũng đều khen không dứt miệng!

Không qúa ba ngày, dân chúng cả kinh thành, chỉ cần là ra cửa cũng đều biết đến, kinh thành mở hai quán lẩu, thành đông là Phúc Ký, Thành Tây là Qúy Ký, nghe nói là hai huynh đệ, là từ tổ tiên truyền xuống, hương vị rất ngon, cùng với Cường Phu Ma Lạt Thang chợ đêm Thành Tây còn có quan hệ thông gia. Giá cả không tính là mắc, nhưng mà hương vị kỳ lạ lại ngon, ăn xong toát một thân mồ hôi, chính là cả người sảng khoái!

Các loại nước lẩu, khai trương trong một tháng cũng đều miễn phí, được hoan nghênh nhất đúng là lẩu uyên ương, một bên tê cay, một bên canh suông. Bên cạnh đó, chiêu bài ‘trăm hoa đua nở’ được các thái thái và tiểu thư hoan nghênh nhất, nhưng lại có thể miễn phí đưa đến quý phủ, đặc biệt có tiểu nhị ca ở một bên phục vụ. Cái sinh ý này cực kỳ hưng thịnh, tửu lâu, quán ăn ở chung quanh không có ai là không hâm mộ ghen ghét?

Muốn nói có bới móc hay không? Đương nhiên là có không ít, đúng là đã có vài tên không có tầm mắt chạy tới, cuối cùng nháo một trận, mới biết người sau lưng là đại hồng nhân trạng nguyên Lý Sở Hà bên cạnh hoàng đế, hình như là quan hệ anh em bà con với ông chủ! Về phần ngoài phố, hai huynh đệ đều biết đối nhân xử thế, quan hệ cũng thông thoáng. Cuối cùng cũng không có ai dám đến gây sự.

Thạch Thúy Cúc cũng không biết nghe được từ nơi nào, đại tỷ, nhị tỷ Tằng gia muốn tự mình mua nhà ở bên ngoài. Đối với căn nhà rộng ba cổng trước mắt này, mặc dù ở tốt, nhưng mà khế ước mua bán nhà là danh nghĩa của đại ca. Hiện tại sinh ý của quán lẩu phát đạt như thế, không đến một tháng, buôn bán lời cũng chừng một trăm lượng bạc đi! So với Kim Lan huyện thì mạnh mẽ đến nhà bà ngoại đi, hơn nữa khi đến kinh thành mua sắm, đại bộ phận cũng đều là phòng lớn bên kia bỏ ra bạc, trong tay Thạch Thúy Cúc thực ra nắm không ít tài sản riêng. Lại nghe thông tin nói con phố phía sau có tòa nhà hai cổng chuẩn bị bán đi, Thạch Thúy Cúc cũng động tâm.

Tuy rằng bản thân ở đây cũng là Nhị phu nhân, nhưng mà trong trong ngoài ngoài trong phủ đều biết, chủ nhân chân chính là đại ca đại tẩu, nên trong lòng luôn có chút khó chịu. Mặc dù phòng ở hai cổng không có lớn như cái nhà này, nhưng mà sau khi mua lại, tốt xấu cũng là của mình, mình chân chính là nữ chủ nhân, chỉ cách một con phố, quan hệ cũng sẽ không xa lạ. Càng nghĩ càng cảm thấy nên mua.

Còn không có thương lượng qua cùng Thạch Lai Qúy, liền trực tiếp đi tìm Tằng Tử Phu. Tằng Tử Phu nghe xong liền vội vàng nắm tay Thạch Thúy Cúc: "Thúy Cúc, có phải là có đứa hạ nhân không hiểu chuyện nào mặt nặng mày nhẹ với ngươi rồi hả? Nếu thật sự là như thế, ngươi không cần khách khí, đánh mắng như thế nào cũng không có quan hệ, tuy nhà này là của đại ca ngươi, nhưng mà ngươi cũng là chủ nhân nhà này."

Thạch Thúy Cúc thấy Tằng Tử Phu hiểu lầm, vội vàng cười nói: "Không có, không có, hiện tại kinh thành không dễ mua phòng ốc, tòa nhà phố sau này là buổi sáng hôm nay mới thả ra tiếng gió, ta sợ có người nhanh tay mua mất, trong lòng gấp, vả lại chúng ta cũng không nên ở chung cả đời không phải sao? Về sau Gia Bảo trưởng thành rồi cưới vợ, thế nào cũng phải đi ra ngoài sống không phải sao? Khi đó nghĩ muốn mua tòa nhà, sợ là bao nhiêu tiền thì không nói, cũng tìm không được chỗ gần như vậy rồi. Đại tẩu, ta biết rõ người có tâm tính thiện lương, đây cũng là vì tính toán về sau cho người, chúng ta có thể có được như hôm nay, còn không phải đều dựa vào đại tẩu, đại ca giúp đỡ? Chúng ta sao có thể có suy nghĩ gì khác? Đại tẩu ngươi nghĩ nhiều rồi."

Tằng Tử Phu thấy Thạch Thúy Cúc nói như vậy, thì cũng không nói thêm cái gì: "Nương thì sao?"

Thạch Thúy Cúc cười nói: "Bên chỗ nương, ta suy nghĩ trước đừng nói, nếu không khẳng định nương sẽ không đồng ý, chúng ta trước tiên mua lại phòng ở, còn phải sửa chữa trang trí lại, ít nhất cũng mất cả tháng đúng không? Đến lúc đó lại nói với nương, vả lại chúng ta cũng không phải lập tức muốn chuyển đi."

"Thúy Cúc, nếu ngươi đã nghĩ như vậy, làm đại tẩu cũng không thể ngăn đón ngươi, nương bên đó, vẫn là thông báo trước, nương cũng không phải hồ đồ, khẳng định sẽ hiểu." Thạch Thúy Cúc cúi đầu suy nghĩ, nhẹ gật đầu.

Thạch Lai Qúy đối với việc mua tòa nhà thì không có ý kiến gì, thậm chí trong nội tâm rất là cam tâm tình nguyện. Thạch Lý thị nghe xong, thở dài chỉ là quẳng xuống một câu: "Con cháu tự có con cháu phúc, ta già rồi, không quản được nhiều nữa, thôi thì ôm mấy bánh bao nhỏ trở về phòng hưởng thụ niềm vui cháu con."

Thạch Lai Qúy và Thạch Lai Phúc liếc mắt nhìn lẫn nhau.

"Đại ca?"

Thạch Lai Phúc khoát tay nói: "Nương cũng là luyến tiếc đệ, cũng may nghĩ thoáng, hơn nữa bên này cũng giữ lại phòng cho các đệ, về sau mỗi tháng đều trở về ở vài ngày là được, hơn nữa cách lúc chuyển còn rất lâu, trước đi mua tòa nhà xong rồi nói sau." Trên mặt Thạch Lai Qúy liền vui vẻ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio