Đồng hồ điểm đúng giờ, Tiểu Thỏ giật mình thức giấc. Vươn người ngồi dậy, nhìn Tv vẫn còn đang chiếu kênh thời sự, cô bèn cầm điều khiển định tắt đi.
Khựng lại vài giây, vì trong Tv hiện xuất hiện những thây ma cắn người. Tỉnh ngủ hẳn, cô nhìn kĩ vào Tv, bối cảnh đang chiếu chắc trong bệnh viện. Vài bệnh nhân đang ngủ trên giường bỗng đứng dậy chạy đi cắn người, khắp nơi hoảng loạn kêu cứu.
Không muốn xem nữa cô bấm nút tắt. Thời gian hiện tại rất thích hợp để cô thử dị năng và nâng cao giai cấp đối phó thây ma.
Sau này thây ma củng sẽ có dị năng nên cô càng phải lớn mạnh hơn, chỉ có như vậy mới có thể tồn tại lâu trong thế giới này.
Thu hết tất cả đồ vật trong nhà vào không gian, cô lấy một bộ đồ quân đội kín đáo mặc vào, không quên vũ khí, cô cầm theo một cây kiếm Nhật sắt bén và một cây súng nhét ngay thắt lưng.
Làm xong hoàn tất, cô yên tâm ra ngoài. Vừa mở cửa ra, mùi máu tanh nồng nặc xộc vào mũi. Đã làm sát thủ, mùi máu là vấn đề thường xuyên tiếp xúc.
Mặt không đổi sắc cô bước xuống gara lấy xe quân dụng để đến thành phố D. Trước mạt thế xe này không thời thượng, ít ai quan tâm mua về sử dụng. Nhưng trong thời gian mạt thế này, xe quân dụng là một thứ quý báu, chống lại được thây ma tấn công
Mở cửa xe, chưa kịp bước vào đã bị một đôi tay cản lại. Phản ứng tự nhiên cô quay sang xuất thủ vài đòn nhưng người kia chống trả lại nhẹ nhàng.
Không những đánh không lại còn bị người ta ôm vào lòng, cô mất mặt, là một sát thủ giỏi, cô đã dùng mấy chiêu trí mạng vậy mà để một người lạ mặt đáp trả lại dễ dàng, như vậy còn có thể tạm chấp nhận vì có thể người kia giỏi hơn cô, nhưng việc không thể chấp nhận được là cô bị người ta sàm sỡ a~!
Không thể chịu được, cô rút súng ra định bắn hắn. Vừa nhìn sang thì cô ngây người, một lúc sau khuôn mặt cô bỗng tràn đầy nước mắt
"" Thần, Thần là anh sao?""