Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một đám hắc y nhân bịt mặt không biết từ đâu xông ra, bọn họ đều tay cầm kiếm, ánh mắt tràn đầy sát khí. Người cầm đầu đám hắc y nhân hét lên một tiếng rồi chĩa kiếm lao đến đám người Mộc Tuấn Phong bên này, bắt đầu chém giết, ngay sau đó hơn hai mươi kẻ còn lại cũng xông lên.
Vũ Văn Trọng, A Toàn cùng mười hộ vệ của Mộc gia đứng ra tiếp chiêu, chặn bọn người hắc y nhân lại. Bọn người đó luôn miệng nói tất cả để mạng lại nhưng chiêu thức đều nhắm vào Mộc Tuấn Phong. Mộc Tuấn Phong thân hình nhanh nhẹn tránh thoát một kiếm, tay nhanh chóng rút ra đoản đao nhỏ được giấu trong giày đâm cho tên đó một nhát, tên hắc y nhân ôm bụng gục xuống, mắt mở to nhìn Mộc Tuấn Phong, có lẽ hắn ta không ngờ một đứa trẻ lại có thể ra tay nhanh và chuẩn xác như vậy, một đao lấy mạng hắn.
Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc nhưng bên Mộc Tuấn Phong đã chết mất hơn phân nửa hộ vệ. Chỉ còn ba người hộ vệ lo bảo vệ cho Mộc Tuấn Phi, A Toàn bảo vệ cho Hạ Lan Nhã, Vũ Văn Trọng bảo vệ cho ba tỷ đệ của Mộc Tuấn Phong.
Hạ Lan Nhã trên y phục đã nhuộm máu của đám hắc y nhân đó, hắn nheo mắt nhìn cuộc chém giết, khi một tên tới gần hắn mới ra tay nhưng không biết vô tình hay cố ý vị trí hắn đứng là bên cạnh xe ngựa, trong xe là Mộc Tâm Liên và Mộc Tâm Bình cùng hai nha hoàn thiếp thân.
Mộc Tuấn Phong cố gắng chống đỡ nhưng đầu óc cũng xoay chuyển rất nhanh, hắn nhìn thoáng qua Mộc Tuấn Phi. Đúng như dự đoán, Mộc Tuấn Phi an toàn đứng đó, không một tên hắc y nào nhắm đến chỗ hắn, việc này quả nhiên là do hắn ta sắp đặt. Mộc Tuấn Phong siết chặc đoản đao, ra tay cũng nhanh hơn, lần này tốt nhất là Mộc Tuấn Phong hắn chết, bằng không thì Mộc Tuấn Phi hắn sẽ sống không bằng chết. Mộc Tuấn Phong tự nhủ.
Đám hắc y bắt đầu rơi vào thế hạ phong. Bên này chưa kịp vui mừng thì lần này không chỉ là hai mươi tên, những tên đến sau trên người bọn chúng sát khí còn nặng hơn cả đám người trước. Bọn chúng xuất hiện bất ngờ, không nói không rằng gia nhập cuộc chiến.
Mộc Tuấn Phong nhìn thoáng qua Mộc Tuấn Phi, thấy hắn cũng ngạc nhiên thì cảm thấy lạ. Nhưng không để Mộc Tuấn Phong suy nghĩ thì bọn chúng tự đưa ra đáp án: lần này là lấy mạng Hạ Lan Nhã.
Hai đám người, hai mục đích. Mộc Tuấn Phong lui đến cạnh Hạ Lan Nhã nhỏ giọng nói:" Hạ Lan công tử, hai đám người này là muốn lấy mạng hai chúng ta, nếu cứ dây dưa ở đây sẽ liên lụy tới tỷ tỷ ta, không bằng … "
"Được!" Không đợi Mộc Tuấn Phong nói hết, Hạ Lan Nhã đã đáp ứng.
" Văn Trọng, huynh bảo vệ tỷ tỷ ta đến nơi ăn toàn." Mộc Tuấn Phong nói với Vũ Văn Trọng bên kia, sau đó gật đầu với Hạ Lan Nhã.
Vũ Văn Trọng định cãi lại, nhưng suy nghĩ một chút thì hắn nhảy lên xe ngựa, ra roi cho xe chạy đi.
Hạ Lan Nhã, Mộc Tuấn Phong và A Toàn thấy xe đi nhưng bọn hắc y nhân vẫn ở lại thì yên tâm, cả ba nhanh chóng nhảy lên ngựa chạy theo hướng ngược lại. Đám hắc y nhân cũng lên ngựa đuổi theo.
P/s: Cảm ơn mn đã ủng hộ, tác giả sẽ cố gắng ra chương đều. Mà mình có một hố bên hiện đại thường, truyện Ranh giới..mn rảnh qua đọc ủng hộ sẵn cho mình cmt nhận xét luôn nha...tks mọi người