Vì thế trong lòng Lý Hà Hoa thầm tính toán rồi đổi sang canh giờ, lúc này mới trả lời hắn: "Buổi chiều giữa giờ mùi đến nhà Tiền thợ mộc ở thôn Liên Hoa chở." Sau đó bắt đầu dò hỏi giá: "Bên này ta có bốn cái bàn cùng mười sáu cái ghế dựa, không biết người đi một chuyến thu bao nhiêu tiền?"
Chủ xe suy y tư một tát, trả lời ngắn gọn: "Một chuyến văn tiền, giao trước văn tiền đặt cọc, nếu có thể thì thành giao."
Giá này Lý Hà Hoa cảm thấy không xem là đẳt, vì thế sảng khoái tên tiếng: "Vậy được, phiền người đi một chuyến." Nói xong móc ra mười văn tiền đưa hắn.
Đúng lúc này thanh âm một nữ tử trẻ tuổi đến trước mặt: "Đại Sơn, ngươi đây là muốn chở hàng hóa sao?"
Chủ xe nghe vậy ngẩng đầu nhìn về phía nữ tử đi tới, đôi mắt vừa rồi còn bình tĩnh nháy mắt trở nên ôn nhu: "Ừm, vị phu nhân này nhờ ta đi một chuyến đến thôn Liên Hoa chở hàng, đã nói xong rồi."
Nữ tử gật đầu, hơi hơi mỉm cười với Lý Hà Hoa.
Lý Hà Hoa chỉ cảm thấy nữ tử trước mặt này có một loại khí chất ưu nhã không nói nên lời, Đàm cho người ta cảm giác thập phần tốt, không khỏi cũng hơi hơi mỉm cười với nàng, lúc này mới cáo từ rời đi.
Hai nhân vật chính trong "Xuyênqua nông phụ làm trang nương" (thợ trang điểm)
Lý Hà Hoa mang theo đồ vật đã mua đi tìm Tào tứ muội, bên kia điểm tâm nàng vừa mới bán xong.
"Đại tỷ, tỷ có muốn cùng muội về nhà nghỉ | ngơi một tát rồi về nhà không?"
Tào tứ muội vội vàng tắc đầu: "Không được không được, ta phải nhanh chóng về nhà, bọn nhỏ cùng tỷ phu ngươi đang đợi ta ăn cơm đấy."
Lý Hà Hoa ngẫm lại cũng phải cũng không miễn cưỡng, lấy rổ trong tay Tào tứ muội rồi cùng nàng ấy từ biệt.
Về đến nhà, Lý Hà Hoa đem nguyên liệu nấu ăn vừa mua cất vào phòng bếp, trước hết lấy củ mài gọt vỏ, ngâm trong nước.
Sau đó nổi lửa trong bếp, đổ nước trong vào nồi, trong lúc chờ nước sôi đem xương sườn đã mua chặt thành từng khúc, chờ sau khi nước sôi cho vào chần sơ qua, sau đó dùng nước sạch rửa sạch máu loãng trong xương.
Sau khi xử lý xong, đem củ mài cùng xương sườn cho vào trong nồi bắt đầu dùng lửa lớn nấu, sau lại dùng lửa nhỏ nấu nửa canh giờ rồi cho cẩu kỷ đã rửa sạch vào, lại nấu non nửa khắc là được. Sau khi nấu xong canh xương sườn hầm củ mài, sợ mập nên Lý Hà Hoa không dám ăn thịt, chỉ múc một ít canh ra coi như cơm buổi trưa, còn lại toàn bộ dùng bình gốm mới mua đựng, bên trên dùng một cái chén che lại miệng bình.
Sau đó tìm một bộ quần áo dày đem bình bao lại chặt chẽ rồi để trong rổ, như vậy có thể làm canh không bị nguội, đến thôn Thượng Thủy thì độ ẩm vừa phải. Thời gian gấp, Lý Hà Hoa mang theo canh cùng điểm tâm và quần áo cho tiểu hài tử rồi vội vàng ra cửa hướng thôn Thượng Thủy mà đi.
Bởi vì lần trước Trương Thiết Sơn chính miệng nói với nàng lần sau đi thăm tiểu hài tử có thể trực tiếp đến, cho nên lần này Lý Hà Hoa quang minh chính đại mà đến Trương gia.
Trương Lâm thị đang ở trong sân phơi quần áo, thấy Lý Hà Hoa tiến vào đầu tiên là cả kinh, tiện đà nhướng mày lên nói: "Ngươi đây là..." Lời chưa nói xong nhưng sắc mặt không quá tốt.
Lý Hà Hoa đánh giá là Trương Thiết Sơn đã báo trước rồi, cho nên Trương Lâm thị mới có ý kiến lại không nói ra. Lý Hà Hoa không muốn cùng Trương Lâm thị nổi lên xung đột, chỉ lễ phép gật gật đầu với bà rồi lập tức đi vào nhà chính, nhìn xung quanh một vòng cũng không thấy bóng dáng tiểu hài tử đầu, không khỏi hô lên: "Bảo bối! bảo bối ngươi ở đâu? Ta tới thăm ngươi đây."
Vừa mới kêu xong, cửa phòng phía tây bang một tiếng bị đẩy ra, một thân ảnh nhỏ bé "cộp cộp cộp" chạy ra tới.
"Bảo bối ngoan, thì ra người ở trong phòng."
Đôi mắt tiểu hài tử chớp chớp, trong mắt đều là ánh sáng lấp lánh, rõ ràng là rất cao hứng.