Sau buổi ăn trưa, tất cả mọi người có vẻ đã thân thiết hơn với hai người bạn mới của chúng ta. Satoshi có phần tò mò về quê hương của hắn
- Yuki, cậu nói đến từ một nơi rất xa, là ở đâu thế?
Hắn hơi bất ngờ vì Satoshi vẫn không bỏ qua vấn đề này, nên chỉ cười ngượng, hắn cũng không muốn nói dối mọi người
- Đúng! Tớ đến từ nơi rất xa, có lẽ các cậu sẽ không biết, nơi đó có lẽ không đẹp và có nhiều pokemon như ở đây nhưng đó là quê hương tớ yêu mến.
Nhìn ánh mắt hồi tưởng của hắn, nó có phần suy đoán, chắc chắn hắn có thể giống như nó.
- Woa! Cậu yêu quê hương mình như thế, tớ thật khâm phục cậu, một ngày nào đó có thể cho tớ đến thăm nơi đó được chứ?
Serena mỉm cười nói với hắn.
Hắn cảm giác có chút mê mẫn nụ cười tỏa nắng đó rồi ( con trai không được đâu nhá!^^)
- Được chứ.... nếu có thể, tớ không chắc!
Phấn khích nhận lời nhưng chợt nghĩ tới hoàn cảnh của mình hiện giờ, hắn phải rút lại lời nói.
Eureka nãy giờ ngồi quan sát hai người đó nói chuyện rồi nhìn sang Satoshi trong ánh mắt có phần tinh nghịch.
Sau đó Serena quay sang nó
- Thế cậu đến từ đâu vậy Nanami?
Lần này đến nó sững người, sao lại không quên nó đi cho xong, nó đành phải lựa lời mà nói
- Tớ đến từ một vùng đất khá xa nơi đây.
Ánh mắt hắn chuyển hướng về nó khi nghe câu nói đó, có lẽ trùng hợp thôi
- Lại là xa... hai cậu giống nhau thế thật bí ẩn
Đây là lời phát ngôn của Citron im lặng từ nãy giờ, một câu khiến mọi người đều cảm thấy đồng tình.
- Mặt kệ là đến từ đâu ở nơi nào, bây giờ cùng bước đi chung một con đường thì tất cả đều xem nhau là bạn.
Satoshi cười sáng chói đứng lên nói, sao đó giơ một tay ra, ý bảo mọi người cùng nhau tung hô
- Đúng vậy!
- Ukm!
- Cảm ơn mọi người
...
- Chút tình bạn bề chặc mãi mãi!!
Hắn và nó đều cảm thấy ấm lòng ngay lúc này, tại một nơi xa lạ lại cho họ được cảm nhận sức mạnh tình bạn chân thành này, không giống như lúc trước cả hai người ở thế giới kia không có bạn bè chỉ là đơn độc trong chuyến hành trình của mình.
Sau cuộc trò chuyện vui vẻ xoay quanh sở thích cá nhân của mỗi người, Serena rủ nó đi làm bánh Pofflé, có cả Euruka tham gia, tụi con trai thì không thấy hứng thú nên mọi người một việc, Satoshi thì tập kĩ năng cho cuộc đấu hội quán sắp đến, Citron thì nghiên cứu phát minh mới, còn hắn không biết nên làm gì thì Satoshi bảo cậu có thể tham gia với cậu ấy.
- Woa... Thơm quá đi! Cậu thật giỏi đấy Serena.
Nó hết lời khen Serena, quả thật nhìn bánh rất đẹp lại rất thơm và hấp dẫn, thì ra là như thế cho nê Harimadon mới phải dành đựt như vậy, bất giác làm nó mỉm cười.
- Chị cười gì thế chị Nanami?
- Ơ!! Không có gì đâu, chỉ là bánh ngon quá thôi.
- Chị Serena làm ngon nhất đó.
- Đừng tân bóc chị nữa... so với người khác chị còn kém xa lắm.
- Không cần phải kiêm tốn đâu Serena.
Nó cười, thật sự giờ phút này nó rất vui, kì nghĩ này có lẽ nó sẽ nhớ mãi cho đến hết cuộc đời đù chẳng biết có thể trở về được hay không.
- Nào, chúng ta đem ra cho anh Satoshi cùng mọi người ăn thôi!
- Ừm!
---------
Chap này hơi chán. Do Na chưa nghĩ ra tình tiết nào thú vị cả, nhưng bật mí chap sau sẽ khá thú vị^_