Ước chừng hơn ba chén trà Vân Cung rốt cuộc cùng Vân Nhiên ly khai tửu lâu đi dạo đường phố:
“Sư thúc… ta đi qua bên kia xem một lát” Vân Nhiên kéo kéo góc áo Vân Cung. Nàng mới nhìn thấy được một cây trâm cài thật hợp ý.
Tiểu cô nương mà, hắn cũng không quá để ý. ╮(╯▽╰)╭
Đứng nhàm chán bên vệ đường Vân Cung không biết làm gì đành ngồi tán gẫu với hệ thống trong ý thức hải. Linh hồn vừa mới xuất ra khỏi cơ thể, thì bên ngoài vệ đường đã bắt đầu trở nên loạn thất bát tao.
Vẻ mặt của Vân Cung thoáng vẫn như cũ đạm mạt nhưng lại không dấu được vẻ tuyệt mỹ làm cho biết bao cô nương mỗi lần đi ngang qua đều không tự chủ được đỏ mặt quay đầu lại nhìn trộm mấy cái:
“Người nam nhân này thật mỹ a!”
Thậm chí có người còn bạo hơn đứng bên đường cái phóng mị nhãn với hắn.
Hệ thống: “…”
Tui hông biết có nên nói tình trạng bên ngoài của ký chủ hông ta. Nhìn nhìn vẻ mặt nói chuyện phiếm say sưa của Vân Cung ngồi đối diện, hệ thống im lặng đốt nến. Vẫn là thôi đi!
[ Uy, kí chủ sao tui cảm thấy có khí tức nam chính]-Hệ thống vẻ mặt ngờ nghệch nhìn Vân Cung.
“Mày đừng đùa chứ” cho tao xin đi, nam chính làm sao mà ở đây chứ. Con hệ thống nhà hắn cứ thích đùa kiểu này, hắn mà yếu tim coi như là đi tong với nó.
[ Uy.. Uy tui nói thật mà, không tin thì nhìn đi] nói rồi nó chiếu ra màn hình trí quang cho Vân Cung xem. Bạch Hàn Sâm đích thực là ở địa phương phụ cận, cách chỗ hắn hiện đứng cũng không xa lắm.
Nhìn bóng dáng hắc y lao nhanh như gió trong rừng trúc, phía sau y là hai ba bóng dáng hắc y khác. Nhìn bề ngoài có phần nhỏ nhắn của hai hắc y nhân đuổi theo đằng sau, Vân Cung đoán không lầm đó là nữ nhân đi.
Hắn nhìn màn hình quang não không chớp mắt, ngồi cười ngu. Không hổ là nam chính! Bây giờ là ban đêm y cũng thật có tinh lực đùa giỡn với con gái nhà người ta.
Hệ thống cảm thấy được suy nghĩ não bổ của ký chủ, trên đầu không khỏi xuất hiện thêm một tầng hắc tuyến. ( ° _ °|||)
[ Khụ… khụ Kỳ thực đồ đệ của ký chủ hiện đang gặp nguy hiểm]
Bạch Hàn Sâm chạy trong rừng trúc ước hơn nữa canh giờ, nhìn hai cái đuôi còn đang bám phía sau mắt y ngày càng lạnh lẽo.
Mặc dù y đã có Huyết Linh pháp bảo mấy năm nay thực lực phải nói là tăng vọt đến Kết Đan hậu kỳ, nhưng chung quy so với người nọ thật là kém xa. Hai tên hắc y nhân đằng sau thấy Bạch Hàn Sâm tốc độ dần dần chậm lại, trong lòng không khỏi có một chút đắc ý. Nghĩ cũng không cần nghĩ hai tên hắc y nhân vội tăng tốc vọt lên bao vây Bạch Hàn Sâm vào trọng tâm.
Nữ hắc y nhân đầu tiên vội kết ấn một đạo dây leo màu xanh nhanh chóng tóm lấy cổ chân của y. Nữ hắc y nhân còn lại thấy Bạch Hàn Sâm đứng bất động hồi lâu vội vọt lên trước nhắm ngay sọ của y mà lao đến:
“Nộp mạng đi”
Cuồng phong nổi lên bốn phía, mũi kiếm còn chưa chạm đến sọ y đã bị hất văng ra. Nữ hắc y nhân ngã phịch xuống đất hồi lâu không động đậy, máu trên thân thể chảy ra lênh láng. Hiển nhiên bụng đã bị thủng một lỗ lớn.
Khóe miệng Bạch Hàn Sâm hiếm khi lộ ra vẻ khát máu không như thường ngày. Liếm liếm ngón tay dính đầy máu tươi, y nghĩ bâng quơ “Nộp mạng” sao? Chỉ ta mới có quyền nói câu đó.
Nữ hắc y nhân còn lại hoảng sợ tột độ, không phải y bị bọn ả hạ độc rồi sao?
“Đừng… Đừng qua đây” nhìn bóng dáng hắc y từ từ bước đến thân hình ả ta kịch liệt run rẩy. Không thể như vậy được, không thể chết nếu không... lôi y theo cùng.
Nhìn nữ nhân đang có ý định tự bạo dưới đất, Bạch Hàn Sâm không có biểu tình gì một kiếm nhắm ngay đan điền mà xuống. Biểu cảm cuối cùng trước khi chết của nữ nhân vô cùng vặn vẹo, khó coi.
Nhìn hai xác chết ghê tởm dưới đất, Bạch Hàn Sâm khó chịu phun ra một búng máu, chống đỡ thân thể hướng đến ngôi miếu đổ hoang phía trước mà đi.
Mà lúc này ở trong ý thức hải hệ thống ngồi nhìn một màn thị huyết của nam chính trong thâm tâm làm bằng linh kiện của nó không biết là nên vui hay nên buồn.
Một màn này Vân Cung nhiễn nhiên không thấy được bởi vì ngay sau câu nói đùa kia, thoắt cái linh hồn cũng đã quay về thân thể. Hắn liền hướng tới địa phương của Bạch Hàn Sâm bay đến.
Chống đỡ thân thể không còn sức lực miễn cưỡng ngồi xuống mặt sau của ngôi miếu, Bạch Hàn Sâm không ngừng thở gấp.
Hai ả đàn bà chết tiệt kia lại dám hạ độc y, thù lần này y nhất định đổ lên Bách Hoa các. “Phụt” lại phun thêm một ngụm máu nữa, thân thể không ý thức được ngã xuống đất.
Trong mơ màng Bạch Hàn Sâm cảm thấy có một bóng dáng bạch y đang không ngừng tới gần y. Là kẻ nào….
Nắm chặt đuôi đoản đao lại âm thầm vận linh lực vào thân đao, Bạch Hàn Sâm định tìm cơ hội một kích nhắm ngay tim người nọ nếu hắn ta có địch ý.
Nhưng trái lại với suy đoán của y, người nọ ngồi xổm xuống để thân thể y tựa vào mình, rồi điểm huyệt đạo ngăn chặn độc tố đang chạy loạn trong cơ thể Bạch Hàn Sâm.
Tựa tựa trên cơ thể ấm áp của người nọ, bỗng một mùi hương linh thảo quen thuộc tràn ngập trong chóp mũi khiến Bạch Hàn Sâm yếu ớt theo bản năng kêu: “Sư phụ…”
Mà lúc này Vân Cung đang chăm chú ngồi bức độc ra cho Bạch Hàn Sâm, nào đâu có biết rằng đồ đệ hắn vốn đã vặn vẹo không ngừng ở trên cơ thể hắn ngửi loạn.
Điểm nhanh năm huyệt đạo xung quanh đan điền, độc tố đã tạm thời ngừng chạy loạn nhưng Bạch Hàn Sâm vẫn thống khổ kêu. Nhìn vẻ mặt vô cùng đau đớn của Bạch Hàn Sâm, Vân Cung vội vạch vạt áo của y ra.
Da thịt màu đồng đẹp đẽ thoáng chốc bại lộ trong không khí, nhưng lúc này Vân Cung cũng chẳng còn hơi sức đâu mà nhìn ngắm. Mày kiếm chau lại càng sâu, vị trí lồng ngực xung quanh đan điền của nam chính có vô số mạch máu màu đen đang không ngừng hiện lên. Là cổ độc lại phát tác sao?
“Hệ thống mày có thuốc giải không?” lúc nãy xuất quan, nên hắn cũng không mang theo thuốc giải độc này nọ.
[ Tất nhiên là có] còn phải coi xem hệ thống nó là ai, những thứ cỏn con này sao mà làm khó nó cơ chứ.
“Vậy mau đưa cho tao một lọ”
[ Ấy từ từ… một lọ Bách Kinh đan là tinh tệ]. Vân Cung thoáng trầm mặt bảy năm nay hắn cũng có làm mấy nhiệm vụ chi nhánh, tinh tệ tích góp được không nhiều cũng không ít, tất nhiên cũng có mua mấy vật phẩm lặt vặt trong cửa hàng. Nhưng lần này xuất ra một lúc là hơn tinh tệ, hắn không khỏi có cảm giác đau trứng.
[ Thế nào… ký chủ có tưởng mua?] Hệ thống rất không nhìn sắc mặt ký chủ mà nói, cơ hội kiếm tiền đến rồi a!
“Có thể giảm giá một chút không?” Vân Cung vẫn là thực đau lòng. Nhìn nhìn vẻ mặt nhăn nhó của ký chủ, hệ thống vẫn đang nghĩ a nghĩ.
[ Có thể đi… giảm tinh tệ. Thế nào? ]
“Thực sự” Vân Cung bán tính bán nghi. Hệ thống của hắn khi nào lại dễ nói chuyện như vậy?
[ Thành giao… Khấu trừ tinh tệ]
[ Túi vật phẩm: Bách Kinh đan x], âm thanh máy móc lạnh lùng, tuyệt tình vang lên liên tiếp. Tiền của hắn a... QAQ
Dùng ngón tay thon dài cạy miệng của Bạch Hàn Sâm ra, Vân Cung vội nhét đan dược vào. Thân thể của y thoáng có chuyển biến tốt hơn ít nhất là không còn quá đau đớn như ban đầu nữa.
Chưa kịp thở ra một cái nhẹ nhỏm, chuyển biến tiếp theo phát sinh trên người Bạch Hàn Sâm khiến Vân Cung không khỏi sợ hãi.
Thân thể Bạch Hàn Sâm thoáng chốc nóng bừng bừng như phát sốt, hơi thở ngày càng nặng nề hơn. Y không có ý thức nữa, kéo kéo vạt áo của Vân Cung: “Sư phụ, ta nóng..”