“Nương, tẩu tử, dọn dẹp xong rồi chúng ta ra sân nghỉ ngơi chốc lát đi.
“Đệ muội, ngươi và thẩm đi đi, ta muốn về qua nhà xem thế nào, heo và gà còn chưa cho ăn nữa.”
“Dạ, hôm nay thật sự là vất vả, tẩu tử đi thong thả nha.”
“Ha ha, vậy đệ muội, thẩm, ta đi trước đây.”
“Dạ.”
Vương Lâm và Vương Lưu thị đi ra sân, mấy người Lý Đại Thạch đang thương lượng chuyện làm vách tường, “Tiểu Lâm, ta và Tần đại ca đang nói ngày mai sẽ bắt đầu làm vách tường, nàng cảm thấy thế nào?”
Vương Lâm ngồi xuống bên cạnh Lý Đại Thạch, cười nói với Tần Viễn Hà: “Vậy thì làm phiền Tần đại ca rồi.”
“Ha ha, phiền gì đâu, Vương muội tử hai người tính làm vách tường kiểu nào, vị trí phòng lớn nhỏ đều đã định xong chưa?”
“Định xong rồi, bên dựa vào nhà bếp thì cách thành ba gian phòng ngủ, phòng đầu tiên lớn hơn chút, cửa sổ mở hướng về phía sân; phòng thứ hai, thứ ba rộng bằng nhau, cửa sổ mở hướng về phía bên nhà kho này, dù sao nhà kho cũng cách nhà mới hơn mười bước, không sợ chặn mất ánh sáng chiếu vào phòng ngủ. Thừa lại một bên chính là nhà chính, mặt sau nhà chính thì làm một cánh cửa đi ra, cửa sổ nhà chính cũng mở ra phía sân, cửa sổ mặt sau thì mở hướng về phía sân sau đi, Tần đại ca huynh thấy sao?”
“Được đấy, Vương muội tử, như vậy là được rồi, cứ làm như vậy đi. Vậy Đại Thạch huynh đệ, Vương muội tử ta về trước đây, nếu có thêm yêu cầu gì thì ngày mai ta đến làm vách tường chúng ta lại thương lượng.”
Vương Đại Sơn cũng nói với Vương Lâm và Lý Đại Thạch: “Tiểu Lâm, Đại Thạch, ta và nương ngươi cũng về cùng với Viễn Hà, ngày mai ta lại đến.”
“Dạ, được, mọi người đi đường cẩn thận nhé.”
Lý Đại Thạch đứng lên tiễn bọn Vương Đại Sơn: “Cha nương, Tần đại ca mọi người đi thong thả.”
Đi đến ngoài cổng, Vương Đại Sơn nói với Lý Đại Thạch: “Ta biết rồi, Đại Thạch ngươi mau trở về nghỉ ngơi đi, hôm nay đã mệt cả buổi sáng rồi.”
“Dạ, ta đã biết, cha, hì hì.”
Thấy Lý Đại Thạch đã trở lại, Lý Hà cười hì hì đứng lên nói với hắn: “Thạch đầu, ta cũng về đây, ngày mai ta lại đến hỗ trợ.”
“Được, vậy Lý đại ca huynh cũng mau trở về nghỉ ngơi đi.”
“Ừ, Thạch đầu, đệ muội, ta đi đây.”
Rất nhanh trong sân chỉ còn lại Lý Đại Thạch và Vương Lâm, “Nàng dâu, nàng đi nằm nghỉ trước đi, ta đi dọn ít gạch ngói còn thừa lại cất kỹ, sau này lại dùng.”
“Ta không sao, hai chúng ta cùng nhau thu dọn thôi, thu dọn xong lại nghỉ ngơi.” Nói xong liền động tay thu dọn.
Ngày hôm sau, sáng sớm Tần Viễn Hà và mười người thợ đã đến, Lý Đại Thạch vội vàng tiếp đón: “Tần đại ca mọi người đến rồi, mau ngồi xuống uống miếng nước, nghỉ ngơi.”
“Ừ, Đại Thạch, hôm qua mấy người chúng ta đã thương lượng, hôm nay ta sẽ cùng Vương Nhị ca, Vương Tam ca ba người chúng ta đến làm vách tường. Bọn Vương đại ca thì tiếp tục làm ván gỗ, chờ khi lát sàn sẽ dùng, như vậy có thể tiết kiệm được chút thời gian, sớm chút làm xong nhà.”
“Ừ, vậy thì cứ chiếu theo lời Tần đại ca mà làm.”
Chỉ trong hai ngày bọn Tần thợ mộc đã làm xong vách tường.
.....
Buổi tối nằm ở trên giường nghĩ phòng ở đã cách xong, trong lòng Vương Lâm và Lý Đại Thạch đều đặc biệt cao hứng, “Hi hi, Đại Thạch, chờ lát xong sàn nữa là chúng ta có thể chuyển vào ở, tốt quá.”
“Đúng vậy, hì hì.”
“À, chàng đã nói với Tần đại ca chuyện chúng ta muốn dùng đất sét trải nền nhà chưa?”
“Ha ha, yên tâm đi nàng dâu, ta đã sớm nói với Tần đại ca rồi, huynh ấy nói chờ lắp xong cửa sổ sẽ bắt đầu dùng đất sét chỉnh bằng.”
“Vậy thì tốt rồi, đi ngủ sớm chút đi, ngày mai còn muốn bận đấy.”
“Ừ.” Mấy ngày nay bởi vì bận xây nhà mới, chính mình và nàng dâu mỗi ngày đều mệt đến mức đặt lưng xuống giường liền ngủ, tiểu huynh đệ của chính mình đã mấy ngày không được ăn thịt, Lý Đại Thạch nghĩ liền bắt đầu rục rịch, ôm eo Vương Lâm tay chậm rãi mò về phía trước chui vào vạt áo nắm ‘bánh bao trắng’ của Vương Lâm nhẹ nhàng vuốt ve, miệng ở bên tai Vương Lâm phun hơi nóng, khàn khàn gọi: “Nàng dâu, nàng dâu....”
Vương Lâm từ lúc bàn tay Lý Đại Thạch mò vào bên trong vạt áo mình liền biết hắn muốn làm gì, ngẫm lại đã có rất nhiều ngày không cho hắn, vì thế xoay người ôm thắt lưng Lý Đại Thạch nói: “Chỉ có thể muốn một lần, ngày mai còn muốn dậy sớm, ta cũng không nghĩ bị chê cười.”
Nghe vậy Lý Đại Thạch không lại kìm nén, tay nhanh chóng cởi quần áo Vương Lâm, vừa cởi vừa nói: “Nàng dâu yên tâm đi, ta biết mà.”
Cởi quần áo xong, tay vươn xuống phía dưới Vương Lâm, phát hiện sớm đã ẩm liền đỡ nóng bỏng cực to của bản thân tiến vào trong thân thể Vương Lâm, vừa tiến vào hai người đều thoải mái than ra tiếng: “Ưm....”
Lý Đại Thạch thấy Vương Lâm không có không thoải mái liền bắt đầu chuyển động, vừa động vừa bên tai Vương Lâm động tình hô: “Nàng dâu, nàng dâu....”
.....
Bọn Tần thợ mộc là dân chuyên làm nhà nên một tháng sau đã xây nhà xong dựa theo ý tưởng của Vương Lâm.
Ăn cơm trưa xong Vương Lâm nói với bọn Tần thợ mộc: “Tần đại ca, hơn một tháng này thật sự là làm phiền mọi người, đây là tiền công hơn một tháng, huynh tính xem đúng chưa.”
Mấy người bọn họ tổng cộng làm ngày, sáu người thợ mộc một ngày là văn tiền, chính là lượng lẻ văn, bốn người làm việc vặt một ngày là văn tiền, chính là lượng lẻ văn, tổng cộng là lượng lẻ văn.
Tần thợ mộc đếm tiền trên tay, không thừa không thiếu liền cười nói với Vương Lâm: “Đúng, Vương muội tử, Đại Thạch huynh đệ chúng ta đi đây, sau này nếu có chuyện gì cứ đến gọi ta một tiếng là được, ta cam đoan sẽ làm thỏa đáng cho các ngươi, ha ha.”
“Dạ, được, Tần đại ca mọi người đi thong thả nha, Đại Thạch mau đi tiễn Tần đại ca đi.”
“Ta biết.”
Tần Viễn Hà vội xua tay nói: “Không cần không cần, tự chúng ta về được mà, hai người khẳng định còn rất nhiều việc phải làm, hai người mau đi làm việc của mình đi.” Nói xong đám người liền đi.
.....
“Nàng dâu, hai chúng ta đi xem nhà mới của chúng ta đi, ha ha.”
“Ừ.” Nói xong liền nắm tay Đại Thạch đi vào nhà chính.
“Nàng dâu, nàng xem nhà chính này to hơn nhà chính của chúng ta trước đây, cũng sáng sủa hơn.”
“Đúng vậy. Đại Thạch, khi nào chàng không bận thì làm mấy cái ghế dựa để ở chỗ này đi, ở sân sau còn thừa rất nhiều gỗ, làm mấy cái ghế cũng đủ.”
“Được, nàng dâu, nếu không chúng ta không đắp kháng trong phòng nữa, nàng không thích ngủ kháng, ta hãy làm một cái giường gỗ đặt trong phòng đi.”
“Ừ, vậy thì làm thêm mấy cái giường đi, mỗi phòng để một cái, giường chúng ta ngủ thì làm to hơn chút, làm luôn cái chiều dài thước, chiều ngang thước đi, ta thích giường to.”
Lý Đại Thạch thấy Vương Lâm nói đến giường to thì mặt mày hớn hở, vì vậy liền vui vẻ đồng ý: “Ừ, vậy nghe nàng làm một cái giường thật to.”
Nói xong liền cùng Vương Lâm vào phòng ngủ của bọn họ, Vương Lâm chỉ vào cửa sổ nói: “Ta muốn dùng vải bông in hoan làm một cái rèm cửa sổ treo ở đây, như vậy là hai chúng ta có thể ngủ nướng, hí hí.”
Sau đó lại nhất nhất chỉ vào từng nơi: “Giường để ở đây, bàn trang điểm để chỗ này, tủ quần áo để chỗ này...”
“Được, tất cả nghe nàng, ha ha.”
“À, đúng rồi Đại Thạch, chúng ta đến hậu đường đi.”
Đi đến hậu đường, Vương Lâm nói với Lý Đại Thạch: “Đại Thạch chúng ta làm một cái lò ở giữa chỗ này đi, mùa đông đến có thể đốt than luôn ở đây, không cần cả ngày đều phải ngồi trên kháng sưởi ấm.”
Lý Đại Thạch nghĩ thấy cũng đúng liền gật đầu nói: “Có thể, nhưng là nàng dâu này, không bằng chúng ta làm một cái chậu than bằng gỗ đi, cái đó có thể di chuyển, buổi tối chúng ta sẽ đặt chậu than trong phòng, như vậy nàng sẽ không lạnh.”
Vương Lâm nghe Lý Đại Thạch nói như vậy đột nhiên nhớ đến giá để chậu than từng nhìn thấy ở kiếp trước, cao hứng nói: “Đại Thạch, chậu than gỗ mà chàng nói dễ bị cháy không an toàn, không bằng chúng ta dùng cọc gỗ làm một cái giá, sau đó đặt một cái chậu bằng thiết lên trên, như vậy không sợ cọc gỗ bị cháy nữa. Ừ, chậu bằng thiết này hơi giống nồi chúng ta dùng nấu cơm, chỉ là ngắn và dày hơn nồi nấu cơm.”
“Nàng dâu, nàng thật thông minh, sao ta lại không nghĩ đến nhỉ, ha ha.”
“Vậy chúng ta lại làm thêm một cái ấm đồng đi, dùng để đặt bên trên chậu than nấu nước, như vậy vừa có thể sưởi ấm vừa có thể nấu nước, tiết kiệm được không ít củi lửa.”
“Ừ, cứ như vậy đi, dù sao bây giờ vẫn chưa dùng được, chờ chúng ta có thời gian sẽ đi Trấn trên tìm thợ rèn giúp chúng ta làm chậu thiết và ấm đồng. Mấy ngày nay ta sẽ ở nhà làm giường, chờ làm xong giường rồi là chúng ta có thể chuyển vào nhà mới. Nàng cảm thấy sao?”
“Cứ như vậy đi, chờ làm xong mấy thứ đó rồi chúng ta phải đi Trấn trên mua chút đồ dùng, tiện mua luôn chậu thiết và ấm đồng.”
“Vậy nàng dâu giờ ta đi làm giường đây, nàng mau đi nghỉ ngơi chút đi.”
“Ừ, được.”
Lý Đại Thạch mất hai ngày mới làm xong giường chuyển vào trong phòng, Vương Lâm trải xong giường mới nói với Lý Đại Thạch: “Đại Thạch, chúng ta sẽ không treo màn ngay, chờ lên Trấn trên mua vải làm cái mới rồi lại treo, cái cũ không dùng nữa, được hay không?”
“Ừ, được.”
“À, đúng rồi Đại Thạch, chàng qua nhà Lý Đại ca lấy đồ nhà chúng ta về đi, hôm nay chúng ta sẽ không ngủ ở nhà kho nữa.
“Ta đi ngay đây.”
.....
Ngày hôm sau, sáng sớm Vương Lâm và Lý Đại Thạch liền đánh xe bò nhà Lý Hà đi lên Trấn trên.
Vương Lâm và Lý Đại Thạch bước vào tiệm vải lần trước mua, cười nói: “Chưởng quầy cho ta một thất vải bông màu đỏ in hoa và một thất vải bông màu lục in hoa.”
Chưởng quầy thấy là người quen, cao hứng trả lời: “Đã biết, đến ngay đây, Lý gia muội tử chờ chút nha.”
“Không vội, chưởng quầy cứ từ từ, tổng cộng là bao nhiêu tiền?”
“Ha ha, Lý gia muội tử là khách quen, hai thất vải bông này thì lấy của ngươi lạng lẻ văn.”
Vương Lâm nghe thấy được giảm văn, lập tức cao hứng nói lời cảm tạ chưởng quỹ: “Vậy thì đa tạ chưởng quỹ, đây là lạng lẻ văn, ngài đếm lại đi.”
“À, đúng rồi chưởng quầy, chúng ta có thể vẫn để vải ở chỗ này được không, chờ chút nữa chúng ta sẽ quay lại lấy.”
“Không thành vấn đề, vẫn đặt ở hậu viện đi thôi.”
“Vậy thì đa tạ a.”
Cất kỹ vải rồi hai người liền ra khỏi tiệm vải, “Đại Thạch, chàng biết lò rèn ở chỗ nào không?”
“Ngay phía trước thôi, đi theo ta.”
Đến lò rèn thợ rèn đang đánh thiết, thấy có khách tới liền buông búa xuống đi ra tiếp đón: “Khách quan, cần mua gì, chỗ này của ta có cuốc, liềm, dao thái.... Mọi thứ đều đầy đủ.”
Lý Đại Thạch hồi đáp: “Chúng ta muốn Dương thợ rèn đánh cho chúng ta một cái chậu thiết và một cái ấm đồng, bốn xung quanh chậu thiết phải có lỗ, độ rộng tầm thước (tức đường kính miệng chậu là cm), ấm đồng thì thước đi, khi nào thì chúng ta có thể đến lấy?”
“Ừ, ấm đồng đã có sẵn, chậu đồng mà ngươi nói thì bây giờ đánh, cần khoảng canh giờ.”
“Được rồi, vậy chúng ta đi mua ít đồ trước, lát nữa chúng ta sẽ quay lại lấy.”
“Được, khách quan đi thong thả a.”