Sesshomaru suốt chặn đường thì đều trưng vẻ mặt căng thẳng, khó chịu, đùng đùng sát khí như muốn giết người.
Tăng nhanh tốc độ , bay đến Miêu Quốc.
Sesshomaru bay rất nhanh không ngừng nghỉ so với tốc độ đi bộ của nhóm Kagome thì đương nhiên tới sẽ nhanh hơn .
Mất cả một ngày dài bay không ngừng nghỉ đến Miêu Quốc , Sát điện hạ đã thành công đến nơi, đặt chân xuống bước chân gấp rút đi vào, tới cổng thành Sát điện hạ bị lính canh chặng lại.
Sesshomaru hạ mi, cao ngạo ra lệnh :" Tránh , mở cổng "
" Ngươi là ai, chưa có lệnh không thể cho vào " Bọn lính canh nghiêm mặt.
Sesshomaru nhíu mày , trầm mặt giọng băng lãnh :" Sesshomaru "
Bọn lính nghe tên hắn xong liền bàn tán xôn xao.
Lính canh : " Kia, tôi nghe nói Điện Hạ thành thân với một yêu quái tên Sesshomaru "
Lính canh : " Hình như là Yêu Vương thì phải ?"
Lính canh :" Hắn ta là Sesshomaru thật sao ?"
Lính canh :" Tôi thật nghi ngờ , nhưng khí thế áp người đó..."
Lính canh nhìn Sát điện hạ :" Vậy, ngươi ở đâu tới "
" Tây Quốc" Sesshomaru tức giận nhấn mạnh , có vẻ như không còn kiên nhẫn được nữa.
" Vậy, xin mời vào " Bọn lính canh mở cổng cho hắn.
Sát điện hạ một thân bạch y phi thẳng đến cung điện.
Hắn đây là làm sao lại nóng lòng đến thế?
Nóng lòng được gặp người đó ?
Bước vào cung điện bao nhiêu thị nữ đã chết rạp trước gương mặt băng lãnh cùng độ soái của hắn.
Bọn họ la hét om sòm như không có quy củ....
Nhìn thấy người đi đến bọn họ mới rất nhanh lấy lại vẻ bình tĩnh như thường.
Cúi đầu, bọn họ đồng thanh :" Kamitori - sama, chào ngài "
Nhìn người đứng trước mắt mái tóc bạch sắc, ngũ quan tinh xảo, đôi kim sắc tuy lạnh nhưng vẫn ẩn chứa một nét đẹp dụ hoặc.
" Ối chà, mỹ nhân nơi nào đây " Kamitori không biết sống chết lại đi trêu vào hắn.
Người được gọi là mỹ nhân kia trầm mặt, hàn khí tỏa ra áp bách, đôi kim sắc lạnh lẽo nhìn y như muốn đem đối phương đóng băng chết.
" Ai nha, mỹ nhân a, đừng dùng ánh mắt như thế nhìn ta chứ " Kamitori nhìn hắn đôi mắt tỏ ra thích thú.
Sesshomaru lao đến dùng móng vuốt định xé tan kẻ trước mắt nhưng đột nhiên dừng lại vì nghe được giọng quen thuộc kia, là cậu.
" Hai người đang làm gì vậy, dừng tay !" Juwakira lo lắng tức tốc đi đến hết nhìn Sesshomaru rồi lại nhìn Kamitori.
Không một ai trả lời cậu, cậu thở dài nhìn y :" Biểu huynh, đây là đang xảy ra chuyện gì "
Kamitori nhướn mi nhìn Sesshomaru :" Huynh là nhìn mỹ nhân đây vừa mắt, định mang về làm tẩu tử của đệ "
Juwakira nhíu mày , tỏ vẻ đã hiểu nói :" Ồ, từ khi nào phu quân của đệ lại trở thành phu nhân của huynh vậy ?"
" Ta...phu phu quân của đệ " Kamitori lấp bắp nhìn tình cảnh trước mắt không biết nên nói gì mới được.
Juwakira xoay lại đôi mắt màu hổ phách nhìn Sát điện hạ khó hiểu :" Ngươi sao lại đến đây ?"
Sesshomaru nhìn người thấp hơn mình một cái đầu khẽ nói :" Về Tây Quốc với ta !"
Juwakira nhếch môi :" Vì sao , nếu là chuyện hài tử thì đừng mong , nó là hài tử của ta "
" Chỉ cần về Tây Quốc với ta là được , ta sẽ không truy cứu chuyện ngươi đã làm " Sesshomaru kiêu ngạo đưa ra đề nghị
Juwakira cắn môi , oan uất mà nói :" Nói cứ như là do ta làm vậy, ngươi về ngay cho ta, ta với ngươi không còn quan hệ gì nữa, mẫu thân ta cũng đã quyết định sẽ gặp Dưỡng mẫu hủy mối quan hệ này "
Juwakira ấm uất nói ra một tràng làm Sesshomaru ngạc nhiên, tức giận , Sát điện hạ ánh mắt lạnh băng đến hung tợn nắm chặt lấy cổ tay cậu.
" A,... đau...Sesshomaru ngươi ... buông ... buông đau quá " Juwakira nhăn mặt vì đau, Sesshomaru nhìn gương mặt đau đớn đó lại có chút không đành lòng.
Hắn là khi nào biết lo lắng ? Kể từ khi gặp cậu chăng !
Hắn là khi nào biết quan tâm đến cảm xúc của kẻ khác ? Là do gặp cậu chăng.
Hắn buông cổ tay cậu, không biết vì sao hắn lại kéo cậu vòng lòng ôm lấy vai cậu. Hắn khẽ vỗ dành như đang või hài tử :" Ngoan, ta sẽ không để ngươi chịu ủy khuất, theo ta về "
Juwakira từ lần Sesshomaru liên tục tới chăm sóc cậu, cậu đã sớm nảy sinh tình cảm với hắn rồi, giờ lại nghe thấy câu vỗ dành cùng với hành động của hắn làm cậu bất giác mà rút trong lòng hắn, rất muốn cứ ỷ lại dựa dẫm vào hắn.
Juwakira ngẩng đầu, nghi ngờ hỏi :" Thật không "
Sesshomaru gật nhẹ đầu một cái thay cho lời nói. Juwakira lúc này cực kì hạnh phúc. Trên môi nở nụ cười xinh đẹp.
Kamitori cùng những thị nữ đứng đơ ra nhìn cảnh ' phu phu ' ân ái của bọn họ mà chảy cả máu mũi.
" Tiếp máu a " Thị nữ nói xong ngất luôn.
Bọn thị nữ gần đó đi đến đỡ thị nữ kia đi tiếp máu.
Kamitori xụ mặt thất vọng, mỹ nhân của hắn a , sao lại thành phu quân của kẻ khác a .
Juwakira lúc này cực kì hạnh phúc tay trong tay cùng Sát điện hạ , đến tối bọn họ cùng với nhóm Kagome đi lễ hội đêm.
Trên đường tấp nập người qua lại, Sát điện hạ vẫn giữ bộ mặt lạnh băng đi song song với Juwakira.
Nhóm Kagome thấy hai người hạnh phúc nên bọn họ cũng rất vui, không đến quấy rầy.
Đêm nay , không khí thật thanh mát, ánh trăng soi sáng vào trong một phòng tối , dưới ánh sáng mờ mờ của ánh trăng tựa hồ như có thể nhìn thấy được hai thân ảnh đang dây dưa, quấn chặt lấy nhau, ôm hôn mãnh liệt. Lâu lâu lại phát ra thanh âm rên rỉ đầy mị hoặc , làm người nghe thấy phải đó mặt ngại ngùng.
Hai ba hôm sau Juwakira cùng Sesshomaru trở về Tây Quốc, nhóm Kagome thì trở về làng.
......
Sesshomaru và Juwakira đáp xuống hoa viên , Rin ngồi trên ghế đá thấy hắn liền chạy đến ôm .
" Phu quân, người sao giờ mới về làm Rin rất lo " Rin nũng nịu nắm lấy tay áo hắn lắt a lắt.
" Làm nàng lo rồi " Sesshomaru vỗ đầu nàng.
Hai người nói chuyện với nhau quên mất cả sự tồn tại của cậu, hắn cùng Rin nói xong liền đi với Rin bỏ cậu đứng lặng ra đó.
" Ai nha, Tiểu Ju của ta về rồi " Irasue vẫn tràn đầy sức lực mà chạy đến ôm cậu.
Cậu mỉm cười gượng gạo.
Từ khi về Tây Quốc , Sesshomaru cũng không đối với cậu nhiệt tình như ở Miêu Quốc hay nói rõ hơn là tránh mặt cậu, lúc nào cậu gặp Sesshomaru là sẽ gặp Rin , hai người họ luôn đi cùng nhau . Khi trở về đây, Sesshomaru một lần đến thăm Juwakira cũng chẳng có.
Cậu lo lắng ngồi suy nghĩ, có lẽ nào Sesshomaru đã bắt đầu chán ghét cậu, không còn yêu cậu nữa.
Cậu đến tìm Sesshomaru, hắn liền nhíu mày :" Có chuyện gì ?"
" Em mới vừa làm ít bánh, đem đến cho anh , chúng ta cùng ăn nha " Juwakira bưng khay bánh đặt lên bàn, kéo Sesshomaru ngồi xuống nhưng hắn lại cự tuyệt hất tay cậu ra. Trầm mặt giọng lãnh đạm :" Tôi không muốn ăn, tôi hơi no "
" Sesshomaru, có phải em làm gì sai không, mấy hôm nay luôn tránh em " Juwakira xụ mặt, đôi mắt u buồn cúi đầu, nhỏ giọng hỏi.
Sát điện hạ hơi sửng sốt trước câu hỏi của cậu , rồi nhanh chóng trả lời :" Đừng nghĩ nhiều quá, em về nghỉ ngơi đi "
" Vậy anh sẽ ăn chứ ?" Juwakira ấp úng , chờ mong nhìn hắn.
" Mang về đi, tôi không thích đồ ngọt "
Câu nói lạnh lẽo của hắn thật sự làm cậu thất vọng. Cậu nén nổi buồn trong lòng bước đi.
Nhìn thấy Rin đến Juwakira liền nấp vào một góc quan sát.
" Phu quân , Rin mang ít bánh đến người muốn ăn không " Rin tươi cười hớn hở đặt khay bánh xuống bàn , Rin nhìn đến khay bánh bên cạnh :" Khay bánh này ? "
" Là của Juwakira " Sesshomaru ngồi xuống ghế đối diện nhìn Rin.
" Người sao không ăn, ăn miếng đi nha " Rin đưa đến một miếng bánh đến miệng hắn, hắn một ngụm ăn sạch cái bánh .
" Ngon "
" Người muốn nếm thử của ca ca không ?" Rin lấy một cái bánh của Juwakira đưa đến cho hắn, thế nhưng hắn cự tuyệt né tránh.
" Ta không ăn đồ của tiện nhân dơ bẩn đó " Sesshomaru nhíu mày.
Tiện nhân? Dơ bẩn ?
Hắn chẳng phải yêu cậu sao, sao hắn lại nói vậy?
Sesshomaru đưa đến cho Rin một viên ngọc tròn tròn màu đỏ:" Mau uống , sẽ giúp em kéo dài tuổi thọ "
Rin nghi hoặc :" Vì sao người có thứ này "
" Mẫu hậu bảo với ta đem được tiện nhân đó về sẽ tặng ta thứ này " Sesshomaru giải thích.
Juwakira nghe xong liền bước đến trước mặt Sesshomaru và Rin, thị nữ xung quanh cũng ở đó.
Juwakira rơi nước mặt nhìn Sesshomaru :" Ngay từ đầu, đã không thương sao còn cho em hi vọng, sao anh ác thế " Cậu vừa nói từng giọt nước mắt cứ tranh đua nhau chảy xuống, rơi xuống nền đất lạnh lẽo.
" Juwakira " Sesshomaru ngạc nhiên khi thấy Juwakira khóc.
" Tôi đã sai lầm, sai lầm khi tin anh, sai lầm khi tôi cứ tưởng anh yêu tôi, hóa ra là do tôi tự tưởng tượng mà thôi, tôi chẳng là gì cả "
Sesshomaru bất giác vươn tay định lau đi những giọt nói mắt trên gương mặt ấy nào ngờ cậu hất tay hắn, cậu chạy đi, cậu cứ chạy, đi đến đâu cũng được , miễn sao không nhìn thấy hắn là được.
Cơn mưa bỗng ập xuống, Juwakira cứ thế vừa khóc vừa chạy trong làn mưa, đừng nghĩ Juwakira rất cứng cỏi, thật ra chỉ là một lớp vỏ bọc bọc lấy tâm hồn đã rạn nứt, trái tim đã tổn thương đến rỉ máu .... vì hắn.
Sesshomaru
Juwakira cứ thế chạy đến nhà của bà Kaede.
' tong tong ' tiếng nước mưa chảy từ trên xiêm y trắng của Juwakira rơi xuống sàn , nhóm Kagome sửng sốt nhìn Juwakira.
Inuyasha nhíu mày đi đến định hỏi nhưng bất gíac bị Juwakira ôm chầm lấy, hồng y thiếu niên có thể cảm thấy thứ ấm nóng thấm ướt y phục của mình là gì :" Nước mắt " Inuyasha nhìn người đang ôm lấy mình ,lo lắng :" Đã xảy ra chuyện gì , mau nói cho ta biết ?" Inuyasha sốt ruột hối thúc.
" Hắn, Sesshomaru vốn dĩ chưa từng yêu ta , ta trong lòng hắn chỉ là một tiện nhân dơ bẩn, hắn thật chất chưa từng yêu ta " Juwakira càng nói càng khóc lợi hại hơn.
Uất ức, Juwakira phát tiết xong trên người Inuyasha thì mệt mỏi ngất lịm đi.
Mọi người lo lắng chạy đến, Inuyasha bế Juwakira đi vào. Inuyasha thay y phục cho Juwakira , đắp chân lại cho cậu, có thể thấy mi mắt đỏ hoe đã sưng lên do khóc nhiều.
Bà Kaede thở dài nhìn thiếu niên mặt đã sớm tái nhợt. Không còn sức sống nằm trong chăn.
Kagome lo lắng ngồi chăm sóc cho Juwakira rồi quay sang hỏi :" Sao lại thế này"
" Juwakira nói rằng Sesshomaru chỉ xem cậu ta là tiện nhân dơ bẩn, từ đầu đã không hề yêu thương gì cậu ta" Inuyasha càng nhớ đến lời cậu nói càng tức, hồng y thiếu niên vác Thiết Toái Nha đi tìm Sesshomaru thì bị mọi người ngăn lại.
" Inuyasha, đừng đi " Juwakira vừa tỉnh dậy nhìn thấy cảnh trước mắt liền ngăn lại.
" Lão tử sẽ giúp ngươi trả thù ngươi còn không chịu " Inuyasha bất mãn nhìn cậu.
" Tôi không muốn liên quan gì tới Sesshomaru nữa , tôi sẽ về Miêu Quốc " Juwakira nói xong gọi Hắc Miêu thông qua sợi dây chuyền đến, Hắc Miêu liền dùng thuật dịch chuyển đưa Juwakira bỗng chốc trở về Miêu Quốc.
Do phát tiết nhiều, Juwakira liền bị mất nhiều năng lượng biến thành mèo.
Yui nhìn cậu đau lòng , nàng vốn dĩ nên ngăn lại không cho cậu đi về cùng Sesshomaru mới phải.
Yui giận dữ cho người chuẩn bị lặp tức khởi hành đến Tây Quốc, những chiến sĩ tinh nhuệ đã đi theo bảo vệ Nữ Vương , chỉ có Hắc Miêu, thị nữ, cùng bọn lính canh ở lại cung điện.
Yui đi đã được bốn bữa đến được Tây Quốc, nàng phi thẳng đến nơi của Irasue :" Irasue bảo nhi tử của cậu đến ngay "
Irasue ngơ ngác nhìn bạn mình :" Ơ, có chuyện gì vậy, người đâu nói Điện hạ đến chỗ ta "
Một lúc sau, Sesshomaru đi đến , Yui và Irasue nhìn hắn tức giận.
" Nghịch tử, quỳ xuống cho ta " Irasue tức giận đập bàn làm thị nữ xung quanh giật mình hỏang sợ.
Bọn họ đem chuyện Juwakira kể lại tra rõ hắn.
Đang tra hỏi Sesshomaru, một tên thị vệ đi vào :" Nữ Vương, Miêu Quốc chúng ta bị Xà Yêu Tộc xâm nhập "
" Cái gì, trong thành giờ khắc này tướng sĩ tinh nhuệ đã đi theo bảo vệ ta, nhi tử ta giờ đang ở dạng mèo không thể chống đỡ, mau về Miêu Quốc" Yui lo lắng ra lệnh.
" Rõ "
Irasue an ủi :" Yui, tớ đi cùng cậu "
" Tiểu Ju của tớ, nhi tử của tớ "
Yui, Irsue liền bay đến Miêu Quốc, Sesshomaru cũng dùng hết tốc độ bay đến Miêu Quốc, binh lính thì đi theo sau.
Khi Yui, Irasue, Sesshomaru đến nơi. Trong thành nhuốm một màu đỏ tươi, tanh tưởi, xác người dân Miêu Quốc cùng Xà Yêu Tộc nằm la liệt . Đi đến cung điện, cung điện tan hoang.
Binh sĩ, thị nữ bọn họ đã bị tấn công. Nhìn thấy Hắc Miêu nằm trên đất Yui đi đến nâng y lo lắng hỏi :" Tiểu Ju đâu, chủ nhân của ngươi đâu rồi "
Hắc Miêu hơi thở dồn dập yếu ớt :" Chủ....chủ nhân , chủ nhân đã....bị...Xà Yêu ...Tộc.... bắt...đi " Khó khăn nói ra, Hắc Miêu ngất lịm đi.
.......
Xà Yêu Tộc
Juwakira bị bắt về, bọn họ đã giúp cậu trở lại thành bán yêu nhưng yêu lực vẫn không trở về.
Một chân cậu bị xích lại, xiêm y trắng xộc xệch lệch một bên vai làm lộ làn da trắng mịm của cậu, xà yêu xung quanh nhìn thấy đều nhìn cậu không rời mắt.
Cậu đang bị nhốt ở một gian phòng xa lạ, toàn những yêu quái mà cậu không quen :" Các ngươi là ai "
Một vị nam tử mái tóc xõa dài màu xanh nhạt, đôi mắt có một vệt đen ở giữa là đôi mắt giống với Miêu Quốc chỉ có Xà Yêu Tộc. Juwakira trấn tĩnh lại suy nghĩ.
" Dẫn lên đây " Nam tử ngồi trên ngai vị , gương mặt góc cạnh tinh tế, ngũ quan tinh xảo, trong rất là soái a. Giọng nói lạnh lùng , thêm vẻ cao ngạo không khác gì Sesshomaru.
" Shiyomaru đại nhân , đã dẫn lên " Một tên lính canh cầm dây xích lôi cậu đến trước ngươi tên Shiyomaru đó.
Tên lính đá chân cậu, cậu mất đà khụy xuống trước mặt y .
Nhìn Juwakira trước mắt quả thật rất giống như lời đồn, rất xinh đẹp.
Shiyomaru nhàn nhã bước đến, quỳ một chân xuống nâng cầm cậu , y cảm thán :" Quả thật rất xinh đẹp , người sau này cai quản Miêu Quốc đang là mỹ nhân trước mặt ta đấy sao "
Y sờ lên đôi vai trắng, mềm mịm của cậu .
" Buông ra " Juwakira tránh né y.
" Đúng là không biết điều " Shiyomaru giật tóc cậu từ phía sau, cổ cậu ngẩng lên y liếm lấy xương quai