Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

chương 226

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Bờ môi của anh cọ lên mang tai của cô, chiếc lưỡi linh hoạt khắc họa từng đường nét trên tai cô, cơ thể anh vì dục hỏa mà càng tỏa ra hương bạc hà nồng đậm, anh nói khẽ: “Mộc Mộc, anh muốn em… ngay bây giờ.”

Đôi tay của anh bắt đầu tàn sát trên cơ thể Mộc Tâm khiến cô bắt đầu có phản ứng. Cô không ngờ anh lại có thể dễ dàng tìm được những điểm mẫn cảm trên cơ thể cô làm cho cô bất giác chìm đắm trong biển tình của anh.

Ánh sáng bị lớp rèm dày ngăn cản, căn phòng vì thế mà chìm trong một màu xám mờ. Cơ thể mạn diệu của cô gái nhỏ càng trở nên mê người hơn. Gương mặt đỏ ửng của cô vừa đáng yêu vừa hấp dẫn.

Do đã nhiều lần khắc chế bản thân, nên kể từ khi xảy ra đêm đầu tiên trong ngày sinh nhật, đây là lần thứ hai anh cùng cô hòa quyện làm một.

Chỉ một lát sau, bầu không khí đã nóng hơn bao giờ hết, trên chiếc giường kingsize màu trắng ngà là hai cơ thể đang quắn chặt lấy nhau, bên tai là tiếng rên rĩ của cô gái và tiếng thở dốc của chàng trai.

Bình hoa hồng ở đầu giường rơi xuống từng cánh hoa đỏ rực, dù hoa nở có đẹp đến mấy cũng không đẹp bằng cô gái đang nở rộ dưới thân anh lúc này.

Lý Nhã Đình để ý thấy Mộc Tâm vào văn phòng của Lâm Đình Phong đến qua giờ nghỉ trưa vẫn chưa trở ra. Cô ta mượn cớ có công việc cần thông báo đi lại gõ cửa phòng tổng giám đốc. Nhưng gõ mãi không thấy ai trả lời, cô ta nóng lòng đẩy cửa đi vào trong.

Trong phòng không có ai, ánh mắt cô ta liền rơi vào cánh cửa căn phòng nghỉ của anh. Cô ta siết chặt nắm tay đi lại muốn gõ cửa. Khi bàn tay chỉ còn cách lớp gỗ nâu vài xen-ti-mét, bên trong đột ngột truyền ra tiếng kêu kiều mị của một cô gái.

Máu trong người cô ta như sôi lên, bởi vì không cần nhìn thấy tận mắt thì cô ta cũng đoán được bọn họ đã làm gì bên trong. Bàn tay cô ta như bị đổ chì mà lơ lững giữa không trung, cô ta cắn chặt răng, cố gắng áp chế cảm xúc muốn tông cửa xông vào lúc này. Tự nhủ rằng phải thật kiêng nhẫn, nếu đi sai một bước thì có thể cả cái danh em họ như hiện tại cô cũng không thể tiếp tục làm nữa.

[Rose: Chặc chặc, khi không lại chạy đến ăn cẩu lương khoảng cách gần, thật muốn hỏi chị gái có cảm thấy giòn tan không?]

Không biết đã qua bao lâu, cho đến khi cô ta điều tiết được cảm xúc của mình, cô ta gõ nhẹ lên cánh cửa gỗ hai lần: “Cốc Cốc.”

Qua vài phút, “Xoạc!”, cửa được mở ra, Lâm Đình Phong vừa mới tắm xong, mái tóc đen nhánh vẫn còn ướt, trên người vẫn còn hơi nước và mùi hương sữa tắm thoang thoảng. Chiếc áo sơ mi trên người chưa được cài hết cúc áo, làm cho cơ ngực rắn chắc như ẩn như hiện. Có lẽ vì vừa mới vận động kịch liệt nên khí tức quanh người của anh cũng bất giác hấp dẫn một cách lạ thường.

Ánh mắt anh khác biệt hoàn toàn với khí tức anh tỏa ra, giọng nói lạnh lùng thể hiện sự mất kiên nhẫn của anh: “Có chuyện?”

Lúc này ý thức của Lý Nhã Đình mới được kéo về, cô ta hơi xấu hổ khi bị vẻ đẹp của anh thu hút mà quên luôn chuyện cần nói, giọng cô ta bất giác dịu dàng hơn: “Đình Phong, em chỉ muốn báo với anh là sắp đến giờ họp với phòng tài vụ.”, đang báo cáo nhưng ánh mắt cô ta vẫn không nhịn được mà liếc nhìn anh.

“Chỉ có việc này mà cô vào tận phòng nghỉ để báo cáo sao? Cuộc họp đó một trợ lý có thể tự xử lý được. Cô đi họp rồi báo cáo điểm chính lại cho tôi là được.”, không thể trách anh tỏ thái độ được, đáng lẽ anh còn định ở trong phòng tắm ‘trêu chọc’ tiểu hồ ly một chút, nhưng lại bị cắt ngang, dù có là em họ thì anh cũng không kiên nhẫn nổi quá ba giây.

[Rose: Phiên dịch một chút suy nghĩ của anh nhà, đó là em họ không quan trọng bằng việc “Trêu chọc” bà xã.]

Mộc Tâm chỉnh lý xong thì đi ra cửa, nhìn thấy Lý Nhã Đình đang cúi đầu đứng trước phòng, cô để ý cô ta cứ vài giây lại liếc mắt nhìn Lâm Đình Phong bằng ánh mắt si mê. Cô không nói lời nào, đi lại kéo cổ áo của anh lên, nhanh chóng cài lại cúc áo đến tận cúc trên cùng. Trước ánh mắt như mưa bom bão đạn của cô ta, Mộc Tâm lấy chiếc cà vạt thắt lên cho Lâm Đình Phong, như vậy mới thấy an tâm được.

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio