Hoàn toàn tương phản, hơn nữa Bùi Tịch cũng chỉ mới - tuổi, mặc dù thơ ấu trải qua nhấp nhô, nhân tình ấm lạnh đã nhìn thấu.
Nhưng hình dáng ở hiện tại còn tương đối mảnh khảnh, giữa mày còn mang theo hơi thở thiếu niên, chiếu pháp mang theo sự cao ngạo quả quyết, không chừa cho đối thủ đường rút lui!
Mà Cố Dật lại là đại sư huynh trong tông môn, bản thân lại là thuộc tính phong, chiêu thức như gió, thiên biến vạn hóa, không mang cảm giác nguy hiểm, kỳ thật mỗi chiêu đều kín không kẽ hở, vô ý một chút thì sẽ bị thương..
Hai người đánh đến không phân cao thấp, tới tới lui lui, trong lúc nhất thời đều nhìn không ra ai thua ai thắng, tất cả âm thanh hò hét đều ngừng lại, tim cũng treo lên, ngưng thần, nín thở nhìn xem hai người rốt cuộc ai thua trận..
"Loảng xoảng!" Lại là một tiếng vang lớn!
Cũng may võ đài có phủ một tầng pháp quyết cách âm, không nghe được thanh âm ở bên ngoài, xem ra người tổ chức cũng đã nghĩ đến tình huống này, nếu không dù định lực hai người có tốt như thế nào, cũng chịu không nổi không khí náo động ở bên ngoài!
"Đặt cược đi, tới tới tới! Đừng bỏ lỡ!"
"Cố Dật bên này!
" Bùi Tịch bên này! "
" Đặt xong rút tay nha! "
Tô Mộng Mộng nhìn qua, trong mắt tràn đầy bội phục!
Người này hình như là người lúc trước Diệp Dung gọi đến để diễn kịch, nàng nhìn quanh một vòng quả nhiên Diệp Dung đang đứng ở bên cạnh.
Đúng là tư duy của thương nhân đều không giống người khác, người khác đều không chớp mắt theo dõi trận đấu.
Thương nhân đã nghĩ được cách kiếm tiền..
" Diệp Dung, ngươi lại đây một chút. "Tô Mộng Mộng miệng nhẹ nhàng nhấp nháy.
Diệp Dung nghe thanh âm này, quay đầu nhìn về phương hướng nàng đang đứng;
Tô Mộng Mộng đối với hắn vẫy vẫy tay, nhìn Diệp Dung nói vài câu với người cạnh liền đi qua với nàng.
"Sư tỷ, có chuyện gì sao? "
"Diệp Dung, đã nói gọi ta là tỷ tỷ, làm sao còn khách khí như vậy! "Tô Mộng Mộng ý vị sâu xa, cười cười.
Trên mặt Diệp Dung có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu," Tỷ tỷ. "
Tô Mộng Mộng nghe tiếng gọi này che miệng cười, đôi mắt lưu chuyển phong tình, làm các nam đệ tử xung quanh lung lay.
Người này sinh ý làm rất tốt nhưng da mặt lại quá mỏng..
" Cho đệ" Tô Mộng Mộng ném ra một túi linh thạch," Ta đặt cược, bảy phần cho sư huynh, ba phần cho Bùi Tịch! "
Nàng vốn cho rằng sư huynh sẽ một bên áp đảo, nhưng xem ra nam chính vẫn có chút thực lực, lúc này mới bao lớn, mà có thể đánh tay đôi với sư huynh!
Dứt khoát hai bên đều mua, có thua một bên cũng không thua hết;;
" Này.. "Diệp Dung lần đầu tiên thấy cách đặt cược này, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Lại thấy đôi mắt nàng vẫn còn dán trên túi linh thạch," Sư tỷ, tỷ giữ lại đi, đệ giúp tỷ đặt. "
" Nếu đệ đệ cực lực yêu cầu, vậy tỷ tỷ cũng không khách khí. "
Ánh sáng chợt lóe, Tô Mộng Mộng liền đem túi thu vào nhẫn.
" Mau đi, mau đi, đừng để kết thúc! "
Tô Mộng Mộng tiếp tục làm cổ động viên, cười cười.
Nhìn nàng tự nhiên hào phóng, cùng những người la to bên cạnh hoàn toàn không giống nhau.
"Quả nhiên, Đại sư tỷ chính là Đại sư tỷ, đoan trang ưu nhã, nhìn những sư muội khác, giống như ăn dược hưng phấn, rống to như vậy. "
"Đúng vậy, làm như chưa bao giờ thấy người xuất kiếm, ồn ào như vậy, có gì đẹp chứ!"
Phía sau Tô Mộng Mộng truyền đến hai giọng nói cái chua lòm, quả nhiên hoa tươi là cần lá xanh trợ cảnh!
Lời editor: Dạo này khá bận, không thể đăng chương thường xuyên được nên mọi người có thể sang dembuon để đọc nha